Chương 118: Muội Khống, Liếm Cẩu

Nhị Thứ Nguyên Thần Tượng Âm Nhạc

Chương 118: Muội Khống, Liếm Cẩu

Tadashi Ringo bước chân ra ngoài, nàng nhìn thấy Sakura và Rin đang giữ khoảng cách thì cũng đoán ra được chút gì.

"Yên tâm a, Rin năng lực không thể tác động lên người kẻ khác!!!."

Tadashi Ringo mở miệng nhắc nhở một tiếng, nếu như Tohsaka Rin là hệ siêu nhân thì nàng có lẽ thực sự tác động lên người khác, nhưng hệ tự nhiên thì không có năng lực này.

Hệ tự nhiên chỉ có thể khống chế nguyên tố và ảnh hưởng đến tự nhiên mà thôi, cũng không có khả năng ảnh hưởng đến người khác.

Cho dù có ảnh hưởng thì cũng là nguyên tố gây ra phản ứng, tỷ như băng thì khiến cho người khác lạnh.

Nhưng băng này là ở bên ngoài băng, còn người lạnh chẳng qua chỉ bị ảnh hưởng mà thôi.

...

Nghe được Tadashi Ringo nhắc nhở, Matou Sakura trong lòng lo lắng cũng buông xuống, nàng đi đến trước mặt Rin cúi người áy náy nói, "Tỷ tỷ, thật xin lỗi!!!."

Nàng cũng không giống như vừa rồi sợ Tohsaka Rin, cho nên Matou Sakura cũng tỉnh táo lại, biết vừa rồi hành động sẽ tổn thương Rin.

Nhìn thấy Matou Sakura cúi đầu xin lỗi thì Tohsaka Rin trong lòng khó chịu cũng biến mất vô tùng.

Trên thực tế Tohsaka Rin chỉ là cảm giác bị người xa lánh mà thương tâm mà thôi, nàng cũng không có tức giận đến Matou Sakura trên người.

Vừa nãy nàng cũng không rõ ràng mình có ảnh hưởng đến Matou Sakura hay không, nếu như nàng biến Sakura thành bảo thạch thì đó mới là nàng suốt đời không thể tha thứ sự tình.

"Không sao, ta tha thứ cho ngươi rồi!!!."

Tohsaka Rin mỉm cười, nàng lắc đầu mở miệng nói.

Matou Sakura nghe được Tohsaka Rin chịu tha thứ thì cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng áy náy cũng không có vì vậy mà tiêu tan.

Bởi vì việc này làm Matou Sakura nhớ đến trước kia mình, nàng thời điểm bị côn trùng trú trong cơ thể lúc, nàng cũng tự cho mình là không sạch sẽ.

Matou Sakura cũng thương xuyên sợ hãi Tadashi Ringo ghét bỏ nàng, vì trên người nàng đồ vật mà không ưa thích nàng.

Bởi vì Tadashi Ringo mà nàng loại này suy nghĩ cũng sớm quên đi, nhưng hôm nay Tohsaka Rin tình huống khiến nàng nhớ lại.

Matou Sakura đã từng trãi qua cho nên nàng rõ ràng cảm giác sợ bị bài xích là thế nào, cho nên vừa rồi mình hành vi khiến bản thân rất tức giận.

Tohsaka Rin nhìn Matou Sakura dáng vẻ thì cũng biết nàng đối với chuyện vừa rồi vẫn để ở trong lòng.

Nàng rất muốn nói cái gì đó, nhưng Tohsaka Rin cũng không biết nên nói cái gì, nàng cũng không phải là rất giỏi ăn nói cho lắm.

Cũng không biết nên làm thế nào nguyên nhủ Matou Sakura không cần để ở trong lòng.

Tohsaka Rin trong lòng buồn bực, nàng ánh mắt chuyển về phía Tadashi Ringo, nàng đối với Ringo nháy mắt.

Tadashi Ringo cũng không lập tức hành động, cũng làm làm ra biểu thị nào, cứ như đối với Tohsaka Rin hành vi không thấy tựa như.

Trên thực tế Tadashi Ringo cũng sớm nhìn ra được Tohsaka Rin dự định, nàng cũng biết đối phương đang biểu thị cái gì.

Nhưng Tadashi Ringo cũng không dự định trợ giúp Tohsaka Rin, nàng muốn tự để cho Tohsaka Rin xử lý.

Chuyện này Tadashi Ringo nếu như muốn giúp thì cũng không khó, an ủi khuyên nhủ hài tử nàng làm ra không ít.

Cùng lắm thì Tadashi Ringo vận dụng 《Chữa Trị Chi Hôn》 cũng có thể giải quyết được chuyện này.

Nhưng Tadashi Ringo không làm.

Cũng không phải là nàng lười làm hay là Tadashi Ringo trả thù hoặc trêu chọc Tohsaka Rin, mà là nàng cảm thấy chuyện này có lợi.

Loại này cảm xúc áy náy mặc dù cũng không phải cảm xúc tốt, nhưng không có nghĩa là nó cũng mang lại chuyện xấu.

Mang tâm lý áy náy Matou Sakura có lẽ sẽ cảm giác mình thiếu sót, nàng cũng sẽ cố gắng cải thiện và bù đắp nó.

Như vậy Tohsaka Rin có được cơ hội được muội muội hồi báo, khiến quan hệ bọn họ cảm tình tỷ muội trở nên thân thiết hơn, còn Matou Sakura có được cơ hội cải thiện bản thân.

Vì vậy Tadashi Ringo cảm thấy không cần xen vào, nhiều khi xen vào có khi còn hại Matou Sakura cũng không chừng ấy chứ.

"Đáng ghét, hỗn đản tỷ tỷ."

Nhìn thấy Tadashi Ringo không để ý đến bản thân, Tohsaka Rin trong lòng tức giận không chỗ phát tiết.

Nàng dám chắc chắn là Tadashi Ringo phát giác được, Ringo cũng không phải người bình thường, nếu như Ringo không phát giác được nàng ý tứ thì Tohsaka Rin trăm cái cũng không tin.

Tohsaka Rin trong lòng ủy khuất, nàng vừa nãy bởi vì hoảng sợ cho nên mới mắng chửi, nàng không phải đã xin lỗi rồi sao? Vậy mà còn hẹp hòi không chịu tha thứ.

Tohsaka Rin trong lòng buồn bực, nàng không muốn muội muội vì chuyện này mà canh cánh trong lòng.

Tadashi Ringo cũng không biết mình lòng tốt bị Tohsaka Rin nghĩ lệch đi chỗ khác, nếu biết thì ‘có lẽ’ nàng chỉ cười cho qua a.

...

"Tỷ tỷ, ngươi còn tức giận sao?."

Nhìn thấy Tohsaka Rin sắc mặt đỏ bừng, ánh mắt đầy sắc bén, Matou Sakura nhíu mày lại mở miệng nói.

Nàng ánh mắt toát ra sương mù, trong lòng Matou Sakura rất ủy khuất.

"Không phải, Sakura ngươi hiểu lầm!!! Ta làm sao lại tức giận đâu."

Nghe được Matou Sakura thanh âm, Tohsaka Rin cũng tỉnh táo lại, nàng nhìn Matou Sakura ủy khuất dáng vẻ thì luống cuống lên.

Tohsaka Rin trong lòng bực bội, nàng tức giận người là Tadashi Ringo, mà không phải Matou Sakura.

Càng buồn bực là Tohsaka Rin lại không thể nói đi ra, bởi vì nàng lo lắng Ringo hẹp hòi sẽ trả thù gây xích mích nàng tỷ muội.

"Nhìn dáng vẻ của ngươi, rõ ràng là đang tức giận!!!."

Matou Sakura có chút không tin nhìn Tohsaka Rin, nàng mở miệng nói.

"Không phải, Sakura nhất định phải tin tưởng ta, ta làm sao có thể giận ngươi đây."

"Mặc dù không thể phủ nhận chuyện ta không vui là sự thật, nhưng ta thật sự không có giận ngươi."

Nghe được Matou Sakura lời nói thì Tohsaka Rin luống cuồng lên, nàng mở miệng liên tục giải thích, ánh mắt nàng rất chân thành tựa như muốn nói ngươi nhất định phải tin ta.

Đồng thời Tohsaka Rin cũng cố nặn nụ cười, nàng lo lắng Matou Sakura lại hiểu lầm chuyện gì nữa thì khổ.

"Thật sao?."

Nghe được Tohsaka Rin giải thích thì Matou Sakura ánh mắt dao động, nàng mở miệng đối với Tohsaka Rin vấn đạo.

Mặc dù Matou Sakura học được thủ đoạn có thể quan sát cảm xúc người khác, nhưng nàng chỉ là gà mờ mà thôi.

Nếu như một người cố gắng giả vờ thì Matou Sakura cũng không nhìn ra được thật hay giả.

"Đương nhiên là thật, Ta làm sao có thể giận đáng yêu Sakura đây!."

Tohsaka Rin gật đầu liên tục, nàng mở miệng vui vẻ đối với Matou Sakura nói, lần này nàng cười là thật mà cũng không phải giả, bởi vì Sakura giống như đã tin lời nàng nói.

ÀÀ mà không đúng, Matou Sakura tin tưởng đây là chuyện đương nhiên, bởi vì Tohsaka Rin đang nói đều là thật, nàng xác thực không có giận Sakura.

Matou Sakura nghe vậy thì cũng tin lời Tohsaka Rin nói, đồng thời vẻ mặt nàng cũng đỏ lên, mặc dù bị khen ngợi đáng yêu không ít lần, nhưng chính diện nghe vẫn cảm thấy ngượng ngùng.

"Hì hì, Sakura đỏ mặt thật đáng yêu!!!."

Tohsaka Rin nhìn hiếm thấy ngượng ngùng biểu cảm Sakura, nàng nhịn không được cười lên, nàng ôm chặt lấy Sakura mở miệng nói.

...

Tadashi Ringo ánh mắt liếc nhìn ấu Sakura và ấu Rin cả hai hài hòa bầu không khí thì khẽ lắc đầu.

Nàng ngắm nhìn Tohsaka Rin, không hiểu sao Ringo cảm thấy Tohsaka Rin rất giống liếm cẩu, liếm đến giai đoạn cuối.

Rõ ràng là từ đầu đến cuối Tohsaka Rin giống như không có làm gì sai hay có lỗi, ngược lại Matou Sakura giống như có lỗi ở việc sợ hãi Rin.

Nhưng Tohsaka Rin cái này muội khống hóa thân làm liếm cẩu, nàng là người phiền muộn nhất người kia, nhưng lại phải gắng sức trấn an lấy muội muội mình.

Tadashi Ringo thở dài một hơi, không thể không nói Tohsaka Rin rất ưa thích Matou Sakura, ở trong nguyên tác cũng có thể thỉnh thoảng thấy được.

Chẳng qua bởi vì Tohsaka Rin ngạo kiều tính cách khiến cho nàng rất khó mà cùng Matou Sakura thành thật với nhau khiến bọn họ giống như rất khó thân cận.

Hơn nữa bởi vì gia tộc khác biệt, khiến cho Tohsaka Rin rất khó mà dùng thân phận tỷ tỷ đối với Matou Sakura nói chuyện.

Trên thực tế nếu chỉ gia tộc khác biệt thì cũng không có gì, đáng nói nhất đó chính là Tohsaka Tokiomi tên kia có lẽ đã cố gắng phủ nhận Matou Sakura hay là nói Tohsaka Rin là Sakura cũng không còn là muội muội nàng.

Nếu không Tadashi Ringo cũng không hiểu được loại này quan hệ, bởi vì theo nàng lấy ở trong nguyên tác Sakura cùng Rin quan hệ có lẽ còn so với người xa lạ càng hỏng bét.

Nếu như không phải cả hai người bọn họ đối với nhau có một loại đặc biệt tình cảm thì chỉ sợ đã sớm trở mặt thành thù.