Chương 7: NGÀY ĐẦU LÀM TÔN SÁCH

Ta Từ Làm Thánh Gióng Bắt Đầu

Chương 7: NGÀY ĐẦU LÀM TÔN SÁCH

"ĐINH, TUYÊN BỐ NHIỆM VỤ ĐẦU MỐI: Ký chủ thân cô thế đơn, mời ký chủ trong 12h trở thành người có thân phận thưởng cho 100 tích phân"
Thân phận là cái quỷ gì? đang lúc này có tiếng nói chuyện vang lên:
"Bá Phù, còn không bỏ xuống được? lần này Tôn thúc đi Lạc Dương thảo phạt Đổng Trác không mang ngươi đi là vì tốt ngươi. Lần này đi nguy hiểm mà ngươi tính cách quá mức nóng nảy rất dễ gặp chuyện, ngươi vẫn ở lại đây đi."
"Hừ, Công Cẩn, ngươi cũng nghi ngờ ta đi theo chỉ gây phiền phức sao? thân là con của Giang Đông Mãnh Hổ làm sao có thể không xung phong chiến trường. nếu ngươi sợ vậy cùng đi với ta, ta chứng minh cho ngươi thấy Tiểu Bá Vương cũng không phải dùng để gọi chơi."
Hử? Bá Phù? Tôn thúc? Công Cẩn? Sao nghe quen tai quá. Đang suy nghĩ, hắn lại nghe Giang đông mãnh hổ mới giật mình nghĩ tới thân phận của 2 người kia, Tôn Sách cùng Chu Du nha. Quay đầu lại nhìn kỹ 2 người, một người thân thể cường tráng gương mặt vuông vứt nhìn rất ngạo nghễ, một người mặc bộ áo dài màu đỏ nhạt gương mặt tuấn mỹ kinh người so với hắn không kém bao nhiêu. (yy nha ) Nghĩ thầm ‘ đây không phải đưa thân phận tới rồi nha, hắc hắc.’ lại nhìn chỉ số của 2 người, hắn cảm thấy mình thật đúng là hoàn mỹ, võ không kém Tôn Sách, trí không kém Chu Du, còn chỉ huy bị hắn hoa lệ không nhìn.
Tôn Sách:
+chỉ huy: 95
+võ: 92
+trí: 75
Chu Du:
+chỉ huy: 98
+võ: 72
+trí: 97
….
….
Lại suy nghĩ nên thế thân người nào thì hắn có chủ ý, tôn sách cũng chỉ sống đc 10 năm mà lại là người đặt nền móng nước ngô vậy chọn hắn đi. Đã quyết định chủ ý, hắn ngay lập tức thực hành. Chỉ thấy, hắn rút cây súng lục và.. Pằng…(tác Sửng sốt: ko phải rút thương ra khiêu chiến xong đâm vào tim đối phương sao??hiếu khinh thường: ta không rút thương thì rút gì?...). không đợi Chu Du kịp phản ứng.
"Hệ Thống, sử dụng nhân vật thế thân thẻ"
"ĐINH, ĐÃ SỬ DỤNG, KÝ CHỦ THÂN PHẬN HIỆN TẠI LÀ TÔN SÁCH"
"ĐINH, NHIỆM VỤ HOÀN THÀNH, NHẬN 1000 TÍCH PHÂN"
"Hệ thống thêm 1 điểm lực lượng"
"ĐINH, ĐÃ THÊM, LỰC LƯỢNG HIỆN TẠI LÀ 93 TƯƠNG ỨNG VÕ LỰC 93"
Chỉ thấy, thi thể Tôn Sách đột nhiên biến mất, Chu Du giống như không thấy quay đầu lại khó hiểu hỏi:
"Bá Phù, ngươi làm gì đang nói chuyện lai nhảy về sau xa như vậy?".
"Ách, nãy ta nhìn dưới chân không kỹ cứ tưởng có con chuột, haha, hahaaha"
Đổ mồ hôi, Chu Du nhìn hắn ánh mắt cực kỳ quái dị, nhưng không lại hỏi. Hai người lại nói chuyện một hồi sau đó hắn giả bộ mời Chu Du về nhà ăn tối để tiện biết đường về nhà, Chu Du cũng không từ chối. Thế là Chu Du lúc nào cũng đi trước hắn nửa bước, Chu Du cảm thấy hôm nay Bá Phù cực kỳ cổ quái, nhất là đột nhiên nhảy một cái về sau cho tới bây giờ, Bá Phù giống như đổi một người nhưng hắn vẫn không để ý lắm bởi vì Tôn Sách từ nhỏ thường thường lại lên cơn điên một lần, qua ngày mai là tốt rồi!!