Chương 112: Phát hiện bất ngờ.

Nhị Thứ Nguyên Hành Trình Hậu Cung

Chương 112: Phát hiện bất ngờ.

Soul Society

Sắp bốn năm trôi qua từ sự kiến Nagami xin vắng mặt và tạo nên môt sự oanh động không nhỏ bằng cách sử dụng hai Kido cùng lúc của mình đã khiến cả Soul Sociey chấn động.

Suốt bốn năm qua không thiếu tử thần thích sử dụng kido cũng muốn giống như hắn sử dụng cả hai cùng một lúc đều không thành, đặc biệt là quân đoàn chuyên nghiên cứu kido nhưng khiến họ phát điên là không ai thành công cả.

Thậm chí vì muốn tìm được cách sử dụng được chúng cùng một lúc mà cả quân đoàn còn kéo tới trụ sở của Yamamoto để thăm hỏi tìm tung tích của Nagami khiến ông nghe xong giở khóc giở cười.

Thực sự ra chính bản thân ông còn không biết tung tích hắn ở đâu từ khi bốn năm trước phái người ngầm theo bảo vệ, vậy mà còn bị Nagami phát giác trốn thoát che dấu hành tung.

Sau khi nghe Yamamoto nói không biết tung tích của hắn thì cả nhóm lại kéo tới nhà của Miyako cầu xin nàng chỉ chỗ Nagami cho họ biết khiến mọi người nhìn mà vừa cười vừa tội cho họ.

Chính các nàng cũng chẳng biết hắn đi đâu và tung tích cũng chẳng biết khiến họ lo lắng không thôi, cũng may trước khi đi hắn có làm một vật kido giữ linh lực của hắn trong đó để Nagami vẫn còn sống mới khiến họ yên lòng không thôi.

Và chỉ còn một tháng nữa thôi thì lễ tốt nghiệp tiếp theo sẽ diễn ra làm cho các học viên và lẫn mọi người vô cùng mong chờ đặc biệt là chờ người đó xuất hiện.



Thế giới nhân loại

Ở một góc hoang vắng nào đó của thành phố cổ lúc này có vòng xoáy xuất hiện lấp tức một thanh niên tuấn tú nhảy ra từ trong đó với bộ trang phục hiện làm hắn càng có mị lực hấp dẫn ánh mắt nữ nhân không thôi.

"Hửm?! lạ nhỉ không phải về Soul Seciety liền à … sao giống bản thân còn đang ở thế giới nhân loại …"

Người này không ai khác chính là Nagami vừa dùng năng lực xuyên không quay về, nhưng hắn chợt nhận ra bản thân không phải quay lại nơi ban đầu giống như lúc trước mà là xuất hiện ở thế giới nhân loại.

"Không sao … cảm giác Soul Society rất gần xem ra ta không về sai thế giới là được … đi tham quan một chút."

Hắn sau đó cảm giác thi hôn giới tồn tại liền mỉm cười không vội quay về liền muốn xem thế giới bây giờ như thế nào vì hắn cảm giác ở đây có khí tức tan thương của thời cổ đại trước khi đón chờ kỷ nguyên văn minh.

Bước ra một vòng quan sát thì đúng như hắn nghỉ nơi này là trước thời văn minh đây là trải qua hòa bình sau chiến tranh vẫn chưa có điện năng sử dụng, trang phục mọi người mắc khả cổ điển nên khi hắn ăn mặc khá hiện đại cùng với gương mặt tuấn tú hấp dẫn biết bao nhiều ánh mắt của mọi người nhất là nữ nhân.

Các nàng lần đầu tiên nhìn thấy một người tuấn tú vừa mặc trang phục suất khí như hắn nên hai mắt tỏa sáng cùng vẻ ngượng ngùng cúi đầu lén lút quan sát.

Nagami thấy liền mỉm cười dù sao không giống thế giới văn minh sau này các nữ nhân vô cùng mạnh dạn và đôi khi là trực tiếp tiếp cận những người như hắn, nhưng bây giờ các nàng vẫn còn ngượng ngùng lén lút quan sát làm hắn cảm giác vô cùng thú vị.

Trong lúc quan sát thì bất ngờ hắn đi tới chỗ một nhà thờ bị sụp đổ chả hiểu vì sao nó lại hấp dẫn bản thân mỉm cười ở lại quan sát một lúc.

"Hửm?!"

Bắt ngờ hắn cảm giác từ xa có vô số bước chân chạy tới đây thì quay về hướng đó thì một mỹ nữ xinh đẹp trong trang phục nữ sơ đang hốt hoảng chạy trốn còn phía sau là một nhóm người dân đang cầm các dụ cụ làm nông đuổi giết nàng.

"Đứng lại mụ phù thủy …."

"Không được để ả ta thoát được mau đuổi theo."

"Chúng ta phải loại bỏ thứ ác nghiệt khỏi thế giới này."

Lúc này đuổi theo nàng từ là vô số người từ già trẻ lớn bé gì cũng đều có cả họ vô cùng tức giận lẫn căm ghét đuổi giết nó nàng hò hét.

Nàng trong sự đau buồn lẫn sợ hãi hốt hoảng bỏ chạy thì nhìn thấy một người nam nhân tuấn tú phía trước đang quan sát thì nhìn thấy hắn thì nàng ngẩn người một cái nhưng khi nghe âm thanh đuổi giết phía sau thì khôi phục lại tinh thần vội chạy trốn.

Đợi khi họ chạy ngang qua mặt hắn thì Nagami nhìn nàng có cảm giác quen thuộc như từng nhìn thấy ở đâu rồi, nhưng không nhớ ra điều này khiền hắn ngạc nhiên.

Vì hắn trước giờ chưa từng xuống thế giới loại người bao giờ ngoại trừ xuyên không gian đến thế giới kia mà thôi nên cảm giác quen thuộc này khiến Nagami ngạc nhiên.

"Vị mỹ nữ này có thể cho ta hỏi là chuyện gì đang xảy ra vậy? … tại sao mọi người lại đuổi giết nàng vậy." Nagami lúc này bước tới một mỹ nữ đang đứng quan sát không xa gương mặt hiện ra sự câm hặn nhìn theo họ.

"A … ngươi không lẽ từ nơi khác mới tới sao?" Mỹ nữ bất ngờ được hắn bắt chuyện ngạc nhiên một cái nhìn thấy hắn tuấn tú như vậy liền vui vẻ lẫn ngượng ngùng hỏi ngược.

"Đúng vậy … ta mới tới đây hôm nay." Hắn gật gù một cái.

"Vậy à, chuyện là thế này …" Sau khi nghe hắn nói vậy nàng liền gật gù một cái rồi gương mặt hiện ra sự câm hận nói ra.

Thì ra là cái nữ nhân kia là một nữ sơ ở đây mà nhà thờ chính là nơi lúc trước nàng và các vị nữ sơ khác ở đây chỉ là theo một thời gian dài thì họ phát hiện nàng không hề biến lão mà nhan sắc vẫn xinh đẹp như bình thường điều này khiến họ sợ hãi lẫn khiếp sợ không thôi.

Sau đó thì có vài người đột nhiên chết thì có một số lời đồn hiện ra như là nàng giết chết họ hút hồn gia tăng tuổi thọ và nhan sắc của mình, nên điều này khiến mọi người bắt đầu tin tưởng nên mới bắt đầu đuổi giết nàng.

Nagami sau khi nghe xong liền ngạc nhiên ra mặt một cái hắn cũng hiểu tại sao lại cảm giác mỹ nữ sơ lúc nãy có cảm giác quen thuộc rồi.

"Thì ra là nàng …."



Ban đêm.

Một nơi khá xa thị trấn trên một thỏa nguyên xanh tươi lúc này thì mỹ nữ sơ đang đứng ở đây, nàng đã đệ mái tóc dài của mình bay trong gió với gương mặt u buồn nhìn vào thị trấn khi nhìn thấy họ đang hò hét tìm kiếm nàng khắp nơi.

Trong lòng hiện ra sự đau thương và tuyệt vọng, nàng không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này trong khi nàng chẳng có giết chết ai cả mà chỉ hút hồn người chết để sống tiếp mà thôi.

Cũng vì khả năng đặc biệt này nàng mới khiếp sợ không thôi vì vậy mới nguyện làm sơ và luôn đến cầu xin chúa tha thứ vì điều đó, trong lòng nghĩ rằng đây có lẽ là sự phạt của chúa trời đối với bản thân nên giờ nàng đã không còn ý chí sống tiếp.

Nàng suy nghĩ một lúc rồi cuối cùng quyết định trong lòng thế là trong lúc mọi người đang đi kiếm bản thân thì liền chạy về nhà thờ đổ nát khi xưa vì lúc này mọi người chia ra tìm kiếm nàng nên trong thành phố lúc này không một bóng người.

Nàng lúc này cũng chạy về tới trong nhà thờ quỳ xuống trước tượng thần nhìn một cái rồi lụm một mãnh vỡ gương gần đó với một mũi ngọn quay vào cổ với ý định tự sát.

"Cạch…"

Bắt ngờ cánh cửa nhà thờ được nàng đóng chặt lại được mở rộng ra như một tia sáng của ánh hòa quang xuất hiện một người làm nàng ngạc nhiên ra mặt vì hắn là người nàng đã gặp sáng nay.

"Đi với ta nào … ta sẽ đưa ngươi rồi khỏi nơi đau khổ này…"

Nagami bước tới trước mặt nàng mỉm cười đầy ấm áp đưa một tay ra nhẹ nhàng nói làm mỹ nữ sơ ngơ ngác một cái nữa tin nữa ngờ đặt bàn tay mình vào thì cảm giác một sự ấm áp từ lòng ban tay kia truyền vào sưởi ấm trái tim đang lạnh giá của nàng.

"Hãy sống cũng ta … ngươi sẽ được hạnh phúc." Hắn mỉm cười dùng sức kéo nàng vào lòng ôm lấy.

"Ừ… ngươi tên là gì?"

Mỹ nữ sơ ngạc nhiên nhưng lại không từ chồi trái ngược cảm nhận sự ấm áp từ cơ thế của hắn liền ôm ngược lại trong sự vui mừng rồi nhìn gương mặt tuấn tú kia đỏ mặt một cái hỏi

"Nagami… còn ngươi?" Hắn mỉm cười nhìn nàng nói.

"Yoshino Soma…" Nàng nghe hỏi tên mình liền nhịp tim gia tốc một chút rồi nhẹ nhàng nói ra.

"Chúng ta sẽ rồi khỏi đây … ròi tới một nơi khác sống cùng nhau được không?" Nagami sau nghe tên nàng liền vui mừng trong lòng rồi hỏi.

"Ừ…"

Nghe nàng đồng ý hắn liền bế nàng lên như công chúa rồi dùng chân đạp phía trước một bước lấp tức biến mất.

"Chết tiệt … nàng ta đâu rồi …"

Sau khi họ vừa biến mất thì bất ngờ có một người chạy vào với gương mặt ngạc nhiên lẫn tức giận kêu gầm lên.