Chương 8: Vòng đầu

Siêu Hệ Thống Thăng Cấp

Chương 8: Vòng đầu

Triệu Vũ Thiên là anh trai của Triệu Vũ Long cho nên tính cách của Vũ Thiên ổn định hơn một chút. Thế nhưng, cậu không bằng em trai tài năng của mình. Từ khi sinh ra, em trai đã phát ra hào quang, thu hút mọi người xung quanh. Lên 3 tuổi, khi kiểm tra, tố chất của cả hai bằng nhau, thế nhưng em trai cậu lại có dị năng Ánh sáng, còn cậu thì không có thức tỉnh dị năng. Mọi người trong gia tộc đều coi Triệu Vũ Thiên là trọng điểm bồi dưỡng, phải biết rằng, dị năng Ánh sáng tuy rằng cũng khá phổ biến, không phải là hiếm lắm mới gặp, thế nhưng lại là một dị năng nguy hiểm! Có thể giết người từ xa trong một cái chớp mắt! Triệu Vũ Thiên cũng biết, mình chỉ là một người không quan trọng trong gia tộc. Cũng không thể coi là phế vật, thế nhưng không có dị năng cũng coi như là kém người ta một bậc rồi. Triệu Vũ Thiên cũng không có với hứng thú cho lắm với việc chọn ra thứ bậc trong ký túc xá thế này. Tuy vậy, cậu cũng là người có thứ bậc trong bảng xếp hạng cao hơn Trung Nhất Lai, nếu để thua chắc chắn sẽ rất nhục. Vậy cho nên, Vũ Thiên tự nhủ với lòng mình rằng, trận này cậu nhất định phải thắng.

Trung Nhất Lai xuất thân là con trai của Trung tướng Trung Phách Khí, cho nên cũng được cho là khá tài năng. Trong cuộc thi đầu vào vừa rồi, Trung Nhất Lai vì bị cho điểm thấp ở mục "Trí thông minh" Dù sao thì cậu cũng không được thông minh. Trung Nhất Lai cười khổ, cậu đúng chính xác là loại sức mạnh 100 đầu óc bằng 0 mà... Chẳng qua, cậu không có biểu hiện ra mà thôi, ít nhất cậu vẫn không làm ra điều gì dại dột. Thêm vào đó, trong gia tộc cậu chính là thiên tài cách đấu, là trọng điểm bồi dưỡng. Cho đến nay, các bạn cùng trang lứa vẫn chưa ai thắng được cậu.

Trên sân cách đấu, có hai cậu bé đang đứng đối diện nhau, Trung Nhất Lai với mái tóc vàng cùng Triệu Vũ Thiên tinh nghịch. Dù sao thì, đây chỉ là một trận đấu nhỏ nên cũng không có trọng tài gì cả mà chỉ là mọi người với nhau mà thôi.

Khi Đặng Cách Chân hô bắt đầu, cả hai đều động. Hai thân ảnh lao vào nhau. Đầu tiên, Triệu Vũ Thiên tung ra một quả đấm khá mạnh mẽ, trên miệng nở nụ cười vui vẻ. Trung Nhất Lai né qua một bên, cậu đã sớm đoán được hướng đánh của Triệu Vũ Thiên. Ngay sau đó, Trung Nhất Lai tung người, đá vào thẳng đầu của Triệu Vũ Thiên. Khí Tinh được bật lên, chân Trung Nhất Lai xé gió, mang theo khí thế rợn người! Triệu Vũ Thiên âm thầm hô không xong, cánh tay chưa kịp truyền khí vào đã theo phản xạ mà giơ tay lên đỡ! Đúng lúc đó, Trung Nhất Lai dừng lại, lộn một vòng, đáp đất, vững vàng đứng trên sân cách đấu. Sắc mặt của cậu có chút ngưng trọng: "Tại sao cậu không truyền khí? Có biết là nếu lúc đó tớ không dừng lại kịp thời là có chuyện không!?"

Triệu Vũ Thiên mặt không đổi sắc, vẫn mang nụ cười vui vẻ trên môi. "Cảm ơn nhiều, luận bàn như vậy là đủ rồi, cảm ơn cậu đã chỉ giáo! Trận này cậu thắng!" Trong lòng Triệu Vũ Thiên đã hiểu, mình không thắng được người này. Chỉ cần dựa vào việc cậu ta điều khiển thân thể linh hoạt, xử lý tình huống bình tĩnh. Cậu ta chính là thiên tài cách đấu. Triệu Vũ Thiên bây giờ cảm thấy may mắn khi mình đấu với người này. May mà cậu ta giỏi như vậy, nếu không cánh tay của cậu đã...

Trung Nhất Lai dù thắng, nhưng cậu cũng không cảm thấy có gì đặc biệt. Chỉ thấy là trận đấu này thật nhàm chán, cậu thắng một cách nhạt nhẽo, thậm chí, còn chưa kịp vận dụng dị năng. Mong rằng trận sau sẽ thú vị hơn, Trung Nhất Lai âm thầm nghĩ.

Trận tiếp theo, không cần nghĩ cũng biết, đương nhiên là Hạ Minh Nhật thắng sau 10 chiêu. Dù sao thì Đặng Cách Chân cũng không thiên về cách đấu mà cậu thiên về trí tuệ hơn.

Trận cuối... giữa Hoắc Dịch Khiêm và Triệu Vũ Long. Hoắc Dịch Khiêm cảm thấy vô cùng lo lắng, cái hắn lo không phải mình thắng hay thua mà làm sao để hạ thấp trình xuống cho bằng bọn gà. Hắn chỉ sợ rằng, mình sẽ lỡ tay mà đánh thằng bé kia đi xa cả mét mà thôi. Tiểu Thập trấn định một hồi, Hoắc Dịch Khiêm mới bình tĩnh trở lại, hắn đứng trên sân cách đấu, nhìn một hồi. Được rồi, trận này hắn quyết định thua. Dù sao thì hắn cũng không có ý muốn làm lão đại. Làm lão đại thì làm được gì? Chỉ tổ gánh vác trách nhiệm, lúc gặp nạn thì phải đi đầu. Đúng lúc này, trước mặt hắn hiện ra một cái bảng...

[Nhiệm vụ mới

Trở thành lão đại

Thưởng: Vé vào phòng "Sách và Dược liệu"

Nếu không hoàn thành sẽ bị phạt]

Hoắc Dịch Khiêm ngay lập tức bừng bừng khí thế, hắn nhất định phải làm lão đại! Căn phòng đó hắn tò mò lâu rồi mà mãi vẫn chưa được vào! Lần này nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ! Hoắc Dịch Khiêm dự định là sẽ nhường Triệu Vũ Long mười chiêu, sau đó đẩy nhẹ cậu ta ra khỏi lôi đài. Thế nhưng cuộc đời đâu như ý muốn, vừa vào trận, Triệu Vũ Long đã cười tinh nghịch mà lao thẳng vào hắn. Hoắc Dịch Khiêm giơ tay ra đỡ thì lúc nhìn lại, Triệu Vũ Long đã bay ra khỏi lôi đài. Ô đù... lỡ tay rồi khuôn mặt Hoắc Dịch Khiêm trở nên căng cứng, hết sức khó coi. Trong khi đó, Trung Nhất Lai cùng Đặng Cách Chân hô to "Quá đỉnh!" Kết thúc trong một chiêu! Quả là cao thủ!!!!!



Chương này hơi nhảm:v