Chương 61: Xuân dược phát huy tác dụng

Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 61: Xuân dược phát huy tác dụng

" Tôn quân sư, có chắc ăn không đấy? anh khẳng định rằng con heo mập sẽ dính câu chứ?"

Tại trang viên của Tư Mã Phong Vân, Tư Mã Thiên mang theo vẻ mặt sốt ruột quay sang Tôn Hạo Quân hỏi.

" Yên tâm, âm mưu lần này nói thẳng ra là đào hố ngay trước mặt con heo mập bắt hắn phải nhảy bằng mọi giá, hắn không nhảy không được, nhưng nếu như đã nhảy rồi thì… khà khà khà khà!"

Tôn Hạo Quân cười một cách ranh hiểm, tựa như tất cả đều nằm trong suy tính của hắn vậy.

Nhưng ít ra hiện giờ chứng tỏ hắn đã đúng, Dương Kiệt không nhảy không được.

" Nhưng mà bằng cách nào khiến hắn phải làm chuyện cầm thú với con bé Diệp Tuyền vậy?"

" Hô hô, vô cùng đơn giản, tại hạ đã tìm mua một loại xuân dược cực mạnh từ một luyện đan đại sư, chỉ cần dính phải loại xuân dược này, đừng nói một tên tiên thiên, ngay cả một kẻ mạnh xuất khiếu cũng lập tức trở thành một tên tội phạm hiếp dâm điên cuồng cho mà xem."

" Không sợ hắn đề phòng không bị dính chiêu sao?"

" Đề phòng? Đề phòng bằng cách nào? Loại xuân dược đặc biệt này muốn kích hoạt phải trải qua hai giai đoạn.

Thứ nhất: dính phải bột trắng tinh luyện của xuân dược, thế nhưng xuân dược sẽ không phát huy hiệu quả ngay, thậm chí người dính phải không biết rằng mình đã bị dính độc, cho tới khi gặp phải giai đoạn thứ hai.

Giai đoạn thứ hai chính là người dính phải bột trắng xuân dược còn hít phải một mùi hương đặc biệt giành riêng cho loại xuân dược này, thì tới lúc đó lực thuốc mới phát huy tác dụng, mà một khi đã phát huy tác dụng thì ….hì hì hì hì."

Trên môi Tôn Hạo Quân lột ra một nụ cười dâm đãng.

" Bột xuân dược đã để sẵn trên lá thư, chỉ cần con heo mập mở ra xem, chắc chắn sẽ bị dính trên người. hắn sẽ tỏ ra nghi ngờ mình bị dính độc hay gì đó, nhưng sau khi kiểm tra kỹ lưỡng không cảm thấy điều gì bất thường, chắc chắn sẽ mất cảnh giác. Còn mùi hương đặc biệt để kích hoạt xuân dược, tại hạ đã để sẵn trên người cô bé Diệp Tuyền kia, chỉ cần con heo mập bước tới gần ngửi phải mùi hương đó, hố hố, heo mập sẽ bị thành con heo chỉ muốn lai giống ngay tức khắc."

" hahaha, diệu kế, quả thật diệu kế, chỉ là quả thật đáng tiếc, một đóa hoa tươi lại bị con heo hôi thối ngậm mất."

Tư Mã Thiên cũng phấn khích cười theo, chỉ là nghĩ tới cảnh con heo mập đè lên cái cơ thể hoàn hảo đó, giọng nói có chút chua chát.

" Không có gì phải tiếc nuối cả, chỉ cần Thiên thiếu gia có thực lực, có địa vị, sau này muốn phụ nữ nào mà chả có. Nói cho cùng, con bé Diệp Tuyền chỉ là một vật hy sinh trong việc này mà thôi."

Mặc dù trong lòng khinh bỉ tên Tư Mã Thiên vô cùng, so với anh trai của hắn quả thật một trời một vực, nhưng dù sao cũng là em trai ruột của chủ nhân mình, nên vô cùng ôn hòa an ủi giải thích.

" Thế nhưng sau khi Lăng Hàn Phong xem xong ký ức ma thạch, hiểu rõ chuyện này là một âm mưu, con heo mập chỉ là một nạn nhân, không ra tay với hắn mà đi truy tìm chủ mưu thì sao?"

" hô hô, nếu như người đang bị tính toán là Tống Thiên Hành, chắc chắn sẽ diễn ra như những gì Thiên thiếu gia nói. Nhưng con rắn độc đó ư? Cho dù biết rõ con heo mập là người vô tội, nhưng với tính cách nhỏ mọn của hắn, chắc chắn sẽ phang thây xẻ thịt con heo mập bằng mọi giá. Còn tìm chủ mưa, đợi hắn tìm được hẳng tính. Đó là lý do vì sao chúng ta không xuất hiện ở hiện trường mà chỉ giao cho một tên thuộc hạ ở phía dưới làm việc, có bại lộ ra cũng chả liên quan gì tới mình cả."

" Haha, vậy là không còn gì phải lo lắng rồi. Cầu trời phù hộ cho thằng nhỏ việc này không bị bại lộ, không thì số phận của nó chỉ có trời mới biết, hô hô hô hô."

" Đúng, chúng ta chỉ cần ngồi chờ người mang ký ức ma thạch trở về, sau đó bắt đầu chiêm ngưỡng cảnh xuân cung đầy nhiệt huyết kia thôi, hahahahaha ~~~~!!"

----

Quay trở lại Dương Kiệt đang dùng tốc độ như tên bắn lao thẳng về phía khu rừng phía nam cách Thánh Hỏa Tông không quá xa.

Vừa bước vào rừng, Dương Kiệt đã liên hệ hệ thống kích hoạt Radar để kiểm tra xem có mai phục gì trong này không. Tất nhiên cũng kết hợp luôn việc định vị vị trí của Diệp Tuyền.

Chức năng này tất nhiên là phải thu phí rồi, mỗi phút tốn 1000 linh thạch, tuy không quá mắc, nhưng với túi tiền lúc này của Dương Kiệt, trong lòng như đang rướm máu.

Đã nghèo nay càng nghèo hơn nữa.

" Phát hiện ra vị trí của Diệp sư tỷ rồi!" Không quá khó khăn để Dương Kiệt phát hiện ra vị trí của Diệp Tuyền mà bọn chúng đã bắt cóc vào đây.

Vớ vẩn, mục đích đâu phải là bắt cóc tống tiền đâu mà giấu kỹ làm gì, càng dễ bị lộ càng tốt đó chứ.

Tung người vượt qua một con suối, chạy thêm vài bước nữa lập tức xuất hiện một bóng người sở hữu những đường cong hoàn hảo chết người đang nằm bất tỉnh trên mặt đất lọt vào trong mắt của Dương Kiệt.

" Diệp sư tỷ ~~!!" Dương Kiệt vừa vui mừng vừa thận trọng. khẽ quan sát xung quanh không phát hiện điều gì bất thường cả, từ từ từng bước bước tới bên cạnh Diệp Tuyền đang nằm bất động trên mặt đất.

" ủa, mùi hương gì thế này? Không phải mùi hương vốn có của Diệp sư tỷ."

Vô cùng thận trọng né tránh cạm bẫy nhưng không hề có, từ từ quỳ xuống bên cạnh Diệp Tuyền, đột nhiên phát hiện mùi hương khác thường xộc thẳng vào mũi, không kềm được díu mày suy nghĩ.

" Diệp sư tỷ, Diệp sư tỷ, sư tỷ có sao không, mau tỉnh lại nè." Dùng tay vỗ nhẹ lên má của Diệp Tuyền, vẫn không thấy đối phương có phản ứng gì cả. Ngược lại bản thân bắt đầu có chút phản ứng, mỗi lần vuốt nhẹ lên má đối phương, tim đập mạnh thình thịch, nhiệt độ trong cơ thể đột nhiên tăng lên với tốc độ chóng mặt, bàn tay tự chủ liên tục vuốt tiếp lên má của Diệp Tuyền.

Bàn tay thô to vuốt từ má xuống cổ, dần dần xuống tới gần đồi núi hùng vĩ nhất trên cơ thể Diệp Tuyền, Dương Kiệt giật mình hoảng hốt rút đôi tay mình lại, đôi mắt tràn đầy gân máu, trong đầu liên hệ hệ thống hỏi: " Hệ thống, chuyện gì xảy ra thế này, sao tôi không tự chủ được bản thân làm những hành vi bậy bạ này với Diệp sư tỷ hả?"

" Dính dong, bạn đã rơi vào trạng thái dính phải xuân độc, có những hành vi như thế này cũng là lẽ đương nhiên thôi."

" Dính phải xuân độc? Hồi nào vậy? Chẳng lẽ là mùi hương kỳ lạ lúc nãy?"

Dương Kiệt bối rối vô cùng, không ngờ lũ khốn nạn đó lại chơi trò này với mình. Không biết là nên cám ơn hay nên hận chúng đây.

" Dính dong, không hẳn thế, xuân dược này rất kỳ lạ, phải kết hợp hai thứ là bột trắng mà bạn dính phải trước kia kết hợp với mùi hương vừa ngửi được mới có thể phát huy tác dụng."

" Cái gì? Bột trắng trong lá thư lúc nãy sao? Sao lúc nãy tôi hỏi ông trả lời là không có vấn đề gì hết là sao?"

" Dính dong, chú ý, lúc nãy bạn chỉ hỏi: " trong cơ thể tôi có xảy ra điều gì bất thường không?" hệ thống trả lời rằng không là hoàn toàn chính xác, vì bạn không có hỏi là bạn có trúng độc hay không."

Mẹ kiếp ~~!! Không ngờ hệ thống lại bày đặt chơi chữ với mình nữa? Giờ biết trách ai bây giờ?

Dương Kiệt có chút cười khóc không được.

" Vậy có cách nào giải quyết tình trạng này không? Tôi sắp chịu không nổi rồi đấy, nóng quá ~~~!!"

Khuôn mặt của Dương Kiệt đã đỏ như tôm luộc, đỉnh đầu như đang bốc khói, mỡ thịt toàn thân run lên cầm cập, đôi tay và hạ bộ theo phản ứng tự nhiên định ép sát vào Diệp Tuyền đang nằm bất động ở cách đó không xa.

" Dính dong, chẳng phải quá đơn giản sao? Thuốc giải độc ngay trước mặt, còn không mau mau " sử dụng" nữa." Hệ thống nhấn mạnh từ " sử dụng" lạnh lạnh nói.

Đừng giỡn nữa đại ca ~~!! Đụng vào con hổ cái này, đợi tới lúc ả tỉnh dậy không xé xác mình ra mới là lạ á.

Hít hà, hít hà ~~!!

Hơi thở càng lúc càng gấp rút, đôi tay không theo ý chí của mình không ngừng chạy khắp cơ thể Diệp Tuyền.

" Ư… Ư …." Mặc dù vẫn trong trạng thái bất tỉnh, nhưng Diệp Tuyền đã bắt đầu có phản ứng tự nhiên.

Miệng phát ra những tiếng rên nhỏ, cơ thể không tự chủ run lên theo từng nhịp vuốt vẻ bởi bàn bay của Dương Kiệt, đôi má bắt đầu ửng đỏ lên.

Những biểu hiện đó càng khiến Dương Kiệt như muốn nổi điên lên mà thôi. Hận không thể rút súng lên ngựa đại chiến ba trăm hiệp ngay tức khắc.

" Khốn khiếp, không dừng lại được. Hệ thống, mau mau giúp đỡ ~~~~!!" Mặc dù ý thức vẫn còn tỉnh táo, nhưng cơ thể không theo được sự điều khiển của mình, không còn cách nào khác đành cầu cứu hệ thống chết dịch kia.

" Dính dong, rõ ràng đã có " thuốc giải" hiệu quả nhất ngay trước mặt, sao bạn lại yêu cầu hệ thống giúp đỡ nữa chứ?" Giọng nói hệ thống mang theo điệu chế giễu nói.

Mẹ kiếp, từ lúc tham gia xong thí luyện " Đường Ngay Trước Mắt", hệ thống dường như đã được nâng cấp thì phải, bắt đầu biết chọc quê mình rồi đấy.

" Đừng lôi thôi nữa, có cách nào mau mau nói ngay ~~~!!" Dương Kiệt đã bắt đầu có động tác lột bỏ đồ trên người mình. Mình xong chắc chắn sẽ tới lượt…. không dám nghĩ tới nữa.

" Một triệu linh thạch, hệ thống sẽ giúp bạn hút sạch xuân độc trong cơ thể ngay tức khắc."

" Cái gì? Bộ định đi cướp hả? Tôi đào đâu ra một triệu linh thạch ngay bây giờ chứ?"

Cướp giật~! Tuyệt đối cướp giật một cách công khai ~~~!!

" Dính dong, hãy suy nghĩ kỹ trước khi quyết định, người ta thường nói " giận quá mất khôn", hệ thống không ép buộc gì bạn cả, nếu như bạn không đồng ý, hãy tự tìm cách giải quyết đi nhé."

Hệ thống đã lên tiếng nói thế thì còn cách nào nữa.

Dương Kiệt vô cùng không cam tâm phẫn nộ nói: " Nhưng hiện giờ trên người tôi không đủ một triệu linh thạch, phải làm sao đây?"

Ngay lập tức hệ thống mang theo giọng điệu vô cùng quen thuộc hình như đã nghe qua từ đâu thì phải, à há, đúng rồi, của tên gian thương Vạn Phúc của Vạn Bảo Các nói: " Hệ thống có thể châm chước cho bạn mượn trước một triệu linh thạch, sau này bạn kiếm đủ số linh thạch cần thiếp có thể trả sau cũng được. Chỉ là theo luật giang hồ vay mượn, chín ra mười ba về, tiền lời được tính theo tuần thay vì hàng tháng, tỷ lệ là 30 %, nghĩa là nếu mượn một triệu linh thạch, mỗi tuần phải trả tiền lời là ba trăm ngàn linh thạch, xin hỏi bạn có mượn không?"

Đen, thậm chí còn đen ở mấy tên cho vay nặng lãi ở bên ngoài nữa!

Nhưng hiện giờ đang ở thế chó dưới nước, không mượn cũng phải mượn. Cùng lắm không có tiền trả bố mày xù nợ, làm gì được tao nào!

Dường như biết rõ suy nghĩ của Dương Kiệt, hệ thống lạnh lạnh nói: " Dính dong, suy nghĩ của bạn là vô cùng nguy hiểm, bạn nên bỏ ngay tức khắc. nếu như quá hạn không trả đủ số linh thạch cần thiết, hệ thống sẽ trực tiếp giáng cấp tuyệt học ngẫu nhiên của bạn xuống một cấp, kềm theo là LV của bạn nữa. Hãy suy nghĩ kỹ trước khi hành động đấy nhé."

" Tôi ….." Dương Kiệt đã khóc không thành tiếng, so với cấp tuyệt học và LV của mình, chỉ vì chút linh thạch ít ỏi mà bị giáng cấp, tuyện đối là thiệt hại nặng nề, nặng nề tới nỗi không thể chấp nhận được.

Lúc này anh ta đã hận chết tên khốn trời đánh đã bày ra cái trò độc ác này rồi.

Trong lúc đang kỳ kèo trả giá với hệ thống, bản thân Dương Kiệt đã lột xong chiếc áo trên người, bắt đầu chuẩn bị lột tới quần rồi đấy.

" Tôi mượn, tôi mượn được chưa, mau mau giúp tôi giải độc ngay đi ~~!!"

Dương Kiệt đã cắn môi mình tới nỗi chảy cả máu, cố gắng hết sức vẫn không kềm chế được hành vi lột quần, thậm chí đã có thể nhìn thấy hình bóng thoát ẩn thoát hiện của " Tiểu Dương Kiệt" rồi đấy.

" Dính dong, quý khách đã xác định vay mượn linh thạch một triệu một trăm ngàn của hệ thống, đóng lời mỗi tuần là ba trăm ba mươi ngàn linh thạch, mong quý khách sớm trả lời hết nợ nần, xin cám ơn."

" Cái gì? Không phải chỉ một triệu thôi sao? Ở đâu lồi ra thêm một trăm ngàn nữa vậy? có nhầm lẫm gì không?"

" Dính dong, thưa không ạ! Hệ thống luôn luôn đúng, một trăm ngàn kia là phí 10% VAT, chẳng lẽ bạn mua hàng không cần đóng thuế sao?"

" Tôi…." Dương Kiệt không biết dùng lời nào để cãi lại nữa, chỉ muốn lôi tên hệ thống chết dịch đó ra bóp cổ chết cho rồi.

" không cãi nữa, mau giúp tôi giải độc ngay và luôn đi." " Tiểu Dương Kiệt" đã gần như xuất đầu lộ diện, giật mình hoảng hốt không dám kỳ kèo với đối phương nữa, lập tức hạ lệnh giải độc ngay tức khắc.

" Dính dong, yêu cầu của bạn sẽ được thực hiện ngay tức khắc."

Ngay sau khi câu nói của hệ thống vừa dứt, Dương Kiệt lập tức cảm nhận thấy một luồng khí mát lạnh chạy khắp cơ thể, dục vọng đáng sợ trong người lập tức bị dập tắt, động tác lột quần đã ngừng hẳn, không tự chủ ngồi ngã mông xuống đất, hít thở một cách dồn dập, toàn thân chảy đầy mồ hôi lạnh, tựa như vừa đại chiến ba trăm hiệp xong vậy.

Hít hà, hít hà ~~~!!

" May quá, suýt chút nữa thì trở thành diễn viên chính đóng phim AV cho lũ khốn nạn kia xem free rồi."

Ba chân bốn cẳng mặc lại đồ vào người, Dương Kiệt đã tựa như miệng núi lửa có thể bùng nổ bất kỳ lúc nào.

Tự nhiên tốn cả triệu linh thạch một cách vớ vẫn cho tên ma hút máu là hệ thống, Dương Kiệt lúc này chỉ muốn giết người mà thôi.

" Đừng để bố mày biết thằng chết dịch nào bày ra trò này, không lột da xẻ thịt mày bố mày không gọi là Dương Kiệt nữa."

Cố gắng kềm nén cơn phẫn nộ tột cùng trong lòng, mặc xong quần áo chỉnh tề, nhanh chóng bế thốc Diệp Tuyền vẫn còn đang bất tỉnh lên, quay đầu lao trở về trang viên của mình trước rồi tính sau, nếu như lúc này có ai đi qua nhìn thấy không chừng kết tội mình hãm hiếp đồng môn không chừng.

---

Sau khi Dương Kiệt rời khỏi hiện trường được một khắc giờ, một bóng người từ phía sau đùm cây phía xa xuất hiện. Bắt đầu đi thu nhặt những viên ký ức ma thạch đã được bố trí sẵn ở gần đó.

" Không biết tình hình diễn ra thế nào nhỉ? Nghe theo lời Tôn quân sư mình chỉ chờ sẵn ở bên ngoài lối vào khu rừng, đợi khi nhìn thấy con heo mập rời khỏi mới vào đây nhặt lại ký ức ma thạch. Chỉ là con heo mập vào rừng chưa tới nửa canh giờ đã rời khỏi, chẳng lẽ hắn " nhanh" như vậy sao? Làm mình sợ phải ở ngoài bị muỗi đốt hết nửa ngày trời, ai ngờ…. Đúng là thân hình luôn tỷ lệ nghịch với sức dai, hố hố ~~!"

Bóng người này không ai khác chính là tên đã từng quan sát Dương Kiệt tiêu diệt ba tên thuộc hạ của Lăng Hàn Phong vài tháng trước. Hèn chi hệ thống radar không phát hiện được hắn, thì ra hắn mai phục bên ngoài khu rừng chứ không phải ở gần đây.

Bóng người đó vừa thu lượm ký ức ma thạch vừa hí hửng buông lời chế giễu " sức chịu đựng" của Dương Kiệt.

Nếu như Dương Kiệt có mặt ở đây chắc chắn sẽ xoắn tay áo lên cãi tay đôi với hắn: " Bố mày mạnh lắm, chỉ là nãy giờ không làm gì nên mới kết thúc nhanh thôi. Bố mày mà làm thì mày xác định bị muỗi đốt cả ngày đi nhé ~~~!!"

" Hê hê, nhiệm vụ đã hoàn thành, giờ chỉ cần quay về giao lại cho Tôn quân sư rồi chiêm ngưỡng kịch xuân cung thông qua ký ức ma thạch, tuy không phải trực tiếp,cũng không có âm thanh(ký ức ma thạch chỉ ghi hình ảnh không ghi được tiếng) nhưng chắc cũng không kém phần hấp dẫn nhỉ?"

Sau khi thu lượm xong, bóng hình của hắn từ từ biến mất trong không khí, tựa như chưa từng xuất hiện qua vậy.

Đó là kỹ năng đặc biệt của võ hồn của hắn, nên mới được Tôn Hạo Quân giao cho những nhiệm vụ do thám theo dõi như thế này.

----

Két ~~~!

Cánh cửa phòng khách trang viên Tư Mã Phong Vân mở ra, cả Tư Mã Thiên và Tôn Hạo Quân đều phấn khích đứng bật dậy, nhìn thấy người được giao nhiệm vụ quay trở về, lập tức hỏi: " Thế nào? Con heo mập đã xuất hiện trong khu rừng chứ?"

" Bẩm Thiên thiếu gia, Tôn quân sư, đúng như dự đoán, con heo mập đã đi sâu vào trong khu rừng, lúc quay về có cõng theo con bé Diệp Tuyền, tất cả đều diễn ra đúng như kịch bản đã vạch sẵn ạ."

Người phụ trách làm nhiệm vụ chắp tay thi lễ đáp.

" Hahahahaha, vậy là mưu kế của chúng ta đã thành công một nửa rồi, giờ chỉ cần giao cho Lăng Hàn Phong, chúng ta sẽ được chiêm ngưỡng một vở kịch đại chiến đầy hấp dẫn cho mà xem." Tư Mã Thiên phấn khích tột cùng, khoa tay múa chân nói.

Tôn Hạo Quân khẽ ngật đầu hài lòng với mưu kế của mình tiến hành thuận lợi, quay sang người phụ trách nói: " Ký ức ma thạch đâu? Đưa cho ta coi thử."

" hahaha, đúng, đúng, phải coi lại thử cảnh con heo mập nhai đóa hoa tươi như thế nào chứ! Cái thân hình khổng lồ đó đè lên cái thân hình bé bỏng kia chắc đáng sợ lắm nhỉ? Khà khà,Tuy hơi nhức mắt chút, nhưng nhân vật nữ trong đó đáng để chiêm ngưỡng đấy ~~~!!" Tư Mã Thiên nước miếng chảy dài, thèm thuồng phấn khích nói.

Người phụ trách từ trong lòng lấy tổng cộng bốn viên ký ức ma thạch được đặt đúng bốn góc độ khác nhau, còn hơn cả máy quay 360 độ nữa là.

Không tốn thêm thời gian, trực tiếp truyền chân khí vào ký ức ma thạch kích hoạt hình ảnh đã được lưu trữ trong đó.

Lọt vào đôi mắt của cả ba là hình ảnh Dương Kiệt từ phía xa lao tới gần Diệp Tuyền đang ngất xỉu trên mặt đất. Và….

Cả ba không ngừng vang lên tiếng cười và lời bàn tán đầy dâm đãng.