Chương 422: Không Thể Tự Quyết Định.(Chưa beta)

Siêu Việt Tài Chính

Chương 422: Không Thể Tự Quyết Định.(Chưa beta)

Connor nghe được Blake nói về việc nhóm người họ nhận tiền không bao nhiêu cũng đâm ra chán nản. Tú Trinh lúc này mới nhìn Blake cười cười nói.

- Blake lương một năm Thiếu Kiệt trả cho anh bao nhiều anh thử nói cho nhóm người họ để biết việc này họ làm được lợi ít gì không.

- Tôi ấy hả? Mới chỉ tính tôi nếu Thiếu Kiệt đồng ý thì lương tôi có thể là năm mươi ngàn một năm còn như cậu này thì bốn mười hai ngàn. Còn vài người nữa tính ra chi phí một đống người ở đây cũng gần bằng sáu trăm ngàn một năm đi. Đây bảng lương tôi mới tính hôm qua định là qua nước mọi người xem tình hình xong là đưa cho Thiếu Kiệt.

Blake lúc này đưa ra một mẩu giấy A4 trên đó ghi tên từng người và mức lương cũ khi phục vụ trong quân đội. Tú Trinh nhanh chóng chụp lấy không cần nhìn qua để trước mặt Connor nói.

- Sao tự anh đọc đi. Người ta bỏ ra cho các anh mỗi người chưa bằng một năm tiền lương của người ta các anh lại đi bán mạng thật không hiểu nổi mấy người muốn tiền cỡ nào.

Không chỉ có Connor mà một số thành viên cũng được đưa cho bản lương đề xuất của Blake cho Thiếu Kiệt. Nhìn qua ai nấy đều thở dài. lắc đầu. Người với người sao có sự chênh lệch nếu họ làm lính một năm chỉ cần được một nữa của Blake thì họ cũng đã không lo lắng việc gì.

- Giờ tôi nói về chuyện chính đi. Trả cái này lại cho Blake để còn đưa cho Thiếu Kiệt. Các anh thấy sao khi một cái bánh ngon chia cho quá nhiều người cùng ăn? Hoàn cảnh các anh không khác gì chuyện này đâu. Các anh cứ thử suy nghĩ một trăm ngàn chia cho số người đang làm nhiệm vụ của các anh thì số người sẽ là bao nhiêu. Tôi hỏi thẳng nhiệm vụ lần này các anh không có người nào khác ngoài nhóm của mình đi. Tôi thấy hâu như mười người đi theo sau anh đều là làm việc với anh khá lâu đi. Có người nào khác ngoài các anh thực hiện việc này không?

Tú Trinh lúc này đi theo Thiếu Kiệt cũng hiểu được một ít về đánh tâm lý đối phương. Bởi sự nhạy bén của mình cô nhận ra rằng mười người phia sau Connor đều là một tổ đội thường xuyên làm việc cùng với Connor.

Một người nhìn Connor bất bình một lúc mới nói.

- Chuyện đã đến nước này rồi anh còn không nhận ra là nó muốn hại anh em mình vào bước đường này sao anh. Nếu anh không nói thì em nói.

- Được rồi! Chuyện này tôi hiểu chứ không phải không? Mọi người có nghĩ đến vợ con mình ở nhà hay không? Tôi thì không sao còn mọi người thì sao? Họ phải sống sao chứ.

Connor lúc này mới quát với người vừa mới lên tiếng. Những thành viên khác cũng thở dai. Ai cũng hiểu lần này Connor bị Lucas hại vì muốn thanh lý người chống đối hắn và nắm toàn bộ người bên dưới. Thêm vào đó là việc số tiền thưởng mà Khun Chang đã đưa ra.

Chỉ cần hắn nuốt một mình khi mà Thiếu Kiệt được cho là bị ám sát thành công thì những người nhà của nhóm người này cũng sẽ không được một xu từ tiền thưởng đó.

- Vậy là bên ngoài vẫn có người của một nhóm khác đi. Xem ra các anh trở thành kẻ bị thanh lý nội bộ. Gia đình vợ con các anh ở trong nước chắc cũng không biết được việc này đâu nhỉ.

Tú Trinh thấy được phản ứng của Connor cũng biết được hắn có điều khó nói. Nên nhìn Blake lắc đầu, ai nắm ở trường hợp Connor cũng phải lo lắng về sự an nguy của gia đình mình. Nhất là không chỉ riêng hắn mà còn có những người khác nữa.

- Theo tôi thì các anh hiện tại không có đường phản kháng đi. Nhưng nếu các anh đồng ý thì chúng ta sẽ đóng một vở kịch cho những người bên ngoài xem như thế các anh cũng không bị gì và chúng tôi sẽ tìm cách cứu người nhà các anh như thế được không?

Tú Trinh lúc này cũng tự chủ trương lấy tình hình bởi cô thấy việc này Thiếu Kiệt sẽ làm như vậy. Dù không biết mình có làm gì sai không nhưng cô vẫn sẽ nói với Thiếu Kiệt để giúp những người này. Hơn ai hết bắt được họ thì cũng không giết được. Mà nổ súng thì kéo đến phiền phức chỉ có cách đánh lừa người bên ngoài giúp họ một chút để họ trở về Vô Ảnh tìm cách cứu người nhà của mình.

Connor lúc này nhìn thẳng lấy Tú Trinh như dò xét những gì cô nói là sự thật bởi hắn không ngờ đến Tú Trinh sẽ đưa ra điều kiện như thế này. Blake lúc này cũng bất ngờ với sự tự quyết định của Tú Trinh. Định lên tiếng thì Tú Trinh nói.

- Không cần nhìn như thế! Nếu là Thiếu Kiệt cậu ta sẽ làm như thế. Tôi biết cậu ta sẽ không muốn những người vô tội bị liên quan đến những việc của mình. Chưa kể đến ở đây hơn mười người gia đình và vợ con họ là người không liên quan nếu là người khác thì có thể không quan tâm nhưng Thiếu Kiệt thì khác. Nếu không cậu ta đã không để mọi người lập kế mà bắt từng người trong các anh không để những người bên ngoài bị kéo vào việc không liên quan.

Blake lúc này suy nghĩ một chút cũng cảm thấy những lời nói của Tú Trinh rất có khả năng. Nhưng còn về phần sắp xếp làm sao để việc này tốt nhất thì ngay cả hắn vẫn chưa tìm ra cách.

Connor lúc này cũng trầm ngâm hắn thấy Tú Trinh nói như thế thêm cả hành động âm thầm bắt bọn họ không ảnh hưởng gì đến những người tham dự và quan sát cuộc thi cũng do dự một lúc mới lên tiếng nhìn Tú Trinh hỏi.

- Cô Chắc chứ! Cô chắc rằng cậu ta sẽ để cho chúng tôi an toàn còn giúp chúng tôi cứu người nhà ra chứ.

- Điều này thì tôi tạm hứa với anh còn vấn đề liên quan thì cứ đợi Thiếu Kiệt. Tôi nghĩ cậu ta cũng sẽ có ý kiến như thế. Giờ các anh phải cho chúng tôi biết bên ngoài có bao nhiêu người. Hiện tại đang ở đâu chúng tôi mới tiếng hành sắp xếp mọi thứ được.

Thấy đã đánh động được tâm lý của Connor Tú Trinh cũng nhỏ nhẹ khuyên hắn. Việc tìm ra người ẩn núp bên ngoài là bao nhiêu người và mối nguy hiểm đó nắm ở đâu là việc chính thức mà cô và Blake cần muốn biết.

Nghe được Tú Trinh nói như thế Connor cũng suy nghĩ một chút mới nhìn hai người nói.

- Cô để bọn tôi bàn bạt một chút. Chuyện này liên hệ tới tất cả mọi người tôi không thể nào tự quyết cho mọi người ở đây được.

Tú Trinh suy nghĩ một chút rồi mới gật đầu đáp lại yêu cầu của Connor cô thấy nếu những người này ở lại chỉ vài phút để thương lượng thì chắc chắn sẽ đưa ra được quyết định cho minh nên nói.

- Tôi cho bọn anh năm phút. Mọi người cũng đừng giở trò gì. Nếu không thì cũng không được toàn mạng đâu. Tôi nói thật người canh giữ bên ngoài đã có lệnh bắn các anh khi các anh chạy trốn rồi.

- Cô yên tâm chúng tôi không muốn vì một món tiền không đáng như cô nói mà chết đâu.

Connor cũng bảo đảm với Tú Trinh việc bọn họ không trốn mà chỉ thương lượng đúng nghĩa. Khi biết được số tiền mình nhận không được bao nhiêu lại chắc chắn mất mạng thì ngay cả Connor hắn cũng không dại gì hi sinh anh em của mình.

Nhóm người của Blake và Tú Trinh rời khỏi phòng đứng bên ngoài đợi chờ kế quả của Connor. Khi cánh công đóng lại, Connor mới nhìn mười người thành viên của mình hỏi.

- Mọi người thấy chuyện này như thế nào? Giờ phải làm sao?

Người vừa rồi nói chuyện với Connor lúc này mới lên tiếng đầu tiên.

- Lần này chúng ta bị gài thật sự đó anh. Khun Chang lần này hầu như không đưa người của Lucas đi mà chỉ nội bộ bên mình. Hắn muốn nâng đỡ Lucas anh nghĩ đi. Khun Chang sẽ không lạ gì khi mà mình nổ súng chắc chắn sẽ bị cảnh sát bắt. Hắn vừa hạ được mục tiêu là Thiếu Kiệt vừa khỏi phải trả tiền thưởng cho mình lại thanh lý được hầu hết nhóm người của mình mở đường cho Lucas.

Một người ngồi bên cạnh Connor hắn cũng là người đầu tiên bị bắt vào bên trong căn phòng này. Ngồi một lúc hắn cũng hiểu ra được một số vấn đề tại sao bọn hắn lại bị điều người đi làm cùng một nhiệm vụ mà chỉ đối phó với một người.

- Đúng rồi đó anh! Lần này mình trở thành tốt thí cho Khun Chang rồi. Anh nghĩ đi nếu đi ám sát một đứa nhóc mười sau tuổi cấn mười một người mình đồng loạt ra tay hay sao. Tên Lucas thì lại một mình bên ngoài sử dụng súng ngắm. Hắn ngắm làm sao vào được trong này. Giờ thì em hiểu tại sao mà hắn hôm qua lại không muốn về sớm rồi. Hắn cố tình để chúng ta đối diện với người của Thiếu Kiệt để thực hiện nhiệm vụ. Ám sát thành công chúng ta cũng không rời khỏi được chỉ có Lucas hắn trở về vừa là được người khác kính nể vừa được tiền thưởng một mình nếu có.

Connor lúc này đang do dự một lúc thì một người đối diện hắn mới lên tiếng. Bởi hắn nghe hai người kia nói ra cũng hiểu được đối chút việc hi sinh của đám người hắn chẳng là gì trong mắt của Khun Chang

- Lần này chúng ta trong mắt Khun Chang là chết rồi. Hắn phải hiểu thằng nhóc ra sao chứ mọi người nghĩ đúng không. Nếu đúng như những gì người kia nói thì thằng nhóc không phải thường. Đâu chỉ đơn giản là mười sáu tuổi không đâu. Connor anh nghĩ đi mười một người mình với quân số của Khun Chang bây giờ chúng ta có là gì đâu. Chết rồi thì xem như bỏ đi thôi không có mình thì có người khác.

- Cái quan trọng là người nhà mọi người. Anh cũng hiểu là chúng ta trong mắt Khun Chang chỉ là những người lính ở một tiểu đội củ của bố hắn thôi. Mà việc này không chỉ có chúng ta còn có mấy người khác nữa. Làm sao để đánh lừa LuCas và không để người nhà chúng ta liên lụy mới là điều đáng nói.

Từng lới nói của Connor làm cho mọi người cũng im lặng. Việc họ toàn mạng ở đây không có nghĩa là người nhà của họ cũng bình an vô sự. Chưa kể đến những người anh em vẫn còn đang ở trong quân doanh của Khun Chang.

- Theo em thấy nếu chúng ta giả bị bắn chết trước mặt Lucas thì chỉ cần hắn rời đi là được. Khi hắn về báo cáo lại việc này với Khun Chang thì đã xong. Trong nhóm mình một người sẽ quay về trở lại trong căn cứ một cách âm thầm báo tin cho anh em khác. Rồi âm thầm di dời người nhà rời khỏi đó là được.


Cám ơn đọc giả Dovoto đã ủng hộ 1 kim đậu để góp tiền đóng tiền nét cám ơn bạn nhiều.. Thank mọi người đã ủng hộ mua chương theo dõi góp thêm giúp tác có thêm thu nhập cám ơn mọi người.