Nhị Thứ Nguyên Vô Danh Hệ Thống

Chương 1: Nhật

Nhật năm nay 21 tuổi, cuộc sống của hắn khá là nhàn nhã, hắn từ bé đã bị tự kỉ, hầu như lúc nào cũng nhốt mình trong 4 bức tường, nhưng khi 15 tuổi hắn đã tìm được thứ cứu giúp mình, đó là Internet, chơi game, đọc truyện, xem phim, đó là những thứ không thể thiếu trog cuộc sống của một thằng tự kỉ.

Cuộc sống của hắn cứ thế lặp đi lặp lại, nhiều khi hắn cũng thấy mình giống như con lợn, nhưng vì lười biếng nên hắn không sửa đổi. Bố mẹ hắn đã li dị từ khi hắn còn bé, vì cha hắn là một cái giám đốc nên hàng tháng gửi trợ cấp cho hắn không dưới 20 triệu, chừng đó cũng thừa để hắn ăn chơi xả láng rồi.

Nhưng không, một đứa tự kỉ như hắn thì tiền đâu phải vấn đề, hắn chỉ muốn có một người quan tâm hắn, vậy thôi là đủ. Khi bố mẹ hắn li hôn, vì hắn còn quá nhỏ nên bố hắn nhận nuôi hắn, đến khi hắn 14 tuổi thì bố hắn có tình nhân và cô ta không đồng ý để hắn lại, vì đó mà hắn bị bố cho một khoản tiề n rồi đuổi ra ngoài.

Ở trên mạng ai cũng biết Nhật vì hắn đánh Liên minh rất hay vì lẽ đó mà ít nhất ở trên mạng thì hắn không cô đơn.

Hôm nay hắn nhận được lời mời đi offline trên nhóm chat của hắn, tuy hắn cũng định không đi nhưng nghĩ thế nào hắn lại bấm đồng ý. Việc mà những thằng tự kỉ ghét nhất đó là: Ra ngoài, đúng, đó là ra ngoài. Ở cái thời tiết se lạnh của Hà Nội khi mùa đông thì ra ngoài là một lựa chọn hết sức tồi tệ. Mặc cái áo khoác, đi đôi giày thể thao và ra ngoài, vì địa điểm offline gần nhà hắn nên chỉ cần đi qua hai con phố là tới. Vì đang là mùa đông nên xung quanh hắn chỉ có lèo tèo vài người, đang đi qua đường thì một chiếc ô tô điên lao tới, tuy phía trước có người nhưng có vẻ như không có ý định dừng lại, thế rồi chiếc xe cuối cùng cũng đụng vào hắn, hắn chỉ nghe xung quanh có tiếng hét lên một cái rồi hắn không nhớ gì nữa.

Một kết thúc cũng có nghĩa là lại có một bắt đầu mới

Hắn mở mắt ra, một đôi mắt đen tuyền, không đau đớn, không cảm xúc, hắn ngỡ ngàng nhìn xung quanh rồi tự hỏi " Đây là đâu, không phải ta bị xe đụng sao ", hắn cảm thấy đầu óc hắn rất thoải mái, không như khi trước. Chợt, một cảnh cửa hiện ra trước mắt của hắn, hắn do dự một chút rồi đẩy cửa vào, khi hắn bước vào thì một khung cảnh hiện ra trước mặt hắn, một thảo nguyên rộng, có thể nhìn thấy cả đường chân trời, còn bầu trời xanh ngát, không biết rộng hơn khi trước bao nhiêu lần.

Khi hắn đang ngơ ngác thì một giọng nói từ trong đầu hắn vang lên
" Vô Danh hệ thống tải xuống hoàn thành, xin hỏi người chơi có hay không cài đắt?"

"Đây là, không phải chứ..." hắn lầu bầu nhỏ rồi cũng lên tiếng "Có, cài đặt "hắn vừa nói thì giọng nói kia lại tiếp tục vang lên " Cài đặt thành công "

Khi tiếng nói kia vang lên thì trong đầu hắn một trận đau ập tới, như có hàng triệu con run chui vào trong não hắn, nói tuy dài nhưng tất cả diễn ra trong một giây:v

Sau vài giây quằn quại thì cuối cùng trận đau kia cũng hết, trước mắt hắn bây giờ là một cái bảng nhỏ.

"Người chơi xin đặt tên!! "

Yêu cầu đặt tên sao?

Sau một hồi suy tư, thì hắn cuối cùng cũng làm ra quyết định " Vậy lấy tên Hitomi đi "

"Xác nhận id người chơi Hitomi "

"Hoàn Thành"