Chương 1: Nhật ký.

Ta Tự Cải Tạo Chính Ta

Chương 1: Nhật ký.

Chương 1: Nhật ký.

Unolve, năm 802 - Lịch Tân Thế Kỷ năm 1603.

Ta, Quang Huy, 3 tuổi, công dân chính thức vùng Unolve.

1/1/802 – thật không ngờ, nơi ta sống là dưới mặt đất, phòng 3G44 - vệ tinh số 6, vậy là những cánh đồng vàng óng ánh lúa mạch, chuồng bò khuất sau rừng thông, những rặng núi trãi dài khuất sau ráng mây hoàn toàn là giả ư? Mới đầu thai đã bị lừa, quá đáng!!!. Công nghệ thời này quá mức thật, nếu so với Trái Đất chắc phải hơn hàng ngàn năm.

2/2/802 - thật chán, mọi thứ trên internet đều cần mã công dân, và tại sao 1 đứa bé 3 tuổi thì chỉ có thể xem hoạt hình. Ít ra phải phổ cập tí địa lý, lịch sử gì gì chứ. Ba là cấp A+, mẹ ta là cấp A. Ta là Ac, thật khó hiểu.

5/2/802 – "Mọi công dân đều là cấp B, C, D, còn cấp A - những công dân được quản lý trưc tiếp bởi Ủy Ban Gen Unolve" phát hiện chấn động khi xem thời sự lần đầu. Ba, má là siêu cấp gen chiến sĩ? Xmen? Inhuman… Thế giới này nước có vẻ quá sâu.

Tháng 6/802 – sao phải bắt đứa bé 3 tuổi rưỡi đi học, thế giới này quá tàn nhẫn, hủy hoại tuổi thơ 1 cách trắng trợn.

Tháng 7/802 – Lịch sử tổng quát thật thú vị. Ta biết ta sống ở thành phố "12 đồng hồ" – cái tên quá ba chấm nhưng nằm top 10 thành phố đẹp nhất vùng Unolve. 1 trung tâm giữa và 12 thành phố vệ tinh, dân số lên đến 80 triệu dân. Hơn nữa 12 vệ tinh đều tự xoay tròn được, quá đỉnh!

Tháng 8/802 – Thật kinh khủng, ta đầu thai vào thế giới nào thế? Vùng Unolve ta ở có tổng cộng 101 tòa thành – 5,5 tỷ dân và là 1 trong 7 vùng thuộc liên bang A NDay. Thế cái Liên Bang này có bao nhiêu dân vậy trời?... 804 – ba ba và ma ma là gen chiến sĩ – tân nhân loại cấp 4. Kiếp trước sống an nhan 1 đời, cứ ngỡ đầu thai phải chịu khổ, không ngờ ta lại là phú nhị đại, à không tân nhân loại nhị đại.... 805 – ta nghĩ sai, ba ba và ma ma vắng nhà ngày càng nhiều. Bữa cơm càng ngày càng trầm mặc....805 – ta được gởi đến nhà của 1 ông chú đã được nữa năm. Ngoài giờ học trên lớp thì việc phụ sửa chữa thiết bị điện cũng khá thú vị - ông chú ấy lẩm bẩm khen ta thiên tài. Ta nhận ra rằng trí nhớ ta cường đại 1 cách khác thường, nắm bắt hình ảnh và lượng lưu trữ gấp vài lần người thường....806 – ta gặp lại ba ba, ma ma... bọn họ ôm ta khóc rất nhiều. Ta biết đây có lẽ là lần cuối gặp. Họ bảo họ đi khai thác hoang dã....... ta cầm trên tay bản thừa kế tài sản. Bỗng dưng trời hôm nay u ám lạ thường, lòng ta khó chịu lắm.

Thành phố 12 đồng hồ phân ra làm 3 khu vực. Trung tâm gồm cơ quan đầu não quản lý, trung tâm giao dịch, thương mại. 12 thành phố vệ tinh được đánh số từ 1 – 12 và nằm ở vị trí tương ứng như chiếc đồng hồ. Khu vực còn lại là 7 căn cứ không chính thống, mặc dù chịu sự quản lý của Chính quyền thành phố nhưng liên bang không thừa nhận vì không đáp ứng các bộ tiêu chuẩn đánh giá.

Căn cứ BD tọa lạc phía nam, cách vệ tinh số 6 khoảng 3km. So với 6 căn cứ còn lại thì BD phát triển mạnh mẽ hơn cả, là trung tâm giao dịch và phân phối hang hóa toàn bộ thành phố. Phía đông của thành phố là vùng đồi núi, phía tây là khu rừng bảo tồn sinh thái, nên lối thông thương duy nhất kết nối là qua cửa ngõ phía nam và phía bắc. Phương bắc duy nhất có thành phố Wessew, thành phố nhỏ và nghèo nàn. Phía Nam là vùng đồng bằng rộng lớn với hang chục thành phố lớn.

Trong cửa hàng khá cũ kĩ với bảng hiệu "Athur sửa chửa đồ điện" bạc màu, hoen gỉ, nằm tầng trệt trung tâm thương mại DB, một cậu nhóc đang nằm dài trên bàn vuông, tay cậu không ngừng xoay xoay chiêc núm của chiếc radio.

Bản tin thời sự 7 giờ sáng ngày 1/2/808 gồm:

Kế hoạch dây dựng căn cứ Lotus 808 đang được thúc đẩy nhanh. Dự tính tháng 9 năm sau sẽ đưa vào xây dựng.

Thành phố Inter Mill, vùng Scarborough Fair, sẽ tiến hành di chuyển 133 km về phía đông.

Tình hình chiến sự bán đảo Nothernway đang leo thang. Tổ chức Tân Thế Kỷ đang cố gắng hòa giải giữa 2 Liên bang Bộ Lạc và Kỷ Nguyên.

…....................
Một chú trung niên gương mặt đầy đặn, gương mặt ánh lên nét cười như lúc nào cũng có chuyện vui để kể, đang ngồi loay hoay dọn dẹp đống rác linh kiện. Một lúc sau khi vứt hết đống rác và cất hết biên lai vào tủ, ông chú quay lại nhìn vào cậu nhóc.
- Này, thằng nhóc kia, con đến làm cho cửa hàng chú được 2 năm rồi. Cũng học qua 5 năm học giáo dục nền móng thì chắc cũng biết ít nhiều. Giờ nói chút về con đường tương lai của con.

Không phải là cứ học giỏi đến năm 18 mới chọn trường à. Mà quên, nếu được thì phải làm gen chiến sĩ chứ. Ai đời lại chọn làm người thường. Quang Huy bĩu môi, vẫn cứ nằm dài trên bàn, dáng vẻ không quan tâm đến thế sự, nhưng miệng vẫn ừ một phát lấy lệ.

Athur thở dài 1 tiếng, không ngờ sau bao năm ông lại phải làm việc này nữa.
- Ba, má con bao nhiêu tuổi con biết không?

Quang Huy ngẫm nghĩ rồi trả lời rằng năm Quang Huy ra đời là ba 42 tuổi. má là 40 tuổi.
Athur thở dài 1 tiếng:

- Tuổi gen chiến sĩ khác với người thường, khi có con, ba con 40 tuổi nhưng thực tế là 72 tuổi, má con là 68 tuổi. Thời gian dành cho họ không còn nhiều.

- Gen chiến sĩ cường đại, mạnh mẽ nhưng con đường gen chiến sĩ là 1 con đường không có lối về. Muốn làm gen chiến sĩ phải thức tỉnh 1 thứ gọi là năng lượng bản nguyên.

- Con người sống trung bình 80 – 100 tuổi nhưng khi thức tỉnh thì năng lượng bản nguyên sẽ gia tốc hấp thu năng lượng cơ thể, trung bình mất 1 nữa tuổi thọ. Con thích làm 1 người giàu, do ba má con có để lại thừa kế, hưởng thụ cuộc sống đến 100 tuổi. Hay liều mạng chiến đấu rồi chết tuổi 60.

- Ta nói để con chuẩn bị tâm lý, muốn thức tỉnh phải đợi năm 18 tuổi.

Quang Huy thầm mắng trong lòng, còn 10 năm nữa lận, chưa chi là đã hù tâm hồn nhỏ bé 8 tuổi rồi. À mà phải suy nghĩ lại. Hưởng phước tới năm 100 tuổi có phải là tốt hơn không.

- Nghiêm chỉnh nào thằng nhóc. Athur thấy Quang Huy ánh mắt lườm lườm, biết thằng nhóc đang chửi thầm mình. Thằng nhóc này là thiên tài nhưng mà tính cách dở dở ương ương, việc gì làm cũng có lệ, nhưng được cái tâm làm thì liều mạng. Ông cũng chả biết nói sao nữa.

- Muốn thức tỉnh đợi năm 18 tuổi nhưng phải chuẩn bị trước ít nhất 6 năm. Từ bây giờ sáng đến trường, trưa đến tối đều theo kế hoạch của ta, nghe rõ chưa.

- Này là vòng tay ta mới sửa lại. Mang vào đi

Quang Huy mang vào, trong miệng vẫn lầm bầm, thân ảnh nhỏ nhắn lướt nhẹ và mất hút sau mấy kệ hàng.

6h chiều,…

- Đây là bí kiếp gia truyền hơn 1 vạn năm của dòng họ ta, dòng họ danh giá Odew. Thứ này phụ trợ thôi, an tâm luyện, dù làm gen chiến sĩ hay không đều không ảnh hưởng.

Quang Huy cầm cuốn tập A4 96 trang, bên ngoài nguệch ngoạc dòng chữ "tu tiên version 10.45". Ánh mắt nhìn lão Athur đầy vẻ hoài nghi, cứ như bảo rằng nhìn ta nhỏ chứ ta không có bị ngu nha.

Athur mình cười nhấn nhẹ vòng tay của lão. Bỗng dưng Quang Huy thét lên 1 tiêng cúi người đầy đau đớn.

- Ta biết ngươi không ăn mềm, thích ăn cứng. Vì tương lai của ngươi. Vì hòa bình, vì sự thịnh vượng chung, vì để cống hiến cho liên bang vĩ đại, vì sự ủy thác ta chỉ còn cách tích hợp 1024 loại tra tấn vào vòng tay. Yên tâm, nhiều triều đại xa xưa đã kiểm chứng, hiệu quả 1000%. Đảm bảo chất lượng. Thử 1 lần, nghiện dùng cả đời.

Quang Huy đứng dậy, gương mặt đầy sương giá, ánh mắt hình viên đạn như đâm xuyên lão Athur. "Thù này ta ghim, ta ghi vào đây là lần thứ 235, quân tử trả thù, mười năm không muộn, hừ hừ"

Quang Huy hùng hùng hổ hổ cầm bản bí kíp và chạy vào phòng. Tiếng lão Athur vẫn văng vẳng bên tai. Liệu hồn mà học thuộc đi, chỉ có 3 ngày thôi đó.