Chương 1: Thiên Linh Kiếm Tông

Phong Lưu Long Hoàng

Chương 1: Thiên Linh Kiếm Tông

Huyền Thiên Nam Vực, Thiên Linh Kiếm Tông.

Lúc này trong khu nhà ở dành cho tạp dịch, có một vài tên thiếu niên to béo đang vây đánh một thiếu niên niên gầy nhom.

Những cú đấm mạnh được tung ra liên hoàn vào than người thiếu niên gầy nhom, ốm yếu đang nằm.

Vừa đánh đám thiếu niên to béo vừa lăng ma thiếu niên gầy nhom phía dưới bằng những lời lẽ không thể nào khó nghe hơn được:

"Ngươi là thứ gì mà cũng mơ tưởng tới Phi Ngọc sư tỷ."

"Con mẹ ngươi, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga ta đạp cho chết."

"Ngươi chết đi ta đánh cho ngươi chết."

Bỗng một tiếng cười đằng sau vang lên theo đó là một going ra lệnh được phát ra:

"Hahaha, thôi đủ rồi dừng lại đi ta không muốn sát sinh trong tông môn."

Thiếu niên anh tuấn tên Đăng Hạo lên tiếng, sau đó hắn khoan thai đi lên phía trước tới trước chổ của thiếu niên gầy nhom đang nằm dưới sàn.

"Bốp."

Một cú đá thật mạnh được tung ra ngay chuẩn xác đầu của thiếu niên gầy nhòm đó, xong Đăng Hạo lập tức lớn tiếng quát:

"Tây Môn Vũ ta cảnh cáo ngươi, ngươi mà dám nhìn Phi Linh một lần nữa, ta bảo đảm ngươi không còn mâng mà ăn cơm nưa đâu."

"Nhớ lời ta đấy."

Nói xong thiếu niên tên Đặng Hạo lập tức quay mặt bỏ về, vài ba tên to béo mới nãy quýnh thiếu niên gầy nhóm tên Tây Môn Vũ kia cũng lật đật chạy theo Đăng Hạo mà nình hót.

Chỉ để lại Tây Môn Vũ một mình dơ dày, mình đầy thương tích nằm dưới sán.

Nhưng điều kỳ lạ đã xảy ra, thương thế trên người của Tây Môn Vũ bỗng choc theo mắt thường nhìn thấy tốc độ biến mất.

Khoảng chừng mười phút sau Tây Môn Vũ đã không còn vết thương gì trên người nữa.

Sau đó hắn đứng dậy ly khai nơi đây, một mỉnh lẻ loi đi về phía khu rung phía Nam của Thiên Linh Kiếm Tông.

Nói một chút về Tây Môn Vũ hắn thực chất ra không phải người của thế giới này mà hắn là một người đến thế giới khác.

Một nơi có tên gọi là Địa Cầu hắn là công dân Việt Nam nhưng là tầng lót đáy của xã hội.

Hắn chỉ là một tiểu lưu manh ở bên Đại Cầu, không may bị người ta giết trong một vụ tranh cướp địa bàn.

Xong sau đó xuyên qua đây và trở thành một người thiếu niên trẻ với thân phận là một tên đệ tử tạch dịch của Thiên Linh Kiếm Tông còn chuyện khác về thân thế ở kiếp này thì hắn không nhớ một thứ gì cả.

....

Phía sau cánh rừng phía Nam trong Thiên Kiếm Tông, nơi có rất it người qua lại vì nơi đây là nơi tụ tập it linh khí nhất trong toàn bộ Thiên Linh Kiếm Tông cho nên không một chịu tới đây cả.

Do đó khiến nơi đây trở thành thánh địa đối với Tây Môn Vũ.

"Chết tiệt ta chỉ mới ngắm có bờ mông của nữ nhân kia một cái thôi có cần phải làm quá vậy không."

"Ai bảo lão thiên sinh ra cô ta có bờ mông nảy lửa làm gì."

"Hừ còn mấy tên đánh ta nữa, đợi đi ta mà thành cường đại rồi ta sẽ kéo quần tụi bây ra rồi búng chim mỗi đứa ba cái cho chừa cái tật bắt nạt kẻ yếu."

Nói một chút cho thỏa cơn tức trong lòng xong Tây Môn Vũ bắt đầu ngồi xuống thổ nạp.

Lúc này trên thân Tây Môn Vũ ngay giữa phần bụng hình thành một cái vòng xoáy sau đó liên tục hút những linh khí từ phương viên một tram dặm về phía hắn.

Vòng xoáy cứ như vậy hút vào, mà trong khoảng thời gian vòng xoáy diễn ra thì trên người Tây Môn Vũ bắt đầu bài tiết ra những chất dịch màu đen rất tởm và thối.

Nhưng nếu để người khác nhìn được tình cảnh lúc này của Tây Môn Vũ thì sẽ kinh ngạc há hốc mốm ra mất.

Vì tình trạng này của Tây Môn Vũ còn được gọi là " Tẩy Cân Phạt Tủy."chỉ xảy ra khi đạt tới Tiên Thiên Cảnh mà thôi mà cái đó còn chưa nói xác xuất để Tẩy Cân Phạt Tủy khi đến Tiên Thiên chỉ là một người trên một vạn người.

Do đó cho thấy phải có tích lũy cực kỳ thâm hậu khi ở Hậu Thiên mới có thể làm được.
Mà lúc này Tây Môn Vũ Hậu Thiên mới chỉ là Hậu Thiên nhị trong kể cả trung kỳ còn chưa đạt tới mà đã có thể Tẩy Cân Phạt Tủy cho thấy công pháp mà Tây Môn Vũ luyện cực kỳ cao cấp.

Đó chính là những công pháp có thể dịch cân tẩy tủy ngay từ lúc đầu mới vào để có tạo ra một căn cốt tốt hơn khi luyện công pháp hoặc vũ kỹ,, nhưng đa số đều là công pháp Thiên Giai trở lên.

Mà Địa Giai ở Thiên Linh Kiếm Tông đã là trấn sơn chi bảo rồi nói chi đến Thiên Giai.

Nói một chút về cảnh giới tu luyện ở thế giới này thì thế giới vũ lực vi tôn, con người lấy linh khi nhập thể gọi tu sĩ.

Tu sĩ tu hành đến múc nhất định có thể dời non lấp biển, một tay phá núi.

Ở đây tu sĩ tu hành được chia ra làm năm giai đoạn: Hậu Thiên, Tiên Thiên, Linhh Hải, Nguyên Phủ,Âm Dương.

Và tong chủ của Thiên Linh Tông chính là Nguyên Phũ cảnh cường giả, còn Âm Dương cảnh thì đã qua bao nhiêu năm tháng vẫn chưa xuất hiện qua.
....
Tây Môn Vũ ở trạng thái tu luyện cứ thế thời gian trôi qua đến một lúc Tây Môn Vũ liền mở mắt ra thì thấy sắc trời đã tối.

Tây Môn Vũ thấy thế thì vội vã định đi về, nhưng ai ngờ mới đứng lên thì thấy trên người mình bốc lên cái mùi gì hôi thối cúi xuống nhìn thì Tây Môn Vũ hoảng hốt:
"Trời ai ỉa chịnh lên người ta thế này."


Do Tây Môn Vũ chỉ là tạp dịch không được vào Tàng Thư Các còn them trí nhớ của thân thể này hoàn toàn không nhớ gì do vậy không hiểu trạng thái bây giờ của mình nên hắn mới hốt hoảng như vậy