Chương 20: Luân khúc đoản mệnh, cùng tâm sự u sầu của người thợ rèn (1)

Sword Art Online: Kiếm Sĩ Ánh Trăng

Chương 20: Luân khúc đoản mệnh, cùng tâm sự u sầu của người thợ rèn (1)

Chương 20: Luân khúc đoản mệnh, cùng tâm sự u sầu của người thợ rèn (1)


"Tên đó nghĩ cái gì mà dám một mình đánh boss chứ?"

Đám người chơi tiên phong nhanh chóng di chuyển tới địa điểm của con boss nhưng lúc này chỉ nghe một tiếng rống lớn, con bò tót cao như quả núi vỡ tan thành nhiều mảnh rồi biến mất.

"Boss bị hạ rồi?"

"Điều này thật phi lý!"

"Chắc chắn là lỗi gì đó thôi!"

Đám người vừa lúc chạy tới cũng bắt đầu ồn ào nghị luận, hiển nhiên mọi người khó mà tin được có kẻ liều lĩnh dám một mình thách thức con boss, càng khó tin hơn là kẻ liều lĩnh này đã thực sự hạ gục được con boss canh giữ lối vào ngục tối.

"Cậu ta đâu rồi?"

"Kia kìa! Cậu ta đang cắm đầu chạy vào bên trong hầm ngục!"

"Mọi người nhanh chóng theo sau, chúng ta không thể bị bỏ lại ở phía sau!"

"Tên đó chắc chắn đã kiếm bộn sau khi hạ gục con boss một mình! Tôi cũng không thể để anh ta lấy hết những vật phẩm tốt trong dungeon!"......

Hôm nay ngày 7/12/2022 ba ngày sau khi đánh bại con boss tầng thứ nhất, con boss canh giữ hầm ngục dẫn tới con boss tầng thứ hai đã bị hạ gục, tốc độ này phải nói là vô cùng nhanh.

Cũng nhờ chiến tích ở tầng thứ nhất đã cho những người chơi khác thấy được hi vọng từ đó họ đã bắt đầu cầm kiếm lên chiến đấu vì bản thân mình, nhờ vậy mà tốc độ khai thác tầng thứ hai trở nên vô cùng nhanh chóng, số lượng người chơi tiên phong cũng tăng lên.

"Gần đây dường như có một nhóm người trong đội tiên phong đang nổi lên như cồn! họ được coi là ánh sáng dẫn lối những người chơi khác!"

"Hội những anh hùng huyền thoại?"

Darks ngồi dựa vào cái ghế gỗ trong quán bar nhìn người ngồi trước mặt, nói thật sau khi hạ boss trang bị cùng bình máu của hắn tiêu hao vô cùng khủng khiếp, hắn chỉ đánh lạc hướng đám người rồi lặng lẽ theo đường mòn về tới thành phố.

"Đúng vậy! Nhưng trang bị của họ lại vô cùng tốt so với kỹ năng mà họ có, kỹ năng chỉ ở tầm trung nhưng trang bị lại vượt xa những người chơi khác!", Argo ngồi đối diện từ từ nói.

"Lạ thật! Đáng lẽ ra nếu như vậy thì trang bị cũng sẽ chỉ ở mức trung thôi chứ?", Darks vuốt vuốt cái cằm.

"Nhưng tôi vẫn thắc mắc? Tại sao một mình cậu có thể cân con boss đó?", Argo hiếu kỳ hỏi.

"Kỹ năng tốt!", Darks đứng dậy trả tiền rồi nhanh chóng rời đi, hắn tiếp tục đi dạo xung quanh thành phố, lại nhìn thấy một đám đông khác, vẫn là người thợ rèn đó, anh ta vẫn cường hóa trang bị thất bại, nhưng những món thất bại đều là trang bị tốt có dòng cao.

Tiếp tục tiến vào bên trong hầm ngục, lúc này đám quái vật khó nhằn bắt đầu lũ lượt xuất hiện, đa phần là quái dạng người nhưng đầu trâu, Darks tốn khá nhiều thời gian mới hạ được một con, cả ngày đi săn của hắn cuối cùng cũng chỉ săn được ba tới năm con, số lượng quá ít ỏi.

Darks không chạy về phòng trọ mà bản thân hay thuê mà hắn tiến vào bên trong một con phố, bước vào một tòa nhà cao, tiến đến trước một căn phòng ở tầng khá cao, đưa tay gõ lấy cánh cửa.

Cửa gỗ cũ kỹ mở ra, một giọng nói quen thuộc truyền vào tai:

"Nhanh nhanh chút! Sắp có trò hay rồi!", người mở cửa lại là Argo, Darks từ từ bước vào trong căn phòng tối, mặc dù bên trong có bố trí một cây đèn nhưng không ai thắp chúng lên.

Bên trong căn phòng còn có thêm một người nữa đó là Asuna, Darks bước tới gật đầu chào hỏi rồi hướng ánh mắt qua cửa sổ, không biết có phải cố ý hay không nhung cửa sổ căn phòng này có thể để hắn nhìn rõ đoạn đường trước mặt.

Đập vào mắt hắn là anh chàng thợ rèn liên tục xuất hiện mấy ngày nay, anh ta đang bày sạp ở một đoạn đường, dường như không có nhiều khách dù gì anh ta cũng làm hỏng kha khá trang bị rồi.

Lúc này một người chơi với mũ giáp kín đầu bước tới đưa ra thanh kiếm của mình nói:

"Cường hóa thứ này lên giúp tôi với!"

"Chà một thanh kiếm +6 cơ à? Trang bị tuyệt thật đấy!", người thợ rèn xem qua chỉ số của thanh kiếm, mỉm cười nói, ánh mắt của anh ta nhìn thanh kiếm của người chơi kia dường như không đúng lắm, nhưng vẫn tiến hành cường hóa.

Chiếc búa sắt không ngừng nện vào thanh kiếm đỏ rực, bỗng rắc một tiếng thanh kiếm vỡ tan nhưng, Darks ánh mắt lại lạnh lùng lẩm bẩm nói:

"Là lừa đảo?"

"Bắt được mánh khóe của anh rồi!", người chơi với cái mũ giáp hiệp sĩ, bỗng giơ tay ra, một thanh kiếm y hệt cái vừa nãy kề lên cổ người thợ rèn, mũ giáp cũng biến mất hiện ra khuôn mặt được giấu kín ở bên trong.

"Kirito? Vậy các cậu làm như vậy để bắt lại anh chàng kia à?", Darks vuốt vuốt cằm lẩm bẩm.

Không lâu sau Kirito đẫn người thợ rèn vào bên trong căn phòng, anh chàng thấy trong căn phòng vẫn còn có người giật mình một cái cúi đầu xuống, trên mặt lấm tấm chảy mồ hôi.

"Tại sao anh lại tráo đổi vũ khí của người khác như vậy?", Kirito chậm rãi nhìn người trước mắt hỏi.

"Cậu nói cái gì tôi không hiểu, làm sao tôi có thể cướp trang bị của người khác khi đã được trang bị cơ chứ?"

"Anh đã sử dụng skill qick! Ban đầu anh nhận lấy thanh kiếm rồi thay đổi thành kiếm của mình, thanh kiếm ban đầu sẽ quay về vị trí phụ trong tay cầm nhưng đa phần người chơi sẽ không chú ý tới điều này, họ sẽ chỉ nghĩ về trang bị của mình đã mất!"

"Sau 24h nếu trang bị không được người chơi lấy lại từ tay phụ chúng sẽ rơi ra, đúng lúc đó anh sử dụng kỹ năng lấy lại vũ khí vậy thanh kiếm đó sẽ là của anh!"

"Tôi nói không sai chứ?", Darks ngồi một bên ôm tay lạnh nhạt nói, lúc này người thợ rèn như bị dội vào một gáo nước lạnh cả người run run.

"Nhưng như vậy kỹ năng đó yêu cầu cấp độ rất cao đúng không?", Argo ngồi một bên tò mò hỏi.

"Đúng vậy nhưng nếu anh ta không phải một thợ rèn thì sao?", Asuna lấy ra một cái phi tiêu đặt lên bàn lại nói:

"Vật phẩm này tôi không thể tìm kiếm nó ở bất kỳ nơi nào! Chỉ có một câu trả lời duy nhất anh là người đã tạo ra nó nhờ kỹ năng thợ rèn của mình!"

"Ra vậy! Anh ta có khả năng ném đi những phi tiêu này vậy thứ cần thiết là kỹ năng thu hồi trang bị để số lượng phi tiêu không mất quá nhiều! Vậy cái người bịt một mắt hôm đó là anh?", Darks vuốt vuốt cằm nói.

"Vậy những món trang bị anh lấy được của người khác bây giờ anh đã làm gì với chúng?"

"Tôi... tôi đã bán chúng và tiêu tiền vào những bữa ăn xa hoa."

"Không! Anh đưa chúng cho những người đồng đội của anh đúng chứ?", Darks ánh mắt lạnh lùng tiến tới hỏi.

"Không... không tôi không có người đồng đội nào cả!", người đàn ông chột dạ trả lời.

"Anh đưa chúng cho đội những người hùng huyền thoại đúng chứ?", Argo ở một bên từ từ nói.

Thấy vậy người thợ rèn chỉ im lặng không nói gì, thế rồi anh ta chạy tới gần phía cửa sổ lao người xuống, nơi này tầng vô cùng cao chỉ cần tiếp đất thôi thanh máu của một người chơi bình thường sẽ trở thành không.

Cả đám lao tới giữ anh ta lại, Darks nhanh chóng giữ lấy cổ áo của anh ta, cánh tay siết chặt, người đàn ông lơ lửng ở bên trên ban công, hắn tức giận nắm lấy cổ áo của đối phương đưa ra.

"Darks bình tĩnh!"

"Mày muốn chết đúng không? Mày có biết hành động của mày khiến bao nhiêu người chơi phải thiệt mạng không? Được vậy bây giờ tao ném mày từ trên này xuống!", giọng nói của hắn lạnh như băng ánh mắt sắc lẻm, nhìn vào giống như Darks thật dám buông tay, nhưng cuối cùng hắn vẫn kéo đối phương lên.

"Tại sao anh lại làm như vậy! Hay họ nắm được điểm yếu gì của anh mới bắt anh làm như vậy?", Darks sau khi bình tĩnh lại lạnh lùng hỏi.

"Không! Họ không bắt tôi làm điều này! Tôi chỉ muốn mình không cản chân họ! Dù sao thì họ đã không bỏ rơi một thằng như tôi!", anh chàng thợ rèn quỳ trên mặt đất bắt đầu khóc rống như đứa trẻ con.

"Cái gì mà không bỏ rơi! Rõ ràng họ đang lợi dụng anh!"

"Họ đã không bỏ rơi anh ta! Thị lực về khoảng cách của anh có vấn đề đúng không?", Darks nói, cũng không khó để hắn đoán được dù sao hắn cũng đã nghi ngờ từ khi thấy người đàn ông này vung kiếm.

"Đúng vậy! Nếu không phải có họ tôi đã chết từ tầng thứ nhất rồi! Từ khi đăng nhập Nervegear của tôi đã dán đoạn tầm mắt của tôi!"

"Là lỗi! Có thể do tần sóng của NerveGear không truyền tới toàn bộ não bộ cùng hệ thần kinh trung ương nên khiến anh ấy bị mất khoảng cách về thị giác!", Kirito vuốt vuốt cằm nói.

"Vì vậy anh mới dùng vũ khí ném?", Asuna trả lời.

"Phải! Nhưng tôi muốn được cầm kiếm! Vũ khí phóng không bao giờ là đủ trừ phi tôi có chúng với số lượng vô hạn!", người đàn ông ôm đầu nói.

"Hmm... vũ khí có thể phóng vô hạn thì tôi không có nhưng vũ khí có thể quay trở lại cánh tay sau khi phóng ra thì tôi lại có!", Darks giơ lên ngón tay đang quay tròn một cái vòng từ từ nói.

"Đây... đây là cái vòng đính trên mũi con boss canh cửa!", Argo kinh ngạc nhìn vòng tròn nói, vòng tròn được làm bằng kim loại với đường kính lớn gấp đôi lòng bàn tay, bên trong hốc tròn vô cùng bằng phẳng nhưng rìa ngoài lại là những lưỡi dao sắc nhọn.

"Đúng vậy cái chakram này là phần thưởng sau khi hạ gục con boss, thấy thế nào?", Darks đặt cái Chakram tới trước mặt anh thợ rèn lại nói:

"Nezha đúng không? Bây giờ ô kỹ năng của anh còn trống ô nào chứ?"

Thấy vậy Nezha chỉ cay đắng lắc đầu, thấy vậy Darks chỉ thở dài một hơi nói:

"Nếu tôi nói anh từ bỏ kỹ năng thợ rèn của mình đi anh dám chứ?"

"Tất nhiên rồi! Chỉ cần tôi có thể chiến đấu cùng những người đồng đội của mình!", Nezha không hề do dự trả lời, thấy vậy khóe miệng Darks nở một nụ cười nói:

"Không chỉ chiến đấu cùng người đồng đội của mình mà cả cho những người đã chết! Cần dùng được cái Chakram này cậu cần học một kỹ năng gọi là thể thuật, vị trí tôi sẽ đưa cho cậu!", vừa nói Darks ném đi cái vòng, chiếc vòng bay ra xa xoay tròn liên tục và ổn định, rồi lượn một vòng trở lại ngón tay của Darks.