Chương 17: Lao Hết Lên Đây

Siêu Cấp Tà Ác YY Hệ Thống

Chương 17: Lao Hết Lên Đây

Diệt Thiên đã ở lại ngoại môn đệ tử hơn hai ngày, buổi sáng làm tạp vụ, buổi tối đi tuần tra, có thể nói hai ngày này hắn sống rất vui vẻ cùng ' kinh nguyệt tới ', và ' bệnh liệt dương '

Vấn đề phiền toái là mỗi ngày phải đi làm tạp vụ cùng tuần tra, cũng may hắn đã tìm được cách để không phải đi làm những việc đó, nếu không Diệt Thiên sợ mình sẽ lặt tung Vân Dương Tông lên để lấy Kim Đao Đại Thánh

Dựa theo lời bệnh liệt dương thì, trên Diễn Vũ trường có một Hổ bảng, ghi lại một trăm người có số má trong đệ tử ngoại môn, nếu được lên hổ bảng thì sẽ không cần làm những việc đó nữa

Thế là hôm này Diệt Thiên quyết định giết chết thằng top 1 Hổ Bảng. Hắn hiện giờ đang ngồi trong đình viện của đám người Nhạc Bất Quần, hôm nay là ngày lễ nên tất cả đệ tử điều được nghỉ, không cần phải làm việc

" Không......không xong, chuyện lớn rồi Kinh Nguyệt " khi Diệt Thiên đang chơi đùa với Tiểu Long Nữ ở hình dạng rồng, thì bên ngoài truyền vào một tiếng hét gấp gáp. Hắn nhận ra giọng nói này là của ai, Dương Vĩ

" Chuyện gì " Diệt Thiên đem Tiểu Long Nữ giấu trong tay áo, hắn nhìn Dương Vĩ hỏi

" Kinh........kinh nguyệt tới....... "

" Tới mẹ ngươi, nếu ngươi là con gái thì mỗi tháng cũng không có kinh nguyệt " Diệt Thiên nghe thế thì hắn cho Dương Vĩ một đá mắng, không biết là vô tình hay cố ý mà hắn đá ngay jj của ' bệnh liệt dương '

" Aoooooo "

Lập tức Dương Vĩ như heo chọc tiết hú lên quái dị, hắn lấy hai tay mình ôm lấy jj mà lăn lộn dưới đất, vừa lăn lộn hắn vừa mắng chửi Diệt Thiên

" Mẹ ngươi, ta đây mỡ trên người đao chém không tới thịt, ngươi không đá, lại đá ngay nơi không có mỡ "

" Mẹ nó, đau chết lão tử rồi "

" Lão tử sao này mà không có con, ta thề sẽ liều mạng chó của mình cùng ngươi "

"...... "

Diệt Thiên nhìn Dương Vĩ vừa lăn lộn vừa chửi Kinh Nguyệt thì hắn cười cười không nói gì. Qua một lúc thì Dương Vĩ cũng ngừng lại, thở hổn hển như con chó sắp chết, hắn nhìn Diệt Thiên bằng ánh mắt giết người

" Chuyện lớn, kinh....kinh nguyệt tới..... " Dương Vĩ nhớ gì đó hắn vội đứng lên nói, nhưng khi vừa nói đến ' kinh nguyệt tới ' thì hắn im bạch, theo bản năng lấy hai tay ôm jj vẫn còn đau, lui về phía sau đề phòng nhìn chằm chằm vào Diệt Thiên

" Kinh....., không không, Nhạc Bất Quần cùng Lại Dược Tĩnh hiện đang bị một đám người đánh ở sau núi, ngươi nhanh ra giúp bọn họ " bệnh liệt dương thấy Diệt Thiên không có động tác gì ngoài vẻ mặt như cười như không nhìn hắn, thì Dương Vĩ thở phào nhẹ nhõm gấp gáp nói

" Dẫn ta đến đó " Diệt Thiên nghe thế thì hơi nhíu mày nói, hai tên kia sống chết hắn không quan tâm, nhưng dù sao cũng ở chung với nhau được hai ngày nên giúp bọn hắn một chút

Thế là bệnh liệt dương dẫn Diệt Thiên đi qua rất nhiều đinh viện khác, cuối cùng là phía sau núi. Chỉ thấy ở nơi này có một đám người quay lại thành một cái vòng to lớn, bên trong là Nhạc Bất Quần, và Lại Dược Tĩnh

" Theo quy cũ, mau gọi Kinh Nguyệt đến đây cho ta đánh " phía trước Nhạc Bất Quần cùng Lại Dược Tĩnh có hơn mười tên, trong đó một tên cầm đầu nói

Chỉ thấy hắn, mặt chuột, thân thể ốm yếu, không cao lắm, trên tay cầm một thanh trường kiếm màu xanh nhạt, hắn là Chu Bảo Điền, top 10 hổ bảng

" Ta chết cũng không gọi hắn đến đây " Nhạc Bất Quần yếu ớt nói. Trên người hắn cùng Lại Dược Tĩnh đã chồng chất vết thương

" Hừ, một đám phế vật cũng dám cãi lệnh, 500 anh em xông lên phế tứ chi hắn cho ta " Chu Bảo Điền hừ lạnh, kêu ngạo phất tay quát. Lập tức hơn mười tên xong lên

" Có một chút thực lực cũng dám ở trước mặt ta kiêu ngạo " bỗng nhiên một tiếng nói vang lên làm cho hơn mười tên kia dừng lại

Sau đó chỉ thấy một thân ảnh mập mạp và một tên không đẹp trai lắm, khó khăn từ trong đám người quay quanh đi vào, là Diệt Thiên cùng bệnh liệt dương

" Kinh Nguyệt??? " Nhạc Bất Quần thấy Diệt Thiên thì con ngươi co rút lại, hắn nhìn bệnh liệt dương quát " Mẹ ngươi, ta kêu ngươi về dẫn hắn trốn, ngươi lại bảo hắn đến đây, hai người bị đánh còn chưa muốn à "

" Ta không biết a, chắc là do nghe nhầm " Dương Vĩ gãi gãi đầu mình cười cười nói

" Nhầm mẹ ngươi " Nhạc Bất Quần quát, trong mắt hiện lên tuyệt vọng, hắn thấy hôm nay là tử kì của Kinh Nguyệt

Ở ngoại môn đệ tử, người yếu bị khi dễ là chuyện bình thường, có thể nói là mỗi ngày, các trưởng lão của Vân Dương Tông cũng không quan tâm, mặc kệ ngươi bị đánh như thế nào, chỉ cần người bị đánh không đi gặp ông bà là được

Nhưng người nằm trong top 10 hổ có thể tự do giết người mà không bị các trưởng lão phạt, vì thế nên người ở trong top 10 hổ bảng rất hổ báo

" Haha, không nghĩ ngươi lại tự mò đến nơi này " Chu Bảo Điền cười lên điên cuồng, hắn nhìn Diệt Thiên quát, trong mắt lóe lên sát khí, bộ dáng muốn giết người, không biết giữa hai người có chuyện gì xảy ra

" Chỉ là một con kiến thôi, làm sao ta không dám, các ngươi mau mau xông lên hết đây, ta còn phải đi giết tên top 1 hổ bảng " Diệt Thiên thấy tên này như thế thì lắc đầu, hắn quắt quắt tay nói

Nghe Diệt Thiên nói như thế thì đám người quay quanh xem trò vui thì bỗng nhiên im bạch, không xì xào bàn tán nữa, mà nhìn chằm chằm vào hắn, như nhìn một tên điên