Chương 271: Lễ Hội (2)

Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Chương 271: Lễ Hội (2)

Lạch cạch!

Phòng nhỏ bên trong, thỉnh thoảng vang lên vài tiếng kim loại rơi rớt cùng va chạm.

Chưa đầy ba mươi mét vuông gian phòng, lúc này lại sắp xếp nhung nhúc đồ vật, nếu có kỹ sư pháp thuật ở đây, ắt hẳn sẽ nhận ra, toàn bộ chúng nó, đều là linh kiện để lắp ráp CAD. Đương nhiên không phải là loại CAD chuyên dụng như Silver Horn, mà là phổ thông CAD mà thôi.

CAD chuyên dụng trên thực tế, ngoại trừ một ít khác biệt về các bộ phận bên trong, còn cần thêm chú văn khắc lên trên trang bị, giống như là phụ ma sáo trang vậy.

Kuro tiếp xúc được tối đa cũng chỉ là phổ thông nhất kiến thức, những cái kia đặc biệt chuyên môn, không bao giờ phổ biến tại mạng lưới, trừ phi gia nhập một công ty nào đó để học tập.

Hiện tại Kuro vẫn chưa phát triển tới mức độ “hack” được mật khẩu hoặc “bá vương” mà khai thác dữ liệu, cho nên Hitomi đành phải tự mày mò chế tạo ra một cái CAD riêng cho bản thân.

Một phần là vì hứng thú, cái thứ hai lý do, là vì trung học Đệ Nhất chuẩn bị tổ chức một cái vô cùng đặc biệt sự kiện.

Nơi mà CAD sẽ cực kì hữu dụng!



Ban Kỷ Luật phòng họp!

“Hôm nay, tuần lễ điên loạn đó lại đến…(0~0)!” - Mari Wanatabe đập mạnh tay lên bàn trầm giọng nói.

“Ngày sáu tháng tư hàng năm, chính thức bắt đầu của tuần lễ chiêu mộ thành viên...Việc chiêu mộ nhân tài sẽ ảnh hưởng rất lớn đến thứ hạng của các câu lạc bộ, nên bọn họ thường dùng đủ các thủ đoạn để đạt đến mục đích cuối cùng… (- -)!”

“Dĩ nhiên, điều đó chắc chắc sẽ dẫn tới xung đột...Vì tranh chấp nhân tài!”

“Hàng năm, những ngày này, rất nhiều kẻ lợi dụng cơ hội mà dùng pháp thuật trái với quy định...Tuy nhiên, may mắn là năm nay chúng ta có ba sự hỗ trợ mới...☜(˚▽˚)☞!”

Mari chỉ vào bên phía Hitomi và đối diện tóc nâu nhạt thanh âm hơi cất cao lên:

“Lớp 1-A, Morisaki Shun, và lớp 1-E, Shiba Tatsuya cùng với Kizari Hitomi...!”

“Cả ba sẽ bắt đầu tuần tra ngay hôm nay…@(ᵕ.ᵕ)@!”

Mari chấm dứt, bên dưới nhộn nhạo vài chỗ, một cái đàn anh bĩu môi hỏi:

“Mấy thằng nhóc kia đáng tin không thế, đặc biệt là hai cậu này…(- .-)!” - Vừa nói vừa chỉ vào Hitomi và Tatsuya.

“Khỏi lo…(~^~)!” - Mari đáp, “Tài năng của bọn họ đã được chứng thực, năng lực cận chiến của Tatsuya là không cần bàn cãi...Còn Kizari có được tốc độ ma pháp tuyệt vời...tương tự với Morisaki-kun…”

“Còn ai có dị nghị gì không…?!” - Mari quét mắt một vòng, thấy ổn thỏa, vỗ tay hô lớn, “Vậy tất cả giải tán!”

Mọi người rời đi, để lại trong phòng Hitomi ba cái năm một học sinh.

Mari lôi từ đằng sau lưng cô ra ba cái dây băng màu đỏ, phía trên đánh dấu biểu tượng của Ban Kỷ Luật, đồng thời kèm theo ba cái CAD.

“Thành viên Ban Kỷ Luật được quyền mang CAD khi chấp hành nhiệm vụ...Cũng không cần phải xin phép khi sử dụng…”

“Tuy nhiên, nếu bị phát hiện dùng vào mục đích cá nhân...thì sẽ bị bãi chức và nhận hình phạt nặng hơn so với các học sinh khác...(`・ω・´), ba đứa đã rõ chưa…?!”

“Nhớ động não trước khi quyết định đấy!”

Mari cảnh cáo từng người một, giọng nói ẩn ẩn vẻ nặng nề.

Hiển nhiên Ban Kỷ Luật đã có trường hợp sai phạm như vậy ở quá khứ, làm ma mới, việc tự chủ là một thách thức đối với học sinh khối một.

Hitomi đút tay vào túi, ứng một tiếng định chào Mari rồi đi tuần, bỗng nhiên thấy Tatsuya đưa tay chỉ về phía chồng cũ trên kệ cao hỏi:

“Wanatabe sen-pai...Em có được phép sử dụng trang bị của Ban Kỷ Luật để làm CAD không (o 0)?!”

“Được!” - Mari gật đầu, “Nhưng mấy thứ ấy cũ quá rồi (-,-)?”

“Đúng là cũ thật...Nhưng chỉ là bề ngoài thôi…!” - Tatsuya mỉm cười đáp, “Thông số của chúng rất đặc biệt…!”

“Yo...Nếu thích thì em cứ tự tiện lấy mà xài...(▰˘◡˘▰)! - Mari nhún vai đáp, “Dù gì thì cũng chả ai đụng tới chúng nó...Để phủ bụi ở đây thì tận dụng vẫn tốt hơn…!”

“Vậy em mượn hai cái!” - Tatsuya cầm đeo vô tay hai cái CAD dạng ống màu đen, bóp bóp lại trông có vẻ thỏa mãn.

Hitomi nghĩ nghĩ, cũng tiến đến bốc một thanh, “Mari-san, tôi cũng xin phép nhé…!”

“Uh…(o.o)!” - Thần sắc vị hội trưởng hơi ngạc nhiên, nhưng không bận tâm phẩy phẩy tay dáng dấp thổ hào nói.

Đã cho hai cái rồi, thêm cái nữa cũng chẳng sao…

Đằng nào thì đồ cổ để không chả có tác dụng gì.

Hitomi nhanh chân chuồn theo Mari phi ra ngoài, bởi vì cậu nhìn ra tóc nâu nhạt Morisaki tựa hồ đang rất ức chế, đối tượng lại không phải cậu mà là Tatsuya.

Kể cũng dễ hiểu thôi, suy cho cùng, em gái của Tatsuya mới là đầu nguồn nguyên nhân, [Bị bơ đi là tốt nhất…] - Hitomi thầm nghĩ, cậu cũng chả rảnh hơi đâu mà hao tâm tổn trí đi nghe thanh niên này càm ràm bên tai.



Trăm hoa đua nở, nhà nhà khoe sắc!

Câu tục ngữ này, dường như khá đúng để miêu tả cảnh trường Đệ Nhất bây giờ.

Đâu đâu cũng đầy những gian hàng bày bán, trưng ra các món quà lưu niệm, những tấm áp phích quảng bá câu lạc bộ kèm theo các phần thưởng tràn đầy hấp dẫn.

Tất cả, đều là thủ đoạn để lôi kéo học sinh đặc biệt là những cái kia tiềm năng cực lớn về phe của mình.

Dĩ nhiên, những thứ này đều được trường cho phép. Ngoại trừ ẩu đả mang tính ác ý và sử dụng phép thuật nhằm mục đích cá nhân, toàn bộ các thủ đoạn, bán hàng đa cấp, dụ dỗ, lôi kéo, vân vân, toàn bộ đều được chấp thuận.

Đệ Nhất tựa hồ cũng khuyến khích học sinh làm trao đổi như vậy, có lẽ ban giám hiệu cho rằng, điều này sẽ giúp các em dễ dàng thích nghi sau khi ra đời.

Hitomi đi dạo mấy bận, chưa hề thấy vụ nào ẩu đả, tuy nhiên trong tay đã cầm ba, bốn xâu đồ ăn vặt.

Cậu cảm giác từ khi bản thân xuyên qua ma pháp thế giới lần hai, chính mình tính cách đã có vi diệu chuyển biến, nhưng lại không biết nó nằm ở đâu.

Có điều, Hitomi cứ thuận theo tâm ý mà làm, chỉ cần không vi phạm đạo đức lằn ranh cùng nội quy trường học, còn lại cậu thật sự chẳng bận tâm.

Uỵch!

“Úi cha…~~~ (T.T)~~~!”

Sau lưng truyền đến va chạm cảm xúc và vang lên thanh âm, tựa hồ có người vừa mới đâm sầm vào cậu.

Ai…(0.0)?!

Hitomi xoay người lại, tức thì nhận ra một gương mặt quen thuộc.

“Honoka-chan…(0,0)?”

“Etou...Kizari-kun...(• ε •)!?” - Honoka xoa xoa đầu, chợt nhìn thấy người phía trước là ai,đôi mắt sáng rực lên, gò má ửng hồng lắp bắp:

“X...Xi...Xin lỗi cậu...Anou, mình không chú ý…(._.)!”

“Không sao…” - Hitomi cười cợt, theo thói quen định đưa tay ra vuốt tóc đối phương, mới sực nhớ, Honoka không phải là bé Eri ở anh hùng học viện.

Nhưng giọng nói non nớt và khuôn mặt ngây ngô của cô nhóc đôi khi dễ làm người khác hiểu lầm.

Để tránh lúng túng, Hitomi ho khan vài tiếng, mở miệng hỏi:

“Honoka-chan đi chơi tuần lễ chiêu mộ hả...Shizuku-san đâu rồi…?”

“Cậu ấy mắc bận chút việc nên tớ ra trước, chốc nữa Shizuku sẽ theo sau…(-.-)”

Honoka bấm bấm ngón tay trả lời, đôi mắt ngóng trông hướng Hitomi nhỏ giọng hỏi: “Cậu cùng tớ đi tham quan được không...≧❂◡❂≦?!”

“Dĩ nhiên...là~~~!”

Hitomi cố ý kéo dài thanh âm một chút, Honoka trái tim trong lồng ngực chợt nhảy phanh phanh… “Được!”

Từ cuối cùng thốt ra, Honoka giống như em bé có được món đồ chơi ưa thích, nhảy cẫng lên hoan hô, nhìn qua hết sức đáng yêu.

Manh manh đát đát dáng vẻ, quả thực trời sinh khiến người khác khó lòng từ chối. Hitomi cũng vậy, coi phía trước tung tăng nhảy nhót Honoka, cậu thỉnh thoảng nở nụ cười, đáp lại vài câu.

“Kizari-kun đang làm nhiệm vụ tuần tra sao…(o,o)?”

Honoka vui đùa một chặp, chợt chú ý đến tay trái quấn quanh băng vải màu đỏ Hitomi, liền nhận ra tiêu chí thành viên Ban Kỷ Luật.

“Ừmmm...Thì đang kiểm tra đây, thuận tiện bồi Honoka-chan đi chơi!”

Honoka vừa định mở miệng nói gì đó, đột nhiên đằng trước xuất hiện một cái quen thuộc mà bối rối tiếng kêu.

“Đừng...Mấy bạn làm ơn buông tha tui ra đi…@@@~~~”

Hitomi và Honoka căng mắt nhìn xa, thì ra là Erika.

Nhưng tình cảnh của cô nàng lúc này chả khá khẩm tí nào.

Erika bị mấy tốp câu lạc bộ, cơ hồ toàn bạn nữ, đến bảy, tám người bu quanh, kẻ nắm tay, người kéo áo, dứt khoát không cho cô nàng tóc đỏ chạy thoát.

“Bạn nữ này dễ thương quá...Oa…≧✯◡✯≦”

“Gia nhập câu lạc bộ tụi tôi đi…”

“Từ từ nào...Câu lạc bộ của bên này thích hợp hơn…”

“Etou...Kizari-kun...Erika-chancos vẻ không ổn lắm...●﹏●!” - Honoka lắp bắp nói.

“Honoka-chan né qua chỗ khác trước đi, tí chúng ta gặp lại sau…”

“Cậu định làm gì…(0.0)?!”

“Giải cứu Erika (~.~)!” - Hitomi thấp giọng đáp.

Đột nhiên, thân hình của cậu bắn vọt tới trước, tốc độ cực kì nhanh, trên tay CAD lập lòe lóe sáng, trong chớp mắt, mặt đất dưới chân mấy bạn kia chói lên vài vòng tinh mang rực rỡ.

Liền nghe thấy hàng loạt tiếng kêu “Ui cha” vang lên.

Hitomi tựa như tia chớp xẹt ngang qua nắm lấy tay Erika bỏ lại sau lưng một đám người té ngã cùng kêu réo, “Chạy mau!”