Chương 539: Đội Nồi
- Bên ngoài có bao nhiêu người?
- Nhìn không rõ hơn mươi lăm tên!
Tiếng Của Hà Vi đáp lại Thiếu Kiệt trong tiến súng vang dội Thiếu Kiệt. Cố gắn ló ra xem có bao nhiêu tên bị mình hạ gục. Trên sàn lúc này nằm lại bốn người. Thiếu Kiệt nhăn mặt.
Hà Vì với chỉ có thể nhìn được ở một góc mặt trước. Còn phía sau thì chỉ biết cầu trời cho Ngọc Nhi đối phó được.
- Khải Huy đang núp trong phòng bảo vệ. Cố gắng chống trả lại nếu để lâu sợ rằng không ổn.
Thiếu Kiệt nghe Hà Vi nói vọng xuống như thế cũng trầm mặt. Xem ra tố chất quân đội của Khải Huy vẫn phải có cứ tưởng rằng chuyện bị tập kích bất ngờ từ hội Tam Điểm Khai Huy sẽ là người bị bắn chết đầu tiên nhưng giờ nghe thấy. Hà Vi nói như thế Thiếu Kiệt biết nếu có thể đánh úp ngược lại với bên ngoài thì có thể giải thoát được tình hình đem cục diện khống chế lại trong tay.
- Con mẹ nó. Ông mày chỉ cần không bị dí súng vào đầu giống như kiếp trước chơi gì cũng chơi.
Thiếu Kiệt bắn ra một loạt đạn về phía cửa. Nhìn quan trong nhà kiếm cho mình thứ có thể bảo vệ lấy bộ não cần thiết của hắn.
- Lý Bân chú mày núp trong bếp lấy cho anh cái nồi nào dày thiệt dày. Inox ba bốn lớp cũng được.
Âm Thanh Thiếu Kiệt vọng vào trong bếp Lý Bân đang núp dưới gầm bàn nghe thế cũng nhìn xung quanh thấy một số nồi niêu được treo trên thành tường. Hắn gom lại một lần rót rén ném về phía phòng khách không chủ đích xem như có trúng Thiếu Kiệt cũng kệ.
- Từ Từ Từ! Mày ném như thế sao tao lấy được. Thanh Trúc cô ném đi nó mà ném nữa chắc tôi chưa bị bắn chết cũng bị nồi va vào đầu bất tỉnh quá.
- Hết nồi rồi! Mà Cậu lấy nồi lúc này gì?
Thanh Trúc trong tiếng súng đạn vang lên cũng chỉ trả lời Thiếu Kiệt với sự thắc mắt của mình. Thiếu Kiệt hắn bây giờ cũng bó tay. Nhìn nhìn xung quanh một chút hắn cô gắng tiến đến chụp lấy một cái nồi cầm xem độ dày của nó rồi đội lên đầu mình.
- Liều vậy hi vọng những gì mình thấy là sự thật nếu không đi chầu ông bà một lần nữa vậy.
Thiếu Kiệt hít một hơi thật sâu. Hắn đội cái nồi inox bảo vệ cái đầu mình đứng bật dậy cứ thế xả súng về phía cửa. Hành động của Thiếu Kiệt làm cả Thanh Trúc và mẹ hắn trừng mắt. Thiếu Kiệt giống như comnador nhập thân. Hắn tiến về phía cửa không lùi một bước. Kéo hai cái xác vào trong cầm lấy hai khẩu súng Ak của hai người kém luôn cả súng lục bỏ ra sau lưng một cây Ak ném về phía Hoàng Lâm Nhu còn một cây cầm trên tay.
Thêm vào đó hai cây súng lục nhét ở đăng sau lưng.Hắn cũng không quên nhét một băng đạn Ak đem theo bên người.
- Chuẩn bị ểm trợ con cái. Ra ngoài giải nguy đây!
Miệng nói nhưng tay Thiếu Kiệt đã lên đạn xông ra bên ngoài trên đầu đội cái nồi xuất hiện hình ảnh này làm cho đối phương đang bị Hà Vi ngăn lại không tiến về phía của cũng giật mình.
Súng trong tay đối phương gần hắn nhất bị bằn trung không ít hơn năm viên đạn vào người. Thiếu Kiệt vẫn thế hắn băn băn.Cái người kia đang trên đà ngã xuống chụp lấy làm khiên cũng không quên bắn thêm vài cái cho chết hẳn.
Một tay cầm cái xác một súng hướng về những người đang núp gần đó nã đạn. Đối phương đang chiếm cứ trong sân ẩn nấp né tránh nhưng loạt đạn của Hà Vi từ phía trên cũng bị thu hút bởi một thằng nhóc tưởng mình siêu nhân đầu đội cái nồi tả sung hữu đột vòng chiến.
Những nòng súng bắn về phía Thiếu Kiệt không ít.Một số bắn trúng vào xác chết một số bắn vào ngay vai và chân Thiếu Kiệt.
Nhưng nới trúng đạn máu chảy ra và sự đau đơn xuất hiện. Trong thâm tâm Thiếu Kiệt chỉ cần cái nồi không bị lủng thì hắn sống chắc. Nhưng quan trong là phải diệt hết cái bọn này.
Thiếu Kiệt nhắm vào một người đang canh giữ phòng bảo vệ bắn đạn về đo nhắm bung hết đạn. Khi cây AK trong tay hết đạn Thiếu Kiệt nhanh tay thả nó xuống chụp lấy cây súng treo lủng lẳng trên cái xác chết. Bắn tiếp tục. Từng bước từng bước. Cái Xác làm khiên đạn vẫn bắn về mấy phía gốc cây có người núp. Khải Huy lúc này cũng không ra khỏi Phòng Bảo vệ mà núp ngay cửa sổ.
- Khải Huy ổn không!
Thiếu Kiệt muốn xác định xem Khải Huy vẫn còn sống nên lên tiếng hỏi.
- Sao mà ổn được súng gần hết đạn rồi còn được có hai viên thôi.
- Thôi Anh ở trong đó luôn đi. Hai Viên ra cũng không làm được gì.
Nghe Khải Huy nói mình không còn nhiều đạn Thiếu Kiệt chỉ có thể đáp lại một câu. Trên người Thiếu Kiệt đã xuất hiện không ít hơn năm vết thương. Máu vẫn từ đó chảy ra nhưng biểu hiện cắn răng chịu đau của hắn để công kích lại đám người vừa tập kích cứ như một vi sát thần không hết sợ hải đối với súng ống đạn dược.
Bất giác một người trong đó còn thốt lên.
- Thằng này còn là người à.
- Mẹ! Không là người sao giết được bọn mày! Cho chết dám tập kích ông. Hôm này tao cho bọn mày có đi mà không có về.
Thiếu Kiệt vừa nói dứt câu khẩu Ak trong tay hắn lúc này cũng hết đạn. Nhưng Thiếu Kiệt không vứt đi mà ném vào phòng bảo vệ. Quăn cái xác chết làm bia đỡ đạn xuống xung quanh hiện tại ẩn nấp chỉ còn lại ba người.
- Hà Vi khống chế từng tên phía trên còn ba thằng ở đằng trước thôi. Phía sau có ai không Ngọc Nhi giải quyết được hết chưa. Em nói trong nhà thử xem.
Đứng bên ngoài Thiếu Kiệt dựa vào một chậu hoa hướng trong sân nói lớn để Hà Vi có thể nghe Thấy.
- Đăng sau bốn người bị hạ rồi.!
- Thế Thì tốt hai chục thằng nhỉ còn lại ba người bọn bây thôi tao không tin bọn mày không chết mới lạ đấy!
Thiếu Kiệt bây giờ lấy ra hai khẩu súng sau lưng lên đạn. Con bằn đang giắt ở ngang lưng cũng ném về phía phòng bảo vệ cho Khải Huy.
- Ấy Lụm đồ chơi anh Huy ở!
- Rồi Ok! Chơi được cậu ổn không đấy!
Khải Huy từ trong phòng bảo vệ hỏi ra phía bên ngoài với THiếu Kiệt. Hắn vừa rồi cũng nhìn thấy Thiếu Kiệt bị đạn bắn không ít vào người. Dù hiện tại Thiếu Kiệt vẩn nói chuyện với mình được. Nhưng Khải Huy biết nếu càng kéo dài chắc chắn không ổn.
- Cũng không ổn lắm hai viên trên người hai viên ở đùi. một viên ở bên hông 1 viên ở bả vai anh nói xem ổn không. Kỳ này nhập viện coi bộ lâu à.
Thiếu Kiệt vừa trả lời cho Khải Huy biết tình hình của mình xong thì Hà Vi từ trên lầu ngoài ban công nói lớn với hắn và Khải Huy.
- Còn Hai tên một tên ở góc cây Điệp. Một người ở ngay chậu hoa sứ em bị khuất không bắn được.
- Xong hai tên này thì mọi thứ ok rồi! Ê hai thằng kia đầu hàng đi tao mà tới chỗ đó là tao bắn thành chín lỗ đấy.
Khải Huy bây giờ trong phòng mới ló cái nóng súng về hướng chậu hoa Sứ. Băn đạn được lắp vào cũng thận tiện cho việc xã súng của Khải Huy.
Một loạt đoạn được bắn ra.Người ở chậu hoa sứ nhận đủ. Bởi mặt cắt của hắn không trốn được từ phòng bào vệ bắn ra con từ nơi Hà Vi bắn xuống thì hắn vẫn an toàn.
- Còn một em! Ấy sao nó ngã ra rồi! Khai Huy anh kiểm tra xem. Chân em giờ chỉ có nước ngồi ở đây thôi không đi nổi rồi.
Thiếu Kiệt đang định nói còn một em xử lý xong thì mọi chuyện. Lúc này đối phương dựa vào trong gốc cây bổng nhiên ngã ra đất làm cho hắn cũng bất ngờ.
Khải Huy nghe thế cũng từ trong phòng bảo vệ một tay cầm AK một bên còn lại thấy được hắn bị thương ở vai. Chạy về phía gốc cây ngồi xuống nhìn cái xác lắc đầu nói.
- Nó cắn thuốc chết rồi mọi việc an toàn giải trừ nguy hiểm.
- Ai nói với anh là giải trừ Nguy Hiểm. Giờ người nguy hiểm là em nà! Nhanh nhanh đưa em vào nhà!
Khải huy nói giải trừ nguy hiểm nhưng toàn thân THiếu Kiệt hiện tại những chỗ bị thương toàn máu. Khải Huy nghe Thiếu Kiệt nói thế liên chạy lại bên canh. Đặc cây AK xuống đất dìu hắn lết cái thân đầy máu vào trong nhà. Hoàng Lâm Nhu thấy thế cũng nhanh chóng ra phụ giúp. Bên ngoài xuất hiện tiếng xe cảnh sát nào động một vùng không nhỏ.
Thiếu Kiệt lắc đầu! thầm mắng đúng là khi gặp chuyện cảnh sát không bao giờ đến sớm mà chỉ đợi mọi việc đã xong mới xuất hiện.
- Thiếu Kiệt để gọi sẽ cứu Thương!
Khải Huy nói với Thiếu Kiệt khi nhìn thân thể hắn đầy những vết thương do đạn bắn.
- Không kịp đâu lại tủ thuốc lấy hết kháng sinh cho em!
Hoàng Lâm Nhu không đợi Khải Huy kịp đi lấy đã ôm tới một đống thuốc kháng sinh mà bà lấy ra từ trong tủ thuốc.
- Lấy đầu đạn ra hết rồi đổ vào! Không khéo sau này để lại đầu đạn trong đó không ổn à.
Hoàng Lâm Nhu vừa nghe Thiếu Kiệt nói thế cũng gật đầu. Bà nhanh chóng vào bến lấy ra một con dao mủi nhọn từ những vết thương của Thiếu Kiệt bắt đầu lấy đạn ra. Những chỗ khác không nói. Riêng miệng Thiếu Kiệt bây giờ hắn lấy một cái khăn cắn vào.
Hà Vi không thể lo cho Thiếu Kiệt bây giờ mà chỉ có thể dàn xếp với bên cảnh sát và gọi người bên quân khu đến giải quyết. Khi cảnh sát đến đầu đạn súng ống và những vết tích còn lại sau trận chiến làm cho mọi người lạnh gáy.
Sau một lúc những vết thương bị đổ một đống kháng sinh và lấy ra đầu đạn nhanh chóng phát sinh tự tái tạo gấp nhiều lần. Hoàng Lâm Nhu thấy thế mới lắc đầu hỏi Thiếu Kiệt.
- Việc này con đừng nói là khối lập phương cho con biết nhé!
- Chứ còn gì nữa. Mẹ nghĩ nếu con không biết chuyện này vậy có người biết phải bảo vệ cái này à! mẹ thấy có ai phải đội cả cái nồi đi bắn nhau bao giờ. Điểm yếu của cái này hiện tại chỉ có mẹ với ông ngoại thật sự biết. Nếu không con cũng đâu dám làm anh hùng.
Bây giờ Thiếu Kiệt mới gở cái nòi trên đâu mình xuống cầm nó quăng ra đất. Thấy được nhưng thay đổi của cơ thế Thiếu Kiệt Ngọc Nhi mới thở phào nhẹ nhỏm còn. Thanh Trúc và Lý Bân cũng hết hồn những gì mình đang thấy.