Chương 2: initiator những đứa trẻ quái vật? Không ta mới là quái vật.

Ta Là Thợ Săn Ẩm Thực

Chương 2: initiator những đứa trẻ quái vật? Không ta mới là quái vật.

Lúc này Ian đang đứng trước 1 khối bia đá khổng lồ màu đen, chúng là những khối monolith được tạo ra từ varanium có tác dụng ngăn chặn Gastrea. Nơi mà Ian đang đứng là bia đá số 11 của khu tị nạn Tokyo một trong 5 căn cứ còn sót lại sau thảm họa Gastrea. Ian bẻ 1 mẩu đá cho vào mồm nhai rồi nghiền ngẫm: "vị hơi lạ, có mùi giống hỗn hợp nhựa đường, muối khoáng, than,vv.... dùng làm đồ ăn là ý tưởng tồi nhưng có thể xem xét làm chất đốt, gia vị vv....."
Ian bẻ thêm 1 mẩu đá rồi ném vào trong cái bóng mờ sau lưng mình sau đó lôi theo xác 1 con dơi khổng lồ đi tiếp.
Khu căn cứ Tokyo được chia ra thành 3 lớp, lớp trong cùng dành cho những kẻ giàu có và quan lại được bảo vệ 1 cách nghiêm ngặt. Lớp giữa dành cho tầng lớp bình dân, tuy không an toàn bằng lớp trong và thường xuyên có Gastrea chạy vào nơi này thảm sát nhưng vẫn được coi là thiên đường so với lớp ngoài cùng. Lớp ngoài cùng là nơi ở của dân nghèo và initiator những đứa trẻ bị nguyền rủa, tại lớp ngoài cùng này không có luật pháp, con người luôn phải chịu sự uy hiếp của Gastrea. Nhưng tại nơi này Initiator mới thật sự là kẻ đáng thương, nếu ở vòng ngoài cuộc sống của con người giống như súc vật thì những bé gái này còn bị đối xử còn không bằng súc vật, bị loài người căm ghét, đánh đập, xua đuổi và thậm chí là giết chết. Lúc này trước mặt Ian chính là cảnh tượng như vậy, 2 bé gái ăn mặc rách nát đang bị 1 đám người dồn vào góc tường đánh, thậm chí còn có người dùng đá, cuốc, xẻng đập. ian nheo mắt lại sau đó vỗ vai 1 người bên cạnh hỏi: chuyện gì xảy ra thế?
Người kia quay lại thấy Ian bèn nói: không có gì, chỉ là 2 con súc sinh kia đi ăn trộm bánh mì bị bắt được thôi. mẹ nó initiator đều là bọn đáng chết.
Người kia vừa nói xong chợt cảm thấy lạnh hết cả người, cảm giác này giống với cảm giác 1 người đứng trước 1 con hổ, nói chung là sợ vãi ra.
Ian dùng tay hất bay người kia đi sau đó đi từ từ về phía 2 bé gái. Nhưng lúc này có người đứng ra cản đường quát: mày làm cái lều gì thế hả? sao mày dám đánh thằng xxx. Chả nhẽ mày thấy bất bình về hành động của bọn tao?
Ian mặt lạnh nhìn thằng vừa đứng ra nói: mày có biết không?
Thằng kia: biết biết cái... thằng điên.
Ian bình tĩnh nói tiếp: thực ra thịt người rất khó ăn, chất thịt rất kém hơn nữa mùi hôi từ thịt rất khó tẩy đi...
Thằng kia: mẹ thằng điên mày đang nói cái...
Chưa kịp thằng kia nói hết câu thì Ian đã dùng 1 tay đâm xuyên đầu nó, nhưng điều kì lạ xảy ra. Tuy tay của Ian đâm xuyên qua đầu 1 người nhưng lại không có tí máu nào bắn ra, Nhìn như tay của Ian chỉ là 1 ảo ảnh vậy. ian rút tay ra khỏi đầu thằng kia rồi lôi theo 1 thứ gì đó như viên bi và nói: Con quái vật kia nói với ta rằng ta rằng thịt người ăn rất chán nhưng linh hồn của con người lại là 1 thứ thức ăn hảo hạng, con người càng dơ bẩn thì linh hồn càng phong phú và có hàm lượng dinh dưỡng càng cao và đó cũng là nguyên nhân ác quỷ rất thích ăn linh hồn kẻ xấu.
Lúc này người xung quanh đã sợ hãi chết lặng, sau đó mọi người nhanh chóng chạy tư tán vừa chạy vừa hét to "quái vật".
ian không thèm để ý đến đám người, anh đi tới chỗ 2 bé gái initiator rồi tứ cái bóng sau lưng lôi ra 1 miếng thịt nướng lớn đưa đến trước mặt 2 bé gái nói: có người đã nói với anh rằng khi chúng ta chia sẻ thức ăn của mình cho người khác thì món đó sẽ ăn ngon hơn, vậy các em có muốn ăn cùng anh không?
(intro 2, chap sau sẽ vào thẳng cốt chuyện)