Chương 222: Vạn Niên Thông.

Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 222: Vạn Niên Thông.

" mối nguy hiểm đã giải quyết xong, chúng ta tiếp tục lên đường truy tìm Vạn Niên Thông thôi, càng sớm thu thập được nó càng tốt, bổn thiếu gia chán ngắt cái nơi chim không đẻ nổi trứng này lắm rồi."

Hoàng Dung và Cửu Thúc đưa mắt nhìn nhau một cái, khẽ ngật đầu đồng ý, vì chính họ cũng quá chán ngắt cái nơi quỷ quái này rồi, chỉ mong mau chóng tìm được thứ cần tìm rồi rời khỏi càng sớm càng tốt.

" Gâu gâu, Khoan đã." Cả nhóm vừa bước đi được vài bước, giọng nói của Hao Thiên Khuyển từ phía sau vang lên khiến họ phải ngừng bước, quay người lại tỏ ra tò mò nhìn chằm chằm vào đối phương chờ đợi nó muốn nói gì.

" Lão già, bổn cẩu gia có lời khuyên dành cho ngươi đây. Tốt nhất là ngươi nên ở lại nơi này tiếp tục hấp thụ vong hồn ác linh để gia tăng thực lực cho bản thân, vì cơ hội như thế này không nhiều, với thực lực của ngươi hiện giờ có đi thêm đám nhóc kia cũng chưa chắc giúp ích được gì, chi bằng tiếp tục ở lại gia tăng thực lực của mình, không chừng sau này có cơ hội thể hiện cũng không chừng." Hao Thiên Khuyển từ từ bước tới trước mặt cả nhóm, nghiêm giọng nói.

Dương Kiệt mang theo vẻ mặt nghi ngờ khó tin nhìn chằm chằm vào Hao thiên Khuyển ở trước mặt. Không phải lời khuyên của nó không đúng hay bất hợp lý gì cả, chỉ là, sao con cẩu xực lại sao đột nhiên tốt bụng thế này?? Có âm mưu gì chăng??

" này này, ánh mắt của ngươi có ý gì đây?? Lời khuyên của bổn cẩu gia là thế, còn nghe hay không nghe là tùy các ngươi, đúng là lâu lâu định làm việc tốt mà còn bị nghi ngờ, lấy lòng dạ tiểu nhân đi suy bụng của quân tử, hừ hừ." dứt câu, trực tiếp bước thẳng về phía trước không thèm quan tâm tới nhóm Dương Kiệt nữa.

Quân tử? một con chó như ngươi?? Tên hiểm ác nham hiểm nhất chính là ngươi đây chứ đâu, ở đó mà quân với chả tử.

Mặc dù tỏ ra nghi ngơ dụng ý của Hao Thiên Khuyển, nhưng Dương Kiệt cũng không thể phản bác tính hợp lý lời khuyên của hắn, đưa mắt liếc nhìn Hoàng Dung một cái, sau đó cả hai quay sang ngật đầu với Cửu thúc đồng ý ý kiến của Hao Thiên Khuyển vừa đề ra.

Cửu thúc tỏ ra do dự việc có nên ở lại gia tăng thực lực hay đi theo giúp, khẽ liếc nhìn Hao Thiên Khuyển ở phía xa, đối phương chắc chắn sẽ không để mặc cho Dương Kiệt và Hoàng Dung gặp nguy hiểm tới tính mạng đâu, nên cũng tỏ ra yên tâm đôi chút, ngật đầu đồng ý nán lại ở nơi này, đợi khi hấp thụ đủ năng lượng, sẽ đuổi theo cả nhóm sau.

Và thế là nhóm Dương Kiệt chia tách thành hai nhóm, Cửu thúc ở lại hập thụ vong hồn ác linh, Dương Kiệt, Hoàng Dung và Hao Thiên Khuyển tiếp tục đi sâu vào trong khu rừng để truy tìm Vạn Niện Thông.

" Dung nhi hãy yên tâm, với Tiên Thiên Đạo Thể và bí thuật đáng sợ của Cửu thúc, chắc chắn ông ta sẽ không gặp bất kỳ nguy hiểm nào đâu, ngược lại đây còn là cơ duyên của ông ta nữa là." Nhìn thấy Hoàng Dung không ngừng ngoải đầu lại tỏ vẻ lo lắng cho Cửu thúc, Dương Kiệt lập tức lên tiếng an ủi.

Hoàng Dung khẽ ngật đầu một cái, cả nhóm nhanh chân rảo bước đi sâu vào bên trong khu rừng.

Tuy mất đi " bóng đèn sáng" như Cửu thúc soi đường, nhưng vẫn còn một " bóng đèn" dự Phòng như Hao Thiên Khuyển, cộng thêm đám vong hồn ác linh lúc này đã khiếp sợ tới nỗi không dám ló đầu ra, nên nhóm Dương Kiệt vô cùng thảnh thơi đi sâu vào trong mà không gặp bất kỳ trở ngại nào cả, như đang đi dạo trong sân vườn sau nhà mình vậy.

" Đó, đó chính là Vạn Niên Thông sao????" Di chuyển hết nửa ngày trời, cuối cùng nhóm Dương Kiệt đã nhìn thấy một cây thông khổng lồ nổi bật trong khu rừng nằm ở đường chân trời phía xa.

Theo ước tính của Dương Kiệt, từ nơi đang đứng di chuyển tới đích ít nhất cũng phải thêm nửa canh giờ nữa, từ phía xa đã nhìn thấy rõ cây thông như thế này, thể tích của nó tuyệt đối đáng sợ, chiều cao của nó ít nhất phải cả trăm mét là ít.

Không chút do dự chần chừ, mục tiêu đã xuất hiện ngay trước mắt, Dương Kiệt phấn khích dẫn theo Hoàng Dung phóng nhanh về phía cây thông khổng lồ.

Khi nhìn thấy cây thông ở phía xa, đôi mắt của Hao Thiên Khuyển lóe qua tia sáng dị thường, miệng lẩm bẩm nói nhỏ: " hy vọng không vượt quá xa so với dự tính của mình."

" Chính là nơi này???" Sau nửa canh giờ di chuyển nhanh về đích đến, nhóm Dương Kiệt đã đặt chân vào khu vực sinh trưởng của hàng loạt cây thông. Chỉ thấy xung quanh khu rừng bị bao phủ bởi những cây thông lớn nhỏ khác nhau, chỉ là thể tích của chúng không khác biệt quá nhiều so với cây thụ ở vùng ngoài, chỉ duy nhất một cây thông khổng lồ nổi bật nằm ở vị trí trung tâm giữa đám đông mà thôi.

Đứng từ phía dưới nhìn lên, Vạn Niên Thông này chẳng khác gì một tòa nhà cao tầng chọc trời, ít nhất cũng tương đương với tòa cao ốc cao nhất Việt Nam tính từ thời điểm Dương Kiệt xuyên không tới thế giới này, cũng phải trên 100m là ít, thậm chí có phần cao hơn nữa là.

Tâm trạng phấn khích khi nhìn thấy mục tiêu của mình nhanh chóng được thay thế bằng vẻ lo lắng. Cây thông cao lớn như thế này, chặt nó mang về bằng cách nào đây???

Khẽ cúi đầu xuống liếc nhìn đôi tay " mỏng cơm" của mình, Dương Kiệt đã khóc không thành tiếng.

" gâu gâu, bớt những suy nghĩ tính toán không thực tế đi nhóc, trước mắt hãy giải quyết vấn đề quan trọng đi đã." Hao Thiên Khuyển hiếm có khi lộ ra vẻ mặt cảnh giác thận trọng nhìn chằm chằm vào cây Vạn Niên Thông ở phía xa, nghiêm giọng nói.

" ý của ngươi là ….." Rầm ~~~ rầm ~~~~ rầm ~~~~~!!! Crack ~~~ crack ~~~~ crack ~~~~~~ crack ~~~~~~~~~~~~!!!

Dương Kiệt còn chưa kịp hiểu ý đối phương muốn nói gì, đột nhiên cảm nhận thấy mặt đất rung chuyển dữ dội, tựa như đang xảy ra trận động đất cấp 9 vậy, đất đá khói bụi tung bắn ngập trời, Dương Kiệt và Hoàng Dung thậm chí không thể đứng vững té ngã trên mặt đất, mang theo vẻ mặt kinh hãi khó tin nhìn chằm chằm về phía xa.

Chỉ thấy cây Vạn Niên Thông ở phía xa rung chuyển dữ dội, gốc rẽ từ dưới mặt đất trồi thẳng lên, giống hệt như hiện tượng ác linh vong hồn nhập xác vào cây thụ như cả nhóm vừa mới bước vào khu rừng.

Vạn Niên Thông cũng đã hồn sinh???!!

Chẳng lẽ có vong hồn ác linh nhập xác vào Vạn Niên Thông?? Không phải Vạn Niên Thông sinh trưởng nhờ vào hấp thụ vong hồn ác linh sao?? Chúng gặp phải bỏ chạy còn không kịp, lấy đâu ra can đảm để nhập xác điều khiển được Vạn Niên Thông chứ???

" Gâu gâu, đồ ngốc, Vạn Niên Thông hấp thụ vong hồn ác linh để trưởng thành, trải qua ngàn năm vạn năm hấp thụ năng lượng, cho dù là một con heo cũng thành tinh rồi. Lúc này cảm nhận được ngươi có ác ý chặt cây nhổ rẽ nó, nó không nổi điên vùng lên chống cự tấn công ngươi mới là lạ á." Hao Thiên Khuyển nhanh chóng đưa ra lời giải thích.

ực ực ~~~~~~~~~~!!!

Cảm nhận khí thế đáng sợ từ Vạn Niên Thông phát tán, Dương Kiệt không kềm được tê tái cả da đầu, suýt chút nữa thì tè ướt cả quần. Khí thế của nó thậm chí còn đáng sợ hơn khí thế của Hao Thiên Khuyển nữa kìa!

" Ngươi đã biết trước điều này sao không nói sớm hả???" Dương Kiệt vừa giận vừa hoảng sợ quát thẳng vào mặt Hao Thiên Khuyển, đồng thời trong lòng không ngừng chửi ra mắng mẹ tên chủ thợ rèn trời đánh kia, kêu mình đi thu thập Vạn Niên Thông khác gì đẩy mình vào chỗ chết??

" gâu gâu, bớt nói chuyện nhảm nhí vô ích đi nhóc, tập trung giải quyết vấn đề quan trọng trước mắt đã." Hao Thiên Khuyển mang theo vẻ mặt nghiêm túc từ từ bước ra phía trước, lạnh lạnh nói: " những thời khắc quan trọng như lúc này thì bổn cẩu gia phải bắt buộc ra tay thôi."

Hao Thiên Khuyển không thể không đứng ra, vì dường như sự trưởng thành của Vạn Niên Thông đã vượt xa sự tính toán của nó, trông chờ vào Dương Kiệt và Hoàng Dung lúc này?? Chẳng khác nào đẩy cả hai vào chỗ chết cả.

gào ~~~~~~~~~!!!

Vạn Niên Thông đột nhiên gào lớn một tiếng đầy căm phẫn, chính giữa thân cây đột nhiên " mọc" thêm hai chiếc cành khổng lồ như cánh tay của con người, trực tiếp vỗ thẳng về phía nhóm Dương Kiệt ở phía dưới.

" Hao Thiên Tiêu Nguyệt, mở ~~~~~~~~~~~~~~!!!!" Không chỉ Dương Kiệt và Hoàng Dung, ngay cả Hao Thiên Khuyển cũng không kềm được biến sắc khi nhìn thấy " cánh tay khổng lồ" của Vạn Niên Thông vỗ thẳng xuống, nó lập tức ngẩng cao đầu gào lớn một tiếng, bầu trời tựa như bị vỡ tung ra, nhường chỗ cho một ánh trăng khổng lồ xuất hiện, tia sáng ánh trăng từ trên cao chiếu thẳng vào cơ thể của Hao Thiên Khuyển, cơ thể của nó lập tức phình to ra với tốc độ chống mặt, chỉ trong chốc lát đã to lớn bằng một quả núi nhỏ, thậm chí không thua kém gì thể tích của Vạn Niên Thông cả.

Xem ra lần này Hao Thiên Khuyển đã chơi thật rồi nhỉ??

" Chiến ~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!" Chỉ thấy cơ thể của Hao Thiên Khuyển lập tức cuộn tròn lại, toàn thân phát sáng như một bóng đèn, một quả cầu năng lượng khổng lồ, trực tiếp ủi thẳng về phía Vạn Niên Thông ở trước mặt.

Rầm ~~~~ rầm ~~~~~ rầm ~~~~~~~~~~~~~!!

Hai " vật thể" khổng lồ không ngừng va đập vào nhau, uy lực tàn phá không thua kém gì một trận động đất cấp 12 thực thụ, vô số cây thông lớn nhỏ ở khu vực xung quanh chỉ trong nháy mắt đã bị sàn bằng.

Cũng may là Dương Kiệt phản ứng nhanh nhạy, lúc Hao Thiên Khuyển vừa chuẩn bị lao vào giao chiến đã nhanh chân kéo lấy Hoàng Dung nhảy lùi ra xa, lúc này cách nơi giao chiến hơn cả chục cây số mà còn có thể cảm nhận được khốc liệt của cuộc chiến đang nổ gia, nếu như lúc nãy không kịp bỏ chạy, e rằng đã bị chôn vùi tan tành như những cây thông " vô tội" kia rồi.

Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~!!! Oẳng oẳng ~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Sau vô số pha va đập vào nhau bất phân thắng bại, Hao Thiên Khuyển dần tỏ ra yếu thế, trực tiếp hứng trọn một cú tát trời giáng vào cơ thể, miệng gào lên một tiếng đầy đau khổ, trực tiếp bị đánh bay ra xa.

Rầm ~!!!

Cú tát uy lực kinh hoàng của Vạn Niên Thông trực tiếp đánh bay Hao Thiên Khuyển ra xa cả chục cây số, té ngã ngay vị trí cách Dương Kiệt và Hoàng Dung đang đứng không xa, cơ thể nhanh chóng thoát khỏi trạng thái phát sáng, thậm chí có dấu hiệu xì hơi thu nhỏ lại với tốc độ chóng mặt.

Chỉ trong chớp mắt, thể tích của Hao Thiên Khuyển đã thu nhỏ chỉ còn hai phần ba so với thể tích lúc ban đầu.

" Luc, à không, Hao Thiên Khuyển, có sao không??" Dương Kiệt và Hoàng Dung hốt hoảng chạy tới ngay bên cạnh Hao Thiên Khuyển, tỏ vẻ lo lắng hỏi.

Hao Thiên Khuyển là hy vọng cuối cùng của cả nhóm, nếu như ngay cả nó cũng không đánh lại Vạn Niên Thông, chỉ còn cách bất cam quay đầu bỏ chạy mà thôi.

" oẳng oẳng, mẹ kiếp, đau chết bổn cẩu gia rồi. Không ngờ tên khốn đó lớn mạnh như vậy, thất sách quả thật là thất sách." Hao Thiên Khuyển không ngừng lăn lộn trên mặt đất như muốn xoa đi cơn đau trên cơ thể, miệng đầy bất cam bức xúc nói.

Không phải sao? Nếu như là một ngàn năm trước, Hao Thiên Khuyển chỉ cần hắt hắt hơi là Vạn Niên Thông đã tan xương nát thịt mất tiêu rồi. Lúc này thần lực bị giảm, thực lực bị giáng xuống tới mức thê thảm, đúng là hổ xuống đồng bằng bị chó hiếp mà. ủa, hình như có gì sai sai thì phải.

" Nếu như thật sự không thể, thì hãy bỏ chạy đi." Mang theo vẻ mặt bất cam nhìn chằm chằm vào Vạn Niên Thông đang di chuyển về hướng này, Dương Kiệt cắn răng quyết định nói.

Tuy mất đi cơ hội thu thập đầy đủ nguyên liệu, nhưng chỉ cần giữ được cái mạng lúc này, đợi sau này lớn mạnh rồi quay lại đòi món lại nợ cũng được mà.

Không gì quan trọng bằng mạng sống của mình cả!