Chương 139: Lần Nữa Nổi Danh.

Ta Tự Cải Tạo Chính Ta

Chương 139: Lần Nữa Nổi Danh.

Chương 139: Lần Nữa Nổi Danh.


Hơn 15 phút trôi qua.

Đã tầm xế chiều, nhiều đệ tử bắt đầu rời đi, nhưng một số vẫn kiên nhẫn chờ đợi, không bao lâu, thanh âm kinh hô truyền ra. Tất cả mọi đệ tử thấy tấm bia đá bên cạnh cánh cửa khảo hạch dược liệu chương thứ hai xuất hiện hai vòng tròn và hai chấm đen, ký hiệu đại diện "nhũ thần" xuất hiện tại vị trí đầu tiên, cưỡi lên trên tên của Châu Vũ.

Quang Huy âm thầm đắc ý, cười lớn trong bụng. Nhân lúc mọi người kinh hô, Quang Huy cũng bày ra bộ dạng kinh ngạc giật mình, miệng hô lớn nhất trong đám đông, góp vui thêm vài tiếng rống lớn.

"Trò này vui thật, ta tự tung hô chính ta" Quang Huy cố hò hét thêm vài tiếng, gật gù khen ngợi chính bản thân.

Nhưng trong chốc lát, người hâm mộ Châu Vũ xuất hiện, từng người hiện ra bộ dạng hung thần ác sát, ánh mắt hình viên đạn như muốn đâm xuyên qua đám người khen "nhũ thần", khiến cho Quang Huy nhức cả trứng.

"Liền là bọn này, chính vì bọn này khiến cho Châu Vũ cô nàng ảo tưởng sức mạnh, nghĩ bản thân mạnh nhất thiên hạ. Cần phải dẹp hết bọn này, giúp cô nàng quay về chính đạo" Quang Huy căm tức, trừng mắt đám fan cuồng.

"Con đường cứu nhân độ thế quá khó khăn! Đố các ngươi tìm ra ta? Hừ hừ hừ" cậu nhanh chóng xoay người rời đi.

Sau khi độc bá hai bảng, tin tức liên quan "nhũ thần" truyền khắp Y viện lẫn Võ viện, người người nghị luận, nhà nhà bàn tán.

Chỉ mới im lặng vài ngày sau khi cướp ngôi đầu bảng, "nhũ thần" lại tấn công bất ngờ, cướp luôn vị trí đầu bảng của Châu Vũ.

Nhưng ồn ào nghị luận chỉ vừa tiêu tán hơn tuần, các đệ tử đột nhiên nhìn thấy trên tấm bia khảo sát dược liệu chương ba, "nhũ thần" lại một lần nữa xuất thế, vẫn như mọi khi, cưỡi phía trên Châu Vũ, đứng hàng thứ nhất.

Cả Kiến Trung Quán đều xôn xao, danh tiếng của "nhũ thần" lan đến tai của đệ tử cấp 3, cấp 4.

Không ít đệ tử cấp cao đều chạy đến xem xét tấm bia đá. Tấm tắc khen một câu rồi bỏ đi. Ai cũng đoán, vị trí của Châu Vũ đang lung lay, có thể bị lật đổ nhanh chóng.

"Ba bia thứ nhất rồi, Châu Vũ chỉ còn có 7 bia đứng đầu. Điều đáng sợ là "nhũ thần" chỉ dùng chưa đến 2 tuần"

"Hắn lên đỉnh ba bia, Châu Vũ sư tỷ là bảy bia, "nhũ thần là ai?" ẩn trong đám đông, Quang Huy hét rầm lên, đáy lòng âm thầm sảng khoái, tự cho bản thân max điểm diễn xuất.

Tận mắt thấy đám hâm mộ Châu Vũ phát cuồng lên, gương mặt đầy tuyệt vọng, ánh mắt tràn đầy lo lắng cho tương lai của thần tượng. Cậu thiếu điều bật cười, vội ho một tiếng, cúi đầu ẩn tàng.

Mấy ngày sau, Châu Vũ xuất hiện tháp khảo hạch, lướt mắt phượng qua ba tấm bia đá, sắc mặt của nàng lộ ra ngưng trọng. Khi đi vào cửa thứ mười một, khảo hạch y thuật chương thứ sáu, lúc đi ra, tấm bia đá thứ mười một đã bị nàng chiếm cứ.

Hiện tại, tất cả các đệ tử cấp 1 và cấp 2, cũng có không ít đệ tử cấp 3 đều đang chăm chú tháp khảo hạch, Châu Vũ chiếm tám bia, "nhũ thần" ba bia.

Châu Vũ dùng thực lực của bản thân để dập tắt hết tin đồn không hay về nàng, nhưng cũng không tránh khỏi vị thế lung lay. Rõ ràng là "nhũ thần" vẫn chưa bung hết thực lực, trong khi nàng đã dùng toàn bộ sức, khiến cho nàng lo lắng không nguôi.

Mọi đệ tử đều đang suy đoán, lần kế tiếp "nhũ thần" xuất thế là khi nào, sẽ vấn đỉnh bao nhiêu tấm bia đá, khi nào sẽ ngang cơ Châu Vũ, mất bao lâu đạp đổ thần đàn của Châu Vũ.

Thậm chí đám đệ tử cấp thấp cũng tụ tập lại, mở ra cá độ, cược "nhũ thần" có thể vượt qua Châu Vũ, lấy sáu bia đứng nhất, việc này cũng lan truyền tới tai của đệ tử cấp 4, cả hộ pháp và khách khanh cũng đều lưu ý việc này.

Nhìn đám fan hâm mộ của Châu Vũ hoa tàn ít bướm, càng ngày càng nhiều người bị lung lay, cậu càng có thêm động lực, như uống thêm 100 bình nước tăng lực.

"Cố lên, giải cứu cô nàng khỏi ảo tưởng vô địch thiên hạ, dùng thực tế vả mặt nàng, giúp nàng khỏi đặt mắt lên đỉnh đầu. Cố lên!" Quang Huy hạ hai trăm phần trăm quyết tâm.

Quang Huy cũng quyết định, cứ 5 ngày sẽ đi khảo hạch một lần. Mỗi lần nhìn vẻ mặt tái mét của đám người hâm mộ Châu Vũ, Quang Huy càng vui vẻ.

Cho nên khi đi tháp khảo hạch lấy hạng nhất, cậu sẽ núp trong đám người, hò hét một phen, biểu đạt sự sùng bái với "nhũ thần". Quang Huy không chú ý, từ xa, các cặp mắt của fan Châu Vũ như muốn đâm xuyên cậu.

"Tên ghê tởm, ta nhớ hắn là đứa hò hét cỗ vũ Châu Vũ lớn nhất! Nay lại quay qua ủng hộ tên biến thái kía!"

"Hạng ăn cây táo rào cây sung, ta khinh thường cùng hắn kết bạn!"

Đám người fan Châu Vũ nhìn Quang Huy đầy vẻ hận ý.

Dần dần, trong đám đệ từ có không ít người sùng bái "nhũ thần", đương nhiên trong này cũng có không ít công lao của hắn, hắn cơ hồ là không buông tha bất kỳ một fan của Châu Vũ, vớ được ai là Quang Huy tẩy não ngay người đó, tuyên truyền sự vĩ đại của "nhũ thần", khiến fan của Châu Vũ rơi rụng như lá mùa thu. Quay qua quay lại, còn le que vài chục người.

Rốt cục, một ngày trời trong gió nhẹ, tòa thứ năm bia đá bỗng nhiên lóe lên, cái tên Châu Vũ rớt xuống thứ hai, ký hiệu cặp nhũ xuất hiện, đè lên trên Châu Vũ.

Giờ khắc này, "nhũ thần" chiếm 5 tấm bia đá, chỉ thua Châu Vũ 1 tấm. Tất cả các đệ tử oanh động, vô số người chạy đến quan sát, thậm chí trong vài tháng kế tiếp đều bàn luận về sự tích của "nhũ thần", mọi nơi đều đang bàn nhau phần lớn chuyện liên quan tới "nhũ thần".

Châu Vũ bởi vì thiên phú mạnh, nên được dự đoán là người tiếp quản Y viện trong tương lai. Nhưng "nhũ thần" xuất hiện, phá tan mọi suy đoán. Nhiều người nhìn xa, đều thấy một tương lai không an bình, dự đoán tranh đấu đầy gay gắt.

"Cái này "nhũ thần" nhất định có trình độ kiến thức cao không cách nào hình dung được, mới có chiến tích kinh người như thế"

"Lợi hại, chỉ trong chưa đến một tháng mà chiếm trọn 5 bia hạng nhất, "nhũ thần" này cùng Châu Vũ sư tỷ khó phân trên dưới"

"Cho hắn vài tháng, chắc Châu Vũ rớt khỏi thần đàn"

Trong đám đông, tiếng than thở, khâm phục vang lên liên hồi.

Quang Huy hòa theo dòng người, giả bộ than thở kèm theo khen bản thân không dứt miệng ở trước mặt tất cả mọi người "Ta cần một tượng Oscar" Quang Huy thét lên trong nội tâm..

"Năm bia thứ nhất trong 1 tháng, "nhũ thần" khai sáng một kỷ lục mới, Châu sư tỷ nên quy ẩn giang hồ, về vườn, nuôi gà trồng rau đi"

"Ha ha, ta xem trọng "nhũ thần" này, ai nói cho ta danh tính của hắn, ta trọng thường"

"Muốn ôm đùi của "nhũ thần" phải hỏi qua ý ta đã!"

Trong tiếng reo hò, khen ngợi, có hơn mười thanh niên, sắc mặt âm trầm, nhất vài tên đệ tử cấp 3 đeo thắt lưng xanh lá. Ánh mắt lạnh lùng đảo khắp một vòng, dập tắt hết mọi âm thanh.

"Chư vị sư đệ, nếu có người biết được "nhũ thần" là ai, xin thông báo cho ta, Đông Hoàng hứa hẹn một cái nhân tình" Thanh niên với thân hình to lớn, bỗng nhiên mở miệng, thanh âm mang như hổ gầm, chấn động ù tai toàn bộ đệ tử cấp thấp, thổi tan không khí náo nhiệt ban nãy.

Không ít đệ tử lập tức nhìn về phía thanh niên to lớn, nhận ra thân phận của hắn, vội vàng tránh đi, nhưng còn có không ít, mặc dù lộ ra phẫn nộ, chỉ là cũng không dám nhiều lời.