Chương 10: Thú Vương

Sứ Giả Của Thần: Giao Ước

Chương 10: Thú Vương

Dưới bầu trời trong xanh là một tràng đẫm máu, tiếng ma thú kêu thảm thiết, những vết máu và nội tạng vương vãi khắp nơi.

Đó là cảnh tượng tôi đang chứng kiến bây giờ.

Cách thành phố hơn 300km về hướng Tây Bắc có 1 khu rừng quanh năm xanh tốt, mặc dù không phải rừng rậm nhiệt đới nhưng nơi này cũng rậm rạp không kém.

Ngay khi tôi đến khu rừng này, cảnh tượng trước mắt đã diễn ra rồi.

Nhìn vào xác chết mà dấu tích còn lại, một khung cảnh kinh hoàng bắt đầu hiện lên trong đầu tôi.

Rốt cuộc thứ gì đã gây ra điều này chứ, những cái xác mày quá nửa là ma thú rank B(từ nay mình sẽ gọi theo cấp nhé B tương ứng với cấp 5, tăng dần đến SSS), còn có vài con cấp A nữa.

Nếu là bình thường khi thấy những con quái vật này, tôi sẽ không do dự mà chạy đi, nhưng lần này thì không, một đống tiền trước mặt, có bị ngu mới vứt.

Không chút do dự tôi nhanh chóng thu lấy xác của chúng, mặc dù nguyên bộ xác thì rất to, nhưng cũng không có cách nào khác, ai biết kẻ gây ra thứ này bao giờ sẽ quay lại chứ.

Đống xác chả mấy chốc đã chiếm hơn 1nửa không gian chứa đồ, nhưng số xác chết vẫn còn rất nhiều. Mặc dù rất tiếc nhưng tôi đành phải bỏ lại một nửa số xác.

Mặc dù có thể cho vào kho đồ hệ thống, nhưng tôi quyết định không cho, nếu vật phẩm quá tải trọng của tôi, tốc độ di chuyển sẽ bị ảnh hưởng.

Đây là một trong những đặc điểm bất lợi của kho đồ hệ thống, nếu tải trọng quá lớn, tốc độ sẽ bị giảm.

Âm thanh chiến đấu kết thúc, vài phút sau những thân ảnh to lớn dời khỏi khu rừng, khu rừng lại trở lại sự yên lặng vốn có của nó.

"Chắc chắn bên trong có thứ gì đó"

Tôi nhìn về phía những thân ảnh đã lao ra, phân vân có nên vào trong đó không.

-Kệ đi, cầu phú quý trong hiểm nguy mà.

Tự cổ vũ mình, tôi lấy ra vài lọ kim loại lỏng và treo trên thắt lưng.
.
.
Vài phút sau, tôi triệt để sợ hãi, cấp 7(rank S), ma thú trấn giữ một khu vậy mà chết la liệt xung quanh, đếm sơ sơ cũng hơn chục con rồi.

Lòng tham nổi lên, tôi ném hết đống cấp C và B đi, thay lại bằng cấp S, chuyến đi này phát tài rồi.

Đi vào sâu thêm 10 phút, tôi đã đến một khu vực trơ trụi, vài cột băng và mấy cái hố rộng mấy m đầy rẫy xung quanh.

Nơi này chính là nơi trận chiến diễn ra ác liệt nhất.

Hàn khí xung quanh khiến tôi có hơi lạnh, càng đi vào sâu nó càng rõ rệt.

Đi khoảng 2km, tôi mới thấy một cảnh tượng kinh khủng, 'Thú Vương', là một 'Thú Vương'. Sinh vật tồn tại đỉnh cao của Ma Thú, con quái vật này là thứ có thể hoàn toàn phá hủy thành Viet chỉ sau vài phút.

Sinh vật mình mẽ như vậy, giờ đây lại đang nằm đây.

'Thú Vương' này trong cuốn 'Bách khoa toàn thư về Ma Thú' là một ma thú cấp 8 có tên Atrid, một con sói với bộ lông trắng như tuyết.

Thân hình dài gần 40m của nó xuất hiện chi chít các vết thương lớn nhỏ trông rất đáng sợ.

- Nhân Loại Nhỏ Bé, Mau Cút Đi
Âm thanh suy yếu vang lên, Ma thú này vẫn còn sống.

-Ngươi sắp chết rồi, tại sao vẫn còn cố gắng vậy chứ.

Tôi cất lời, ma thú này chỉ đang hấp hối, không cần tôi động tay, 10 phút hay cùng lắm là nửa tiếng nữa, nó sẽ chết.

- Ta sắp chết? Đúng vậy, ta sắp chết rồi, hahaha, một đời làm vương vậy mà lại bị chính đồng loại mình giết, Hahaha, đúng là quá ngu ngốc mà. Hahhahah.

Con sói cười bằng tiếng con người khiến tôi cảm giác như nó là một nhân loại đang tuyệt vọng khi bị phản bội vậy.

Sinh vật này cho đến chết, hình như vẫn chưa hiểu tại sao bị hại.

Tôi cũng bắt đầu cảm thấy khổ thân cho ma thú này, một đỉnh cao, vậy mà lại chết như thế, nếu tôi không đi qua đây, có lẽ sẽ chả có ai biết, Lang Vương Atrid đã chết.

-Này, ông hãy nói ra nguyện vọng cuối cùng của mình đi, tôi sẽ giúp ông.

Tôi đứng trước mặt Atrid nói

- Giúp ta? bằng một nhân loại nhỏ bé như ngươi sao, đến ta đang hấp hối cũng giết được ngươi nữa là.

Atrid nhìn tôi với ánh mắt khinh bỉ, trong mắt nó, tôi ngay cả giòi bọ cũng không bằng.

-Vậy giám cược không, nếu tôi sống sót, ông sẽ kí giao ước chủ-tớ với tôi chứ.

Tôi tự tin nói

- Được, dù sao cũng không còn gì để mất, ta đồng ý. Chỉ cần ngươi sống sót, ta sẽ làm người hầu của ngươi.

Giao ước chủ-tớ, một loại giao ước cho phép người dùng sở hữu một sinh vật khác, chỉ cần chủ không chết, thì cho dù thân thể có bị phá hoại hoàn toàn, linh hồn người hầu sẽ không bao giờ biến mất. Tuy nhiên người hầu sẽ không thể phản chủ, nếu không linh hồn họ sẽ phải chịu phạt.

Còn một điều nữa, người chủ sẽ phải thực hiện điều đã giao ước với người hầu, nếu không sẽ bị giao ước cắn chả và chết.

Trong cuốn 'Bách khoa toàn thư về Ma thú' có ghi rõ phương thức để thực hiện nó.

-Được rồi, mau tấn công đi.

Tôi đứng dậy và niệm chú, trên đầu Lang Vương bắt đầu hình thành một cột băng khổng lồ.
-'Giao điểm thời không, hãy mở ra, hút tất cả mọi thứ vào bên trong và hủy diệt chúng, biến chúng trở thành hư vô, chiếu theo điều luật của Choros, hãy tuân lệnh ta' Cấm Chú-Lỗ Đen

Lần đầu sử dụng cấm chú ở hiện thực khiến tôi có chút không quen, nhất là cái cảm giác Mana bị rút ra quá bất ngờ khiến tôi có chút muốn khụy xuống. Nhưng chỉ trong chốc lát là đã ổn định.

Rắc rắc rắc
Tiếng nứt vỡ vang lên, trụ băng đâm thẳng vào hố đen, nó bắt đầu bị ảnh hưởng, không khí xung quanh như muốn vỡ nát ra.

Ầmm

Tiếng nổ lớn

Trụ băng và lỗ đen biến mất, không khí có chút thoải mái hơn.

[Bạn đã rơi vào trạng thái suy yếu, giảm 40% chỉ số trong 24 giờ]

24 giờ suy yếu, cái giá khá nhỏ để chặn một đòn của thú vương, tôi hiện tại có chút vui mừng khi không bị suy giảm chỉ số vĩnh viễn, nghe nói một số cấm chú khiến cho người sử dụng phải trả một cái giá rất đắt nếu không đủ lv kĩ năng để dùng, dùng cấm chú khi chưa đạt đến bậc thầy, nhẹ thì suy yếu như tôi lúc này, nặng thậm chí mất chỉ số vĩnh viễn, thậm chí còn hủy luôn các giác quan của mình ấy chứ.

Nhẹ như tôi lúc này là may mắn lắm rồi.

- Thú vị, thú vị, được, như đã nói ta sẽ lập giao ước với ngươi.

Tôi vui mừng ra mặt, một Thú Vương, cho dù không còn thân xác nhưng kinh nghiệm thì vô số, một vài trong số đó cũng đủ cho tôi ngẩng cao đầu mà sống rồi.

-' Minh Hạo, đó là tên của ta, hãy xưng tên ngươi ra'

Tôi mở đầu giao ước

-' Ta Atrid Wolf, từ nay sẽ trở thành người hầu cận của ngài'

Atrid tiếp nối, một ma trận xuất hiện bên dưới chúng tôi, chỉ trong vài giây, một tờ giấy xuất hiện, những dòng chữ phát sáng nhanh chóng xuất hiện trên đó.

Giao ước hoàn thành, nó từ mình quận lại rồi bay về phía tôi.

[Bạn thu được giao ước chủ-tớ.
Bạn có nghĩa vụ phải tiêu diệt Arudim và Hamif]
[Bạn nhận được kĩ năng: ngoại cảm
Bạn nhận được kĩ năng: hồi phục siêu tốc
Bạn nhận được kĩ năng: cường hoá giác quan
Bạn nhận được ma thuật thuộc tính Băng]

Những thông tin của các kĩ năng chảy vào đầu tôi khiến nó có chút đau, có vẻ đây toàn là những kĩ năng cao cấp.

-Cái gì vừa xảy ra vậy Atrid?

Nhìn về phía Atrid, tôi nhận ra toàn bộ thân thể của nó đã biến mất, chỉ còn lại vài vết máu trên đất. Tôi liền nhanh chóng quay xung quanh tìm kiếm.

- Không cần tìm nữa, ta đang ở đây.

Giọng nói của Atrid vang lên trong đầu tôi, lúc này tôi mới thở phào nhẹ nhõm, có vẻ như Atrid đã tự hủy đi thân xác của mình để linh hồn có thể đến với tôi.

-Những kĩ năng kia là sao vậy.

Tôi hỏi

- Cậu biết ma thuật giao ước mà không biết rõ tác dụng của nó sao, người chủ có thể nhận một vài kĩ năng của người hầu, đáng nhẽ ta có thể chuyển được 5 nhưng vì đã quá suy yếu nên 4 kĩ năng đã là cực hạn của ta rồi.

Tôi bất ngờ khi nghe vậy, vậy nếu tôi lập giao ước với cả đống ma thú thì như thế nào, chả phải sẽ có hàng ngàn kĩ năng sao

- Sao, tính lập giao ước với nhiều ma thú chứ gì, mơ đi nhé, với cái linh giới nhỏ bé này của ngươi, cùng lắm là đủ chỗ cho một ma thú nữa mà thôi.

Linh giới trong lời Atrid nói còn được gọi là não hải trong các tiểu thuyết kiếm hiệp. Một vùng không gian chi phối khả năng tưởng tượng và điều khiển ma thuật của một pháp sư.

Hiện tại, linh hồn của Atrid đang ở trong linh giới này.

Mặc dù nó có chiếm diện tích của Linh Giới, nhưng không ảnh hưởng gì đến khả năng của tôi cả, thậm chí tôi còn có cảm giác mình có thể điều khiển ma thuật tốt hơn trước vài lần.

-Vậy còn, Arudim và Hamif thì sao? Chúng là kẻ đã tấn công ngươi à?

Tôi hỏi, rõ ràng tôi đã thấy 3 thân ảnh, nhưng tại sao Atrid lại chỉ nói có 2, chẳng nhữ ông ta không biết.

- Còn một kẻ nữa, nhưng đích thân ta sẽ làm, ngươi chỉ cần sử lý hai tên kia là tốt rồi.

Atrid âm trầm nói, nghe giọng điệu của ông ta, có vẻ như ông vẫn chưa coi tôi là chủ nhân thì phải.

-Được rồi, được rồi, có ít mục tiêu thì càng khoẻ cho ta, nhưng ta tò mò không biết ngươi tự giải quyết kiểu gì đây.

Tôi châm chọc, Atrid hiện giờ có thể làm gì chứ, linh hồn còn phải sống nhờ, đánh nhau kiểu gì chứ.

- Hừ, đừng coi thường ta, nếu không phải linh hồn còn đang suy yếu, ta triệu hồi một phân thân băng cũng đủ hành xác ngươi lên bờ xuống ruộng rồi.

Atrid khinh bỉ trả lời.

Rồi rồi, thế hoá ra bây giờ ông phế chứ gì, à không, bộ não ông này vẫn còn, kiến thức vẫn còn, ít nhất không phải lo cách để phát triển.

-Vậy bây giờ ngươi đang đi đâu

Atrid hỏi

-Đến thung lũng Đoạn Nguyệt

-Hả, còn chưa đến 30 cấp mà đã đến đó săn, thấy sống lâu quá nên muốn thử cảm giác mạnh à.

Atrid tức giận nói

-Không, tôi đến đó để luyện tập mà.

Tôi trả lời

-Luyện tập? Thằng điên, địa bàn của 2 con thú Vương mà ngươi đến đó luyện tập.

Atrid lại kích động lần nữa.

-Vâỵ đến đâu tập bây giờ.

Tôi ủ rũ hỏi

- Rồi, ngươi phải mạnh lên mới làm việc cho ta được, huấn luyện ngươi là dĩ nhiên rồi, vấn đề ngươi có chịu được không thôi

Atrid nói

-À còn nữa, hạn chế dùng cái ngươi dùng khi nãy đi, không gian, thời gian và kiến tạo, 3 thứ đó không phải thứ ngươi có thể kiểm soát hiện tại đâu.

Atrid lại nói tiếp

-Còn nữa, mặc dù ta là thú Vương, nhưng trên ta vẫn còn vài người.

Atrid buồn chán nói

-Trên ông, thú Vương không phải cực hạn sao.

Tôi ngạc nhiên, thú Vương theo tôi nghĩ là mạnh nhất rồi, chả nhẽ còn có tồn tại kinh khủng hơn.

-Này, ngươi không biết gì về các cảnh giới hiện tại sao

Atrid hơi nghi ngờ hỏi

-Không có biết gì đâu, tôi bất tỉnh từ trước Đại Thảm Họa cho đến gần đây mà.

Tôi thành thật trả lời

-Thảo nào ngươi có lv thấp vậy, được rồi để ta giải thích. Ví dụ chút nhé, một người dùng kiếm của nhân loại được gọi theo độ thông thạo kĩ năng của anh ta, từ sơ cấp đến cao cấp là kiếm sĩ, bậc thầy là kiếm sư, vương giả là kiếm vương, Hoàng Đế gọi là Kiếm Hoàng, Tông Sư gọi là kiếm tông. Còn ma thú chúng ta thì cấp sư tương ứng với cấp Lãnh Chúa, cấp Vương tương ứng với thú vương, Cấp Hoàng tương ứng với thú Hoàng, cấp Tông tương ứng với Thú Đế. Còn quỷ tộc thì bậc thầy tương ứng với quỷ thượng cấp, vương giả ứng với quỷ tướng, hoàng đế tương ứng với Chúa Quỷ, Tông Sư tương ứng với Quỷ Vương. Bên trên còn nữa nhưng chưa có ai đạt đến cả.

Atrid nói một tràng, như thể hít một hơi rồi nói tiếp:

-Nhân loại các ngươi từ cấp vương trở xuống đều phế khi đối đầu với Quỷ tộc và Ma thú cùng cấp, chỉ khi đạt đến cấp Vương thì mới chứng minh được mình, lúc đó không chỉ quỷ tướng, thú vương chúng ta cũng không muốn trực diện đối đầu. Lũ nhân loại các ngươi giỏi nhất là vượt cấp giết người, bọn ta không có điên mà đánh nhau với lũ liều mạng.

Atrid khinh thường nói

-Vậy hiện tại phân bố lực lượng 3 bên như thế nào.

Tôi hứng thú

-Ma thú có 1 thú đế và 3 thú hoàng trấn thủ, nhân loại có 1 'Vũ Tông', 1 'Pháp Hoàng' 1'Kiếm Hoàng' 2' Vũ Hoàng', còn quỷ tộc thì ta không biết, mấy năm gần đây chúng khá kín tiếng.

Atrid trả lời.

-'Vũ Hoàng', 'Vũ Tông' đó là gì vậy?

Tôi nhạc nhiên, làm gì có kĩ năng nào tên là 'Vũ' chứ

-Là những người mang kĩ năng nghệ thuật chiến đấu, thứ cho phép họ sử dụng mọi vũ khí, cái này lên cấp rất khó, nhưng so với các kĩ năng cùng cấp thì mạnh hơn không ít.

Atrid chán nản trả lời

Tôi định hỏi tiếp nhưng thôi, nghe cái giọng chán nản đó tôi biết mình vừa đụng vào lỗi đau của ông ta rồi. Nhưng tôi không hỏi, ông đã nói ra:

-Mẹ nó, nếu không phải tại tên đó, bây giờ ta đã là thú Hoàng rồi, chứ đâu còn là tên Thú Vương cấp 10 nữa chứ.

Atrid tức giận, qua lời nói của ông, có vẻ ông ta muốn ăn tươi nuốt sống tên kia lắm rồi.

-Atrid, tôi có một vài thắc mắc, nhân loại thì không nói vì họ đã luyện tập từ trước nhưng ma thú các ông thì sao, chả phải các người mới xuất hiện 4 năm trước sao, tại sao lại trở lên mạnh nhanh chóng như vậy.

Tôi thắc mắc

-À, ra là ngươi suy nghĩ về cái đó. Đúng là chúng ta mới xuất hiện 4 năm trước trên trái đất, nhưng khi xuất hiện ta đã có kí ức cả ngàn năm rồi, lúc đấy ta cũng đã là thú vương cấp 6, thậm chí còn có cả thú hoàng vào thời điểm đó rồi cơ, nhưng lúc đó chúng ta tích lũy thực lực nên không tấn công nhân loại, chỉ có mấy tên lâu la tiến đánh thôi. Bọn ta động tay lúc đó thì nhân loại các ngươi tận diệt là cái chắc. Thôi không nói nữa, bây giờ mau đi thôi, ta sẽ dẫn ngươi đến chỗ ta từng luyện tập, tiện thể hồi phục linh hồn luôn.

Atrid thúc dục, vậy là dự định tự luyện tập của tôi đã thay đổi,thay vào đó là sự có mặt của một huấn luyện viên siêu xịn.

////////////
Xong chương 10,