Chương 567: Quang Huy Tứ Phương Thiên Hạ Phong Thần
Nhưng Lâm Kiệt đã an bài như thế Lâm Phong cũng làm theo dù sao thì đây cũng là một cách để hắn trình diễn đẫy cái phần khó nuốt của công ty Ngọc Minh về tay những người Lâm gia.
Đứng ở một góc với vợ mình Lâm Phong dù trước khi đi đã căn dặn thật chi tiết từng cái trong ngày hôm nay nhưng vẫn sợ vợ mình làm hư chuyện nói.
- Bà nhớ đấy những chuyện cần thiết nên nói thì nói những thứ không liên quan đến đừng đề cập tới thành hay bại là ngày hôm nay đấy.
- Ông cứ yên tâm những thứ khác tôi không dám chắc nhưng chuyện này ông cứ yên tâm bao nhiêu năm qua vợ chồng mình chịu nhiều thiệt thòi ra sao tôi không biết sao. Những người đó trước giờ làm gì tốt lành với gia đình mình. Ông không nhắc tôi cũng không quên đâu.
Nghe Vợ mình nói như thế Lâm Phong có phần yên tâm. Bây giờ một người bước gần đên nơi hai vợ chồng Lâm Phong cầm ly rượu cười đùa nói.
- Ấy Chú bảy nó sao lại đứng ở đây ra vui vẽ cùng mọi người nào lâu rồi anh em mình mới gặp đi không ngờ chú cũng khá đấy. Anh mời chú một ly nào. Tính ra trong nhà mình tám anh em chú hiện tại lăn lộn cao nhất về cấp bật rồi.
- Đâu có đâu có! anh hai nói quá rồi. Trước giờ nhà em không thích nào nhiệt việc gì bố hôm nay lại đãi tiệc mừng tới lui em cũng không biết làm gì đành đứng đây.
Lâm Phong vờ như không thích nghi được với những hoàn cảnh như thế này đáp lại người anh hai của mình. Không đợi Lâm Phong kịp uống ly rượu thì những người phía sau bước đến lên tiếng nói.
- Chú bảy nó với anh Quang đứng ra đây định một mình bàn thảo gì với nhau đấy cho anh em biết được không nào.
- Thằng Huy anh chưa có nói được gì chú đa lết tới thằng bảy còn chưa đưa ly rượu uống vào nữa kìa.
Lâm Quang trả lời lại Lâm Huy một cách không hài lòng. Lâm Phong thấy được những người bên cạnh Lâm Huy cũng lắc đầu. Nếu tính ra Lâm Kiệt đặt tên cho tám người con của mình cũng đã nói lên được dã tâm của hắn. Nhưng vì người xưa thương lấy thơ hoặc câu nói làm tên cho con mình nên việc này cũng không làm cho người khác chú ý.
Cả tám cái tên không kèm theo chữ lót mà đi cùng với họ lâm lượt là, Quang, Huy, Tứ, Phương, Thiên, Hạ, Phong, Thần.
Lâm Phong bây giờ mỉm cười nhìn những người này trước mặc. Trên tay hắn có không ít hồ sơ về những việc làm của mấy người này nhưng vì Lâm gia con đứng trụ được nên không ai dám đụng họ. Nếu năm người trên kia mà té ngã cái đám này cũng đi theo. Nhưng cố tỏ vẻ như mình không biết gì Lâm Phong trả lời lại.
- Có bàn thảo gì đâu anh Huy. Anh Quang mới mới em lý rượu thôi. Mọi người cũng biết em ít khi tham gia mấy cái hội tiệc thế này. Đa số là công tác xong về nhà. Làm gì có thời gian mà tiệc với tùng. Nên cũng cảm thấy không thích hợp lắm.
Vừa uống vào Ly rượu của Lâm Quang đưa cho mình Lâm Phong trả lời nữa thật nữa giả với những người anh em trước mặt mình.
- Ừ cũng đúng! mà thằng Phong này nghe nói con chú đi thực tập ở nước ngoài sao không để nó làm việc trong nước mấy anh em dư sức kiếm cho cháu nó một chỗ ngon lành cần gì đày đọa con nhỏ xa nhà như thế.
- Em cũng có khuyên nó chuyển về làm việc ở trong nước mà nó không chịu. Giờ thì tốt rồi, Nó mới được toàn quyền điều hành cái công ty ở Ngọc Châu minh. Hai tuần sau nó về mà hiện tại thì mấy ngày nữa bên nó phát thưởng gì đó em đang lo đây. Phát thưởng phải có giám đốc mà nó mới nhận quyết định bên đó xong bay đi bay về tiền vé máy bay cũng không ít. Giờ nó còn phải dọn dẹp đồ ở phòng trợ mới về đây được. Thật không biết có người nào đi thay nó được thì đỡ quá.
Lâm Phong giả vờ kể khổ. Hắn bịa ra một lý do gì đó để cho đám người ở trước mặt cảm thấy hứng thú mà để cho con em mình đi tham dự làm đại diện.
- Ấy! Thế con nhỏ làm được tới giám đốc à. Sao chú với dì nó không đi thay cháu. Như thế tốt hơn không.
Lâm Hạ buột miệng lên tiếng nhìn Lâm Phong với vợ hắn đang đứng đó nói ra suy nghĩ nhất thời của mình. Lâm Thiên vội bác bỏ ngày.
- Thằng này bậy. Lâm Phong hiện tại đang làm ở sở cảnh sát thành phố làm sao đi đến các công ty tư nhân nước ngoài trao thưởng được. Dì nó thì càng không nên vợ hay chồng đi gì cũng dính dáng tới người thân của quan chức thành phố không hay đâu.
- Ừ đúng rồi. Con bé nó làm giám đốc công ty chi nhánh trong nước anh bảy xuất hiện ở đó không nên. Hay để em nói thằng con em đi thay cho được không?
Lâm Thần vội lên tiếng nhìn Lâm Phong như nói để hắn giúp đỡ chuyện này. Nhưng Lâm Phong chưa kịp lên tiếng thì Lâm Phương nói.
- Sao được con chú con nhỏ làm đại diện ai tin để anh cho thằng nhóc của anh gi giúp chú Phong nó là hợp lý nhất.
- Mấy ông giành làm gì.Cần người đại diện đâu nhất thiết là một người để cho đám cháu ở dưới đứa nào rảnh thì đi. Có gì sau này con hổ trợ con của chú bảy. Để cho bọn nó biết con chú bảy đi làm bên ngoài cũng làm tới giám đốc bọn nó trong nhà không làm được gì thì phải lấy đó làm gương.
Lâm Tứ càu mày nhìn mọi người đang tranh để cho con cháu của mình làm đại diện nói ra suy nghĩ của mình. Công ty đó cần người đại diện một hay nhiều người đối với hắn không quan trọng chủ yếu hiện tại các bên đang muốn lôi kéo Lâm Phong vì biết hắn không tranh chức gia chủ mà chỉ an phận bấy lâu nay. Giờ hắn được trọng dụng giúp đỡ hắn xem như ý tốt để sau này trên đường đua chức gia chủ của Lâm Kiệt để lại còn có cái ghế an toàn.
- Thằng Tứ nói đúng đấy. Chỉ là đại diện phát thưởng thôi. Nhưng mà này mấy chú thấy đi nhiều người như thế có ổn không lỡ như công ty đó có chút xíu thêm chục chỗ ngồi nữa không thấy làm khó người ta sao.
- Vấn đề công ty của con bé thì em có hỏi nghe nói nhân viên nữ khá nhiều với lại là công ty lớn nữa. Đa số là bán mỹ phẩm gì đó nên nữ học sinh, sinh viên khá nhiều. Hình như công ty Ngọc Minh thì phải.
Lâm Phong vờ như suy nghĩ ném ra cái cần câu để cho đám này nghe thấy. Cuộc nói chuyện ở đây cũng được một số thành viên thế hệ bên dưới dõng tai lên mà nghe không ít. Những công tử của các nhà hai mắt lúc này như hai cái đèn neol. Vừa đi làm đại diện vừa có thể thấy em nào xinh xinh đem về đùa giỡn thì còn gì bắng.
Tâm lý như thế nên những thanh viên thế hệ thứ ba trong mỗi nhà đều cố gắng nhận cho minh một xuất đi làm đại diện. Vừa mang danh đại diện giám đốc chi nhánh vừa xuất hiện phát thưởng giúp Lâm Huân Di với Lâm Phong một việc. Còn có thể kiếm cho mình một cô em gái sinh viên như ý thích thì càn có mặt mũi.
- Công ty Ngọc Minh sao. Nếu thế thì được tôi từng thấy công ty đó rồi khá lớn. Không ngờ con của Lâm Phong lại được điều hành công ty lớn như thế phải cho đám con cháu bên dưới đi học tập mới được. Bọn chúng được nuông chiều quá rồi nên chẵn đứa nào làm nên trò trống gì.
Lâm Quang nhớ hắn có lần đi ngang qua nơi này nhưng không nghé vào xem thử vì nhìn bên ngoài khá lớn và nhân viên cũng nhiều đa số là sinh viên học sinh đúng như Lâm Phong nói.
Lời của hắn làm cho Lâm Phong cũng có phần hồi hộp nhưng khi nghe Lâm Quang để con cháu đi học hỏi hắn mới giữ lại được bình tỉnh của mình. Xem ra Lâm Quang chỉ thấy được công ty này mà không tìm hiểu về nó. Vợ Lâm Phong thấy thế cười cười lên tiếng đáp lại lời Lâm Quang.
- Cháu nhà nó cũng không giỏi giang gì đâu. Mấy chú nó đừng tâng bốc qua nó cũng chỉ là làm công ăn lương được chủ tin cậy giao cho công việc này thôi chứ cũng không phải như người ta làm chủ hẳn cả một công ty.
- Chị nhà cứ nói thế làm công ty nước ngoài mà được bổ nhiệm lên làm giám đốc đại diện trong nước cũng là một thực lực. Chưa biết chừng làm vài năm nữa cháu nó ra mở công ty riêng nữa là đằng khác. Chắc chắn phải để thằng con nhà tôi qua bên đó xem như thế nào mới được.
Lâm Huy cô gắng tâng bốc với Lâm Phong có thể khó tấn công thì chuyển qua vợ và con hắn chắc sẽ tìm được nơi sơ hở để sau này có thể dự vào đó mà khiên Lâm Phong ủng hộ hắn.
- Chuyện của cháu em cũng không biết nhiều chỉ là hồi chiều cháu nó gọi điện về nhớ giúp. Em cũng đang băng khoăn không biết làm sao. Giờ các anh em trong nhà giúp đỡ em việc này em cám ơn. Dù sao thì cũng chỉ là đi đại diện một buổi phát thưởng.
Thấy Lâm Phong khiêm tốn như thế nhưng người này cũng gật đầu. Việc Lâm Phong trước giờ ít giao tiếp với bọn hắn. Luôn im lặng không tranh quyền thế với ai lúc này lại được lòng tất cả mọi người chỉ cần để hắn thiếu họ một cái nhân tình thì việc gì không thành. Bắt đầu luôn từ chuyện nhỏ trước rồi mới đi dần lên cao.
- Chú bảy nó cứ nói thế anh em trong nhà giúp nhau khi khó khăn là chuyện bình thường tại trước giờ chú không nói nên mọi người không biết thôi. Giờ chú với mọi người trong nhà nên tiếp xúc nhiều hơn đây là số điện thoại của anh có cần gì chú cứ gọi.
Lâm Quang nhanh chóng nói lời vui vẻ và đưa ra tấm danh thiếp của mình đặt vào tay Lâm Phong. Những người khác thấy thế cũng lần lượt lấy ra danh thiếp của mình đưa cho hắn. Lâm Phong nhận hết nhưng tấm danh Thiếp này cất vào túi.
Lâm Phương bây giờ sau khi đưa danh Thiếp xong mới nói với Lâm Phong.
- Chuyện làm đại diện cho cháu chú cứ yên tâm đúng ngày đúng giờ con anh nó sẽ có mặt giúp cho cháu nhà chuyện này chú khỏi lo.