Chương 1. Huyền Linh Đại Lục.

Ninja Tại Dị Giới

Chương 1. Huyền Linh Đại Lục.

Chương 1. Huyền Linh Đại Lục. Kẻ xuyên việt đen đủi nhất.

Ma thú sơn mạch, khu rừng rậm được mệnh danh là cái nôi của Yêu Thú. Cả một khu vực rừng rậm rộng lớn này có diện tích gần bằng một Vương Quốc. Với sự xuất hiện của vô số các Yêu Thú Mạnh mẽ nằm ở trung tâm của rừng rậm, nơi này xác thực chính là cấm địa đối với nhân loại.
Nhưng cũng không hoàn toàn là như vậy, khu rừng rậm này tuy là cấm địa đối với nhân loại. Nhưng đó lại là nơi mưu sinh của đa số các Võ giả cũng như Ma Pháp sư. Bởi vì Yêu Thú, mặc dù nguy hiểm, nhưng nó có thể đem lại các vật liệu cần thiết cho nhân loại như Yêu đan, da thú, răng,... Rất nhiều những thứ khác nữa tùy thuộc vào mục đích của họ.

Trở lại với chính truyện.
Trong khu rừng rậm xung quanh được phủ kín bởi cây cối rậm rạp. Lúc này, một tên thanh niên ước chừng 14, 15 tuổi đang vội vã chạy trốn. Phía sau là một đàn ba con sói đen đang đuổi theo với tốc độ rất nhanh.
Nhìn lướt qua y phục trên người của tên thanh niên này tuy có phần hơi rách nát, nhưng chất liệu vải thì cực kì tốt. Có thể đoán ra rằng tên thiếu niên này xác thực là con của một gia tộc nào đó khá hiển hách.

- Con mẹ nó! Xuyên thì cũng xuyện rồi! Nhưng mà sao lão tử lại đen đủi như vậy hả? Đám chó con khốn kiếp, lão tử mà có thực lực thì bố giết hết cả đàn. Chó má mà!
Hai chân vẫn thoăn thoắt chạy thẳng về phía trước, đồng thời Mạc Huyền Vũ cũng không nhìn được cơn giận mà hét lên.

Hắn vẫn còn nhớ rất rõ, mới chỉ vài tiếng trước hắn cùng đám đồng bọn vẫn còn đang đi Off fan Naruto. Sau đó thì cả bọn dẫn nhau đi ăn nhậu vì lâu ngày rồi không gặp. Mạc Huyền Vũ khi đó đã uống hơi quá chén, cho nên hắn say quá và gục ngay tại bàn. Hắn vẫn còn nhớ rõ tiếng cười cùng như tiếng gọi của lũ bạn.
Vậy mà khi hắn ngủ say và bây giờ tỉnh lại thì lại phát hiện bản thân đang ở nơi này. Nếu như là xuyên việt bình thường thì cũng thôi đi, nhưng mà hắn vừa mới tỉnh dậy thì đã phải vắt chân lên cổ mà chạy trốn khỏi lũ chó sói này.

Nới này có tên là Huyền Linh Đại Lục, một khối đại lục hết sức rộng lớn và gần như là không có điểm kết. Đông thời cũng là nơi mà Mạc Huyền Vũ đang cắm rễ.
Giống như Trái Đất, thế giới này có vùng biển chiếm tới 1/5. Còn lại ba phần kia là sa mạc, rừng rậm và cuối cùng đó là hai cực băng tuyết có tên là Bắc Vực và Nam Vực.
Tại nơi này có khá nhiều chủng tộc. Đông dân nhất là Nhân Tộc, sau đó tới Tinh Linh Tộc, Linh Tộc (chủng tộc hỗn hợp của các nhân thú, ai chơi BNS chắc biết tộc này), Nhân Ma tộc,.v.v...

Tất cả các chủng tộc ở nơi này đều lấy việc tu luyện Chân Khí và gia tăng tu vi làm gốc. Họ hấp thu linh khí tự nhiên vào cơ thể để chuyển hóa thành chân khí và rồi đột phá các đẳng cấp.

Vạn năm trước, trên mảnh đất màu mỡ này chỉ có duy nhất một chức nghiệp mang tên Võ giả. Bọn họ một lòng cầu đạo tu tiên. Thế nhưng thời đại suy thoái, nhân loại trên toàn đại lục đã sáng tạo ra thêm một lớp tu luyện nữa với sức mạnh không kém gì võ giả. Đó là Pháp sư.

Kể từ khi Pháp Thần đầu tiên xuất hiện trên đại lục, khi đó một cơn sóng thần về Ma thuật đã chính thức làm náo loạn cả thế giới Tu Chân giả này. Những ma thuật của ông ta khiến cho không ít các Võ giả phải nhận lấy đau khổ.

Bắt đầu tiến vào con đường tu luyện, mỗi người đều phải bước qua con đường Khai Mạch. Sau đó mới tới Luyện Khí, Trúc cơ, Kim đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Đại thừa, Độ Kiếp. 10 cảnh giới. Mỗi cảnh giới sẽ chia 10 cấp. 10 cấp độ này cũng dùng cho cả Ma Pháp sư.

Lão Thiên! Ta muốn sức mạnh!
Mạc Huyền Vũ trong lòng gào thét, hắn cũng đã đọc qua bao nhiêu truyện xuyên việt ở địa cầu, lên google search có mà hàng đống, không ngờ cũng có ngày hắn xuyên cmn việt. Thế nhưng không thể ngờ được, hắn lại là kẻ đen đủi nhất trong số các thanh niên xuyên việt.

Thời gian vẫn cứ chậm rãi trôi đi, Mạc Huyền Vũ vẫn cứ chạy. Hắn dùng hết sức lực còn sót lại của mình để chạy trốn. Bởi vì hắn chỉ có hai cái kết cục, đó là chạy để tìm đường sống, hai là dừng lại và chịu đựng cái thế thảm khốc nhất.

Không biết qua bao nhiêu lâu, Mạc Huyền Vũ cũng đã cảm thấy mệt mỏi. Hai chân hắn dường như đã không còn chút sức lực nào nữa. Hai mắt của hắn cũng trở nên mờ dần.
- Chết tiệt, mình phải chết ở đây sao? Đúng là không cam tâm mà!
Từ sâu thẳm trong lòng, Mạc Huyền Vũ không cam tâm. Hắn không muốn kết thúc một cách nhanh chóng như vậy.

Lúc này, Mạc Huyền Vũ không thể nào phát hiện ra được, cặp mắt của hắn đã hoàn toàn biến đổi. Một cặp mắt có màu đỏ như máu, bên trong có một dấu phẩy màu đen.

Lúc này, hai mắt của Mạc Huyền Vũ đã nhoè đi khá nhiều rồi, hắn lúc này chỉ có duy nhất một móng muốn được sống sót. Chính cái mong muốn này đã khiến hắn có thể tiến xa tới như vậy. Trong lúc chút suy nghĩ cuối cùng sắp biến mất, Mạc Huyền Vũ đột nhiên dẫm phải một hố. Chính xác hơn là một cái cửa động, do hụt đà, cho nên cả cơ thể của hắn ngã gục xuống phía cửa động. Cơ thể của hắn lúc này trông không khác gì một quả bóng. Hắn lăn như chưa bao giờ được lăn và dần dần biến mất trong bóng tối của cái hang này.

Ba con chó sói đang truy đuổi con mồi của mình và sắp thành công săn được con hàng Mạc Huyền Vũ. Thì đột nhiên hắn bị rơi xuống hang động kia. Mặc dù tiếc nuối, nhưng chúng cũng chỉ dám đứng ngoài hú vài tiếng rồi chạy đi. Bọn chúng tuy chỉ là Yêu Thú cấp 2, nhưng bản năng mách bảo chúng không nên tự tiện bước vào căn động đó. Cho nên chúng mới từ bỏ con mồi dễ dàng như vậy. Chúng không thể biết bên trong có cái gì, nhỡ đâu là một con yêu thú cao cấp hơn chúng đang tu luyện trong đó thì sao? Khi đó cả ba con sói này không bị biến thành thức ăn của nó mới là lạ.

Trở lại với Mạc Huyền Vũ, ngay khi trượt chân ngã xuống hang động này. Hắn đã triệt để bất tỉnh, hắn không còn nhận biết được cơ thể hắn ra sao nữa.