Chương 1:Lần đầu xuyên không

SIêu Cấp Hấp Huyết Qủy Hệ Thống

Chương 1:Lần đầu xuyên không

"Aizz, lại thua nữa rồi, BOSS cuối này sao lại trâu vậy chứ.."
Hắn, Lam Diệp, là một trạch nam suốt ngày ru rú trong nhà ngồi chơi game.Hắn chơi cũng không nói quá giỏi nhưng cũng thuộc hàng cao thủ.Game này hắn chơi đã gần 1 năm vẫn chưa qua được BOSS cuối Hấp Huyết Qủy Vương, mỗi lần thanh máu của nó tụt xuống màu đổ thì lại bổ sung huyết từ mấy con tiểu đệ của nó, nên mỗi lần Lam Diệp đánh nó cũng không qua được ải cuối cùng này
"Thật sự nó quá trâu cmn bò rồi, như vậy làm sao thắng được trò chơi này chứ"
Hắn ngồi lầm bầm chửi nhà tạo ra cái game này, quả thực là không cho game thủ qua bàn mà, thực sự là không thể.Hắn còn suýt lên tố cáo nhà sản xuất nhưng sau cùng vẫn là nhịn được.Lỡ như bị khóa nick thì sao? Đây là tâm huyết gần một năm của hắn nha
Lam Diệp nhìn màn hình máy tính, nhân vật của hắn đã hết huyết nằm xụi lơ trước mặt BOSS, thở dài, lại chết.Hắn không biết mình đã đánh BOSS bao nhiêu lần nhưng kết quả vẫn là bị thua.
Hắn đang định thoát game ra thì đột nhiên máy tính phát nổ,lúc đó ngay cả bản thân hắn cũng không sao biết được tại sao thì hắn đã mất đi tri giác rồi.
Hắn sau đó chỉ cảm thấy một mảnh đen tối,không cách nào mở ra được mắt mình.Tựa như trong một không gian hoàn toàn xa lạ, cựa kì lạnh lẽo và âm u.Hắn nghĩ:"Thật ra thì Địa Ngục cũng đâu có đáng sợ như vậy nhỉ"
Trong lúc hắn đang miên man suy nghĩ rằng sẽ phải ở trong vùng không gian này mãi mãi thì đột nhiên bên tai hắn vang lên âm thanh của gió và lá.Hắn ban đầu luôn nghĩ đó là tưởng tượng mà thôi nên bỏ qua nó, nhưng dần dần âm thanh càng ngày càng lớn, hắn nghĩ:"Cái địa ngục này cũng không phải muốn trêu đùa ta chứ"
Đang lúc hắn định một lần nữa bỏ qua thì cảm thấy có thứ gì đó ấm ấm, nhơn nhớt đang trườn qua lại trên má hắn.Hắn đưa tay định gạt nó qua một bên thì cảm nhận tay chạm vào thứ gì đó giống như là lưỡi của động vật.Lam Diệp cố gắng mở mắt ra xem thì ngay lập tức bị dọa đến suýt ngất đi thêm lần nữa.
Trước mặt hắn là một con rắn đang ngoe ngẩy lưỡi liếm má hắn.
Cái quái gì thế này????
Đây không phải Địa ngục sao??Tại sao ở đây lại có rắn?
Lam Diệp cố gắng bình tĩnh lại nhìn xung quanh.Hắn nơi ở cư nhiên là một cái hang động.Hang động này cực kì lớn, ở hiện đại hẳn gần bằng một tòa biệt thự đi.Ở trong hang động này tỏa ra một thứ ánh sáng xanh hết sức quỷ dị, càng sâu trong hang thì càng ngày càng xanh.Nhưng hắn không vào được hang, tựa như cái hang này không muốn cho hắn vào thì phải. Mà thôi!Hiện tại hắn muốn trở về nhà a!!
Hắn không biết tại sao hắn lại ở trong hang với con rắn này nữa,…À mà!Rắn???
Lam Diệp bây giờ mới nhớ ra con rắn ở ngay cửa hang.Hẳn là nếu không bị cái hang này hấp dẫn thì hắn đã bị nó dọa sợ đến chết rồi. Nhưng mà con rắn này tựa hồ không có địch ý với hắn. Lam Diệp cố gắng mở mắt ra nhìn con rắn.Bây giờ hắn mới phát hiện.
Đây là một con rắn con a!
Hắn tỉ mỉ quan sát đáng giá con rắn nhỏ này. Ừm, so ra với hắn thường thấy rắn con hơi lớn hơn một chút, mà kì lạ là con rắn này toàn thân là lân giáp màu xanh lục.Cái gì thế này??Rắn tại sao lại có giáp cơ chứ?Điều này cũng quá vô lí rồi.
Con rắn nhỏ hơi xoay đầu nhìn hắn rồi tiếp tục liếm tay hắn, hắn bị dọa sợ đến nỗi muốn hất con rắn này ra, bỗng đột nhiên có tiếng âm thanh máy móc vang lên trong đầu hắn.
[Kí chủ đã tỉnh lại, thoát khỏi trạng thái hôn mê, hệ thống Hấp Huyết Qủy bắt đầu dung hợp]
[Dung hợp tiến trình 1%,2%.....98%,99%,100%]
[Dung hợp hoàn tất, bắt đầu mở ra hệ thống. Hệ thống khởi động thành công. Chúc mừng kí chủ nhận được Lễ bao Tân thủ]
[Keng, Hệ thống gửi cho kí chủ một phần công pháp tu luyện]
[Keng, xét thấy kí chủ lần đầu mở ra hệ thống tặng kí chủ một lần rút thưởng của hệ thống]
Lam Diệp vẫn ngây ngô chưa biết như thế nào thì hệ thống đã khởi động xong xuôi rồi im bặt. Mãi lâu đến lúc hắn hoàn hồn thì lại khiếp sợ xen lần vui mừng.
Đây là hệ thống đó nha!!!
Qủa nhiên ông trời vẫn là thương hắn. Có cái hệ thống này chả phải giống như truyện xuyên không sao.
Nhưng mà đây là đâu vậy?
Trong lúc hắn đang tự hỏi thì có một đạo ký ức tràn vào trong não hắn là hắn đau đến mức tưởng như chết thêm lần nữa vậy. Nhưng mà thông qua kí ức hắn biết một điều làm hắn gần như chết vì sung sướng a!
Đây là Mạc Vũ đại lục, là một dị thế giới, nơi đây có tu tiên, ma thú, linh thú, võ kỹ, võ hồn, đan dược, pháp khí,…Quan trọng là tất cả những gì hắn biết về tu tiên thế giới,thật sự hắn rất may mắn mà.
Nhưng rồi đến đoạn kí ức sau hắn mới đau khổ phát hiện.Hắn đây là một cô nhi không cha không mẹ, từ nhỏ đi làm thuê cho Lương gia, một trong ba mươi sáu gia tộc lớn nhất đại lục. Chủ nhân của cỗ thân thể này cũng tên là Lam Diệp,hiện tại 10 tuổi, hắn năm 5 tuổi khi có ý thức thì hắn qua đại thúc nghe được là cha mẹ hắn đã qua đời khi hắn 1 tuổi. Qúa khứ khi ở với thúc thúc của hắn quả thực rất đáng sợ. Thúc thúc của hắn đến năm hắn 6 tuổi thì bán cho Lương gia để trả nợ nần. Ban đầu hắn nghĩ có thể thoát khỏi thúc thúc hay đánh hắn thì lại tiếp tục sống ở địa ngục mới Lương gia. Người của Lương gia còn không xem hắn như người hầu. Những người hầu khác ở Luongw gia thì bắt hắn làm tất cả mọi việc cho họ, nếu không sẽ không dduocj ăn cơm. Hôm nay lúc hắn đang quét dọn thì Lý quản gia bắt hắn đi bổ củi, ai dè lại giết chết sủng vật của Lương thiếu chủ rồi bị đánh đấm một trận tói bời. Sau đó đem quẳng ra bìa của U Ám Sâm Lâm, đem vào hang rắn này. May cho hắn là rắn mẹ đã bị trọng thương khi giao chiến với ma thú cấp cao khác nên hắn mới an toàn. Còn Lương gia tưởng hắn đã chết nên cũng không đi tìm nữa.
Nghe xong hắn mới cảm thấy thực sự chủ nhân cỗ thân thể này quá sức may mắn mới sống sót được, cũng may khi hắn xuyên qua đạt được hệ thống. Sau khi hắn hoàn toàn hiểu hết về thế giới này mới rút ra được một cái quy tắc: Cường giả là tối cao, còn những kẻ như hắn thân phận ngay cả gia súc cũng cong tốt hơn.Nếu muốn sống sót ở thế giới này thì càng cần phải trở nên mạnh mẽ, không thì ngươi chỉ có thể làm trâu làm ngựa cho người ta mà thôi.
Hắn, Lam Diệp cũng đã xuyên qua tới nơi này chắc cũng là định mệnh, vì thế hắn đã hứa với "Lam Diệp" kia:"Ngươi muốn báo thù đúng không, vậy thì ta sẽ giúp ngươi, cũng như cảm ơn ngươi đã cho ta mượn cỗ thân thể này"