Chương 4: Sự Thật Tàn Khốc

Ta Ở Marvel Làm Boss

Chương 4: Sự Thật Tàn Khốc

Alex quả thật đang gặp chuyện thú vị, hắn quay sang hỏi Imhotep " Ngươi có thích thịt chó không Imhotep?"

Imhotep lập tức ngớ ngẩn, hắn không hiểu rõ ý của Alex là gì.

Thân hình to lớn thấy Alex không để ý mình thì tức giận " Phàm nhân, là thằng nào phá hoại chuyện tốt của ta mau kêu hắn lăn ra đây".

" Anubis đại nhân, hắn không được bình thường, mong đại nhân thứ tội" Imhotep quỳ lạy.

Bóng hình to lớn chính là Anusbis. Anubis có hình dạng đầu chó mình người cao hơn 3 mét, vị thần này có biệt danh là " Người canh giữ linh hồn". Anubis còn là thần bảo trợ của các xác ướp hay đưa linh hồn về thế giới bên kia nên Imhotep mới sùng kính như thế. Vì theo lý thì Imhotep đã chết và hồi sinh thành xác ướp nên khó tránh khỏi quan hệ của Anubis.

" Imhotep, đứng lên! Hắn không đáng để ngươi làm như thế " Alex quát lớn

" Phàm nhân, ngươi có biết ngươi đang nói gì" Anubis lại tức giận.

" Phàm phàm cái cc, đừng thấy ta còn trẻ mà ra vẻ nhé, từ lúc ta ra đời cho tới nay có thằng nào khinh được ta. Quản ngươi là Anubis hay Osiris ngươi cũng không xứng bằng cái móng chân của ta nữa." Alex nói thật trừ 21 năm đầu cực khổ ra thì từ lúc nhận lại cha mẹ thì hắn đã hoàn toàn tách ra khỏi bị người khác coi khinh rồi. Thằng nào khinh thì cứ bắn cục gỉ mũi cũng đủ diệt cả hành tinh thằng đó.

" Ngươi " Anubis cũng không ngờ con kiến hôi trước mắt lại dám chửi mình. Phải biết hắn chính là vị thần được muôn vàn người kính ngưỡng, từ lúc nào hắn lại bị mọi người coi khinh thế này.

" Alex mau xin lỗi ngài Anubis mau, nếu không ngươi sẽ hối hận đấy" Có lẽ do Alex đã cứu mình nên Imhotep cũng mềm lòng khuyên nhủ. Mặc dù hắn thấy Alex mạnh hơn mình nhưng chắc chắn sẽ không đánh lại một vị thần chân chính.

" Tên kiến hôi này nói rất đúng, phàm nhân ti tiện, mau quỳ xuống liếm chân ta, ta có lẽ còn cân nhắc tha tội vô lễ cho ngươi" Anubis lúc này cũng giở giọng cao cao tại thượng.

" nói nhiều vãi lờ, im miệng đi" Alex ra tay, một đạo ánh sáng từ tay hắn bay tới Anubis. Chỉ thấy đạo ánh sáng hóa thành một chiếc khóa mõm chó bịt thẳng vào miệng Anubis. Alex còn dùng không gian cầm cố khóa chặt cử động của Anubis lại.

Anubis cố giãy dụa nhưng mặc hắn cố gắng bất cứ cách nào cũng không cử động nổi. Chiếc khóa mõm còn làm hắn không nói chuyện được chỉ có thể phát ra tiếng grừ grừ.

Imhotep lập tức ngốc trệ, hắn không ngờ là lúc trước còn giở một bộ cao cao tại thượng như Anubis mà lúc này lại như con chó bị khóa mõm không làm gì được thế kia. Còn thực lực Alex lại làm hắn chấn kinh, hắn không thế ngờ Alex lại có thể dễ dàng cầm cố Anubis lại như thế.

" Làm vậy có sao không Alex" Imhotep cũng lo lắng một chút, hắn sợ Anubis thoát ra được.

" Thách cả gia đình dòng họ nhà hắn cũng không thoát ra được không gian cầm cố của ta" Alex khinh thường, Thanos còn bị hắn một búng là bay, còn Anubis con hàng này chỉ là thần trên Trái đất thì làm sao thoát khỏi pháp lực của một vị sáng thế.

" Nhưng!" Imhotep có lẽ đã từng thành kính Anubis định mở miệng xin Alex.

" Ngươi có biết tại sao ngươi lại sống lại không Imhotep" Alex chặn miệng Imhotep.

" Hả, tại sao" Imhotep theo bản năng hỏi

" Ngươi hãy suy nghĩ kĩ lại một chút là tại sao ngươi có thể sống lại" Alex từ từ dẫn đạo

Imhotep cũng bắt đầu suy nghĩ, suy nghĩ một hồi mặc dù hắn bắt đầu cảm thấy có gì đó là lạ, nhưng nghĩ mãi không ra. Hắn giơ mặt trưng cầu Alex.

Alex cũng bắt đầu giải thích:" Đầu tiên là cái chết của ngươi, ngươi chết là do phản bội Pharaoh nên bị hạ lời nguyền linh hồn mãi mãi chịu khổ nơi địa ngục, sẽ không bao giờ vào được dòng luân hồi".

" Mẹ, đúng nha, mà khoan đã không phải nhờ tử vong chân kinh mà ta đã sống lại sao" Imhotep vừa bừng tỉnh lại lập tức mê man. Vì hắn đúng là nhờ tử vong chân kinh để sống lại.

", đừng cắt lời coi, ta đang giải thích" Alex bực bội

" Rồi rồi, ngươi nói tiếp đi, ta sẽ tự giác im miệng, nhưng trước hết ngươi cho cây trụ của ta hạ xuống được không, nó dựng hoài khó chịu quá" Imhotep cũng có nổi khổ, cây trụ cứ dựng hoài làm hắn vô cùng khó chịu, hắn bất tri bất giác liếc qua Anubis đang bị khóa mõm, hắn sợ hắn nói tiếp thì sẽ bị Alex quăng cái khóa mõm đó vào hắn nữa thì chết.

Alex cũng không làm khó Imhotep hắn phất tay lên đoàn năng lượng trong người Imhotep bay ra, cây trụ hạ xuống làm Imhotep thở phào nhẹ nhõm.

" Nói tiếp, tử vong chân kinh có thể làm ngươi sống lại nhưng phải là người có pháp lực cao thâm mới có thể thực hiện câu thần chú đó. Vì đây là câu thần chú nhằm vào luân hồi nên người phát ra phải là người vô cùng am hiểu phép thuật bóng tối cộng pháp lực cao thâm mạt trắc.
Nhưng Evelyn chỉ là người bình thường thì làm sao có thể sử dụng câu thần chú đó được. Lại nói tiếp là tử vong thánh kinh là chí bảo của Ai Cập cổ tại sao lại dễ dàng lộ ra để người thường tìm được. Trong bóng tối phải có người thao túng mọi việc hết thảy, ngươi chỉ là bị lợi dụng thôi Imhotep.

Còn về Ack Su Namun thì nàng đã luân hồi chuyển thế từ lâu rồi, linh hồn ngươi mới vừa triệu hồi là không phải của nàng, linh hồn đó được sắp xếp gần ngươi đễ tiện bề thao túng thôi Imhotep. Ngươi chỉ là một con cờ không hơn không kém"

Lời nói của Alex làm Imhotep hai mắt đỏ ngầu, hắn cũng không phải người nguời ngu, hắn bắt đầu suy nghĩ lại lời của Alex, càng nghĩ hắn càng tức giận.

Anubis lúc này cũng mồ hôi ròng ròng, hắn cũng không hiểu tại sao Alex lại có thể biết được mọi chuyện.

" Tại sao, tại sao phải làm thế, tại sao, Anubis nói đi tại sao ngươi lại làm thế với ta". Imhotep gầm thét

" Hắn bị bịt mõ rồi, đễ ta nói tiếp cho. Nguyên nhân hắn làm như thế thực ra rất đơn giản, hắn cần linh hồn con người cực kì nhiều. Nhớ thành Cairo không Imhotep đã có hơn 50 ngàn linh hồn đã bị hiến dâng cho Anubis. Lẽ ra sẽ còn nhiều hơn nữa, nhưng lúc nãy nhờ Jonathan đọc quyển thái dương chân kinh nên thần Ra cảm ứng được và phát hiện kế hoạch của Anubis nên hắn mới mang linh hồn của ngươi đi và ta đã cứu ngươi lại." Alex tiếp tục giải thích

" Nhưng tại sao lại là ta hả Alex" Imhotep đã hiểu rõ hết thảy nhưng hắn vẫn không hiểu là tại sao Anubis lại chọn hắn.

" Vì ngươi là tư tế vĩ đại nhất Ai Cập, thiên tư ngươi thông minh lại cực kì xuất chúng, lợi dụng ngươi sẽ dễ dàng hơn là lợi dụng người khác" Alex nhớ cốt truyện phần hai cũng là Imhotep phải đi giết vua bò cạp kế thừa đội quân của thần Anubis đẽ thống trị trái đất.

Alex cảm thán Anubis kế hoạch thiên y vô phùng a. Nếu không phải là hắn nhớ cốt truyện cộng với hắn đã nằm tầng thứ khác và phát hiện thì có lẽ Imhotep cũng sẽ đi vào con đường khổ sở bị lợi dụng nhiều lần mà không biết.

Bản tính của Imhotep không xấu, hắn chỉ yêu điên cuồng Ack Su Namun mà thôi. Anubis đã lợi dụng Ack Su Namun đễ dễ khống chế Imhotep. Vì cũng trong phần 2 là Ack Su Namun kích thích nên Imhotep mới đi kế thừa đội quân Anubis.

Imhotep lúc này cũng lao vào trạng thái điên cuồng, hắn gào thét đễ phát tiết nỗi uất hận trong lòng. Cực khổ chịu đựng linh hồn giày vò cả ngàn năm cuối cùng lại bị người lợi dụng tình yêu của mình mà thực hiện mưu đồ riêng.

Imhotep dùng phép thuật đánh điên cuồng lên người Anubis. Nhưng nói gì thì nói Anubis cũng là thần chân chính, phép thuật phàm nhân làm sao xi nhê hắn. Hắn còn hả hê nhìn Imhotep đang điên nữa kìa.

" Dừng lại Imhotep, lúc này ngươi nên cần tỉnh táo, ngươi không thấy ngươi đang gãi ngứa cho hắn sao" Alex dừng lại hành vi điên cuồng của Imhotep

" Nói cho ta Alex, ngươi có nghĩ tới cảm nhận của riêng ta không, ta chịu khổ cả ngàn năm chỉ chờ một cơ hội sống lại thì sẽ gặp lại nàng, nhưng tại sao ta lại không được thực hiện ước muốn. Chẳng lẽ muốn có một hạnh phúc thì sẽ khó lắm sao." Imhotep lúc này rơi lệ, những giọt nước mắt lăn dài trên má hắn tỏa ra sự cay đắng uất hận tột cùng.

Mặc dù ngươi xuất sắc như thế nào, ngươi trải qua gian khổ ra sao, ngươi không gục ngã trước số phận nhưng sẽ có lúc ngươi sẽ gục ngã trước tình yêu của mình.

Alex cũng thở dài, chuyện tình cảm hắn cũng không nói gì được nhiều, vì hắn còn chưa trải qua " Imhotep, giọt nước mắt đàn ông là vô cùng quý giá, ngươi hãy nên đễ nó là giọt nước mắt hạnh phúc khi tìm thấy nàng. Chứng minh cho nàng tình yêu của ngươi. Như ta đã nói là nàng đã luân hồi chuyển thế, không lâu sau ngươi có thể gặp lại nàng."

" Thật không Alex, ta sẽ còn gặp lại nàng ư " Imhotep như bắt được cọng rơm cứu sống hắn, hắn bây giờ mong manh như thuyền trôi giữa biển khơi. Chỉ cần một con sóng là hắn sẽ gục ngã.

" Thật 100%, chỉ cần ngươi theo ta, ngươi sẽ được gặp nàng. Các ngươi còn có thể trường sinh bất tử đễ có thể bên nhau mãi mãi " Nói nãy giờ Alex cũng không quên lắc lư Imhotep. Cơ hội ngàn năm có một a.

" Chỉ cần được gặp lại nàng ta có thể làm bất cứ chuyện gì cho ngươi, kể cả làm người hầu" Imhotep cũng vứt bỏ tôn nghiêm của mình, hắn định quỳ xuống thì Alex cản lại.

" Ta cũng không cần người hầu, ta chỉ cần chiến hữu bên mình, cuộc sống của ta có lẽ sẽ dài dằng dặc cùng cô đơn vô tận, nhưng ngươi Imhotep ngươi sẽ là chiến hữu của ta là anh em của ta, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu" Alex đạo văn vô trắng trợn, nhưng ai quan tâm, chỉ cần đạt mục đích là được.

" Được từ nay chúng ta là anh em, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu" Lúc trước Imhotep luôn cao cao tại thượng, nhưng lúc hắn sa cơ thất thế Alex lại giúp hắn tất cả.

" Nếu vậy thì từ nay Alex ngươi sẽ là đại ca của ta, nhưng đại ca à tên kia da dày thịt béo ta muốn đánh hắn hoài mà không được, ngươi có cách gì không" Imhotep học được cách ôm bắp đùi vô cùng nhanh, hắn thấy Alex mạnh mẽ cực kì nên chắc có cách đễ hắn phát tiết với kẻ gây ra tai họa cho mình.

" Cách thì có cách đễ ta cho ngươi xem cái này " Alex động ý niệm, một cây gậy giống gậy trường sơn nằm giữa lòng bàn tay hắn. Tạo hình cây gậy vô cùng cổ kính lại bàng bạc từng tia pháp lực gợn sóng.

" Cái này gọi là đả cẩu bổng" Alex nở nụ cười bí hiểm.

Lại một chương chán ngắt nữa, con tác bắt đầu có dấu hiệu bí văn rồi các đạo hữu, ai có ý tưởng gì hay hay cmt bên dưới đễ con tác tham khảo với.