Chương 105: Độc Ác Thủ Đoạn

Ta Có Cái Cô Đọng Năng Lượng Máy

Chương 105: Độc Ác Thủ Đoạn

Chuyện này vô cùng nghiêm trọng, nhất định phải lan tỏa thông tin này để tất cả nhân loại đề phòng, nếu như thật sự trùng hậu là cả một đàn, như vậy nhân loại không chừng sẽ phải đứng trước hủy diệt nguy cơ.

Cái đấy để sau, trước mắt vẫn nên lập tức nhanh chóng chém giết con trùng hậu này là tiên quyết, mấy cái đại thế lực gộp vào, tổng cộng cũng phải năm sáu tên tông sư, dẫn sau là hàng chục cái cực cảnh võ sư, mỗi người thi triển võ kỹ đánh về trùng hậu, uy thế vô cùng to lớn.

Mấy cái tông sư cũng có Lâm Chiến tham gia, mặc dù hắn vẫn còn chưa một trăm tuổi, bất quá chuyện lúc đó cách hắn thời điểm sinh ra rất gần, đương nhiên được phụ mẫu kể lại, biết được thời điểm đó trùng hậu ác mộng, cho nên lập tức hợp sức cùng tiêu diệt trùng hậu.

Trùng hậu cảm nhận phái sau nguy hiểm, miệng khẽ rên lên, phần lưng run rẩy mọc ra một đôi cánh, cả người trong chớp mắt biến mất.

" Uỳnh! Đoàng! "

Mấy chục đòn tấn công đánh xuống, tựa như thiên thạch va chạm, phát ra nổ lớn tiếng kêu, mặt đất bụi mù bay lên hình thành một cái lỗ khổng lồ, Thanh Dương cao trung cũng bị đánh nát vụn.

Tuy nhiên bụi mù tan đi, phía trung tâm đòn tấn công cũng không xuất hiện trùng hậu thân thể, đúng lúc này ở phía sau một tiếng kêu thảm vang lên để tất cả mọi người quay đầu lại.

Chỉ thấy trùng hậu lúc này đã ở phía sau bọn hắn, sắc bén lợi trảo đang đâm xuyên qua một tên cực cảnh võ sư cơ thể, trái tim vỡ nát, tên cực cảnh võ sư này sinh mệnh lập tức tan biến.

Trùng hậu giết chết tên này cực cảnh võ sư, khí thế lại tăng lên một bậc, miệng nở ra một cái ma mị nụ cười, thân thể lại một lần nữa biến mất, tốc độ nhanh đến cực hạn, tựa như giữa chiến trường u linh.

" Tất cả cực cảnh võ sư lập tức lùi lại! "

Huyết đao môn tông sư hô lớn lên, lập tức để tất cả cực cảnh võ sư lùi về sau, trong lòng bọn hắn cũng vô cùng kinh hãi, mặc dù đã biết trước trùng hậu tốc độ rất mạnh nhưng thế nào cũng không nghĩ tới nhanh tới mức này, tốc độ này chỉ sợ đã có thể so với một cái tông sư đỉnh phong.

Tốc độ này cực cảnh võ sư đã không thể bắt kịp, đi ra chỉ là làm cho trùng hậu con mồi để cho nó nâng cao sức mạnh.

Đối mặt lúc này cũng chỉ còn mấy cái tông sư, trong đó một cái mặc màu trắng y phục nữ nhân, cổ đeo một cái vòng thánh giá nhỏ lúc này đứng ra lên tiếng.

" Để ta khống chế nó tốc độ, các ngươi lập tức đem nó giết chết! "

Xung quanh mấy người nhìn nhau gật đầu, nữ tử này là đến từ một cái thiên chúa đạo tổ chức, có được siêu cường lực khống chế công pháp cùng võ kỹ, để cho nàng khống chế trùng hậu hoàn toàn hợp lý.

Nữ nhân này nói xong, lập tức tiến về phía trước, hai bàn tay nắm vào, giống như là đang cầu nguyện, lập tức phía sau lưng xuất hiện một cái đại thánh giá hư ảnh, tất cả đều là hoàng kim, làm cho người ta có cảm giác vừa bắt mắt, vừa cao quý lại thần thánh vô cùng.

Đại thánh giá khởi động, ở trên thân phóng ra bốn cái thánh lao, lần lượt đâm về bốn phía, lập tức thánh lao phát sáng rực rỡ, kết nối với nhau hình thành một chiếc lồng lớn, đem toàn bộ bao phủ lại dù là trùng hậu cũng không ngoại lệ.

Chưa hết, phần thân thánh giá còn bắt đầu khởi động, bắn ra mấy chục đạo xiềng xích phóng về trùng hậu vị trí.

" Két...! "

Trùng hậu lại phát ra chói tai tiếng kêu, cánh đập mạnh, trong chốc lát tránh đi xiềng xích tấn công, bất quá xiềng xích này tựa như có linh tính, trùng hậu vừa di chuyển nó lập tức đuổi theo, mục đích muốn dồn trùng hậu vào một góc.

" Các ngươi lên đi! "

Nữ tử thanh âm vang lên, để phía sau mấy người gật đầu, lập tức phóng về trùng hậu vị trí, mỗi người linh lực lại một lần nữa bạo phát, sau lưng mỗi người đều hiện ra đặc hữ hư ảnh, đao tông hiện ra đao, kiếm tông hiện ra kiếm, còn có người sau lưng còn hiện ra sư tử, đại ngưu yêu thú các loại.

Lần này tựa như bọn họ mới dùng bản lĩnh chân thực, khí thế so với lúc nãy mạnh gấp mấy lần, hơn nữa còn kèm theo nguyên tố công kích, mấy cái cường giả tập hợp tấn công, cho dù phía xa mấy km vẫn có thể cảm nhận được dư âm.

Còn may Thanh Dương cao trung ở cách xa khu dân cư, nếu không loại này chiến đấu chỉ sợ thương vong thậm chí còn đạt đến hàng vạn.

Lúc này ở một phía Dương Quân Thần nhìn cái kia tràng cảnh chiến đấu tròng lòng âm thầm kinh hãi, cũng cảm nhận được tông sư sự cường đại, căn bản không phải cực cảnh võ sư có thể sánh bằng, tông sư một quyền đánh ra có cảm giác như một ngọn núi cũng có thể bị đánh nát.

Đồng thời hắn càng kinh hãi hơn cái gọi là trùng hậu sinh vật, từ Trịnh Nhạc thân thể lột xác ra đã làm cho hắn trợn tròn mắt, ngươi đây là sâu bướm a, đang từ nam đột nhiên lột xác thành một cái nóng bỏng mỹ nữ, cái này chính hắn cũng cảm thấy choáng váng.

Hơn nữa cái kia tốc độ quả thực làm cho người ta hoa mắt, làm cho người ta có cảm giác không phải di chuyển mà là dịch chuyển còn giống hơn, mà mấy cái tông sư đối với trùng hậu thái độ cũng làm hắn vô cùng tò mò, lục trong đầu kí ức cũng không có.

Dương Quân Thần ký ức không có là đương nhiên, một phần là rất lâu rồi, cũng đã một trăm năm trôi qua, thứ hai chuyện đó cũng không áp dụng vào lịch sử để người đời sau biết, dù sao lúc đó chiến đấu quá thảm liệt, người chết vô số, không có cái gì vinh quang mà kể lại.

Nếu viết vào sách chẳng khác nào reo rắt thế hệ sau sợ hãi, đối với võ giả mà nói là cấm kỵ, rất có thể trở thành bọn họ sau này tâm ma.

Cái này cũng giống như sợ ma việc này, từ nhỏ ngươi không bị hù dọa, kể các loại câu chuyện, sau này ngươi căn bản sẽ không sợ.

Thời điểm này Thanh Dương thành khu dân cư nghèo một góc đột nhiên xuất hiện hai bóng người, đều khoác áo choàng đen, một người thấp một người gầy, chính là đêm hôm trước đứng ở tầng thượng hai người.

" Aa...chơi với ta đi...! "

Đúng lúc này một cái khoảng hai ba tuổi hài tử đột nhiên từ một cái nhìn rất cũ ngôi nhà thuộc khu dân cư nghèo chạy ra, quần áo đã mòn màu, từ lâu đã không được mua y phục mới, đứa bé tay còn cầm một món đồ chơi, dường như mới được phụ mẫu mua cho, đôi mắt hồn nhiên vui vẻ chạy đến hai người áo choàng đen đùa nghịch.

" Cháu gái, ngươi muốn chơi? "

Tên lùn xoa đầu đứa bé, miệng mỉm cười hỏi lại.

" Ưm! " Đứa bé vẫn hồn nhiên trả lời, tay cầm đồ chơi quơ quơ lên người tên lùn.

Tên lùn cũng không có né, để bé gài này dùng đồ chơi gõ nhẹ vào đầu mình, tuy nhiên bé gái gõ mấy cái liền dừng lại, khuôn mặt biến thành hơi sợ sệt, bởi vì nàng nhìn vào tên lùn mũ choàng bên trong gương mặt, lúc này đang nhe răng nở ra một cái dị tợn nụ cười, miệng đối với bé gái nói khẽ.

" Vậy thì chơi đi! "

Dưới bé gái kỳ quái đôi mắt, tên lùn ngón tay điểm vào nàng trán, sau đó một luồng màu đỏ dung dịch dung nhập vào cơ thể nàng.

" A...aa, thật là đau, mụ mụ, ta đau...! "

Chỉ mấy giây sau đứa bé cả người liền run rẩy, ngã xuống mặt đất đau đớn khóc lên, hai tay ôm lấy đầu dãy dụa dữ dội, trắng nõn khuôn mặt lúc này đã biến thành đỏ như máu, hai mắt máu tươi chảy ra, phần miệng cũng bị rách toác, mọc ra vô số răng nanh, nhìn kinh khủng vô cùng, giọng nói cũng biến thành khè khè.

Tay chân cũng mọc ra móng vuốt, tựa như thèm khát một thé gì đó, kinh dị con mắt hướng về hai người áo đen nhảy lên.

Bất quá vừa đến gần liền bị tên lùn chân sút một cái, cả người lăn lộn bay sang một bên.

" Tiểu Nguyệt, ngươi đâu rồi?! "

Đúng lúc này một cái êm tai giọng nói vang lên, từ trong ngôi nhà vừa nãy lại đi ra một cái nữ tử, mặc dù y phục nhìn cũng rất cũ rồi, tuy nhiên nàng dung mạo rất xinh đẹp, hơn nữa còn rất trẻ trung, tay đang cầm một cái nhỏ bé váy đi ra, khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc.

Nàng là một cái độc thân người mẹ, vì lúc trước một số chuyện hiện tại mới có Tiểu Nguyệt, chính nàng cũng là một cái cô nhi, từ nhỏ được người ta thu dưỡng, cho nên cũng không có tài sản gì, chỗ này ngôi nhà là người khác cho thuê, sinh hoạt cũng là tự vất vả kiếm lấy.

Tuy nhiên nàng không hối hận, Tiểu Nguyệt chính là nàng to lớn nhất chỗ dựa, nàng đối với nữ nhi mình vô cùng yêu thương.

Ngày hôm nay nhận tiền lương, hơn nữa còn vì chăm chỉ được thưởng thêm một khoản, cái này khiến nàng vô cùng vui mừng, bởi vì ngoài tiền sinh hoạt, nàng lúc này đã có tiền mua sắm cho nữ nhi y phục mới, cho dù chỉ là cửa hàng cái rẻ nhất, bất quá đối với nàng mà nói nữ nhi có y phục mới để mặc, nàng đã rất hạnh phúc rồi.

" Ân, Tiểu Nguyệt?! "

Nhìn thấy Tiểu Nguyệt bị nằm dưới đất, trên áo còn có vết máu, nàng lập tức lo lắng gấp rút chạy qua muốn đỡ nữ nhi dậy, bất quá vừa đến gần nàng cơ thể liền sững lại, hai mắt hơi run rẩy nhìn phía dưới đứa bé, trên tay chiếc váy cũng không tự chủ rơi xuống, bị bao phủ trong đống bùn.

" Tiểu...Nguyệt...?! "

Người mẹ cả người run lên, đôi mắt tràn đầy phức tạp cảm xúc, định đưa hai tay đến đỡ con mình, Tiểu Nguyệt lúc này cũng đã vặn dậy, xoay một trăm tám mươi độ khuôn mặt dị tợm của mình về phía mẫu thân, con mắt đã không còn nhân tính, chỉ như môn con thú khát máu.

" Gào! "

" Aaaa...!! "

Tiểu Nguyệt không do dự nhảy lên, cắn xé vào mẫu thân mình phần cổ, tiếp theo một màn kinh khủng huyết tinh diễn ra, đến khi người mẹ thân thể bị cắn xé thành từng mảnh bị vất dải rác khắp nơi, Tiểu Nguyệt lúc này mới dừng lại, mũi ngửi ngửi như muốn tìm cái khác mục tiêu.

" Hắc hắc, chơi thật là vui a! "

Đứng ở một bên tên lùn nhìn thấy cảnh này, miệng cười lên hưng phấn thích thú, miệng còn liếm lưỡi, tựa như là muốn chơi tiếp.

" Tên biến thái, dừng lại đi, làm nhiệm vụ trước! "

Lúc này bên cạnh tên cao gầy thanh âm vang lên, đối với huyết tinh tràng cảnh khuôn mặt rất hờ hững, không có cảm xúc gì.

" Tốt, ta biết rồi! "

Tên lùn nghe vậy mới khó chịu kìm hãm hưng phấn, chú tâm nhìn vào trước mắt khu vực, trong túi lấy ra một cái viên ngọc, lúc này viên ngọc đã phát sáng dữ dội.

" Là nơi này đi! "

" Ân, có lẽ không sai, bất quá lột xác thời điểm chắc cũng sắp bắt đầu a!? " Tên cao gật đầu hỏi lại.

" Hắc hắc, ngươi yên tâm, trò vui sắp bắt đầu rồi! " Tên lùn quỷ dị tiếng cười vang lên, làm cho người ta ghê sợ.