Chương 1: Cuộc họp lúc nửa đêm.

Song Tử Tinh Thần Kiếm

Chương 1: Cuộc họp lúc nửa đêm.

Đêm, trăng treo trên đỉnh đầu. Ánh trăng dịu nhẹ thay thế cho ánh nắng chói chang, soi sáng cho mọi vật trong đêm.

Tuyến cao tốc số 1.

Một tuyến cao tốc dành cho những người muốn đi đến địa điểm đặc biệt. Hiện tại, trên tuyến đường này, có một chiếc xe Roll-Royce màu đen, được thiết kế theo yêu cầu khách hàng, đầy đủ mọi tiện nghi, cũng như có thể chống đạn một cách cực tốt. Nhìn qua cửa kính, chúng ta có thể thấy được có hai người đang ở bên trong xe.

Ở ghế người lái xe, có một thanh niên, với mái tóc màu đen, đôi mắt màu vàng rực hệt như ánh mặt trời, khuôn mặt tuấn mỹ, mang lại một chút ấm áp, cả người cơ bắp cuồn cuộn, hoàn mỹ cân đối. Còn ở băng ghế sau, có một thiếu niên, với mái tóc bạch kim, đôi mắt màu lam hệt như băng giá, khuôn mặt thanh tú, mang theo một chút lạnh lùng, cả người tuy không như thanh niên kia, nhưng lại là hữu lực, mạnh mẽ tiềm tàng bên trong. Hiện tại, thiếu niên đang đọc một xấp giấy, sau khi đọc xong thì cậu dẹp đống đó qua một bên và nhắm mắt lại, lúc này thanh niên mới hỏi:

- Tsuki, ai gửi đống đó cho chúng ta vậy?

- Dosu.

Tsuki vừa nói xong thì thanh niên kia cười lạnh, lúc này anh rất thản nhiên nói, đôi mắt nheo lại một cách nguy hiểm:

- Vẫn muốn lợi dụng chúng ta sao? Hắn chết chắc.

- Taiyo, bình tĩnh.

Tsuki nhẹ nhàng nói, cậu vốn không quan tâm tới mấy cái vấn đề này, vì vậy cậu cũng chỉ trực tiếp bỏ qua và đi ngủ. Lúc này, nhìn thấy cậu ngủ thì Taiyo liền chạy xe thật êm, tránh để cho cậu thức giấc.

Sekai tower.

Một tòa nhà nằm ở khu vực S, đồng nghĩa với việc nó là một nơi thuộc diện không phải con ông cháu cha, hoặc là dân có quyền và tiền, là những kẻ quan trọng trong những người quan trọng, thì đừng mơ mà vào được nơi đây, đừng nói gì đi vào tòa nhà trung tâm của khu vực, cũng chính là Sekai tower đây.

Lúc này, một chiếc xe Roll-Royce màu đen sang trọng đi đến tòa nhà và ngay lập tức bị chặn lại, nhưng tài xế đã quăng thẳng một tấm thẻ màu tử kim vào mặt tên bảo vệ và khi thấy tấm thẻ này, y liền cung kính trả thẻ, sau đó thì mở cửa, mời chiếc xe vào trong.

Sau khi đã đậu xe xong, lúc này Taiyo liền quay lưng lại gọi Tsuki:

- Tsuki, dậy đi.

- Chưa gì mà đã đến rồi.

Tsuki nhàm chán nói, lúc này cậu cùng anh bước xuống xe, trên khuôn mặt vẫn còn một chút ngái ngủ. Nhìn thấy cậu như vậy, Taiyo cũng chỉ khẽ lắc đầu và nói:

- Cậu đúng là sâu ngủ. Thế mà không hiểu sao cậu lại nổi tiếng như thế.

- Nhân vật luôn được lên top tìm kiếm của google vì tội phá hoại, có tư cách nói tớ?

Tsuki vừa dứt lời thì Taiyo bắt đầu một phút đứng hình, sau đó thì cả hai liền đi vào trong im lặng, bởi vì hiện tại, không cần thiết phải nói điều gì nữa.

Tầng cao nhất, phòng chữ S.

Một căn phòng dành riêng cho những người quan trọng trong những kẻ quan trọng khác, đồng nghĩa với việc bất kỳ ai có âm mưu ám sát những người này, đều sẽ được tiễn lên đoạn đầu đài ngay lập tức. Hiện tại thì trong phòng họp chỉ có 8 người, ba nữ năm nam, mỗi người đều đang làm một việc khác nhau, nhưng đều có cùng điểm chung là không hề nói bất cứ câu nào với ai cả, ít nhất là cho đến khi cánh cửa mở ra và một giọng nói mạnh mẽ vang dội vào trong:

- Xin lỗi, chúng tôi đến trễ.

- Đây là lần thứ mấy hai người đến trễ rồi, Song Tử tinh?

Một người đàn ông trung niên, với khuôn mặt có vẻ nóng nảy, trên miệng còn đang ngậm điếu xì gà lên tiếng, lúc này Taiyo cũng lên tiếng, đáp trả lại câu nói của ông:

- Lần thứ mấy đến trễ thì tôi không nhớ, nhưng tôi muốn hỏi ông, đây là lần thứ mấy ông hút thuốc ở đây rồi hả Washi?

- Taiyo, cậu....

Đúng lúc mà một cuộc chiến lại chuẩn bị diễn ra và có nguy cơ khiến cho cả tòa nhà này sụp đổ thì hai giọng nói đồng thời vang lên, ngăn cản cuộc chiến này lại:

- Taiyo / Washi, dừng lại.

Người lên tiếng, không ai khác là Tsuki, cùng với một cô gái vô cùng xinh đẹp, đúng chuẩn siêu mẫu thế giới. Lúc này, khi nghe thấy hai người nói vậy thì Taiyo và Washi liền dừng tay, sau đó thì quay về chỗ, nhưng cũng không quên lườm nhau một cái trước khi quay về.

Sau khi tất cả đều đã ổn định chỗ ngồi, Tsuki mới lên tiếng, giọng nói có chút nhàm chán:

- Ok, bây giờ nói vắn tắt, dễ hiểu về nội dung buổi họp dùm, Dosu-san.

- Anh vẫn luôn như vậy, Tsuki-kun.

Dosu, mỹ nữ lúc nãy đã lên tiếng cản Washi nói, ánh mắt tràn đầy mê hoặc chăm chú nhìn Tsuki, nhưng tất nhiên, muốn mê hoặc cậu, có thể coi là nằm mơ giữa ban ngày, bởi vì cậu khá là vô tâm. Lúc này, Taiyo lườm cô ả một cái, thế là ả mới đi vào vấn đề:

- Hiện tại, giới hắc đạo đang xảy ra một sự kiện có tên là "Huyết Hải". Sự kiện này tập trung chủ yếu vào các băng nhỏ, phụ thuộc vào các băng lớn. Tất cả các băng đều bị tàn sát cùng một kiểu và dấu hiệu, một bể bơi đầy máu cũng xuất hiện.

- Vậy vụ này có liên quan gì đến sự việc của băng Chiko ba năm trước không? Bởi vì băng này cũng đồng dạng bị tàn sát.

Tsuki, không hổ danh người mở ra thông tin giao dịch sàn, rất nhanh đã nắm bắt được vấn đề và hỏi. Lúc này, Dosu gật đầu, khuôn mặt cũng tràn đầy nghiêm túc:

- Đúng vậy. Theo như kết quả thì đây là một vụ báo thù, nhằm vào những băng đã tham gia vụ Chiko.

- Nếu thế thì chúng ta làm gì?

Washi lên tiếng, lúc này những người khác cũng đồng dạng thắc mắc, vì vậy Dosu cũng nhanh chóng nói ra giải pháp:

- Diệt tận gốc bọn chúng. Không thể để chúng tung tăng mãi được.

- Thông tin... sẽ do tôi cung cấp.

Tsuki ngáp một cái, lúc này Taiyo quăng một xấp hồ sơ xuống bàn, sau đó thì "phát" cho mỗi người một bộ. Hoàn thành xong việc, Dosu cũng liền nói, mà câu nói này, giống như là một sự giải thoát cho cậu vậy:

- Buổi họp chấm dứt. Hi vọng lần họp sau, chúng ta sẽ bàn về vấn đề khác.

- Tôi cũng hi vọng như vậy.

Taiyo cười lạnh, sau đó thì anh và Tsuki liền đi ra khỏi phòng họp với tâm trạng rất là "bình tĩnh". Nhìn thấy núi lửa sắp phun trào, cậu mới lên tiếng:

- Taiyo, bình tĩnh.

-...

Đáp lại là một sự im lặng và nó kéo dài cho đến khi họ đã ở trên tuyến cao tốc số 1, lúc này Tsuki lại lên tiếng, nhưng giọng nói lần này hoàn toàn nghiêm túc, không hề có ý đùa giỡn hay nhàm chán như bình thường:

- Toru Akihito, cậu có nghe tôi nói hay không?

- Có, Shiro.

Taiyo, hay là Toru Akihito, lúc này đang tập trung lắng nghe những gì mà Tsuki, hay là Shiro Masakazu nói, bởi vì anh biết, một khi cậu đã lôi cả họ tên ra, chứng tỏ rằng cậu đang rất tức giận và nếu không nhanh chóng vuốt giận cho cậu thì... hậu quả tự chịu. Lúc này, cậu có vẻ bình tĩnh hơn, bởi vì lời nói không mang theo nộ hỏa như lúc gọi tên anh ra:

- Mặc kệ cô ả. Cùng lắm để họ xử.

- Ok.

Toru biết, đây là quyết định cuối cùng của Shiro, vì vậy anh cũng không nói nhiều mà đồng ý. Lúc này, họ quay về nhà với vận tốc 180km/h, một tốc độ mà chắc chắn rằng nếu ở trên những tuyến cao tốc và đường thông thường, sẽ bị mấy anh cảnh sát túm ngay tại chỗ, nhưng đây là tuyến cao tốc số 1, là tuyến của các vị quan trọng, vì vậy nên Toru chạy với tốc độ này, là bình thường.

Biệt thự Hikari, khu vực A.

Vâng, như đã nói, khu vực S là nơi dành cho các bậc con ông cháu cha, quan trọng trong những quan trọng, nhưng đó là khu vực để làm việc, không phải để nghỉ ngơi. Thế nhà của các vị này ở đâu? Đáp án, là khu vực A, nơi được bảo vệ không thua kém khu vực S. Hiện tại, hai người họ đã quay về nhà ở khu vực A, là một lâu đài cổ xưa và vô cùng đẹp. Một đài phun nước kiểu cổ, một khu vườn xanh mướt, kèm theo những cây cổ thụ đầy sức sống đang im lặng nghỉ ngơi.

- Toru, ngày mai, sự kiện sẽ chấm dứt.

Trước khi lên phòng, Shiro đã đơn giản nói như vậy, nhưng mà Toru biết câu nói này có ý nghĩa gì, vì vậy anh cũng chỉ nhếch mép và nói:

- Cứ yên tâm. Nó sẽ phải chấm dứt, sớm thôi.

Một cơn gió thổi qua, rít gào bên khung cửa sổ, khiến lòng người ớn lạnh. Đêm, đã qua, để lại một chút hãi hùng cho những con người yếu bóng vía./.