Chương 79: Endless love (1)
Thúy Vân khiếp sợ kêu lên. Trong mắt toát lên vẻ kinh ngạc. Không chỉ nàng, mà phía dưới mọi người khi nghe Zeus cùng Thúy Kiều song ca, quả thật chấn kinh như gặp thiên nhân.
Thúy Kiều cùng Thúy Vân từ lúc thành danh đến nay. Chưa từng có ai dám cùng hai nàng song ca. Bởi vì giọng ca của hai nàng cực hay, chỉ cần nghe các nàng hát đều sẽ mê ly, không nói lên lời làm sao có thể hát cùng được chứ.
Hiện tại Zeus dám " thách thứ danh hài" à nhầm " song ca cùng thần tượng", điều này khiến cho bọn họ chấn kinh. Ánh mắt nhìn lên Zeus tràn đầy khâm phục, ngoài ra còn có một ít trào phúng, khinh thường. Mặc dù bọn họ kính phục tài trí của Zeus nhưng việc cùng Thúy Kiều so ca lại khiến họ không chút nào tin được. Không phải bọn họ không tin mà đó là sự thật, không một ai dám cùng Tuyệt Đại Song Kiều song ca.
Zeus cũng không để ý ánh mắt của mọi người, gật đầu nhìn sáng Đại Kiều nói:
" Không biết ý của Thúy Kiều cô nương thế nào?".
Thấy ánh mắt tràn đầy tự tin của Zeus. Thúy Kiều giật mình, không khỏi nghĩ tới lời nói của vị thần kia. Nếu như Zeus quả thật là người đó, việc hắn có thể cùng mình song ca là hoàn toàn có thẻ. Ánh mắt vô cùng chờ mong cười nói:
" Có thể cùng ngài song ca là vinh hạnh của Thúy Kiều mà".
Lúc này, giai điệu bài hát " Thần Thoại" vang lên. Một giai điệu buồn, đậm chất trữ tình.
Người khuất xa đường về sao thênh thang quá.
Người gần bước chân vẫn như còn xa.
Dù lòng nhớ thương người,vẫn luôn âm thầm.
Mà nói không nên lời
Ngày tháng qua, tình trong anh chôn giấu.
Dù rằng chúng ta vẫn hay gặp nhau.
Lòng hoài ngóng trông được nghe tiếng em cười.
Mà cứ như vô tình
Zeus vừa cất tiếng hát. Ở dưới khán giả liền trực tiếp im lặng. Không chỉ khán giả, trên sân khấu, Thúy Kiều cùng Tiểu Kiều cũng không lên tiếng. Bởi vì các nàng đã bị tiếng ca của Zero làm cho rung động.
Nói thế nào nhỉ? Nếu như tiếng ca của các nàng là tiếng ca của tự nhiên, khiến người nghe như được hòa mình với thiên nhiên. Thì Zeus, tiếng ca của của hắn như là của một vị thần, một vị âm nhạc thần linh vậy, tràn đầy ma lực khiến mọi người si mê trong đó.
Một tiếng ca dù chỉ nghe qua một lần sẽ hoàn toàn trầm mê trong đó, tiếng ca như tiếng nói của thần khiến bất kì ai nghe thấy đều cảm giác như được thần vỗ về vậy, một tiếng ca có thể mê hoặc bất kì sinh linh nào khiến hắn dù chết vì Zeus cũng cảm thấy toại nguyện.
Hai nàng không thể không thừa nhận, ở mặt này, các nàng thua. Không phải Zeus múa rừu qua mắt thợ, mà chính là các nàng.
************
Thiên Đường Không Ánh Sáng. Một tổ chức sát thủ đứng đầu thế giới, nơi đào tạo rất nhiều sát thủ nổi tiếng. Là nơi mà Interpol, CIA, FBI,... các tổ chức chống khủng bố hàng đầu trên thế giới truy lùng mà không tìm thấy nơi nó tọa lạc.
Tại một khu rừng rậm. Một cậu bé năm tuổi, khuôn mặt lem luốc, áo quần rách nát, đôi mặt nghiêm nghị ngồi trên bờ sông rửa ráy. Bỗng cậu nhíu mày, cầm lên con dao găm bên cạnh, ánh mắt cảnh giác, tràn đầy sát ý quay đầu lại quát:
" Ai"
- Xào... Xoạt.
Từ bên trong lùm cây, một thân ảnh nhỏ nhăn xinh xắn bước ra. Là một cô bé. Cô bé nhìn thấy câu bé thì giật mình,khuôn mặt trở lên nghiêm túc cầm lên con dao. Bỗng nhiên cô khuôn mặt trắng bệch, ánh mắt mơ hồ sau đó ngã phịch xuống đất ngất xỉu. Mà cậu bé cũng không mất cảnh giác từ từ tiến tới. Đây là màn mở đầu cho một cuộc tình đầy máu và nước mắt.
************
Tại một đảo hoang trên biển thái bình dương, một thành phố hiện đại không kém gì các thành phố trên đất lền. Lúc này buổi chiều tà, mắt trời khuất dần sau những ngôi nhà cao tầng. Một đôi nam nữ sóng vai mà đi, vừa cười vừa nói. Bộ dạng cực kì thân mật. Nhìn từ bên ngoài, ai cũng sẽ nghĩ rằng bọn họ là một đôi tình nhân. Thế nhưng sự thật lại không phải như vậy. Bọn họ là hai người bạn thân, hai người bạn mà trước đây đã từng là kẻ thù sinh tử.
" Tiên. Mình có chuyện muốn nói với cậu" Đi được một đoạn, chàng trai lên tiếng.
" Zeus, có chuyện gì sao?" cô gái quay lại, mỉm cười hỏi.
Nghe vậy, chàng trai chần trừ rất lâu, mãi không nói lên lời. Rất lâu sau mới thở dài, mỉm cười nhìn nàng lên tiếng:
" Không có gì. Tớ chỉ muốn hỏi cậu muốn cùng mình đi xem phim không?".
" Được nha. Lâu lắm rồi, chúng ta mới đi chơi cùng nhau đó"
Cô gái thấy chàng trai muốn nói lại thôi, ánh mắt toát lên vẻ thất vọng. Thế nhưng rất nhanh bị nàng che lại, cươi vui vẻ. Ôm lấy cánh tay chàng trai rời đi.
……
Thiên Đường Không Ánh Sáng là một tổ chức vô cùng hùng mạnh với số sát thủ vô cùng khổng lồ. Tổng bộ được đặt ở một hòn đảo trên Thái Bình Dương được bảo vệ vô cùng nghiêm mặt. Đồng thời nơi đây cũng là một thành phố vô cùng hiện đại cũng như rất nhộn nhịp. Thế nhưng hôm nay, sự nhộn nhịp đó đã biến mất thay vào đó là một sư tan hoang, trên đường phố những vũng máu vương vãi khắp nơi. Xác ô tô cháy, xe tăng, máy bay... nằm la liệt trên mặt đất. Trên con đường mà ngày thường tràn đầy người ra người vào thì đã không còn bóng người chỉ tồn tại những con quái vật giống người. Nếu như nhìn kĩ thì bất kì một tín đồ phim ma nào đều sẽ thốt lên hai tiếng: Thây ma.
Tại một ngõ nhỏ, một thiếu niên khoảng mười sáu tuổi ôm lấy một cô bé. Trong đôi mắt cậu tràn đầy sợ hãi:
" Tiên. Cậu không thể chết được".
" Zeus, cậu không phải nói gì nữa. Mình bị thây ma cắn phải. Không thể sống được đâu" Cô gái khuôn mặt tái nhợt cười nói.
" Không…Tớ không muốn nghe… Tiên, cậu sẽ không có việc gì đâu?. Tất cả là tại mình" Zero bi phẫn, ôm lấy nàng khóc lớn. Hắn biết rõ đây là hắn lừa mình dối người mà thôi. Một khi bị thây ma cắn phải, dù là bất kì ai đều sẽ trở thành thây ma, không có ngoại lệ.
" Zeus. Đừng khóc, được chứ. Cậu như vậy, tớ dưới suối vàng sẽ rất lo lắng đó" Cô gái đưa lên đôi bàn tay đầy máu, xoa má hắn ôn nhu nói.
" Zeus. Cậu biết không? thật ra, mình…khục…khục… đã thích cậu từ rất lâu rồi"
Cô gái ánh mắt tràn đầy nhu tình nhìn chàng trai lên tiếng. Mà tiếng nói của nàng như sấm sét giữa trời quang đánh vào đầu chàng trai. Nếu bình thường, chàng trai nhất định sẽ cực kì vui sướng. Thế nhưng lúc này, chỉ còn lại sự đau khổ mà thôi.
Ôm thật chặt cô gái, chàng trai nghẹn ngào:
" Tiên. Mình cũng vậy. Mình cũng rất yêu cậu".
Hắn cuối cùng cũng nói ra được tiếng lòng mà hắn đã chôn sâu gần chục năm qua. Chỉ là khi nói ra câu đó thì tất cả đã quá muộn
" Trước khi chết mà nghe được câu này của cậu, mình yên tâm nhắm mắt rồi. Zeus, giải thoát cho mình đi. Mình không muốn trở thành một trong số chúng" Cô gái ánh mắt yêu thương nhìn hắn.
Chàng trai nghe vậy thì trầm mặc. Trong lòng hối hận vô cùng. Nếu như không phải hắn không đủ dũng cảm tỏ tình từ sớm thì cũng không phải tới lúc hai người sắp âm dương cách biệt mới có thể biết tình cảm của nhau. Nếu không phải hắn vì muốn tiêu diệt Thiên Đường Không Ánh Sáng giải thoát cho hắn cùng Tiên thì cũng sẽ không xuất hiện việc này. Hắn đã trúng đạn từ những kẻ bảo vệ, hắn đau nhưng trái tim hắn còn đau hơn thế. Hắn hận mình, thế nhưng tất cả đã quá muộn. Tất cả mọi việc đều là lỗi của hắn.
Sau đó ngẩng đầu, không chút do dự hôn lên đôi môi của nàng. Hai ngươi hôn nhau thật sâu, thật nồng nàn, thật lãng mạn.
Rất lâu sau, hai người mới tách ra, cô gái nhìn hắn tràn đẩy thỏa mãn cùng giải thoát nói:
" Tạm biết Zeus. Nếu có kiếp sau, mình muốn trở thành vợ của cậu".
Nàng nói, như một con dao đâm vào trái tim Zeus. Zeus trong lòng cực kì đau khổ. Hai tay run run dơ lên khẩu súng lục, nhằm về phía đầu nàng nghẹn ngào lên tiếng:
" Tam biệt Tiên. Người con gái mà ta yêu nhất".
- Oanh
Một tiếng súng vang lên. Cô gái từ từ ngã xuống. Khí tức từ từ biến mất. Trong mắt nàng ngoài sự giải thoát ra, còn có sự tiếc nuối.
Zeus tự tay giết chết người mình yêu nhất cõi đời này. Hai mắt hắn tràn đầy huyết hồng. Ánh mắt nhìn về phía thây mà tràn đầy dữ tợn. Ánh mắt đó không phải là ánh mắt của nhân loại mà là của một con dã thú nổi điên. Chỉ thấy hắn gầm lên một tiếng. Như một con thiêu thân lao vào đám thây ma.