Chương 104: Matou Sakura Vạch Trần

Nhị Thứ Nguyên Thần Tượng Âm Nhạc

Chương 104: Matou Sakura Vạch Trần

Tadashi Ringo cũng không biết bởi vì nàng giải thích mà dẫn đến Tohsaka Rin muốn hủy diệt đi Chén Thánh ý gì, cho dù biết thì Tadashi Ringo cũng không mấy quan tâm.

Nàng thiếu cái gì chứ, Tadashi Ringo sẽ không bao giờ thiếu Chén Thánh.

Tadashi Ringo bản sao ở nhiều thế giới song song khác nhau, nàng chiếm đoạt được Chén Thánh có thể nói là vô số.

Chẳng qua đối với ước nguyện Tadashi Ringo không có hứng thú, nàng chỉ lấy 《Chén Thánh》 làm nguồn năng lượng cung cấp cho bản sao hoạt động thời gian đủ dài mà thôi.

Tiện thể nhắc luôn, vừa nãy Tadashi Ringo cho Tohsaka Rin và Matou Sakura ví dụ cũng không phải là ô nhiễm 《Chén Thánh》, mà là thuần khiết loại kia.

Nếu như là ô nhiễm 《Chén Thánh》 thì cũng không phải như vậy cho nhân loại sống được vài năm, mà là chân chính hủy diệt ngay lập tức loại kia.

Cho nên nói Emiya Kiritsugu muốn cứu vớt thế giới từ 《Chén Thánh》 đây chỉ là một loại nằm mơ trong mộng mà thôi.

Cho dù 《Chén Thánh》 không bị ô nhiễm hắn cũng không thể mang đến cho nhân loại bất kỳ cứu vớt nào, chẳng qua chỉ là phương thức khác dẫn đến hủy diệt mà thôi.

Emiya Kiritsugu theo một cách nào đó rất đáng thương, Tadashi Ringo không đáng thương hắn hành xử với ước mơ ngây thơ đồ vật.

Nàng đáng thương chính là hắn vận mệnh, sở hữu 《 Khởi Nguyên》là 【Cắn Đứt Và Kết Nối】, cũng đồng dạng đó là vận mệnh của hắn.

Vận mệnh của Emiya Kiritsugu tựa như tên 《 Khởi Nguyên》của hắn, hắn giết bao nhiêu người thì đồng dạng cũng cứu bao nhiêu người.

Đây là sự đáng thương của hắn, bản thân luôn đang cho là cứu vớt người khác, nhưng lại không ý thức được mình đang hại người khác.

Emiya Kiritsugu muốn thực hiện được ước nguyện của mình, trừ phi hắn thoát khỏi vận mệnh vòng tròn, nếu không thì những thứ nên xảy ra vẫn sẽ xảy ra.

...

" Hô!! Thật mệt mỏi!!."

Matou Sakura và Tohsaka Rin trở về nhà, các nàng uể oải nằm trên giường than thở.

Zenjou Aoi nhìn một màn này thì cười lắc đầu, tiểu hài tử dạng này nàng cũng không phải là lần đầu nhìn thấy.

Thời điểm đang vui đùa lúc bọn hắn cứ như được buff đồng dạng, sẽ không bao giờ cảm thấy mệt mỏi, nhưng trở về nhà lúc thì lăn đi ra như vừa mới làm khổ cực sự tình gì đó.

" Nói mụ mụ nghe, hôm nay chơi những gì?."

Zenjou Aoi ngồi lên nệm, nàng trợ giúp Tohsaka Rin cởi tất chân đi ra, nàng mở miệng hỏi thăm đối phương.

Tohsaka Rin lật người ra, nàng giơ chân lên cho Zenjou Aoi dễ dàng cởi tất chân, sau đó cũng không chút nào không kiên nhẫn kể đi ra.

Zenjou Aoi nghe Tohsaka Rin hưng phấn kể lại thì cũng mỉm cười, đồng thời trong lòng cũng thở dài một hơi.

Quá khứ lúc nàng cũng không có chú ý, nhưng hiện tại nếu thật sự chú ý thì Zenjou Aoi cũng biết nàng không làm trọn vẹn mẫu thân bổn phận.

Hiện tại nhìn Tohsaka Rin vui vẻ nàng cũng ý được, đồng thời Zenjou Aoi cảm thấy có lẽ bị đuổi đi ra cũng không tính là xấu.

" Đúng, mẫu thân, ngày hôm nay bọn ta gặp phải Matou Kariya tên kia." Tohsaka Rin giống như nhớ lại chuyện gì, nàng mở miệng nói.

Nghe xong Tohsaka Rin lời nói thì Zenjou Aoi động tác vô ý thức dừng lại, nàng mở miệng nghi hoặc nói, "Sau đó thì sao?."

Đối với Tohsaka Rin giả vờ ‘ Mạo hiểm’ để trốn đi ra Zenjou Aoi cũng biết đến, cho nên khi nghe đối phương nhắc đến Matou Kariya làm nàng liên tưởng đến Tohsaka Rin sẽ bị bắt trở về.

Nàng mặc dù không hy vọng Tohsaka Rin trốn đi, nhưng Zenjou Aoi đồng dạng cũng muốn Tohsaka Rin ở lại đây.

Cho nên nghe được Tohsaka Rin lời nói nàng không nhịn được lo lắng lên.

Nhưng rất nhanh Zenjou Aoi cũng khôi phục trở lại cảm xúc, bởi vì nếu như Tohsaka Rin ở lại đây, điều này đã nói lên Tohsaka Rin tạm thời cũng không rời đi.

" Mụ mụ không cần lo lắng, trước khi cuộc chiến 《Chén Thánh》 còn chưa kết thúc, tỷ tỷ không cần trở về!!."

Không đợi Tohsaka Rin trả lời, Matou Sakura ở bên cạnh đã thay đối phương mở miệng, Matou Sakura là hảo hài tử khéo hiểu lòng người, nàng đương nhiên là nhìn ra Zenjou Aoi trong mắt chứa lo lắng.

Nghe được Zenjou Aoi yên lòng xuống, mặc dù Chén Thánh thời gian cũng không dài, nhưng như vậy cũng đầy đủ.

Dù sao Tohsaka Rin theo cách nào đó nhất định phải kế thừa 《Ma Thuật Khắc Ấn》, cho nên Zenjou Aoi sớm đã chuẩn bị tinh thần cho việc Tohsaka Rin rời đi.

Cho nên hiện tại nghe được Tohsaka Rin ở lại không bao lâu, nhưng Zenjou Aoi cũng không có gì là không thích ứng.

" Mụ mụ, ngươi có phải hay không đã khôi phục lại?."

Nhìn chằm chằm Zenjou Aoi biểu lộ, Matou Sakura nghiêm túc nhìn đối phương mở miệng nghi vấn, mặc dù nghi vấn, nhưng càng giống như là khẳng định.

"AAh?."

Nghe được Matou Sakura nghi vấn, Zenjou Aoi có chút không kịp phản ứng khẽ kêu lên một tiếng.

" Mụ mụ, ngươi không cần tiếp tục giả vờ, ta biết ngươi đã không sao!! Hơn nữa chỉ sợ ngươi đã rất sớm khôi phục a!."

Matou Sakura cũng không dự định cho Zenjou Aoi bất kỳ cơ hội giải thích hay phản kích, nàng lại một lần nữa chắc chắn mở miệng nói.

Zenjou Aoi trong lòng nao nao, nàng vốn đang muốn giả ngây thơ đánh trống lãng, nhưng nhìn thấy Matou Sakura ánh mắt đầy kiên quyết và chắn chắn, nàng cũng ý thức được bản thân bại lộ.

Nàng cúi thấp đầu xuống cũng không nói cái gì, nàng biểu thị trầm mặc, không lên tiếng phản đối hay phản bác, xem như là ngầm thừa nhận Sakura lời nói.

Tohsaka Rin biểu lộ mờ mịt, nàng giống như đang muốn nói ‘ các ngươi đang nói sự tình gì? ’ biểu lộ, Matou Sakura đổi chủ đề quá nhanh khiến cho nàng có chút không kịp phản ứng.

" Chằng lẽ là mụ mụ ngươi?."

Tohsaka Rin đầu óc xoay chuyển rất nhanh, nàng khiếp sợ nhìn Zenjou Aoi không nói ra lời, mẫu thân nàng bệnh tình không có, chuyện này Tohsaka Rin rõ ràng, cho nên Matou Sakura nhắc đến Zenjou Aoi khôi phục việc này làm cho Tohsaka Rin nghĩ đến tâm thần bệnh kia.

Khác với Matou Sakura, nàng sống cùng với Zenjou Aoi lúc bị bệnh thời điểm không dài, cho nên khoảng thời gian này Zenjou Aoi biểu hiện bình thường nàng không có suy nghĩ nhiều.

Đối với Tohsaka Rin mà nói, Zenjou Aoi lúc bình thường mới là bình thường, còn bệnh lúc nói là không bình thường.

Nhưng đối với Matou Sakura mà nói, Zenjou Aoi lúc bị bệnh mới là bình thường, còn nàng lúc bình thường mới là không bình thường.

Đoạn thời gian này Matou Sakura vẫn chú ý đến Zenjou Aoi tình huống, nàng phát hiện Zenjou Aoi chỉ ở trước mặt Ringo giả ngây thơ mà thôi.

Còn ở thời điểm khác thì Zenjou Aoi biểu hiện rất ít, càng giống như là không có bệnh nào cả.

" Mụ mụ, chúng ta cần nghiêm túc tâm sự một chút!!." Tohsaka Rin ngồi dậy, nàng bàn tay nhỏ đặt lên vai của Zenjou Aoi nghiêm túc nhìn đối phương mở miệng nói.

Tohsaka Rin phát hiện mọi chuyện không đơn giản như nàng tưởng tượng, bởi vì Tohsaka Rin phát giác được Matou Sakura bên trong lời nói có vấn đề.

Matou Sakura nói qua mẫu thân đã sớm khôi phục, sớm ở đây là đoạn thời gian nào, là nàng trước khi đến đây hay là nàng đến đây trong khoảng thời gian này?

Nếu như trong khoảng thời gian nàng đến đây còn tốt, nếu như là trước khi nàng đến đây thì Tohsaka Rin cảm thấy có chút không ổn.

Mặc dù vấn đề này Tohsaka Rin cảm thấy không có khả năng lắm, nhưng nàng trực giác luôn cảnh báo nàng là Zenjou Aoi đã khôi phục trước khi nàng đến nơi này.

Như vậy Zenjou Aoi vì sao lại giả bệnh? Tohsaka Rin nàng nghĩ mãi không ra.

" Ân!!." Zenjou Aoi nhẹ nhàng gật đầu, xem như đồng ý cùng nữ nhi tâm sự, nàng trong lòng có chút phức tạp.

Zenjou Aoi có chút không ngờ là mình lại bị Matou Sakura phát hiện, xem ra là nàng quá mức chủ quan dẫn đến kết quả.

Scathach thì đã phát giác được lâu, cho nên Zenjou Aoi cảm thấy không cần thiết ở trước mặt đối phương giả vờ.

Còn hai nữ nhi của nàng, Zenjou Aoi vẫn vô ý thức xem bọn họ còn nhỏ, còn rất ngây thơ, cho nên cũng không có dùng nhiều tâm tư giả vờ.

Nhưng nàng không ngờ việc này lại bị Matou Sakura phát giác ra.

Zenjou Aoi cũng không biết ở nơi này ngây thơ người chỉ có một mình nàng mà thôi, Tohsaka Rin bởi vì không để ý cho nên không phát giác mà thôi.

Còn Matou Sakura thì đã trả qua Matou gia tộc sự kiện kia, nàng tâm trí ý thức cũng không còn như hài tử sáng sủa.

Scathach thì không nói, còn Tadashi Ringo thì sớm đã ý thức được Zenjou Aoi không còn bệnh, chẳng qua nàng không có suy nghĩ đến việc Zenjou Aoi giả vờ, mà xem là đối phương đang chậm khôi phục mà thôi.

Dù sao theo logic thì Zenjou Aoi không có lý do giả bệnh, cho nên Tadashi Ringo cũng không liên tưởng đến kết quả này.

Cho nên nói, từ đầu đến cuối chỉ có duy nhất một mình Zenjou Aoi ngây thơ mà thôi, là ai cũng biết nàng bệnh không còn.

Nếu như Zenjou Aoi biết thì có lẽ nàng sẽ khóc đi, vốn bản thân ngây thơ chỉ là giả vờ mà thôi, thật không là nàng ngây thơ lại là sự thật.