Chương 322: Chiến binh bất tử

Ta Là Hệ Thống Trong Hệ Thống Của Ta

Chương 322: Chiến binh bất tử

Tam Thanh Vực.

Bên trong pháo đài.

Cao Lãng sau khi nghe bọn hắn giải thích, hắn nhẹ nhàng gật đầu tỏ vẻ hiểu ra.

" Nếu như ai cũng lựa chọn được, vậy chẳng phải nói nếu cứ lựa chọn đám thực lực thấp cũng có thể?" Cao Lãng hỏi.

" Điều đó cũng là có giới hạn." Nộ Quỷ bên cạnh nói.

" Đầu tiên những kẻ ngươi lựa chọn không được thấp hơn ngươi quá ba cảnh giới nhỏ, tiếp theo là chỉ được phép lựa chọn những kẻ đang thắng nhiều trận liên tiếp mà chưa thất bại, không được phép lựa chọn một đối thủ đánh lại hai lần, không được liên tục đánh đối thủ thắng liên tiếp quá thấp,..."

" Nói chung nó cũng có khá nhiều quy định, ải một từ thắng liên tiếp một đến mười, ải hai là từ mười một đến hai mươi, ải ba từ hai mốt đến ba mươi, ải bốn..."

" Mỗi lần đánh trong tháng, nếu thắng ngươi chỉ được phép đánh một lần mỗi ải, còn nếu thua ngươi được phép đánh hai lần. Quy định một tháng phải đánh mười trận, thua liên tiếp quá ba lần sẽ bị sa thải."

" Nói thì hơi khó hiểu, nhưng ngươi trải nghiệm vài trận thì sẽ quen thôi. Ta vẫn khuyên ngươi người mới thì trận đấu nên chủ động thua để có thể đánh lượt sau." Cuồng Quỷ nói.

" Bạo Nộ Đấu Trường là đấu trường sinh tử. Người giữ ải chết bên trong đấu trường cũng không hề ít, ngươi cũng đừng có vì được phép lựa chọn đối thủ mà lơ là." Dương Chí nhắc nhở.

" Nói đi nói lại từ nãy giờ, ngươi vẫn là nên quay lại nội dung cũ. Chi tiết hơn về việc các ngươi làm hậu cần như thế nào đi." Viêm Ấu Lăng bất mãn nói.

Nàng cảm giác đám người Phía Tây đại lục này nói về Bạo Nộ Đấu Trường càng lúc càng đi xa. Dường như cái này còn quan trọng hơn nhiệm vụ của bọn hắn vậy.

Dương Chí có chút không thích ứng nhìn sang:" Hậu cần thì làm hậu cần thôi, chủ lực cuộc chiến là vòng trong Địa Cung, cảnh giới đều là Nguyên Anh Cảnh cao cấp trở lên. Chúng ta phụ trách hỗ trợ phía sau đường lui của bọn hắn."

" Ở nơi khác ta không biết, nhưng ở đây, ngươi chỉ cần nhớ rõ một việc. Chúng ta không cần phải dùng cái đầu, chỉ cần biết nghe lệnh làm việc là được."

Vừa nói Dương Chí vừa đưa ngón tay chỉ lên mũ giáp của mình, hàm ý khiêu khích rõ ràng.

Đột nhiên...

Cả căn phòng bỗng chốc trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người trong phòng đều cảnh giác nhìn ra phía cửa ra vào.

Rầm...

Cánh cửa làm bằng thép kín bị phá tung, đẩy mạnh bay vào bên trong, đồng thời phía sau nó đi vào một bóng người to lớn.

Người đó da thịt trắng bệch, cơ thể hiện lên vết sẹo lớn cùng với khuôn mặt biến dạng. Chính là kẻ mà đám Cao Lãng gặp ban nãy ở tầng dưới.

Huyết khí màu đỏ bốc lên nồng nặc, con ngươi màu đỏ không có tròng máu nhìn quét qua năm người bên trong, nó hung dữ uy hiếp:

" Gàoo..."

" Cẩn thận, Linh Đan Cảnh cửu trọng đỉnh phong."

Dương Chí nhẹ giọng nhắc nhở.

Bốn người còn lại không nói gì, nhưng khí thế trên người nổi lên, áp lực của bọn hắn đè nén cả căn phòng nhỏ.

Một Linh Đan Cảnh lục trọng, ba Linh Đan Cảnh bát trọng, một Linh Đan Cảnh cửu trọng.

Cao Lãng chú ý trên cơ thể người biến dạng này. Binh khí trên tay nó đã không cánh mà bay, hai bàn tay để trần, trên cơ thể có vài vết lõm nhỏ.

Hiển nhiên là mới vừa trải qua một trận đánh, sau đó thì xông vào bên trong đây.

Vụt...

Người biến dạng đó động, nó hai tay siết chặt vào nhau, miệng mở rộng. Từ bên trong bắn ra một luồng sóng năng lượng màu đỏ lan đến giữa trung tâm căn phòng.

Sát Nhân Hống.

" Hống..."

Ầm...

Dương Chí là người đầu tiên hứng chịu, hắn hai tay chụm vào nhau, đỡ lấy làn sóng năng lượng từ miệng người biến dạng phun ra. Bàn chân bị đẩy lùi về sau, cánh tay giáp sắt của hắn cũng bị nung thành màu đỏ lừ.

Vù...

Cao Lãng là người đầu tiên ra tay, hắn xuất hiện ngay sau lưng người biến dạng, một kiếm chém xuống.

Ầm...

Xung quanh cơ thể người biến dạng xuất hiện một lớp khiên bằng huyết khí bao bọc hình cầu bên ngoài.

Kiếm khí của Cao Lãng dễ dàng chém qua lớp khiên xuyên vào da thịt.

Chỉ thấy da thịt hắn bị xé rách, nhưng không hề có máu tươi chảy ra, mà chỉ bốc lên huyết khí nồng nặc.

Cao Lãng kinh ngạc phát hiện, huyết khí sau khi bốc lên một lúc che kín đi vết kiếm, chỉ một hồi sau da thịt nhanh chóng lành lại như lúc ban đầu.

Vết kiếm gây ra hiện giờ chỉ còn là vết sẹo nhàn nhạt.

Nắm tay người biến dị quay về sau va chạm với thanh trường kiếm của Cao Lãng.

Cao Lãng chỉ cảm thấy một cỗ lực đẩy vô cùng mạnh đánh bay hắn ra bên ngoài căn phòng.

Rầm...

Huyết khí trên cánh tay người biến dị bốc lên, chẳng mấy chốc vết kiếm do va chạm với Thiên giai binh khí của Cao Lãng đã mờ nhạt trở thành một vết sẹo nhỏ.

" Đừng động."

Thấy Viêm Ấu Lăng có ý định ra tay, Cuồng Quỷ giơ tay ngăn cản.

" Các ngươi là người Phía Đông chưa gặp Chiến binh bất tử bao giờ, chuyện này để ba chúng ta giải quyết."...

Bên trong đầu Cao Lãng, giọng nói của Tử Văn vang lên:

" Đã điều tra xong tư liệu kẻ này. Hắn được gọi là Chiến binh bất tử, bên trong không hề có linh hồn, cơ thể huyết khí vô cùng dồi dào có thể tự tái tạo lại bản thân. Không có linh trí, chỉ biết giết chóc."

" Nói một cách đơn giản hơn, là ngươi đang chiến đấu với một cái thi thể."

" Khụ... Sao ngươi không nói sớm?"

Cao Lãng bất mãn kêu lên.

Hắn chỉ cảm thấy bàn tay cầm kiếm tê rần. Người biến dạng này không hề có chút hoa chiêu nào, tất cả đều bằng thể lực bản thân.

Cái này lúc còn sống, hắn phải rèn luyện thể tu khủng khiếp đến mức nào mới có cơ thể như thế này chứ?

" Là ngươi ra tay quá nhanh." Tử Văn cười nhạt.

Cộp...

Bên ngoài căn phòng, ngay phía sau lưng Cao Lãng khẽ vang lên tiếng bước chân lạ mặt, khiến hắn cảnh giác nhìn sang.

Đó là một tên nam tử khuôn mặt chữ điền với ánh mắt tràn đầy hung dữ. Trên người mặc lấy một bộ chiến giáp nặng nề cùng với cây rìu khổng lồ trên tay được hắn cầm đi nhẹ nhàng như một món đồ chơi.

Cao Lãng chú ý đến cây rìu dính máu trên tay hắn. Nó là cây rìu lúc trước ở tầng dưới đã lôi người biến dạng kia vào bên trong bóng tối.

" Ta gọi Ma Chấn." Tên nam tử đó nói.

" Cao Lãng."

Biến mất thanh trường kiếm, Cao Lãng chắp tay.

Ma Chấn ánh mắt hơi chuyển động xuống bàn tay hắn, lạnh nhạt nói:

" Lần đầu gặp mặt người lạ ngươi không nên mất cảnh giác sớm như vậy."

" Ngươi sẽ ra tay sao?" Cao Lãng mỉm cười đáp lại.

Hai người im lặng đối diện nhìn nhau, bất ngờ khoé miệng Ma Chấn hơi nhếch lên.

" Ta có làm mất một món đồ chơi nhỏ, theo hướng đi thì nó có chạy tới nơi này. Không biết ngươi có nhìn thấy nó không?"

" Ngươi gọi cái thi thể biết đi kia là món đồ chơi?" Cao Lãng gương mặt cứng đờ.

" Xem ra nó đúng là chạy hướng này."

Ma Chấn cười nhạt một tiếng lạnh lùng bước qua người Cao Lãng. Hắn chợt dừng lại bước chân, ánh mắt liếc sang thú vị nói:

" Mới nhìn lần đầu đã biết nó là thi thể, xem ra ta cần đánh giá lại chút thực lực của ngươi."

Nhìn bóng lưng Ma Chấn cứ thế tiến đến phía căn phòng của bọn hắn, Cao Lãng khẽ cảnh giác lẩm bẩm:

" Hắn nói vậy là sao?"

Chần chờ vài giây, bước chân Cao Lãng lập tức cử động theo sau lưng Ma Chấn. Mọi người trong phòng vẫn còn đang giao chiến với người biến dạng kia đâu....

Mới chỉ lần nữa bước vào trong phòng, Cao Lãng đã nhìn thấy cục diện xung quanh dường như đang được đám người Dương Chí khống chế lại.

Dương Chí tay cầm trọng kiếm cắm xuyên qua ngực Chiến binh bất tử. Hai bên Nộ Quỷ và Cuồng Quỷ nắm tay giáp sắt giữ chặt hai cánh tay của nó.

Chiến binh bất tử gương mặt co giật, cơ thể nó đang run rẩy cố sức giãy dụa nhưng lại không thể nào tháo gỡ ra.

Nhìn thấy tình cảnh bên trong phòng, Ma Chấn chợt chở nên hơi khó chịu, hắn trầm giọng:

" Ngươi đang làm gì thế, đánh thua bọn hắn sao? Một sản phẩm thất bại?"

" Nếu đã là sản phẩm thất bại, vậy ngươi không cần thiết phải tồn tại nữa."

Ầm... Ầm...

" Gào..."

Nghe thấy lời hắn nói, Chiến binh bất tử bất giác trở nên sợ hãi. Nó trực tiếp tự hủy hai cánh tay của mình, luồng dư chấn từ hai cánh tay bị nổ tung lan ra, đẩy bay Nộ Quỷ và Cuồng Quỷ lùi về sau.

Trên người Chiến binh bất tử huyết khí bộc phát mạnh mẽ, nó như một cơn lốc xoáy màu đỏ xoay tròn xung quanh cơ thể của Chiến binh bất tử vậy.

Dương Chí trong lòng cảm thấy không ổn, hắn ghìm chặt cây trọng kiếm của mình xuống, ý đồ chém Chiến binh bất tử ra làm đôi.

Chỉ đáng tiếc hắn nhanh chóng phát hiện ra, cơ bắp của Chiến binh bất tử quả thực rất điên cuồng.

Từng thớ cơ bắp trên người nó co rút mạnh mẽ giữ chặt cây trọng kiếm của hắn, khiến cho Dương Chí tiến không được mà lùi cũng không xong.

Huyết khí dần dần tích tụ lại, hai cánh tay của Chiến binh bất tử bị nổ khi nãy liền được huyết khí tẩm bổ, nhanh chóng hồi phục lành lặn như lúc ban đầu.

Hai bàn tay nó đưa ra cầm chặt lưỡi thanh trọng kiếm. Cứ thế từng chút một đôi co với Dương Chí, chậm rãi rút thanh trọng kiếm cắm ở cơ thể nó ra bên ngoài.

" Khì..."

Hai lỗ mũi Chiến binh bất tử toát ra luồng khí màu đỏ, một bàn tay vững chắc của nó tóm chặt vai Dương Chí, miệng mở rộng.

Từ bên trong miệng của Chiến binh bất tử, đòn đánh đang dần được tích tụ. Huyết khí nồng nặc.

Dương Chí đứng trước mặt sự nguy hiểm như vậy. Thế nhưng Nộ Quỷ và Cuồng Quỷ ban nãy bị đánh ra hai bên lại không hề có ý định tiếp viện. Vì có người còn nhanh hơn bọn hắn.

Một bàn tay từ phía sau lưng Dương Chí đưa ra đè nát bàn tay Chiến binh bất tử, sau đó kéo Dương Chí lùi ra sau.

Ma Chấn một tay kéo Dương Chí, một tay vung rìu.

Ầm...

Cây chiến rìu to lớn của hắn đập thẳng mặt Chiến binh bất tử, đè nát đòn đánh trong miệng mà nó đang tích tụ.

Sóng năng lượng nổ tung ngay trên mặt của nó, Chiến binh bất tử cứ thế bị ngã ngửa ra sau.

Thân hình gồ ghề vừa mới chạm xuống mặt đất, cây chiến rìu đã quay trở lại.

Phập...

Cây chiến rìu chém ngang người Chiến binh bất tử, xuyên qua người nó, ghim thẳng xuống mặt sàn.

" Ngươi xem ra vẫn còn chút tác dụng." Ma Chấn nói.

(ー_ー゛)

______