Chương 21:Cứu giúp thành công cả nhà đoàn tụ

Ta Muốn Học Võ Công

Chương 21:Cứu giúp thành công cả nhà đoàn tụ

Hoa Thái gật đầu đồng ý:

"Qủa thật cũng không thể nói đó là điểm yếu được bởi vì ít nhất cùng cấp chiến đâu dù đối phương tài năng đến đâu cũng khó có thể tu luyện vũ kỹ đến một tầng lớp quá cao. Nếu mà người khác có thể thì Băng Thần đến lúc đó cũng có thể luyện đến một tầng thứ khá cao rồi khi đó điểm mạnh là sức phá hoại sẽ áp đảo.Nói đơn giản nếu mà là cùng cấp chiến đấu thì Băng Thần rất có thể sẽ là vô địch không ai có thể đỡ nổi thậm chí là vượt cấp chiến đấu."

Mọi người bắt đầu ăn cơm và tiếp tục trò chuyện vui vẻ với nhau Hoa Thiên Vân khoe khoang một chút tia điện trên ngón tay thôi nhưng cũng được Hoa Thái khích lệ rất nhiều. Tại Sở gia thì một nhà cũng đang ăn uống no say Băng Thần một đường lên cửu cấp Vũ Sư con gái thì không hiểu sao nhưng mạnh mẽ đến mức có thể đóng băng vật thể làm hai người rất vui.

Sở Vân cười nói:

"Ngươi là một chàng trai tốt hi vọng sau này ngươi sẽ đối tốt với nàng ta và phu nhân chỉ có một đứa con gái tất cả nhờ ngươi."

Băng Thần cũng rất vui vẻ:

"Nhạc phụ yên tâm ta nhất định không chỉ tốt với nàng mà còn hiếu thảo với hai vị để cho hai người sống lâu trăm tuổi nhìn thấy cháu chắt đầy đàn."

Sở Vân cười to:

"Tốt tốt chỉ cần ngươi ở trong lòng có chúng ta là được."

Băng Thần lấy ra mấy món đồ sau đó đặt trước mặt hai người đây chính là những món mà trước kia đã tặng cho Hoa gia hai người.

"Đây là chút quà ra mắt cho hai ngài mấy ngày nay bận tu luyện lên chưa kịp su nghĩ những thứ này là đồ vật ở quê hương hai ngài đừng từ chối.Còn hai cái mặt nạ này chính là chỉ cần đeo lên là có thể khiến cho một người thay đổi khuôn mặt chỉ khi có người tu vi đạt Pháp Vương thì mới có thể phát hiện.

Có thứ này thì hai ngài có thể thoải mái dạo chơi không lo bị người khác phát hiện nó lại sử dụng năng lượng của mặt trời lên một ngày mời người chỉ cần ra nắng một tý là được.Nó lúc này đang ở trạng thái đầy pin hai người có thể đeo thử lên."

Sau đó hai người quả thật thử ngay chiếc mặt lạ lập tức làm hai người trông khác hẳn thậm chí có thể nói là toàn bộ vùng đầu đều thay đổi kể cả tóc tai.Băng Thần cũng suốt ra một cái đặt vào trước mặt của Sở Hà điều này khiến cả nhà họ sở hết sức vui mừng cuối cùng bọn họ cũng có thể an tâm hòa vào thế giới sôi động ngoài kia.

Sau đó hai người bắt đầu nghiên cứu những thứ đồ khác nhưng cũng giống như hai người Hoa gia họ rất bất ngờ khi một tấm card mỏng lại có thể chiếu hình ảnh. Sở Vân trước kia là một cái thương nhân lên hắn ta chú ý hơn Hoa Thái rất nhiều."

"Tiểu Thần thứ này ngươi có không."

Băng Thần thấy hắn ta chỉ cái hộp quẹt thì lấy ra một cái đưa cho hắn chợt nhớ tới Hoa Thái chưa có thầm lưu ý lúc nào đưa cho vị kia nhạc phụ một cái.Sau đó cả nhà lại ăn uống vui vẻ cuối bữa hai mẹ con Sở gia dọn dẹp rồi mọi người ai về chỗ người ấy nghỉ ngơi nhưng đó tiếp tục là một đêm không ngủ với Băng Thần.

Sáng hôm sau thì Hoa Thiên Vũ và Hoa Thiên Vân tới nơi thì cả nhà họ Sở cùng Băng Thần đã ngồi đợi sẵn rồi. Hắn ta phải kiềm chế lắm mới bỏ qua màn khởi động buổi sáng với Sở Hà bởi hắn ta biết vợ cả tới dù hắn thế nào thì người đeo được chiếc nhẫn kia vẫn có địa vị không thể thay đổi.

Sở Hà đứng trước Hoa Thiên Vũ cúi đầu xấu hổ:

"Xin lỗi ngươi Thiên Vũ."

Hoa Thiên Vũ cười nói:

"Không sao nhưng ta có chuyện cần hỏi ngươi,ngươi đi với ta ra ngoài một chút."

Sờ Hà cùng với Hoa Thiên Vũ đi ra ngoài mà Băng Thần thì không hiểu cái gì hết nhưng không phải chuyện của mình thì mặc kệ.

Hoa Thiên Vân cười nói ra kế hoạch:

"Lần này chúng ta sẽ đi cùng nhau đi vào trong thành Sở bá phụ cùng bá mẫu chỉ cần nói là thân nhân của chúng ta từ Hắc Dạ đế quốc.Còn lại cha ta sẽ lo hết toàn bộ mọi người chỉ cần an tâm là được còn chi tiết bữa tối chúng ta sẽ thương lượng sau."

Băng Thần nói:

"Ta đã giải quyết được vấn đề nhân dạng kế hoạch của Hoa bá phụ như thế là được rồi."

Cả nhà họ Hoa đã chuẩn bị xong tất cả từ ngày hôm qua thế lên mọi thứ đều sẵn sàng chỉ cần hai cô nương kia nói chuyện xong là được.Tuy lúc nãy Hoa Thiên Vũ không tỏ ra nóng giận nhưng tất cả những người có mặt đều lo lắng ngoại trừ Băng Thần có vẻ hắn chả cảm thấy gì.

Không ai biết đây chính là tuyệt kỹ của nam nhân Băng gia tỏ ra bình tĩnh trong chuyện tình cảm khi mà họ không biết cách giải quyết. Đầu tiên chính là nhắm mắt chịu trận bị chửi bới thế nào vẫn chai lỳ tự ái phải vứt qua một bên.

Nếu hai bên gặp nhau thì bắt buộc phải đợi xảy ra vấn đề thì mới bắt đầu giải quyết vì nếu không cầm đèn chạy trước ô tô sẽ khiến mọi việc tệ hơn. Mà nơi đây chế độ phong kiến còn tồn tại hai ngươi không đến mức vì một người nam nhân mà gây ra xích mích dù sao họ cũng là tỷ muội thân thiết mà.

Hoa Thiên Vũ sốt sắng:

"Sở Hà tỷ ta hỏi ngươi một chuyện ngươi nhất định phải trả lời thật khâu được giấu diếm."

Sở Hà căng thẳng nhưng vẫn gật đầu và Hoa Thiên Vũ hỏi:

" Có thật là ngươi và hắn ta ngủ với nhau một đêm thì ngươi trở thành tam cấp Pháp Sư có đúng không?"

Sở Hà gật đầu Hoa Thiên Vũ lập tức có chút vẻ nghi vấn sau đó kéo nàng ta vào phòng dù sao cứu mẹ mình vẫn quan trọng hơn cả.

"Chúng ta suốt phát thôi."

Ba người của Sở gia nghe thấy thế thì đeo lên mặt nạ trong ánh mắt ngạc nhiên của hai tỷ đệ Hoa gia hóa thành ba người khác chỉ là dáng người vẫn thế.Thế là mọi người bình tĩnh cùng nhau hướng về Hoa gia quả nhiên suốt đoạn đường không có chuyện gì xảy ra cả.

Đến phủ thì Hoa Thái đã ở trong quân có việc chỉ có Hoa phu nhân ở nhà thấy ba người tiến đến thì nàng ta mới thở ra một hơi. Hai nhà vốn thân thiết từ khi Hoa Thái chưa có quan chức tới giờ mà ngờ đâu lại vì con gái bọn họ mà tai bay vạ gió.

Hoa phu nhân cười rơi nước mắt nói:

"Nhà các người đã khổ rồi."

Sở Vân nói:

"Không may mắn mà thôi không cần nhắc tới nữa."

Hoa phu nhân cười cười nói:

"Đúng đúng chuyện gì thì cũng đã qua rồi chúng ta không nhắc lại nữa mọi người mệt mỏi mau vào nhà nghỉ.Người đâu mau mang hành lý của người nhà đường huynh của ta vào phòng nhanh lên."

Thế là một đám hạ nhân đã đợi sẵn mang hết hành lý của người nhà họ Sở đi cất còn bọn họ theo chân Hoa phu nhân tới phòng ăn.Hoa Thái cũng sắp xếp nhanh việc trong quân lấy lý do người nhà của vợ mình đến thăm để xin nghỉ sớm một ngày.

Hạ nhân nhanh chóng chuyển đồ ăn lên sau đó đóng cửa lại lui ra thật xa khi đó Hoa Thái và Sở Vân hai cái gia chủ mới nói chuyện.

Sở Vân cười nói:

"May mắn nhờ tiểu Thần nếu không chúng ta chắc chắn không thể đứng đây nói chuyện rồi."

Hoa Thái gật đầu nói:

"Tiểu Thần ngươi có thể cứu người được rồi chứ."

Băng Thần cười nói:

"Ngài yên tâm đã đến cửu cấp Vũ Sư tuy thân thể chưa bắt kịp nguyên khí nhưng cũng đã thúc đẩy thân thể ta tốt lên rất nhiều."

Hoa Thái cười nói:

"Thế thì tốt lần này ngươi cứu nàng thành công ta sẽ lập tức cho ngươi tổ chức đám cưới với Thiên Vũ và Sở Hà ngay,đảm bảo ông ngoại ngươi bao vui."

Băng Thần ánh mắt sáng lên cười nói:

"Ngài cứ bao ở ta."

Hoa Thái đứng dậy sau đó đến bên bờ tường lấy một mảnh ngọc bội sau đó áp vào trong ngay lập tức gần đó một thông đạo mở ra. Hoa Thái vẫy tay ra hiệu cho mọi người đi xuống thế là một đám người lục tục kéo nhau xuống dưới.

Không lâu sau đó đám người đã tới một căn phòng lạnh toát mà trên chiếc giường băng giữa phòng có nằm một người phụ nữ rất giống Hoa phu nhân.

Hoa Thái nắm lấy tay của người này rồi nói:

"Sương nhi ta và Vi muội đã tìm được người chữa tri cho ngươi chẳng mấy chốc gia đình chúng ta sẽ được đoàn tụ."

Băng Thần quan sát về hướng đó thì thông tin của người này hiện lên

Tính danh:Sở Như Sương

Huyết mạch:Không

Nguyên tố: Hỏa (Chưa thức tỉnh)

Tu luyện:Nguyên khí

Nguyên khí: Vũ Vương tam trọng

Pháp Thuật:Không

Lực chiến đấu: 0 - 0

Sinh mệnh: 2

Công pháp:Thiên Môn Công

Chiêu thức: Thiên Môn Kiếm

Vũ khí:Kiếm (Không có)

Đánh giá:Thiên phú tầm thường,thực lực siêu yếu.

Nhìn vị nhạc mẫu nằm trên bàn băng tình hình không tồi tệ như hắn ta nghĩ làm Băng Thần thở ra một hơi từ ma giới lấy ra hai bình thuốc. Hoa Thái thấy thế tự động lui ra xa hắn ta đã nghe con trai kể về quá trình chữa trị lên lập tức lui ra không làm phiền Băng Thần.

Băng Thần tự dốc hết một bình một bình khác lơ lửng trên không trung sau đó quá trình chữa trị không khác gì lần trước. Chỉ là nhẹ nhành hơn rất nhiều cũng bởi nhân số ít hơn người bị thương tình trạng cũng tốt hơn hẳn đã thế hắn còn chuẩn bị kĩ lưỡng.

Khoảng mười phút sau quá trình chấm dứt Băng Thần mỉm cười quay lại nói:

"Có lẽ không lâu nữa nàng sẽ tỉnh lại nhưng có lẽ thân thể có hơi suy yếu vì dù sao cũng nằm trên giường gần hai mươi năm."

Nhưng hắn ta vừa dứt lời thì đằng sau truyền tới tiếng động Hoa Thái kích động vô cùng còn những người còn lại chảy nước mắt.Hoa Thiên Vũ chạy tơi trước mặt nữ nhân kia cùng Hoa Thái mỗi người nắm một bên tay.