Chương 25: Sophia Cùng Sophie

Ta Là Sáng Thế Thần Không Chắc Nữa

Chương 25: Sophia Cùng Sophie

"Thật mạnh."

Bellmere kinh ngạc đến ngây người, nàng còn không biết Isora biết dùng kiếm đây. Ganzo, Nami cùng Nojiko hai mắt lấp lánh ánh sao nhìn hắn. Cái kia lão đầu đừng nhìn ta bằng ánh mắt tỏa sáng đó có được hay không.

"Bắt họ lại, giải họ lên thuyền. Liên lạc phân bộ đến áp giải họ."

"Vâng."

Bọn hải quân còng hai tay họ lại kéo đi, bọn dân làng lúc này cũng khôi phục tỉnh táo lại sau đó tiếng hô rung trời. Họ được cứu bọn ác quỷ kia đã bị bắt, bọn họ thời gian gần đây bị áp bức đến không thở nổi, lúc nào cũng lo sợ an nguy tính mạng của mình, giờ thì xong rồi mọi việc điều được giải quyết.

"Isora trung tướng cảm tạ ngài."

"Không có gì, tiện tay mà thôi."

Hắn đúng thật là thuận tay mà thôi, hắn không nghĩ đến trùng hợp như vậy. Hắn tính sang đây nhìn nhìn Nami lúc nhỏ ai ngờ Bellmere lại ngay thời gian này bị giết.

"Ain, Tashigi thu thập thông tin của dân làng cùng Arlong bọn hắn. Sẵn tiện hỏi họ về chuyện bọn quái vật đi."

"Vâng."

"Những người trưởng thành sang bên này chúng ta có vài việc muốn hỏi, mong mọi người hợp tác."

Ain Tashigi cùng bọn hải quân còn lại tiến hành lấy thông tin của người dân, Isora cũng tìm một bóng râm ngồi xuống chợp mắt. Từ nãy đến bây giờ theo tâm võng mở ra, hắn phát hiện Nami cùng Nojiko nhìn hắn không rời mắt. Hai con nhóc cứ nhìn hắn chằm chằm khiến hắn thấy nhột quá chừng.

Hắn mở mắt nhìn hai con nhóc cùng cho họ một cái nụ cười. Sau đó Nami cùng Nojiko tu đỏ mặt quay sang chỗ khác không dám nhìn hắn, nhưng vẫn len lén liếc về phía bên này. Isora trán nổi gân xanh, hai tên tiểu quỷ ngươi muốn làm gì a, Haki quan sát của hắn đã là cao cấp chỉ cần có chủ ý liếc mắt hắn một cái cũng sẽ bị hắn nhận ra.

Những người như Isora như vậy rất mẫn cảm, hai con nhóc nhìn hắn chằm chằm làm hắn rất khó chịu. Isora đứng dậy đi thẳng đến chỗ hai người bọn họ. Nami cùng Nojiko sợ hết hồn co lên hai cái tiểu chân ngắn bỏ chạy, Isora cũng lên tính khí đuổi theo.

Bọn dân làng lúc này sững sờ, ba người họ đang chơi cái gì a. Bellmere dùng ánh mắt dò hỏi nhìn Ain.

"Không sao, Tính trẻ con của ngài ấy lại tái phát thôi."

"Vậy thì tốt rồi."

Ain nói như nàng là người lớn vậy, Tashigi chỉ có thể cầu nguyện Isora không nghe nếu không hai người đều sẽ không dễ chịu.



"Chạy đâu cho thoát, yêu quái."

Hắn đuổi theo hai con nhóc vừa chạy vừa la hét, hai con nhóc càng hoảng chạy càng thêm ra sức, sau năm phút Nami cùng Nojiko hết sức ngồi thở như chó chết.

"Sao không chạy nữa, hắc hắc."

Hắn cười nhìn hai người bọn họ, nói thật khi còn bé Nami thật đáng yêu đây này.

"Không chạy nữa, chạy không nổi nữa."

"Tiểu quỷ ta để ý ngay từ đầu hai người các ngươi luôn nhìn ta chằm chằm, có mục đích gì mau nói đi."

"Không...không có."

Nojiko nói không nhưng nàng còn ấp úng cùng do dự, lúc này Nami dũng cảm đứng lên.

"Hải quân đại ca, tất cả hải quân đều mạnh như ngươi vậy sao."

"Có ý gì."

"Chúng ta muốn trở nên mạnh mẽ, nếu tất cả hải quân đều mạnh như ngươi ta cũng muốn làm hải quân."

Thì ra là như vậy, hai người bọn họ bị Arlong ám ảnh đi. Muốn trở nên mạnh mẽ để tự bảo vệ mình cùng người thân, Isora muốn mạnh mẽ rất dễ dàng nhưng người khác thì không, hai người họ xuýt chút nữa mất đi người thân của mình nên lúc này họ khát khao sức mạnh.

Trong lúc hai con nhóc đỏ mặt bối rối, hắn tiến lên bế hai người bọn họ đi đến bên vách đá để hai người ngồi cạnh hai bên trái phải của mình.

"Hải quân không phải ai cũng mạnh mẽ như ta."

Hai con nhóc nghe hắn nói như vậy lập tức ảm đạm, hai người họ cũng muốn mạnh như Isora vậy. Nhưng có lẽ không được, hắn xoa xoa đầu hai người tiếp tục nói.

"Mà đừng thất vọng, ai cũng có thể trở thành kẻ mạnh, kẻ mạnh luôn là những kẻ có mục tiêu của mình."

"Do họ muốn hoàn thành mục tiêu của mình, nên họ có động lực để bước lên con đường chông gai của kẻ mạnh. Hai người các ngươi có mục tiêu của mình sao."

"Đương nhiên, ta muốn bảo vệ Bellmere cùng thôn dân trên đảo. Ta không muốn chuyện giống vừa rồi lại xảy ra."

"Ta cũng sẽ bảo vệ Bellmere, còn có mạnh lên có thể kiếm thật nhiều belly, hắc hắc."

Chết tiệt, Nami ngươi không thể cảm nhận một tí bầu không khí sao. Bầu không khí cảm động của ta tạo ra trực tiếp bị ngươi phá hủy sạch, Nami quả nhiên là Nami a còn nhỏ cũng đã là kẻ tham tiền.

"Muốn mạnh lên sao, chờ lớn lên rồi tính đi bọn tiểu quỷ, ha ha."

"Ta mới không phải tiểu quỷ." X2

"Khi lớn lên các ngươi có thể ra khơi cùng đồng đội của mình đi tìm nó, sức mạnh nằm ở ngoài kia. Dù hải quân hay hải tặc chỉ cần việc mình làm không thẹn với chính mình cùng người thân là được. Sức mạnh là dùng để bảo vệ kẻ yếu cùng đồng bạn, mà không phải để sát hại cùng bắt nạt kẻ yếu biết sao."

"Ừm, chúng ta sẽ cố gắng."

"Ngéo tay, khi các ngươi trở nên mạnh mẽ đại ca sẽ một lần nữa tìm hai nhóc. Khi đó nếu hai người các ngươi làm trái lời thì ta sẽ tự tay dạy dỗ các ngươi."

"Ừm, hì hì."

Hắn mỉm cười đưa hai bàn tay mình ra cùng hai người họ móc vào nhau, Nami cùng Nojiko cười cực kì vui vẻ.

"Về thôi, chúng ta về ăn ngon. Đại ca sẽ cho hai người các người thấy, ngoài chiến đấu ta thế nhưng cũng là đầu bếp siêu hạng đấy."

"Hoan hô."

Trong tiếng cười non nớt của hai đứa trẻ, hắn dắt tay hai người họ trở lại ngôi làng. Ánh mặt trời chiều đỏ rực là kẻ minh chứng cho lời hứa của ba người bọn họ.



Isora bọn họ ở lại đây sau hai ngày, hôm nay hắn chuẩn bị rời đi. Hai ngày này Nami cùng Nojiko chạy theo đuôi Isora, quấn quýt lấy hắn dạy họ luyện tập cùng nấu cơm cho hai người họ. Isora hai ngày này cũng thật phiền chết.

Lúc này hắn đứng trên bến tàu xoa xoa đầu hai con nhóc, sau đó lấy ra một quyển sách nhỏ ghi chép phương pháp huấn luyện của hải quân, hai tấm sinh mệnh thẻ cùng một con điện thoại trùng cho bọn họ.

"Quyển sách là dùng để huấn luyện, còn điện thoại trùng ta đã dạy hai đứa cách dùng rồi đi có chuyện cứ gọi ta."

"Còn đây là sinh mệnh thẻ nó sẽ chỉ hướng mà ta đang ở, giữ cẩn thận. Sau này các ngươi ra khơi có thể tìm đại ca nha."

"Isora đại ca, ngươi đừng đi có được hay không."

Hai con bé khóc miếu máo nắm lấy chiếc áo choàng của hắn, tuy chỉ có hai ngày nhưng bọn họ thật thích Isora. Hắn lúc nào cũng mỉm cười với hai người họ, nấu ăn ngon cho họ còn dẫn hai người bọn họ ra biển dạo chơi, họ không muốn hắn rời đi.

"Ngoan nào, nhớ đại ca từng nói gì sao. Kẻ mạnh luôn có mục tiêu của mình, đại ca là kẻ mạnh nên đại ca phải đi tiếp tục chinh phục mục tiêu của mình. Không phải còn có điện thoại sao, chúng ta có thể gọi điện cho nhau nha."

"Ừm, Isora đại ca khi chúng ta trở nên mạnh mẽ, ngươi nhất định phải tìm chúng ta nha. Chúng ta đã ngéo tay."

"Đương nhiên rồi, hai tên tiểu quỷ, ha ha."

"Ta mới không phải tiểu quỷ." X2

"Xuất phát."

Chiếc thuyền dần đi xa, hai con nhóc lúc này cũng quyết định sẽ kiên cường cùng trở nên mạnh mẽ. Nhưng mà khóc trước cái đã kiên cường gì để sau, sau đó nhào vào lòng Bellmere khóc nức nở.



Hắn quyết định hủy bỏ kế hoạch du lịch biển đông. Hắn đã cảm thấy nó, nó gần đến rồi, cái trứng sắp nở. Giống như tâm linh đang mách bảo với hắn thời gian nào nó sẽ nở vậy, thật thần kỳ. Đây là tình mẫu tử đi...phi tình phụ tử.

Hắn để Ain cùng Tashigi về Marinedord, sau đó điện thoại cho Sengoku xin nghỉ phép 1 tháng chưa đợi Sengoku trả lời hắn liền cúp máy. Cưỡi chiếc thuyền nhỏ trực tiếp tiến về quê hương của hắn, hòn đảo mà hắn đặt chân lần đầu tiên khi hắn đến thế giới này.

Căn nhà nhỏ trên cây vẫn còn đó, đồ vật trong căn nhà đã bám đầu bụi cùng tơ nhện. Isora mở cửa sổ sáng tạo ra một cơn gió thổi tan bụi bặm trong căn phòng, hủy diệt đi những vật phẩm đã cũ sao đó tái tạo lại chúng.

"Giờ chỉ cần chờ đợi thôi."

Khoảng nữa tháng sau, khi hắn lấy quả trứng ra từ Ring Word thì mọi chuyện bắt đầu, quả trứng cỡ quả bóng từ từ biến lớn cỡ một chiếc thùng to, trên vỏ trứng bắt đầu xuất hiện những vết rạn nứt từ từ nhiều lên chằng chịt sau đó vỡ tan.

"Đây là cái gì. Tây phương cự long của ta đâu."

Xuất hiện trước mặt hắn là hai con Loli giống nhau như đúc, một con nhóc tóc đen cùng một con nhóc tóc bạc, khoảng chừng 4-5 tuổi. Đã nói là rồng đâu, tại sao lại là Loli a. Hắn nghi hoặc tiếng hành giám định con nhóc tóc đen trước.(http://cfile4.uf.tistory.com/image/993E2D3359B4B1BF04CC06)

(Tên): Chưa có

(Cấp): 1

(Tuổi): 1

(Chủng tộc): Long tộc (không phải loài người sẽ có chủng tộc trên bảng thuộc tính)

(Sức mạnh): 100

(Nhanh nhẹn): 100

(Trí tuệ): 200

(Thể chất): 100

(Năng lượng): 1000

(Điểm dư): 0

(Kỹ năng): Kiểm soát không gian (Sơ cấp), Sét không gian (Sơ cấp), Kiểm soát nguyên tố (Sơ cấp), Hơi thở rồng (Sơ cấp), Vuốt rồng (Sơ cấp), Long uy (Sơ cấp), Long hoá (Chưa mở), Xấu bụng thông minh (Siêu cấp).

(Chú thích): Hậu duệ của long thần Bahamut, vua của loài rồng. Vừa sinh ra đã có sức mạnh cùng tiềm lực khủng khiếp mà bất cứ kẻ nào cũng thèm khát. Trong thời gian ấp trứng nhận được một loại năng lượng cao cấp sinh ra biến dị, hình dáng cùng linh hồn dựa theo người cung cấp năng lượng tiến hành mô phỏng nên trở thành hình dáng con người.

Mẹ của ta ơi. Hậu duệ của Bahamut tại sao lại ở trong tay lão già kia, đừng nói với ta lão chôm chỉa nó nhá còn có xấu bụng thông minh là cái quái gì. Isora tiếp tục giám định con nhóc mái tóc bạc còn lại.

(Tên): Chưa có

(Cấp): 1

(Tuổi): 1

(Chủng tộc): Long tộc

(Sức mạnh): 100

(Nhanh nhẹn): 100

(Trí tuệ): 100

(Thể chất): 100

(Năng lượng): 1000

(Điểm dư): 0

(Kỹ năng): Kiểm soát thời gian (Sơ cấp), Lửa thời gian (Sơ cấp), Kiểm soát nguyên tố (Sơ cấp), Hơi thở rồng (Sơ cấp), Vuốt rồng (Sơ cấp), Long uy (Sơ cấp), Long hoá (Chưa mở), Bán manh ngu ngốc (Siêu cấp).

(Chú thích): Hậu duệ của long thần Bahamut, vua của loài rồng. Vừa sinh ra đã có sức mạnh cùng tiềm lực khủng khiếp mà bất cứ kẻ nào cũng thèm khát. Trong thời gian ấp trứng nhận được một loại năng lượng cao cấp sinh ra biến dị, hình dáng cùng linh hồn dựa theo người cung cấp năng lượng tiến hành mô phỏng nên trở thành hình dáng con người.

Đậu xanh bán manh ngu ngốc, trí tuệ của con bé tới 100 a ngươi dám bảo nó ngu ngốc. Mà nếu đem so với con bé tóc đen thì, thật sự rất ngu a.

Hai con nhóc mơ hồ nhìn chung quanh dùng chiếc mũi ngửi ngửi vào không khí, tiếp theo quay sang nhìn Isora chằm chằm. Sau đó kêu lên.

"Ba ba."

"A ba."

Hai con nhóc trực tiếp nhào vào người Isora bắt đầu dụi đầu vào người hắn cọ sát, trong miệng còn phát ra âm thanh dễ chịu. Thật sự đáng yêu a, chết tiệt chẳng lẽ ta là Lolicon, không không không, đây không phải vấn đề vấn đề là cách gọi của hai con nhóc.

"Khoan khoan, sao lại gọi là ba ba a."

"Ba ba cho ăn nên phải gọi là ba ba nha."

"Ừm, ừm."

Con nhóc tóc đen trả lời còn con nhóc tóc bạc hì hục gật đầu như chiếc trống. Không xong rồi máu mũi, manh, manh mới thật sự là chính nghĩa a. Mà cho ăn là lúc truyền năng lượng vào trong quả trứng sao.

"Hai đứa có thể cảm nhận được sao."

"Ừm, mùi trên người ba ba là không sai đấy."

"Mùi rất ngon."

"Ngoan sau này hai đứa phải gọi là ca ca biết hay không, không gọi ba ba."

"Không muốn."

"Ừm, gọi a ba mới có thể ăn ngon ha, hì hì."

Con bé tóc đen giải thích còn con bé tóc bạc trả lời đi đâu vậy. Đừng có nói mấy cái từ đó trong khi nhìn ta chảy nước bọt. Mà hai đứa nhóc gọi vậy cũng chẳng sao, cảm giác làm cha cũng không tệ mà, ha ha.

"Cũng chả sao hai đứa muốn gọi sao cũng được. Tiếp theo ba ba sẽ đặt tên cho hai đứa nha."

"Ba ba, tên là gì?."

"A ba, a ba. Tên ăn ngon sao."

"Tên là dùng để gọi cùng giao tiếp nha. Giống như ba ba vậy, tên của ba ba là Isora. Nếu có ai muốn gọi cho ba ba thì họ sẽ dùng Isora để gọi."

"Ừm, hiểu rồi."

"Ừm, ừm."

Con nhóc tóc đen quả nhiên thông minh, còn con bé tóc bạc tuy gật đầu nhưng gương mặt của con bé mờ mịt cực kỳ. Một chữ cũng không hiểu đi, quả nhiên.

"Hai đứa từ nay sẽ là Sophia cùng Sophie, Sophia là chị còn Sophie là em."

Con bé tóc bạc là Sophia còn con bé tóc đen là Sophie, hắn để Sophia làm chị là do con bé khá ngố, hắn sợ Sophie làm chị Sophia sẽ bị bắt nạt. Tiếp theo hai ngày hắn dạy dỗ hai con nhóc kiến thức cơ bản của thế giới này cùng tập đọc sách, dẫn họ dạo quanh hòn đảo cho hai con bé tiếp xúc hoàn cảnh xung quanh. Sau hai ngày quen thuộc thì hai con bé đã chạy tán loạn xung quanh hòn đảo, bọn động vật nhỏ trên đảo cũng bị hai con nhóc doạ hết hồn.