Chương 3: Tiêu Diệt Băng Hải Tặc Jula

Tân Hoang

Chương 3: Tiêu Diệt Băng Hải Tặc Jula

- Hải tặc?... Thuyền trưởng Black?...

Phong ngẩn ra, một lúc sau hắn nở nụ cười vui vẻ.

- Thú vị, đã như vậy thì ta sẽ hết mình hưởng thụ cảm giác này.

Phong nhắm mắt tận hưởng từng cơn gió nhẹ thổi vào mặt, nó có chút gì đó mặn mặn giống hương vị của biển.

Rất chân thật, chân thật tới mức khiến Phong có chút vì sướng mà run lên, đây chính là những cảm giác hắn hằng ao ước.

Trong lúc nội tâm thăng hoa, Phong rút đoản đao bên hông giơ cao, miệng hô lớn.

- Căng buồm lên nào, những đứa con của biển, thuyền trưởng Black ta sẽ mang các ngươi vượt đại dương, cướp sạch, giết sạch những con thuyền xuất hiện trong tầm mắt.

Phong vừa dứt lời, một gã thuyền viên lập tức hét lên.

- Phía trước có thuyền hải tặc!!

"Linh như vậy!" Phong giật mình vội vàng nhìn về hướng mười một giờ, quả nhiên có một chiến thuyền hải tặc cỡ trung, tương đương với thuyền hắn đang hướng tới bên này.

Máu hiếu chiến trong người Phong nổi lên, hắn hất gã thuyền viên đang cầm bánh lái ra, tự mình vặn bánh lái, miệng hô hào.

- Tất cả chuẩn bị nghênh chiến!!

Hai mươi thuyền viên quên hết mệt mỏi đồng loạt ngửa đầu hét vang, đã làm hải tặc có kẻ nào không từng dính qua máu tươi, ai không phải loại khát máu, chỉ cần nghĩ tới tiền tài, kho báu và giết người là bọn chúng lại hưng phấn hẳn lên.

Buồm được kéo căng, đón gió lướt băng băng trên mặt biển, tốc độ không cần phải nói cũng biết nhanh cỡ nào, loại thuyền kích cỡ không quá lớn này thích hợp với tập kích, dễ gây bất ngờ cho địch nhân.

Dường như có cùng suy nghĩ với Phong, chiến thuyền hải tặc phía trước cũng đồng dạng nhắm hướng bọn hắn lao tới, tốc độ không hề thua kém chút nào.

Chẳng mấy chốc hai con thuyền đã chạm mặt nhau, tốc độ giảm dần, thời điểm lướt song song qua nhau thì những họng pháo đen ngòm đã chuẩn bị sẵn đột nhiên nổ vang.

Oành!!...

Đạn pháo không có mắt dễ dàng phá tan mấy tấm ván mỏng manh, thành thuyền liên tục bị đục lỗ, chật vật không sao chịu nổi.

Phong được thế hưng phấn hét lớn.

- Anh em đâu, giết!!

Cánh tay rắn chắc ngăm đen bám lên một sợi dây dù, chạy lấy đà một đoạn sau đó bay người qua tàu địch.

Cũng không riêng gì Phong, mà hầu như toàn bộ thủy thủ đoàn của hắn đều có hành động tương tự, mặt mũi tên nào tên nấy đều hung ác, mắt đỏ rực như ác quỷ, hận không thể đồ sát tàu địch ngay tức khắc.

Phanh!

An ổn đáp xuống thuyền địch, một cơn gió sắc bén từ đằng sau ập tới đầu Phong.

Hắn rùng mình không dám chậm trễ, vừa hụp người khẩu súng trong tay cũng quay nòng lui sau nã liên tiếp hai phát.

Tiếng hét thảm truyền đến khiến Phong toát mồ hôi hột, may mắn vừa rồi hắn phản ứng nhanh, bằng không ăn một chém cũng không nhẹ nhàng rồi.

Nên nhớ thanh máu của hắn hiện tại chỉ có 60, cao hơn người thường tận 10 điểm nhưng bấy nhiêu cũng chỉ đủ cho người ta chém năm sáu kiếm, hơn nữa trang bị hiện tại không có, sức mạnh 3 điểm, tốc độ 9 điểm, phòng ngự 0, trong chiến đấu thường sẽ chịu nhiều thiệt thòi. Dù sao hắn mới chỉ là tân binh, cấp độ 1, không có bậc rank (dùng từ này cho mọi người thông dụng dễ hiểu, đỡ mất công tìm từ khác thay thế).

Thở phào một hơi, Phong đứng dậy quay đầu nhìn tên vừa định đâm lén mình, hắn còn chưa có chết, chỉ vì đau đớn mà hoảng loạn thôi.

Thầm mắng mình sơ xuất sau đó Phong vung kiếm không chút thương xót chém thêm hai ba nhát, đến khi tên hải tặc kia chết hẳn mới thôi.

- Giết tân binh hải tặc, nhận 5 exp.

Nhìn cái xác nằm trong vũng máu, Phong có cảm giác như giết người thật vậy, bất quá hắn cũng không có chút khó chịu nào, tình cảnh tương tự hắn trải qua không ít lần.

Tuy nhiên ngay lúc Phong định xoay lưng rời đi thì bị một cái rương nhỏ màu xám nằm bên cạnh cái xác thu hút.

Phong cúi xuống nhặt lên, nhìn lướt qua tràng cảnh hỗn loạn trên tàu, xác định phe mình chiếm lợi thế hắn mới đi tới một góc khuất sau đó mở nắp rương ra.

Tức thì một cái bình nhỏ màu xanh lục rơi xuống, chiếc rương trên tay cũng biến mất.

- Bình máu nhỏ, khôi phục 30 sinh mệnh lực, giá trị 1 bạc.

Đánh giá bình máu một chút rồi vứt vào trong kho đồ, một không gian dùng để cất chứa vật phẩm cho người chơi, vừa tiện lợi lại không cần mang theo ba lô, túi xách bên người.

Phong xoay người bước ra ngoài, tiếp tục gia nhập vào vòng chiến.

- Các anh em, giết sạch bọn ruồi bu này cho ta!!

Một bên gào thét cổ vũ sĩ khí cho đồng đội, Phong cầm đoản đao tiếp cận một tên hải tặc phe địch đang ép lui người của hắn.

Phập! một tiếng, tên hải tặc kêu rên thảm thiết, Phong không hề dừng lại, sau khi tặng cho gã vài đao, xác định không có rương vật phẩm rơi ra thì mới tìm mục tiêu khác chém giết.

Có kinh nghiệm từ những trò chơi trước, Phong biết tỉ lệ vật phẩm rơi ra từ quái không cao cho lắm, thông thường cứ phải năm sáu con mới có một món rơi ra, mà đây là dạng tỉ lệ chung lưu truyền từ các trò chơi truyền thống, Tân Hoang có lẽ cũng sẽ như vậy.

Phong đã đoán đúng, hắn giết đến tên hải tặc thứ tư mới có một rương vật phẩm màu xám khác rơi ra.

Lau mồ hôi trán, Phong ngẩng đầu nhìn thoáng qua khoang lái, một tên hải tặc đội nón rộng vành, mặc áo choàng đen, từ trên xuống dưới bị một cổ khí tức ác sát lăng lệ bao trùm, rất có phong phạm thuyền trưởng. Gã đang chiến đấu cùng với ba thuyền viên của Phong mà không bại, trên sàn thuyền còn hai cỗ thi thể còn chưa khô máu.

Từ xa Phong có thể nghe thấy hắn gào thét.

- Black!! Tên khốn súc sinh, ngươi đang làm cái gì? Chúng ta đều là thuộc hạ của Eagle vĩ đại, ngươi lại đánh chủ ý với ta... Ngươi không sợ sẽ bị Eagle vĩ đại truy tội sao?

Phong chợt ngẩn ra, tên này vậy mà cũng là thuộc hạ của John Eagle? Trùng hợp vậy sao, suy nghĩ nhanh chóng xẹt qua đầu Phong.

Hắn cười lạnh liếm liếm môi, bước chân hướng tên thuyền trưởng trên khoang lái đi tới.

- Chỉ cần ngươi không nói, những thuyền viên của ngươi không nói thì Eagle vĩ đại sẽ không biết. Mà ta chỉ tin tưởng người chết không mở miệng thôi.

Bước chân càng lúc càng dồn dập, lúc chỉ còn cách đối phương vài mét, Phong nhảy người lên cao, súng trên tay bắn ba phát, toàn bộ đều trúng người tên thuyền trưởng.

Gã đau đớn kêu lên điên cuồng.

- AAA! Black!! Ta sẽ giết ngươi...

Hất văng ba thuyền viên, loan đao dài gần mét dũng mãnh hướng đầu Phong bổ tới.

Phong lâm nguy không loạn, tận dụng lợi thế mình còn ở trên không, dùng toàn bộ lực lượng cơ thể dồn vào đoản đao, đối chiến cùng tên thuyền trưởng.

Choeng!!

Âm thanh va chạm vũ khí khiến lỗ tai người ta ong ong khó chịu, cánh tay của Phong tê rần lùi về phía sau vài bước, lực lượng tên kia quá mạnh, cứng đối cứng hắn không phải đối thủ.

Chưa kịp thở dốc thì đối phương đã lao tới, cái miệng đầy răng vàng khè bốc mùi hôi thối há ra cười lớn.

- Hahaha! Black, một tên yếu kém như ngươi mà cũng đòi đánh cướp thuyền của Jula ta? Hôm nay ta sẽ để ngươi và đồng đội của ngươi bồi táng cho những tân binh ta mới tuyển.

Loan đao không chút khách khí bổ tới, Phong bắt buộc phải ngã người lui sau chật vật né tránh, dù vậy vẫn bị đao chém sượt một chút qua da,máu tươi túa ra, sinh mệnh lực mất 2 điểm.

Jula thế công không giảm tiếp tục lấn tới, hòng chém Phòng thành mấy khúc, nhìn nụ cười nanh ác của Jula, Phong hừ lạnh.

- Hổ không phát uy, ngươi còn tưởng ta là mèo bệnh, nếu đã muốn chết sớm như vậy thì ta sẽ thành toàn cho ngươi.

Lộn một vòng tròn trên sàn tàu, tránh thoát một đao đáng sợ, Phong chợt cong người như con tôm sau đó búng tới trước eo Jula, tay cầm ngược đoản đao hung hăng chém một nhát lên eo hắn.

Áo choàng rách ra một cái lỗ lớn, máu tươi tung tóe bắn thẳng lên mặt Phong, làm tăng thêm vẻ đáng sợ trên mặt hắn.

Đau đớn làm Jula thoáng ngừng động tác, nhưng hắn còn chưa kịp kêu lên thì một tia sáng từ đằng sau lóe lên, đỉnh đầu Jula lập tức phun trào máu tươi, kèm theo dịch não màu trắng.

Thân hình cao to ầm ầm gục ngã, dù mạnh tới đâu thì đầu và tim vẫn là điểm yếu trí mạng, trừ phi ngươi mạnh tới mức dù mất đầu hay mất tim mà vẫn có thể chiến đấu được, Mà Jula căn bản không phải cấp bậc có thể làm được điều đó.

Bên người hắn hiện ra một chiếc rương màu trắng sữa, trông có vẻ sang chảnh hơn rương xám không ít.

Mắt Phong ánh lên tia vui mừng khó giấu, hắn cúi xuống nhặt rương lên cất vào kho đồ, chờ khi về tàu rồi mới mở ra.

Băng hải tặc Jula hoàn toàn bị đánh bại, mà thuyền viên của Phong cũng tổn thất năm người, một con số đủ dao động căn cơ của hắn, vốn chỉ có hai mươi bây giờ chỉ còn lại mười lăm.

Sau khi chuyển hết thành quả về tàu, Phong hạ lệnh đốt thuyền, giữa biển xanh bao la, một ngọn lửa bốc cao mấy chục mét.

Đồng thời, âm thanh hệ thống cũng vang lên trong đầu Phong.

- Người chơi tiêu diệt được thuyền trưởng Jula, nhận 100 exp.

- Người chơi hạ được thuyền hải tặc Jula, nhận 200 điểm cống hiến, tiến độ nhiệm vụ 1/3.