Chương 326: Bới Lông Tìm Vết
Thiếu Kiệt không như lần đầu gặp mọi người hắn đứng trước toàn bộ những người này. Dáng vẽ khác hẳn trên người toát nên một vẽ gì đó nghiêm nghị. Nhìn qua những người tập trung trước mặt mình Thiếu Kiệt lên tiếng nói.
- Chắc hẳn mọi người thắc mắc tại sao tôi lại triệu tập gấp gáp như thế này. Nhưng đây là tình huống bắt buộc. Vốn theo tin tức tình báo đối phương người sẽ đối đầu với tôi trong lần này đến đây vào sáng mai. Nhưng hiện tại lại đến sớm hơn dự định. Hắn vừa xuống sân bay và được người của ta bám sát. Nên mới gấp gáp triệu tập các bạn trong khi đã cho mọi người giải tán. Mọi người chắc không có gì phiền hà về việc này đúng không?
Lời của Thiếu Kiệt đanh phép trên mọi phương diện hắn vừa đưa ra giải thích vừa để những người này hiểu. Ngô Trực có thể ra bài không theo một quy tắc nhất quán nào. Đáp lại lời Thiếu Kiệt là một tiếng đồng thanh của tất cả những người trước mặt.
- Không! Phục Vụ là nghĩa Vụ. Sẵn sàng đợi lệnh!
- Trước mắt chia tổ Này làm hai người một tổ trinh sát tập trung gần đồi tượng các bạn đã làm việc với nhau lâu sẽ phát huy hết những gì vốn có và hỗ trợ lẫn nhau. Những người không có mặt tại đây sẽ được chuyển giao thành đội hổ trợ thứ ba. ở đây tôi sẽ làm đủ số thăm theo từng người người có mặt.
Thiếu Kiệt cầm lấy một tờ giấy A4 chia ra làm đủ số thăm ghi trên đó hai con số một và hai chia đều cho mỗi người có mặt đầy đủ nơi này mất năm phút để hắn hoàn thành công việc. Thế Hải sau khi triệu tập người cùng rời đi bây giờ quay lại trên tay có thêm một số hình ảnh hướng về Thiếu Kiệt nói.
- Thiếu Kiệt đây là hình của Ngô Trực cậu xem cho anh em biết mà làm việc.
Gật đầu cầm trong tay tấm hình được in trên giấy Thiếu Kiệt hướng mọi người sau khi nhận được thăm phân đội của họ. Nhìn qua một lượt ra lệnh.
- Đây là nhiệm vụ đầu tiên tôi giao cho mọi người. Tôi hi vọng nhiệm vụ lần này sẽ thành công tốt đẹp. Mọi người chuyền tay nhau mà nhìn lấy đối tượng. Nhóm một các bạn phụ trách đem người vào nơi cư trụ hiện tại của Ngô Trực. Thêm vào đó là giám sát phụ cận nơi hắn sẽ ở lại. Nhóm Hai sẽ giám sát và theo dõi sự di chuyển của đối tượng và những ai hắn sẽ gặp. Nếu thiếu người sẽ bổ sung sau. Mỗi nhóm chọn ra cho mình một đội trưởng để báo cáo lại tình hình cho tôi các bạn nghe rõ không.
- Rõ Thưa Sếp!
Thiếu Kiệt nhìn thời gian cũng gật đầu hắn thấy việc chọn người đội trưởng cho từng nhóm như thế này chắc chắn những người này sẽ tự làm được. Nếu mà không thì cái đội như thế này cũng không làm nên cơm cháo gì. Xem đây vừa là nhiệm vụ, vừa là bài thử nghiệm của hắn đối với Vô Ảnh.
- Tự mọi người sắp xếp hiện tại đợi bên tình báo đưa về vị trí sẽ ở của đối tượng mà hành động.
Những người của nhóm quân nhân không chính quy này sau khi quây quần lại một lúc sau. Chọn ra hai người hướng Thiếu Kiệt báo cáo.
- Thưa Sếp đã chọn ra hai đội trưởng của hai nhóm!
Đối diện trước hai người đứng trình diện mình. Không khó để thấy một trong hai người là người lúc đầu báo cáo với Thiếu Kiệt. Nhìn qua sơ lượt họ một lúc Thiếu Kiệt mới lên tiếng hỏi.
- Các anh tên gì?
- Báo Cáo sếp Tôi tên Nguyễn Công Toại đội trưởng nhóm một.
- Còn tôi Lưu Bảo Huân đội trưởng nhóm hai
Biết Được tên của hai người Thiếu Kiệt chỉ gật đâu. Ghi một dãy số điện thoại của mình đưa cho hai người Thiếu Kiệt mới nói.
- Kể từ bây giờ tất cả những hành động của hai đội nhóm dưới sự điều hành của tôi các anh có thể lưu lại số của mình cho tôi để tiện việc bao cáo.
- Vâng Thưa Sếp!
Nhìn hai người trở lại hàng Thiếu Kiệt nhìn mọi người mới gật đầu hướng toàn bộ mọi người nói.
- Hôm nay không có thời gian! Sau khi xong nhiệm vụ này đích thân tôi sẽ đi hỏi từng cái tên để ghi nhớ không cần phải chỉ một người đội trưởng nữa!
Mọi thành viên trong hai đội đều hiện lên ánh mắt vui vẻ. Thể Hải lúc này nhận được một tin nhắn từ trong điện thoại mình. Mới bước đến bên cạnh Thiếu Kiệt nói.
- Đã có địa chỉ nơi Ngô Trực đến.! Phương tiện di chuyển mọi người đã chuẩn bị xong hiện tại đều tập trung bên ngoài đường lớn bốn phía.
Đưa về phía tin nhắn cho Thiếu Kiệt ghi ra những dòng chữ được gửi đi ra giấy Thiếu Kiệt ném về cho Công Toại Với Bảo Huân.
- Địa chỉ đối tượng đã có mọi người hành động ngay trong đêm. Chiến Dịch đầu tiên bắt đầu. Nhóm hai theo lối trong nhà đi ra còn nhóm một rơi đi theo lối của sân tennis. Thời gian không còn nhiều. Bốn xe đợi các bạn bốn hướng của nơi này bên cạnh đường lớn. Bắt đầu hành động.
- Rõ.
Một âm thanh đồng loạt vang lên và đây cũng là lần cuối cùng của ngày hôm nay. Toàn bộ mọi người trong hội nhóm lúc này cũng gấp rút rời đi. Thế Hải và Ngọc Nhi cũng mở chốt của căn nhà mình cho nhóm người của Bảo Huân đi ra bên ngoài.
Hà Vi lúc này mới nhìn Thiếu Kiệt bước đến bên cạnh hắn thở dài nói.
- Những người còn lại tập hợp anh định làm việc gì?
- Những người chưa tập hợp sẽ được đem hổ trợ khi cần còn không cho họ đảm nhận việc bảo vệ từ xa cho mọi người. Mẹ anh còn có Nhã Oanh và gia đình của Lý Bân với Lâm Vũ nữa. Riêng về Nhã Oanh có thể là điểm yếu mấu chốt nhất. Bởi cô ấy không như em với Ngọc Nhi mà có võ công phòng thân.
Nhã Oanh nghe Thiếu Kiệt nói thế cũng mĩm cười bản thân cô lại rất vui bởi Thiếu Kiệt lo lắng cho minh nhưng cũng không biết sao được. Chuyện này cô cho dù có muốn học võ để có thể được sự an tâm của Thiếu Kiệt giống như Hà Vi với Ngọc Nhi cũng không được. Vì việc đó không phải cứ như trong phim mà ngày một ngày hai trở thành cao thủ trong cao thủ được. Nó phải được rèn luyện mỗi ngày và trải qua thời gian dài.
- Ừ! Mà Thiếu Kiệt chuyện này cứ để những người bên dưới họ lo đi cậu chuẩn bị tinh thần làm sao để liên hệ với Phùng Kiến Hoa đây. Việc này ảnh hưởng cũng không nhỏ đâu. Đã làm như mình không biết chuyện Ngô Trực thì phải đóng giả cho thật giống không thể để lộ sơ hở được.
- Việc này sau này hãy tính. Để xem Ngô Trực có cái gì lúc đó mình sẽ có biện pháp đối phó. Đã không giả thì thôi, nếu đã đóng giả thì phải giả cho thật giống.
Thiếu Kiệt thấy việc sắp xếp với Phùng Kiếm Nhất chưa phải là lúc mà cái quan trọng nhất hiện tại là làm sao để cho những thứ đang có của Ngô Trực đang có được công khai bại lộ. Lúc đó thông qua những thứ của Ngô Trực chuẩn bị mà tiến hàng đối kháng một cách tốt nhất. Chợt nhớ đến Ngọc Nhi đã cho người theo dõi hết mọi người ở bộ phận cao tầng Thiếu Kiệt cũng muốn biết những người đó có hành động gì bất thường đáng chú ý hay không.
- Nhưng mà Ngọc Nhi này những ngay qua có người nào bị theo dõi mà có dấu hiệu khả nghi không?
- Thời điểm này mọi người đều bận bịu chỉ riêng có Nhã Kỳ là tương đối không có việc gì thường xuyên qua phụ việc ở cửa hàng linh kiện náy tính thay cho Trương Hạo mỗi lần hắn có việc đi singapore hầu hết đều không có gì bất thường.
Thiếu Kiệt trầm ngâm một lúc hắn định để chuyện này lúc nào có thời gian mới tiếp tục tín tiếp thì Nhã Oanh mới đưa ra một ý kiến.
- Em thấy hầu hết số điện thoại mọi người đang sử dụng đều là số của công ty cấp và công ty trả tiền điện thoại hàng tháng sao không từ đó mà xem có cuộc gọi nào bất thường không. Mẹ em mỗi tháng nhận hóa đơn đều xem coi số điện thoại lạ nào trong hóa đơn của bố để biết ông có ra ngoài lén phén hay không mà mỗi lần như thế bố em đều bị truy hỏi số điện thoại vui lắm.
Lời của Nhã Oanh làm Thiếu Kiệt bừng tỉnh nhưng hắn cũng không dám chắc bởi nếu những người này sử dụng số không phải của công ty gọi đi thì chắc chắn cũng không kiểm tra được gì. Nhưng hắn cũng muốn thử xem có được thông tin nào từ đó không.
- Ngọc Nhi em còn giữ hóa đơn của các số điện thoại đã cấp cho cao tầng chứ. Việc này biết đâu lại có một nút thắc do sơ suất của người kia thì chắc chắn sẽ tìm ra đối phương.
- Có thì vẫn có nhưng em chỉ sợ không hiểu quả vì hóa đơn tháng này vẫn chưa có, chỉ có hóa đơn tháng vừa rồi thôi. em để trên phòng làm việc. Mọi người cùng lên trên đó lấy xem thử xem.
Hà Vi nghe như thế cũng thêm vào ý kiến của mình. Bởi thường những hóa đơn tiền điện thoại thuê bao theo dạng công ty lúc nào cũng qua tháng mới gữi về. Trên đó chỉ có lưu số đã gọi đến và đi khá nhiều mà họ hoàn toàn không hiểu được mối quan hệ đó là gì.
- Theo em thấy không chỉ có những hóa đơn tháng vừa rồi là đủ phải có cả những hóa đơn những tháng trước nữa. Những số điện thoại họ liên hệ thường là của người nhà và những người họ quen biết. Chỉ cần tìm hiểu những số điện thoại này của ai cũng không phải là chuyện đơn giản đâu.
Lời Hà Vi nói cũng không sai. Thiếu Kiệt suy nghĩ một lúc gật đầu. Dù sao quá nhiều số điện thoại được gọi đến và đi cũng không phải là việc có thể điều tra hết người sở hữu được.
- Theo anh thấy chắc chắn bọn người này sẽ có sơ hở. Không thể lúc nào họ cũng có thể bí mật mà không có một chút dấu vết nào. Đã là con người thì sẽ có sai sót. Tìm cho ra sai sót là điều cần thiết. Về phần những hóa đơn các tháng trước mẹ anh đang giữ. Ngày mai Ngọc Nhi gặp mẹ bí mật lấy về trong buổi sáng anh sẽ nhắn tin cho mẹ. Còn nữa sáng mai đi sớm qua đó giả vở mua đồ ăn sáng cho mẹ để không ai nghi ngờ điều gì là được. Đã tìm phải tìm cho ra. chỉ cần khoang vùng những số họ ít liên lạc nhất là được. Cho dù có phải bới lông tìm vết cũng phải tìm cho ra người này. Không sau này sẽ có những trường hợp tương tự chúng ta không thể nào ngờ tới.
Bản thân Thiếu Kiệt thấy lần này hắn phải thật mạnh tay vì việc này đối với Trịnh Chi có lẽ chỉ là một đòn tung hỏa mù trong liên hoàn kế của đối phương. Chỉ do người kia nhận được tin tức và không nằm trong nhóm người của việc đó nên mới không biết được trong tập tin có chứa một file vi rút đợi khi biết rồi mới báo lại thì Thiếu Kiệt đã rút được một số tiền đáng kể.