Chương 426: Thẩm Thùy Vân.

Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 426: Thẩm Thùy Vân.

Sự kiện đăng quang và công bố sản phẩm mới của Xích gia đã diễn ra một cách thành công mỹ mãn, tồn đọng lại vô số ấn tượng sâu sắc trong lòng các vị khách tới tham dự, từ háo hức kỳ vọng cho tới phẫn nộ chán ghét, sau đó lại thay thế bằng sự phấn khích khi không uổng công tới tham dự sự kiện và mở mang tầm mắt vì sự mới lạ của Khai Tâm Đan, cho tới mang theo tâm trạng hài lòng thỏa mãn ra về.

Tâm trạng lên lên xuống xuống, đi từ bất ngờ này tới bất ngờ khác như đang ngồi xe lượn siêu tốc quả thật là kích thích quá đi.

Sau khi sự kiện kết thúc, không ít người, đặc biệt là nhóm người như Mạc gia chủ đã nhanh chóng quay trở về gia tộc sắp xếp thu gom trích xuất lại toàn bộ tài sản trong kho gia tộc, chuẩn bị làm một cú lớn sau khi Xích gia tung sản phẩm ra thị trường.

Tất nhiên, cũng không ít người mang theo tâm lý thăm dò ngóng nhìn, chờ đợi phản hồi của thị trường trước rồi tính sau, vì dù sao giá bán của đan dược được định quá cao, không phải ai cũng đủ khí phách và can đảm mạo hiểm.

Và rất có thể, những người thuộc nhóm này sẽ cảm thấy may thay khi không đổ tiền vào mua hớ thua lỗ loại đan dược mới này, những cũng có thể họ phải dùng tay đấm ngực than tiếc khi nhìn thấy người khác kiếm bộn khi dám mạo hiểm nắm bắt cơ hội, ai mà biết được chứ nhỉ??

Trong lúc các gia tộc thế lực trong Sơn Hải thành đang xôn xao bàn tán chuẩn bị về năm loại đan dược Xích gia chuẩn bị tung ra thị trường, quay trở lại phòng làm việc của Thẩm Đại Hải nằm trong khu vực trung tâm của Thẩm phủ, bầu không khí trong phòng đang duy trì ở mức im lặng tới mức đáng sợ.

" Thì ra, đây chính là át chủ bài đã khiến tên lỗ phu đồng ý chấp nhận sự quy hàng của Xích gia, hahahahaha ~~~~~~~~~~!!!"

Thời gian không biết qua đi bao lâu, Thẩm Đại Hải phá vỡ sự im lặng bằng tiếng cười nói vang dội khắp gian phòng, không khó có thể nghe thấy trong giọng điệu của lão mang theo sự phẫn nộ và bất cam, thậm chí có chút ghen tỵ.

" Cũng không trách, nếu như thay thế bổn gia chủ đứng vào vị trí của Thẩm Đại Dũng, cũng sẽ động lòng trước viên kẹo ngọt mà Xích gia đưa ra cho mà xem."

Nói tới sau cùng, sắc mặt của Thẩm Đại Hải đột nhiên trở nên lạnh lùng tràn đầy sát khí tới cực độ: " Chỉ là, đó không phải là lý do để tên lỗ phu khốn kiếp đó muốn làm gì thì làm, nguy hại ảnh hưởng tới lợi ích của cả gia tộc chúng ta~~!!!"

" Đã thăm dò ra danh tánh của tên luyện đan sư đang đứng phía sau Xích gia chưa???"

" Bẩm gia chủ, thuộc hạ đang gia tăng mật thám tiến hành thăm dò, sẽ có kết quả trong thời gian sớm nhất ạ."

" tốt tốt, tên đan dược sư này chính là mấu chốt quan trọng trong cuộc giao chiến giữa Thẩm gia và Xích gia lần này, ngoài ra, đây cũng có thể là cơ hội thăng tiến của Thẩm gia cũng không chừng ~~!!"

Thẩm Đại Hải vừa nói vừa dùng tay vuốt cằm, đôi mắt không tự chủ lóe qua tia sáng đầy tham vọng.

Xem ra lão già này đã nhắm tới Dương Kiệt rồi.

Thực tế thì đừng nói là Thẩm Đại Hải, một luyện đan sư có thể mang lại lợi ích khổng lồ cho một thế lực như Dương Kiệt, ai mà không thèm khát mong muốn sở hữu chứ??

" thuộc hạ hiểu ý của gia chủ rồi ạ. Sau khi xác nhận danh tánh của vị luyện đan sư bí ẩn đó, sẽ lập tức cho người tiếp xúc lôi kéo về phía chúng ta ạ. Chỉ là ……" " có gì cứ nói ~~!!"

" không biết là chúng ta sẵn sàng đáp ứng điều kiện tới mức nào đối với vị luyện đan sư đó ạ??"

Thẩm Đại Hải khẽ díu mày trước câu hỏi của Thẩm Nghệ Mưu. Quả thật, nếu như điều kiện đưa ra quá thấp, đối phương thậm chí có thể không thèm gặp mặt nói chuyện với bên mình nữa là. Còn đưa ra quá cao, phải thông qua cái ngật đầu của mình, Thẩm Nghệ Mưu nào dám tự ý quyết định chứ??

Đối với vấn đề này, ngay cả Thẩm Đại Hải cũng tỏ ra do dự. Nhưng sự do dự này chỉ trong tích tắc đã được lão thay thế bằng sự kiên quyết, nghiêm giọng nói: " Nếu như có cơ hội tiếp xúc với vị luyện đan sư đó, hãy nêu rõ thiện chí của bổn gia chủ rằng, những gì đối phương nhận được tại Xích gia hiện tại, Thẩm gia sãn sàng trả hơn gấp ba lần. Nếu như có thể, thậm chí Thẩm gia có thể miễn phí cung cấp tài nguyên luyện đan và thay mặt đối phương kinh doanh thành phẩm sau khi tung ra thị trường, doanh thu thu được Thẩm gia sẽ không lấy một xu, tất cả mọi doanh thu nhận được sẽ trả lại hết cho đối phương."

Câu nói đầy chắc nịch của Thẩm Đại Hải đã khiến Thẩm Nghệ Mưu không kìm được phải há hốc ngơ ngác vì độ chơi sộp của lão ta.

Đối đãi gấp ba lần không thực sự quá đáng, đó là điều hiển nhiên nếu như muốn lôi kéo được nhân tài từ tay kẻ địch. Chỉ là, đãi ngộ cuối cùng quả thật có chút vượt qua giới hạn chấp nhận của một người thông thường.

Sẵn sàng bỏ tiền thu mua tài nguyên cho đối phương sử dụng thoải mái, sau khi thành phẩm tung ra thị trường, thậm chí làm việc không công giúp đối phương bán ra thị trường, toàn bộ số tiền bán đan dược thu được sẽ trả lại hết cho đối phương mà bản thân không nhận lấy một xu.

Nói thẳng ra là Thẩm gia không những hưởng lợi được gì từ Dương Kiệt, ngược lại còn đổ tiền ngược lại để cung phụng đối phương, nếu như không phải thằng điên thằng khùng thì chắc chắn là đang ấp ủ một âm mưu kinh thiên động địa nào đó mới dám chơi lớn tới mức này.

Tuy hiện giờ Thẩm gia có thể thu mua tài nguyên luyện đan với giá rẻ mạt, nhưng khi số lượng lớn và không thu lại được một đồng nào, có ngày lỗ cho sặc máu phá sản chứ đừng đùa.

Phá sản thì hơi quá đáng vì bản thân Thẩm gia vẫn còn có thể duy trì thị trường cấp thấp thay vì cạnh tranh thị trường cấp cao của Dương Kiệt. Nhưng mà là biết được đối phương có tham lam vô độ, được nước làm tới, không ngừng yêu câu gia tăng cung cấp nguyên liệu mặc dù bản thân chưa chắc sử dụng tới chứ??? Tới khi đó Thẩm gia sẽ đưa hay là không đưa đây?? Không đưa, đồng nghĩa làm trái lời hứa hẹn ban đầu, chọc giận đối phương không ngừng trực tiếp quay người bỏ đi, thế là mọi nỗ lực của Thẩm gia từ trước tới giờ đổ sông đổ biển à??

Còn tuân theo ý nguyện của đối phương, ngân sách tài sản của Thẩm Gia chắc chắn sẽ thâm hụt nặng nề, cứ ngày này qua ngày khác gánh một gánh nợ khổng lồ như thế, không xử lý cẩn thận không chừng phải trả giá bằng cả một gia tộc hùng mạnh như Thẩm gia đấy.

tất nhiên, Thẩm Đại Hải không nghĩ vậy. Như đã nói, Dương Kiệt chính là mấu chốt quan trọng trong cuộc chiến giữa Thẩm gia và Xích gia, lúc này bất chấp tất cả để lấy lòng chèo kéo đối phương, chỉ là phương án tạm thời, đợi tới khi Thẩm gia đảo ngược tình thế đánh bại xong kẻ thù truyền kiếp của mình, hoặc thậm chí học lén được phương pháp tẩy luyện đan dược của Dương Kiệt xong, đó cũng chính là ngày tàn của cả Xích gia và chính anh ta.

tất cả mọi thứ đều nằm trong kế hoạch tính toán của Thẩm Đại Hải hết rồi, chứ dễ gì ăn được đồng xu cắc bạc của lão chứ???

" Thuộc hạ hiểu rồi ạ." Sau một thoáng bất ngờ, Thẩm Nghệ Mưu lập tức hiểu ra quyết tâm và mưu đồ của chủ nhân mình, là một thuộc hạ thông minh, không nên có quá nhiều ý kiến và nghi vấn đặt ra, chỉ cần cố gắng hết sức hoàn thành nhiệm vụ được giao xuống một cách xuất sắc là được rồi.

" Chỉ là, nếu như đối phương từ chối ….." " Trên thế gian này, tạm thời chưa có một ai có thể từ chối lời đề nghị của Thẩm gia xong mà có thể nhìn thấy mặt trời mọc vào sáng ngày hôm sau, ngươi hiểu ý bổn gia chủ rồi chứ nhỉ???" " vâng, thuộc hạ hiểu rồi ạ. Đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ ~~~~!!"

Thẩm Đại Hải đã làm và nhượng bộ tới mức này, nếu như đối phương còn không biết điều, lão vô cùng sẵn sàng ăn không được thì đạp đổ tất cả, tuyệt đối không thể để cho Xích gia có cơ hội hồi sinh.

Chỉ cần mất đi vị luyện đan sư bí ẩn chống lưng, " liên minh" Xích gia và Thẩm Đại Dũng chắc chắn sẽ sụp đổ, tới khi đó mình ra tay giải quyết hai kẻ địch không đội trời chung kia, chỉ đơn giản dễ dàng như trở bàn tay mà thôi.

" Còn nữa, Thẩm Thùy Vân sắp quay trở về Sơn Hải thành, ngươi hãy chuẩn bị sắp xếp đón tiếp thật chu đáo, tuyệt đối không được để ả phật lòng có cớ gây chuyện với chúng ta, hiểu rõ rồi chứ???"

Đối với việc Thẩm Thùy Vân quay về Sơn Hải thành để thăm gia tộc người thân của mình, Thẩm Đại Hải không thể không thận trọng, dặn dò Thẩm Nghệ Mưu một cách cẩn thận để đón tiếp vị " đại thần" đáng sợ này.

" Thuộc hạ hiểu rồi ạ, chắc chắn sẽ không để Thẩm tiểu thư có cơ hội trút giận lên gia chủ ạ." " hồ hồ, ngươi làm việc ta yên tâm."

Nói xong, vẫy vẫy tay để Thẩm Nghệ Mưu rời khỏi, một mình tiếp tục ngồi lỳ trên ghế làm việc, sắc mặt u ám và đôi mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm về hướng cửa ra vào, lẩm bẩm nói rõ: " hy vọng ngươi đủ thông minh biết tự nắm bắt cơ hội cho bản thân ….."

--- ---------

Trên dãy núi chiều dài vạn trượng của Vọng Nguyệt Sơn, một tòa dinh thư trang hoàng tráng lệ thuộc hàng nhất nhì nằm trên khu vực gần đỉnh núi, chỉ cách Tông Chủ Các khoảng vài dặm, hiên ngang nằm sừng sững như vẻ kẻ đứng trên đỉnh cao cúi nhìn chúng sinh hèn thấp ở dưới chân mình vậy.

Tuy tổng thể diện tích không thể sánh bằng hoàng cung của Ưng hoàng ở vương triều Thiên Ưng, nhưng nếu so về độ xa hoa tráng lệ thì hoàng cung của một vương triều tâm trung chỉ như một con cóc ghẻ so vẻ đẹp với một thiên nga cao quý mà thôi.

Tòa dinh thư nguy nga tráng lệ được xây dựng với tầng thể kiến bằng một loại gỗ có tên là Nhật Nguyệt, loại gỗ hấp thụ nhật nguyệt tinh hoa hàng chục thậm chí hàng trăm năm, thân gỗ phát ra những vầng sáng màu ánh vàng trông vô cùng sang trọng và bắt mắt. Không chỉ sang trọng đẹp mắt, gỗ Nhật Nguyện còn sở hữu độ bền kiên cố gấp trăm lần so với các loại kim loại thông thường, tầng tầng lớp lớp lầu các cung điện xây dựng nằm trong khối kiến trúc hình chữ nhật được bao quanh bởi dòng sông lượn khúc như song long cuộn tròn.

Chỉ tính riêng giá trị của tòa dinh thư này thôi, cũng đủ để mua lấy toàn bộ lãnh thổ một vương triều cấp thấp rồi.

Kiến trúc lầu các cung điện xây dựng nằm xen kẽ giữa vô số khu vườn vạn hoa đua nở thơm ngát, sông núi nhân tạo như hàng trăm hàng ngàn con rồng đang bay lượn qua lại trong dinh thư nếu như ngắm nhìn từ trên không trung xuống, chỉ có thể dùng từ " hoàng tráng tới mức khó tin" để hình dung.

Và một tòa dinh thư " siêu hạng" như thế này, mới đủ tư cách để trở thành nơi cư trú của vị đan dược đại tông sư tương lai, một trong những nhân vật sáng chói nhất và có địa vị thậm chí không thua kém các tông chủ là bao trong Thánh Hỏa Tông nói riêng và cả khu vực U Châu nói chung, Thẩm Thùy Vân, Thẩm đại sư!!

Một trong những tòa tháp cao nhất và tráng lệ nhất trong dinh thư, và cũng là nơi làm việc riêng của Thẩm Thùy Vân thường ghé tới hàng ngày, một bóng người với bộ trang phục cung đình cao quý, khuôn mặt bầu bĩnh dễ thương lúc này đã lem nhem mồ hôi, đôi mắt nhắm chặt lại với cặp lông mi dài cong vút lâu lâu động đậy nhấp nháy một cái, trên đỉnh đầu không ngừng nhấp nháy một chiếc đỉnh ba chân hai tai, thân đỉnh khảm vàng, thân đỉnh khắc họa đầy vô số hình vẽ linh thú với tư thế vây quanh và triều bái đỉnh đỉnh.

Võ hồn cấp 6 của Thẩm Thùy Vân, Linh Lung Huyền Thiên Đỉnh!!

Tuy chỉ là một võ hồn cấp 6 không hơn không kém, nhưng cho dù là một thiên tài quái vật sở hữu võ hồn cấp 9, cấp 10 hay thậm chí là thánh phẩm, cũng không dám bước tới trước mặt Thẩm Thùy Vân khinh thường chê cười cô ta. Ngược lại còn phải ngưỡng mộ ghen tỵ, thậm chí sẵn sàng ngật đầu đồng ý cái một dùng võ hồn thánh phẩm của mình chỉ để đổi lấy cái võ hồn cấp 6 của Thẩm Thùy Vân nữa là.

Tuy chỉ là võ hồn cấp 6, nhưng không biết cao quý giá trị hơn gấp bao nhiều lần so với những thánh phẩm võ hồn thông thường.

Ít nhất với địa vị của một luyện đan đại tông sư, cho dù đi tới các tông môn hùng mạnh nhất ở khu vực trung ương, cũng có thể đứng ngang hàng với các vị tông chủ. Thứ mà người sở hữu võ hồn thánh phẩm cũng chưa chắc vươn tới được.

Ở khu vực U Châu, người sở hữu võ hồn cấp 9, cấp 10 đã thuộc tầng lớp đứng trên đỉnh điểm của chuỗi thức ăn, có thể tung hoành ngang dọc nhận được sự tôn trọng tiếp đón một cách trịnh trọng nhất. Nhưng khi tiến thẳng tới khu vực Trung ương. Không có thánh phẩm võ hồn trở nên cũng không dám đứng ra tự xưng mình là thiên tài.

Nên nhớ, nhóm người này chỉ mới đạt tới cấp bậc thiên tài, còn cấp bậc cao quý hơn nữa, thuộc dạng quái vật hào kiệt, vẫn còn là một khoảng cách xa vời vợi chứ đừng nói là dám bước ra đứng ngang hàng với các vị tông chủ hùng mạnh ở khu vực Trung Ương.

Và võ hồn cấp 6 của Thẩm Thùy Vân chính là trường hợp đặc biệt giúp cô ta đạt tới độ cao không tưởng đó.

Nhiệt độ trong phòng đang không ngừng tăng cao với tốc độ chóng mặt, mồ hôi tuôn chảy ướt đẫm cả bộ trang phục cung đình trên người, nhưng điều đó không thể khiến Thẩm Thùy Vân bị phân tâm, tất cả mọi tập trung đều đổ dồn hết vào chiếc lồ luyện đan khổng lồ được làm bằng đồng cao cấp khảm đầy hoa văn kỳ lạ đang bốc khói ngun ngút không ngừng ở phía trước mặt cô ta.

" Mở ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!"

Thời gian không biết qua đi bao lâu, Thẩm Thùy Vân đang nhắm mắt dồn hết thần thức vào lò luyện đan ở trước mặt đột nhiên mở to đôi mắt long lanh to sáng tràn đầy linh khí của mình ra, hai tay không ngừng vẽ ra dấu ấn, cho tới cuối cùng hai ngón tay của tay phải tạo thành thế chỉ chĩa thẳng về phía lò luyện đan, miệng hét lớn.

Boong ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!