Chương 71: Tại Sao Ta Phải Giúp Ngươi

Ta Là Quỷ Thần

Chương 71: Tại Sao Ta Phải Giúp Ngươi

Chương 71: Tại Sao Ta Phải Giúp Ngươi


Website diễn đàn thần mà hôm nay nóng bóng hơn ngày thường. Không biết ai thả ra tiếng gió việc Đồ Thần phục kích Búa Rìu mà người chơi khắp nơi trong Đại Việt thi nhau bàn tán. Hàng chục bài viết mới cùng một lúc được đưa ra để tranh luận vấn đề.

Diễn biến của mọi việc dần đẩy lên cao trào khi người chơi lúc này chia thành 3 phe.

1 phe ủng hộ Búa Rìu. Là siêu phàm công hội lâu năm, tạo dựng lên uy tín. Lại thêm thời đại thông tin đại chúng người chơi cũng biết công hội Búa Rìu tuy bình thường bá đạo nhưng cũng là công hội bảo vệ quyền lợi, lợi ích cho người chơi Đại Việt trên bản đồ thế giới.

1 phe ủng hộ Đồ Thần. Với phe này hầu như là những người đã từng hoặc đang bị Búa Rìu chèn ép, cướp bãi. Một công hội mới được thành lập bởi đương kim đại thần, người từng gây lên những chiến tích huy hoàng. Hứa hẹn sẽ mang một màn gió mới tới cho Đại Việt khu.

Nhóm còn lại thì đứng ở vị trí trung lập. Họa từ miệng mà ra, đạo lý này bọn họ hiểu. Và lại dù Búa Rìu hay Đồ Thần làm chủ Đại Việt khu họ cũng không được ích lợi gì. Ai cũng như nhau. Khi chưa có gì ta có thể hứa hẹn đủ điều. Nhưng khi đứng ở vị trí chi đỉnh........haizz lòng người ai biết ngày mai.

Cuộc chiến chưa chính thức nổ ra. Nhưng diễn đàn, cuộc đấu khẩu giữa hai phe diễn ra cực kì căng thẳng.

" Búa Rìu cố lên. Chúng ta ủng hộ Búa Rìu "

" Cố cái con khỉ, Búa Rìu hết thời rồi " Rất nhanh có người phản bác lại.

" Hổ bệnh vẫn là hổ. Nghé con mới sinh không biết sợ cọp " Lại có người lên tiếng nói.

" Chỉ tiếc người ta là đại thần a, không phải nghé "............

Cứ thế cuộc đấu khẩu vẫn cứ diễn ra ngày này qua ngày khác. Trong khi cả Đồ Thần và Búa Rìu đều chưa lên tiến về việc này. Nhưng đối với người ngoài cuộc, họ suy nghĩ việc chiến tranh chỉ là sớm hay muộn.


Mà cùng lúc đó, tại một hội nhóm kín trên mạng, một cuộc gọi bí mất giữa các siêu phàm công hội đang diễn ra.

Không ai biết cuộc họp từ đầu đã nói những gì, chỉ thấy khuôn mặt của các hội trưởng công hội siêu phàm đều trầm lặng.

Cuối cùng Doanh Sĩ hội trưởng công hội Nam Thiên lên tiếng trước, hắn gằn giọng

" Trần Đức hỏi ngươi lần cuối, bao giờ ngươi dẹp yên được Đồ Thần "

Nghe điểm danh, Trần Đức không có trả lời mà ngồi im lặng giống như đang suy nghĩ. Phá hủy đi Đồ Thần? Chắc chắn hiện nay là điều không thể rồi. Ít nhất không công hội nào có thể. Đơn giản bởi hiện trong game [Thần Ma] ngoài Đồ Thần cũng chưa có công hội nào chính thức được thành lập. Bọn họ tồn tại cũng chỉ trên danh nghĩa.

Nếu đã không thể phá hủy được công hội vậy coi như chiến tranh là vô nghĩa. Cùng lắm chỉ có thể xâm chiếm bãi quái, hạn chế Đồ Thần phát triển.

Nhưng chó cùng dứt dậu. Bố ai biết được khi bị dồn đến đường cùng Đồ Thần sẽ làm ra cái gì. Huống gì theo tin tức nhận được công hội bọn hắn còn tồn tại cả 3 người chơi đứng đầu level bảng.

Tuy nói level không đại diện cho chiến lực nhưng người ta chỉ số hơn ngươi. Đứng trong bảng được cũng là trân chính cao thủ. Muốn giết được, thôi đi không có vài trăm người đừng nghĩ.

Vậy muốn giết 3 đại thần ít họ phải tổn hao số lượng lớn thành viên tinh anh. Cuối cùng sao? Công hội vẫn còn. Lại bị người ta nhớ thương. Búa Rìu cũng đừng mong sống tốt.

" Haizz...."

Trần Đức thở dài, Đại Việt tồn tại loại công hội như thế này chẳng biết nên vui hay buồn đây. Một hội tam thần. Không biết ở đâu chui ra. Dù hắn đã cố hết sức điều tra nhưng hoàn toàn vô vong. Giống như công hội Đồ Thần từ trên trời rớt xuống vậy.

Thấy Trần Đức không trả lời hội trưởng công hội William là James lúc này lên tiếng.

" Ngươi thật làm mất mặt siêu phàm công hội "

Nghe lời này Trần Đức nổi giận phản bác

" Mặt mũi do thực lực đến nói, ta có làm mất mặt hay không chẳng phải các người thử sẽ biết "

Các siêu phàm công hội dù thuộc khu vực lớn bé khác nhau nhưng thực lực lại ở mức sàn sàn, không chênh lệch nhau quá nhiều. Cho nên Trần Đức hoàn toàn có lý do mà không phải sợ Wiliam.

" Trần Đức đây là hội trưởng James lo lắng cho lợi ích chúng ta, ngươi có cần phản ứng lớn vậy không "

Lời này là của Pomme, hội trưởng công hội Glamour của Pháp. Hắn lên tiếng bênh vực James.

Pháp và Hoa Kì luôn là những con sói rình rập các nước nhỏ. Trong đó có Đại Việt. Bởi chẳng lạ khi Pomme đứng về phe Wiliam.

Trần Đức chưa kịp phản ứng thì một tiếng nói căn ngăn.

" Được rồi, việc của Đại Việt khu do hắn đến chủ trì. Chúng ta không cần cãi nhau mất tình đoàn kết. Chỉ cần yên lặng quan sát hoặc nếu hắn có yêu cầu thì hỗ trợ là được "

Lần này lên tiếng can ngăn chính là sergey shnurov
Thuộc công hội Maxcova của Nga.

Nha từ lâu cùng Đại Việt là đồng minh tin cậy. Lần này thấy Pháp cùng Hoa Kì muốn chèn ép liền lên tiếng. Nhìn như giảng hòa nhưng thực chất là bênh vực Búa Rìu.

Trần Đức cũng biết điều này cho nên hắn khẽ liếc về hướng màn hình của sergey shnurov nhẹ gật đầu. Tỏ ý cảm ơn.

" Ta thấy hội trưởng sergey shnurov nói đúng. Chúng ta cãi nhau cùn không được ích gì. Cho nên các bên hãy bình tĩnh lại "

Lần này lên tiếng lại là Maria Ozawa. Nữ hội trưởng công hội Mibu.

Thân là nữ lựu, vốn yếu thế trong mọi việc so với nam nhân, nàng phải cực kì khôn khéo trong mọi việc. Ngay cả lần này. Từ đầu đến cuối chỉ mang thái độ trung lập. Không lên tiếng bênh vực bên nào.

" Ừm "

Đã có người ngăn cản. Cả James và Pomme cũng không tiện tiếp tục nói gì. Mọi người cũng tán đồng ý kiến này. Cuộc họp lâm vào bế tắc.

Một lúc lâu, thấy không còn có người lên tiếng, lúc này một đại diện đứng ra.

" Thôi, cuộc họp đến đây kết thúc đi. Dù sao chúng ta mong hội trưởng Trần Đức sớm giải quyết việc này. "

Doanh Sĩ lên tiếng. Các hội trưởng siêu phàm công hội còn lại gật đầu. Sau đó cùng tắt màn hình.

Ở không ai biết. Ngay sau khi cuộc họp kết thúc, một người nở nụ cười lớn đắc ý

" Chúc mừng hội trưởng, kế hoạch thành công "

Nhìn thấy người đến sau, nam tử thu hồi dáng vẻ tươi cười, nhưng mặt vẫn đầy nở hoa.

" Long huynh à, đến ngồi "

Nguyên lại nam tử này là Trần Cận Nam. Người đến là Càn Long hay còn gọi.......Long chà cú. Kế hoạch gắp lửa bỏ tay người lần này cũng do hắn bày ra.

" Cuộc họp thế nào rồi " Càn Long lên tiếng dò hỏi.

Trận Cận Nam nhún nhún vai " còn sao nữa, tất nhiên theo những gì ta dự định. Trần Đức lần này là trung tâm cho mọi người chỉ trích. Nếu không phải do sergey shnurov lên tiếng bênh vực thì.....hừ..."

Trần Cận Nam hừ lạnh. Kế hoạch của hắn rất thành công, không nghĩ đến giữa chừng lại nhảy ra Matxcova công hội lên tiến bảo vệ. Nếu không mọi chuyện tiếp tục còn hấp dẫn hơn.

Nghe vậy, Càn Long nở nụ cười " Đại Việt cùng Nga ngố quan hệ ngoại giao đã lâu. Không phải do ngăn cách địa lý Đại Việt lại chịu chúng ta chèn ép Đại Việt đã phát triển vượt bậc hơn hẳn bây giờ.

Dù sao cũng không có gì đáng ngại. Quan trọng nhất vẫn là kế hoạch của chúng ta thành công. Tiếp theo chỉ đợi Đại Việt nội chiến. Lúc đó chúng ta....."

Càn Long nở nụ cười bí hiểm. Trần Cận Nam cũng cười theo. Hai người tâm trạng vô cùng sảng khoái.

Chớt như nhớ ra điều gì, Trần Cận Nam lên tiến hỏi.

" Đúng rồi, tên kia đến chưa? "

" Đã đến, đang chờ tiếp kiến " Càn Long gật đầu, sau đó lại nói luôn

" Để ta cho người gọi hắn đến "

Trần Cận Nam lắc đầu " Muốn hắn làm việc cho ta tận lực vẫn nên chừa cho hắn chút mặt mũi. Để ta tự đi gặp là được "

" Được vậy đi gặp hắn " Càn Long gật đầu.

Trần Cận Nam cùng Càn Long đứng dậy. Cả hai cùng đi ra ngoài.


Thiên Địa hội vô cùng rộng rãi. Nó chiếm một diện tích lớn của Vân Nam. Bên trong Thiên Địa hội như một xã hội thu nhỏ. Có ngân hàng, chợ, siêu thị, sân bóng đá, đồn cảnh sát........ Thậm chí còn có cả 1 doanh trại quân đội đóng tại nơi đây.

Mà mỗi gian kiến trúc của Thiên Địa Hội được xây dựng cũng vô cùng xa hoa cầu kì. Những gian phòng được coi là bình thường ở đây cũng được xây dựng bằng những loại vật liệu tốt nhất, tường cách âm. Những vật dụng sinh hoạt cũng hoàn toàn 100% là gỗ tự nhiên.

An ninh nơi đây cũng hết sức nghiêm ngặt. Thủ vệ tuần tra 24/24. Camera giám sát hoạt động liên tục. Cứ vài trăm mét lại có một chốt bảo vệ trên đường phố.

Đường phố sạch sẽ, phong cảnh thoáng mát, an ninh tốt. Sống ở nơi đây sẽ là ước mơ của rất nhiều người.

Tuy nhiên không phải ai cũng có tư cách bước vào nơi đây chứ đừng nói là sống, cư ngụ lại. Hoặc là thành viên lâu năm có cống hiến đóng góp lớn cho công hội hoặc là quan chức cấp cao của Vân Nam. Không có ngoại lệ.

Trong Thiên Địa Hôi, hôm nay lại xuất hiện một nam tử lạ mắt.

Hắn ngồi trong một căn phòng. Với bàn ghế gỗ, tủ lạnh ti vi....đồ sinh hoạt đầy đủ. Nền nhà cũng lát bằng đá hoa cương bóng loáng. Nếu bình thường nhìn thấy đã có thể nói là giàu có. Nhưng trong Thiên Địa hội căn phòng lại thuộc loại bèo nhèo.

Hắn nguyên là Tần Nhạc, hội trưởng công hội U Ảnh. Hắn đến đây chờ đợi tiếp kiến Trần Cận Nam đã 6 tiếng nhưng chưa gặp mặt. Tuy vậy hắn cũng không có gì bực dọc.

Lúc này hắn đang yên lặng mà thưởng thức trà, tay không ngừng lướt lướt điện thoại theo dõi tin tức.

" Hội trưởng đến " Một tiếng hô to không biết của ai.

Nghe vậy, Tần Nhạc có chút ngạc nhiên, không nghĩ đến Trần Cận Nam đích thân tới. Hắn vội vàng đứng dậy, cất đi điện thoại, hắn chỉnh sửa lại quần áo sau đó ánh mắt ngóng chờ.

Trần Cận Nam bước vào dáng vẻ oai hùng bệ vệ, phía sau lưng hắn là Càn Long.

" Tham kiến hội trưởng cùng phó hội trưởng Thiên Địa Hội " Tần Nhạc lúc này cung kính.

" Ừm " Trần Cận Nam gật đầu, sau đó ngồi xuống.

" Không biết ngươi lặn lội đường xa đến tìm ta có chuyện gì? " Ổn định chỗ ngồi, Trần Cận Nam lúc này lên tiếng.

" Tại hạ Tần Nhạc, là đại diện Tần gia thuộc Đại Việt hôm nay tới đây có chuyện tốt muốn bàn với quý công hội " Tần Nhạc liền lên tiếng giới thiệu

" Ồ, là loại chuyện tốt gì?" Trần Cận Nam tỏ vẻ ngạc nhiên.

" Tình hình Đại Việt hẳn Nam hội trưởng biết đến "

" Có biết, nhưng liên quan gì đến ta "

" Hội trưởng nghe ta nói hết, Búa Rìu cùng Đồ Thần khai chiến với nhau, hai bên thực lực sẽ giảm sút nghiêm trọng. Ta nghĩ đây chính là thời cơ " Tần Nhạc con mắt lóe lên vẻ gian xảo.

" Ồ nói thử xem " Trần Cận Nam khuôn mặt tỏ ra hứng thú.

" Chỉ cần Thiên Địa hội đến lúc đó cho ta mượn binh lực. Không cần quá lâu ta sẽ chiếm chọn toàn bộ bãi quái của Đồ Thần cùng Búa Rìu " Tần Nhạc tỏ vẻ hưng phấn

Trần Cận Nam đột nhiên lúc này cười to

" haha...haha...... Kế hoạch hay đấy. Nhưng mà......

Tại sao ta phải giúp ngươi? "