Chương 107: Bí mật
Tuy vậy, càng đánh hắn càng khiếp sợ vô cùng. Nguyệt Dạ hoàn toàn sử dụng được tất cả kĩ năng hắn có. Shikai thì không nói làm gì đi, dù sao nó là những kĩ năng của Nguyệt Dạ. Thế nhưng những Điều Khiển Nguyên Tử, Thuấn Di, Đoạn Không... thậm chí là Diệt Thế Thần Hỏa, Nguyệt Dạ đều thi chiển được. Ngay cả những kĩ thuật giết người khi hắn còn là sát thủ cũng được nàng thi chiển một cách thuần thục. Đây cmn chứ không khoa học. Ban đầu còn rất tự tin đánh thắng Nguyệt Dạ, hiện tại Zeus lại buồn bực phát hiện: mình không tài nào đánh bại được nàng.
Thấy Zeus ngừng tấn công. Nguyệt Dạ cũng ngừng lại, giọng nói hài hước tràn đầy trâm trọc nói:
" Thế nào Zeus. Ngươi bảo muốn giết ta cơ mà? chẳng lẽ ngươi chỉ biết nói mà không biết làm. Ta thật thất vọng về ngươi ah".
Nghe vậy, Zeus không thèm để ý. Nếu như Nguyệt Dạ xúc phạm Tiên hoặc nữ nhân của hắn thì có lẽ Zeus sẽ nổi điên. Thế nhưng dùng cách này khích tương hắn. Zeus không thèm để ý chút nào.
" Nguyệt Dạ. Cô thật sự khiến ta chấn dộng ah. Quả thật, muốn đánh bại cô bằng kĩ năng là điều không thể nào?".
" Như vậy ngươi chịu thua" Nguyệt Dạ có chút vui mừng nói.
" Ha... Ha. Chịu thua. Trong từ điển của ta không có từ chịu thua" Zeus cười quỷ dị. Ánh mắt thần bí nhìn Nguyệt Dạ. Thấy vậy, Nguyệt Dạ lập tức cảm thấy không ổn. Bỗng nàng biết sắc, hô lớn:
" Không".
Nói xong, không chút do dự bay về phía Zeus. Chỉ thấy lúc này, Zeus đang ngưng tụ thành một thanh kiếm khí, sau đó không chút do dự đâm... về phía tim mình.
Thấy Nguyệt Dạ hướng về phía mình. Mục đích ngăn cản mình " tự sát". Zeus cười cợt. Sau đó lấy sét đánh không kịp bưng tai, quay ngược cô tay. Thanh kiếm khí đang hướng về tim hắn bỗng chốc đổi hướng, đâm về phía Nguyệt Dạ còn chưa kịp phản ứng.
- Phập.
Không có máu tươi chảy ra. Nguyệt Dạ ánh mắt khó tin nhìn thanh kiếm khí ở tim mình. Thân hình lảo đảo ngã xuống. Ngẩng đầu nhìn Zeus cười khổ:
" Thì ra ngươi đã biết?".
" Đúng vậy. Trong lúc cô cùng ta tranh đấu. Ta phát hiện có rất nhiều lần cô có thể giết ta nhưng lại ngừng tay. Đây không phải là có không muốn giết ta mà là do thân thể tự động làm điều đó. Ta nói có đúng không?" Zeus ánh mắt sắc quắc nhìn Nguyệt Dạ.
" Ha...ha. Là ta tự hại ta mà. Zeus, ngươi biết không? ta thật sự ghét bản thân mình. Ta luôn muốn giết ngươi, thế nhưng cỗ thân thể này của ta lại hết lần này tới lần khác bảo vệ ngươi. Thật là bi ai".
Nguyệt Dạ ưu thương thở dài. Sau đó ngẩng đầu nhìn hắn trêu trọc:
" Ngươi đã thắng. Như vậy ta sẽ nói cho ngươi biết bí mật đó. Tiên, cô ấy còn chưa chết".
Câu nói của Nguyệt Dạ như tiếng sét đánh vang lên bên cạnh Zeus. Khuôn mặt bình tĩnh của hắn trở lên kích động vô cùng. Hắn nắm chặt lấy tay Nguyệt Dạ lắp bắp:
" Ngươi...Ngươi... nói thật?".
" Ngươi biết tại sao ta lại có thể sử dụng tất cả kĩ năng của ngươi không?"" Nguyệt Dạ không trả lời hắn mà lại hỏi một câu.
Nghe thế, Zeus hít một hơi đè nén tâm trạng của mình lắc đầu. Thấy vậy nàng cười cợt lên tiếng:
" Bởi vì ta chính là tâm ma của ngươi".
" Cái gì? không thể nào? Nếu như ngươi là tâm ma của ta. Ngươi không thể là nữ và càng không thể tha cho ta được" Zeus kinh hô sau đó trực tiếp phủ nhận nói. Tâm Ma đều là thứ mà bất kì tu thần giả nào đều có. Tâm Ma lớn hay nhỏ, yếu hay mạnh đều dựa vào ý chí cùng sức mạnh của tu thần giả.. Tu thần giả càng mạnh, tâm ma càng lớn. Nếu như không thể tiêu diệt tâm ma mà để tâm ma lớn mạnh đến nổi thôn phệ chính bản thân họ. Khi đó cũng là lúc bọn họ nhập ma.
Mà muốn tiêu diệt tâm ma thì ít nhất phải đạt tới Bán Thân Môn. Zeus thể chất là Âm Dương Đạo Thể, âm dương điều hòa khiến cho hắn không thể tồn tại tâm ma. Vì thế khi biết Nguyệt Dạ là tâm ma của mình. Zeus không thể nào tin bởi vì điều đó là không thể xảy ra.
Thấy Zeus bộ dạng không tin tưởng. Nguyệt Dạ cũng không phật ý, nàng nói tiếp:
" Ta biết ngươi nghĩ gì. Âm Dương Đạo Thể không có tâm ma, đó là điều đúng. Thế nhưng, lúc ngươi ở địa cầu, ngươi thân thể là phàm nhân mà thôi. Ngươi nghĩ lúc đó tâm ma sẽ không tồn tại sao?".
" Có nghĩa, ngươi là tâm ma sinh ra lúc ta chưa xuyên việt" Zeus há mồm, khó tin. Thấy Nguyệt Dạ gật đầu, Zeus lại càng không thể tin tưởng lên tiếng:
" Cứ cho là thế đi. Nếu vậy tại sao ngươi lại không giết ta, không những thế còn là nữ".
Tâm ma và chủ thể đều là thiên địch của nhau. Cả hai đều muốn thôn phệ lẫn nhau, trở thành chủ nhân thân thể. Nếu tâm ma thắng, như vậy tu thần giả sẽ bước vào con đường ma đạo, trở thành một tên giết người, hiếu sát... một tên " ma" chính hiệu. Mà nếu chủ thể thắng, như vậy thực lực tăng mạnh, linh hồn lột xác, cơ thể thăng hoa. Ngoài ra, tâm ma và chủ thể đều là do linh hồn chia cắt mà thành, vì thế cả hai đều giống nhau như đúc.
Mà Nguyệt Dạ giới tính là nữ, mặt thì không có lại thêm hành động vô thức bảo vệ hắn. Làm gì giống với hành động và hình dáng của một tâm ma vốn có.
" Điều này thì ngươi phải cảm ơn Tiên đó. Cô ấy dù chết, thế nhưng chấp niệm bảo vệ ngươi, muốn ở cạnh ngươi cực lớn. Lớn đến nỗi nó dung hợp với ta. Khiến ta trở thành nữ nhân và cũng khiến ta vô thức bảo vệ ngươi. Ngươi biết không? ngươi rất may mắn khi có một người yêu ngươi tha thiết như vậy. Còn ta, ha...ha, ta lại cực kì căm ghét ả. Nếu không phải ả, thì ta cũng sẽ không thành như thế này".
Nguyệt Dạ cười điên cuồng. Trong giọng nói của nàng tràn đầy sát khí cùng căm ghét đến tận xương tủy
" Câm mồm. Ngươi mà nói thêm câu nữa, ta giết ngươi".
Thấy Nguyệt Dạ mở miệng mắng chửi Tiên, Zeus nổi khùng quát lớn.
" Giết đi. Ngươi giết ta đi? Tâm ma và chủ thể là thiên địch. Hiện tại, ta không những không thể giết ngươi mà còn bảo vệ ngươi. Không những thế tình cảm của Tiên với ngươi rất mạnh. Mạnh đến nổi ta cũng xuất hiện tình cảm khác thường với ngươi. Tâm ma yêu chủ thể. Ha... Ha, thật là nực cười".
Nguyệt Dạ nghe Zeus quát mình. Nàng cũng không nhịn được gào lớn, trong giọng nói tràn đầy sự tức giận cùng không cam lòng. Tâm ma và chủ thể trong hai người chỉ có một người sống. Hiện tại, bị chấp niệm của Tiên đồng hóa khiến cho không chỉ Nguyệt Dạ biến thành nữ mà trong lòng nàng cũng xuất hiện một cỗ tình cảm yêu đường với Zeus. Đối với Nguyệt Dạ, điều này quả thực là ông trời trêu ngươi mà.
" Ngươi..."
Zeus trừng mắt, trong mắt tràn đầy lửa giận. Bàn tay dơ lên, năng lượng ngưng tụ ý định đánh chết Nguyệt Dạ. Cuối cùng, hắn buông tay, thở dài không nói lên lời. Hắn yêu Tiên tha thiết, nàng cũng vậy nếu không dù chết nàng cũng theo hắn tới tận đây. Hiện tại, Nguyệt Dạ không phải là tâm ma mà có một phần là do chấp niệm của nàng mà tạo thành.
Nguyệt Dạ có thể coi là con gái của cả hai người. Hắn dù tức giận cũng không thể nào xuống tay được.
Thấy Zeus không dám giết mình. Nguyệt Dạ khinh thường hừ lạnh một tiếng.
" Tại sao ngươi lại khổ như vậy chứ. Hiện nay ngươi đã không còn là tâm ma của ta nữa mà là khí linh của Nguyệt Dạ. Một thân phận mới, ngươi không thể bỏ xuống sao?".
Zeus ngồi xuống bên cạnh Nguyệt Dạ. Xoa đầu nàng ôn nhu nói. Trong mắt không còn lửa giận nữa mà thay vào đó là trìu mến cùng yêu mến. Hiện tại trong mắt hắn, Nguyệt Dạ không phải là tâm ma mà hắn phải tiêu diệt mà là đứa con của hắn với Tiên.
Cảm nhân được sự ôn nhu cùng yêu thương vô bờ của Zeus. Nguyệt Dạ giật mình, trong lòng nàng trở lên ấm áp. Thế nhưng rất nhanh nàng trở lên sợ hãi. Nàng vẫn còn chấp nhất với việc mình là tâm ma, là kẻ thù không đội trời chung với Zeus. Trong lòng ấm áp khi Zeus quan tâm cùng với tình cảm khác thường của nàng với hắn khiến nàng sợ sệt vô cùng.
" Đừng...đừng nói nữa. Ta là tâm ma của ngươi, là kẻ thù của ngươi. Giữa chúng ta không thể có cái gọi là tình yêu được".
Nguyệt Dạ điên cuồng lắc đầu, tránh thoát khỏi Zeus. Sau đó nàng cười lớn, như nghĩ thông cái gì. Nàng ngẩng đầu nhìn Zeus cười thê lương nhưng cũng đầy châm chọc nói:
" Zeus. Báo cho ngươi một tin vui nha. Bởi vì ta là chấp niệm của Tiên. Chỉ cần tìm thấy kiếp này của Tiên. Để nàng cùng ta dung hợp thì nàng sẽ nhớ lại kiếp trước, trở lại Tiên mà ngươi yêu. Ta biết điều này, ta không muốn chết vì thế trước khi ta thật sự yêu ngươi. Ta muốn giết chết ngươi. Chỉ là ông trời không giúp ta. Ở cái thế giới mà ta làm chủ này ta cũng không thể giết được ngơi, không những thế còn bị ngươi đánh bại. Âu cũng là bi ai mà. Sau tất cả, ta chỉ là thứ để ngươi cứu Tiên mà thôi".
Nói tới đây, Nguyệt Dạ gần như điên cuồng. Sự tồn tại của nàng chẳng là cái gì cả. Đầu tiên nàng chỉ là tâm ma, thứ để cho chủ thể tiêu diệt mà tăng tiến sức mạnh. Sau khi cùng chấp niệm dung hợp, nàng chỉ là thứ để cứu sống Tiên. Nàng không phải là sinh linh, mà chỉ là một đồ vật mà thôi.
Nghe vậy, Zeus trong mắt lóe lên một tia kích động. Lại thấy Nguyệt Dạ như thế, hắn trong lòng không khỏi đồng cảm với nàng.. Nếu nàng chỉ là tâm ma thì không nói làm gì, đằng này nàng lại có ý thức của mình. Ý thức được mình chỉ là một món đồ vật. Nàng sinh ra chỉ là mục đích cho người khác sử dụng, nàng được sống chẳng qua là chưa cần đến. Đối với nàng đây quả thật là sự một sự tra tấn dã man
Nghĩ vậy,Zeus cảm thấy mình không có tư cách hận nàng, mà nhiều hơn là thương cảm. Hắn đi tới bên cạnh Nguyệt Dạ. Ôm lấy nàng thật chặt lên tiếng. Trong giọng nói tràn đầy quan ái cùng kiên định:
" Nguyệt Dạ à! Ngươi là do tâm ma của ta cùng với Tiên kết hợp mà thành. Ngươi là " con gái " của chúng ta không phải là " thứ" gì cả. Về Tiên, ta chắc chắn sẽ cứu cô ấy thế nhưng ta cũng sẽ không hi sinh ngươi. Ngươi là tâm ma của ta, người hiểu ta nhất là ngươi mà. Chẳng lẽ ngươi không tin ta sao?"
Bị Zeus ôm ấp, Nguyệt Dạ vùng vẫy kịch liệt. Thế nhưng nghe giọng nói tràn đầy từ tính của hắn. Nguyệt Dạ bình tĩnh lại. Trên thế giới này, có thể hiểu rõ nhất Zeus là nàng. Bởi vì nàng và hắn đều từ một linh hồn mà ra. Trong những quyết định quan trọng, hắn chưa bao giờ đùa cợt. Nếu như hắn nói vậy, chắc chắn hắn sẽ dùng hết cách để thực hiện điều đó.
Không biết tại sao, nghe Zeus nói vậy. Nguyệt Dạ cảm thấy linh hồn nhẹ nhõm. Như là có cái gì đó giải khai vậy. Nghe hắn gọi nàng là " con gái". Nguyệt Dạ bỗng nhiên có cảm giác tỉnh ngộ. Phải ha! hiện tại ta không phải là tâm ma do Zeus sinh ra. Ta là một thực thể độc lập, một thực thể do tâm ma của Zeus và chấp niệm của Tiên. Có tình cảm, có cảm xúc mà tâm ma đều không có. Nếu vậy! tại sao ta còn chấp nhất với việc tiêu diệt Zeus đây.
Nguyệt Dạ trong lòng thông xuốt. Trong lòng chấp nhất cũng từ từ tan biến.
" Ta thật sự có thể trở thành một sinh linh sao?,".
. Nàng ngẩng đầu, mặc dù không có khuôn mặt nhưng từ trong giọng nói của nàng, Zeus có thể cảm nhận được sự chờ mong từ trong giọng nói của nàng. Khẽ mỉm cười, tràn đầy ôn nhu cùng kiên định, Zeus gật đầu:
" Đó là điều hiển nhiên"
Nghe thế, Nguyệt Dạ trong lòng vui sướng. Nàng đẩy Zeus ra, một chân quỳ xuống, cung kính kêu lên
" Nguyệt Dạ, tham kiến chủ nhân"
Ngay khi nàng nói xong, một cột sáng từ phá không mà tới bao phủ lấy hai người. Một nguồn năng lượng không lồ bao phủ lấy Zeus, hắn chỉ cảm thấy linh hồn mình thăng hoa, một cảm giác huyết mạch tương liên giữa hắn và Nguyệt Dạ (kiếm). Cảm giác như hắn chính là kiếm, kiếm chính là hắn vậy. Một cảm xúc thật kì lạ, như là Nguyệt Dạ là một bộ phận của cơ thể hắn, hắn tùy tâm tùy ý sử dụng nó.
Nhìn trước mặt mình, Nguyệt Dạ vẫn còn đắm chìm trong quang mang. Zeus khẻ mỉm cười lẩm bẩm:
" Nếu như đã là sinh linh. Như vậy tất nhiên phải có mặt chứ".
Tâm niệm khẽ động. Chỉ thấy Nguyệt Dạ toàn thân lóe sáng. Sau khi cột sáng biến mất. Một thân hình xinh xắn xuất hiện.
Một đôi tai nghe hình thù kì lạ áp vào hai tai, màu hồng phấn tóc ngắn, khuôn mặt phương tây tinh xảo tuyệt mỹ kết hợp với đôi mắt nhắm lại khiến nàng thêm vào vài phần trong trẻo nhưng lạnh lùng cùng an tường.
Toàn thân mặc áo giáp màu trắng cực kì bạo lộ: Nửa người trên chỉ có thể miễn cưỡng che giấu, vai có hai mảnh miếng lót vai, cánh tay bao trùm lấy bao cổ tay. Nửa người dưới thì là một chiến quần ngắn để lộ ra một đôi chân dài thẳng tắp trắng như tuyết, lại để dáng người cao gầy của thiếu nữ triển lộ không sót chút nào.
Khiến người kinh ngạc nhất chính là ở sau lưng thiếu nữ là một đôi trắng noãn cánh chim.
Quả thực, chính là một vị thiên sứ đọa lạc trần gian mà?.
Nhìn cô gái trước mặt. Zeus trong mắt không khỏi toát lên vẻ kinh diễm. Quả nhiên vừa là nhân vật anime, vừa là thiên thần. Xinh đẹp đễn độ hoàn mỹ mà.
Lúc này cô gái mở mắt. Nhìn thấy mình biến đổi, sờ lên khuôn mặt tuyệt sắc của mình. Cô gái hơi chút kinh ngạc sau đó là kích động vô cùng, trên má nàng, nước mắt không ngừng tuôn rơi. Ánh mắt sung sướng nhìn về phía Zeus. Hai cánh chim giương lên, sau đó bay tới ôm chầm lấy Zeus nghen ngào:
" Chủ nhân, cảm ơn"
Nàng cuối cùng cũng có được khuôn mặt. Đây là điều nàng mong ước từ lâu. Chỉ khi nàng có mặt mũi, nàng mới chân chính là một sinh linh. Con không, dù nàng có mạnh, có cường đại nhưng cũng chỉ là một con rối. Một " thứ" để cứu Tiên mà thôi. Vì thế, việc nàng của Zeus khiến Nguyệt Dạ cực kì vui sướng, cảm kích hắn. Lại thêm thứ tình cảm nam nữ với Zeus khiến cho hiện tại, Nguyệt Dạ đã coi Zeus là người quan trọng nhất đời nàng. Thiếu hắn, nàng không thể sống được
Nghe thế, Zeus mỉm cười xoa đầu Nguyệt Dạ yêu thương nói
" Từ nay. Con gọi ta là papa ah! còn nữa, sau này, con tên là Ikaros"
Nghĩ tới tương lai. Nguyệt Dạ à không Ikaros ở dưới háng mình kêu lên papa. Chỉ nghĩ thôi, Zeus đã không khỏi hưng phấn rồi. Tất nhiên hắn sẽ không nói ra cho Ikaros biết ý nghĩ đen tối của mình. Hắn không biết rằng, Ikaros đã biết thừa ý định của hắn, chẳng qua nàng không nói gì thôi. Không những thế còn vô cùng chờ mong