Chương 46: Không Biết Tên.

Nhị Thứ Nguyên Ảo Mộng

Chương 46: Không Biết Tên.

Trong thế giới này được vài ngày, hắn lặp kế hoạch bảo hộ gái xinh của mình, trong lúc này hắn khám phá ra cái trường này ngoài các nữ nhân vật chính còn rất nhiều hót girl, hắn thấy trước sau bọn họ cũng thành Zombie không bằng thu vào hậu cung cho rồi.

Hắn mang lên Nhân Vật Chính Vòng Sáng, trong đầu cảm thấy khó chịu một hồi không biết có sao không.

"Hệ thống, hiện ta không có cách đo sức mạnh ngươi có cách nào không."

Keng

"Đã chuyển đổi qua đo sức mạnh."

Hắn mở ra đôi mắt, nhìn bất cứ ai trên đầu cũng nổi lên nhưng ngoi sao nhỏ, có người thì nửa sao có người thì toàn một sao. Hắn nhìn trên đầu thì thấy mình có 2 sao rưỡi.

"Hệ thống, những cái sao này là gì."

Keng

"Đó là thức xác định thực lực.

Người bình thường 1-5 sao.
Người cực hạn thể chất 6-10 sao.
Người tiến hóa là từ 11-18.
Cực hạn 19-20.

Từ đó ký chủ có thể tự suy tính ra thực lực của một người, sao càng mạnh quyết định người đó càng mạnh, chỉ cần đến mức độ nhất định thì có thể làm không kém siêu nhân."

Lý Lịch Vũ thấy mấy dòng thông báo cũng hơi vui, nếu tận 20* thì có nghĩ là thế giới này sẽ gặp đột biến, điều này rất là thú vị với một tên đang nhàm chán như hắn.

Hắn trở vể phòng học, mọi ánh mắt hâm mộ từ thiếu nữ cùng ghen ghét của bọn nam nhân trong lớp, hắn ngòi vào bàn, bên cạnh hắn là hai người phụ nữ từng xuất hiện trong anime.

Hai người là Misuza Ichijou và Toshimi Niki, họ là hai người bạn thân a. Thật lòng thì Lý Lịch Vũ không thích con Ichijou lắm, trong nguyên kịch cô nàng này là đứa đá chính Niki xuống để tự cứu mình, hắn dù không phải quân tử gì nhưng ít nhất đã là bạn thì không bao giờ phản bội trừ khi họ phản bội trước.

"Vũ người về rồi à, lúc nãy có người tìm ngươi đó, ngươi có biết chưa, hì hì." Niki vui vẻ hỏi.

"Ầy một người như ta nhiều gái để ý lắm, lâu lâu có người kiếm là chuyện bình thường, he he." Hắn cũng vui tính đáp lời.

"Hừ giỏi lắm á, ta biết ngươi rất nhiều người theo đuổi a, ta cũng muốn lắm mà chắc không có cơ hội rồi, ta xấu xí lắm a."

"Này ngươi cũng đẹp mà có gì phải ngại."

Hắn biết xưa nay Niki rất là tự ti dù bể ngoài của mình rất đẹp, nhìn nàng buồn hắn cũng bạo gan dùng tay mò xuống cái mong tròn của nàng. Cảm giác cái mông bị người tập kích, biết đó là hắn cô nàng đỏ mặt, có điều nàng lại không la hét hay từ chối mà tuyêt nhiên như không có gì úp mặt xuống bàn.

"Này Niki, ngươi không sau chứ, sao mặt lại đỏ thế kia."

Ichijou bên cạch yên lặng nãy giờ cũng lên tiếng, nàng cũng hơi lo cho người bạn này.

"A a không có gì chỉ là hơi mệt thôi." Niki sợ bị người biết cái mong mình đang bị người khác sờ vội vàng chối từ.

Ichijou thấy nàng không gì cũng không hỏi nữa, hơi chú ý nhìn nàng, nàng đột nhiên lại thấy cái tay của Lý Lịch Vũ đang bí ẩn để xuống đùi của người bạn mình, nàng liền lập tức hiểu ra.

Leng keng.

Tiếng chuông trường vừa reo, cả phòng học ra chơi.

"Này Vũ ta có chuyện muốn nói." Ichijou mặt mày hầm hầm, từ chỗ ghế bênh cạnh đứng lên kéo hắn ra.

Lý Lịch Vũ cũng muốn xem cô gái này muốn gì liền bước theo nàng. Đến phòng trạm xá không bóng người hắn dừng lại.

"Có gì nói mau, ta không có thời gian."

" Ngươi...ta nói chỉ một lần thôi tránh ra Niki ra."

Lý Lịch Vũ nhìn nàng khinh thường.

"Ngươi có tư cách gì nói ta."

"Ngươi...ngươi đã xàm sỡ nàng, chính mắt ta thấy...ngươi còn chối sao." Ichijou hùng hổ đáp lại.

"Ichijou chuyện không như bạn nghĩ đâu …Vũ là người tốt a." Không biết từ đâu Niki xuất hiện từ phía sau. Nàng chạy ra nói tiếp cho hắn.

"Niki à, bạn nhìn nhầm rồi hắn không phải người tốt, lúc nãy mình còn thấy bạn bị hắn sàm sỡ nữa bạn thật là..."

"Không..không...nếu Vũ thực sự muốn thì mình cũng đồng ý mà." Niki che đầu vào ngực xấu hổ.

"Khục Khục...ta nói này, không phải ta muốn sàm sỡ không đâu."

Hắn nói xong không chú ý đến Ichijou ở đây kéo Niki lên giưởng lột hết quần áo của nàng ra, xoa bóp hai quả cầu trước ngược nàng.

"Vũ...thật xấu hổ."Niki không từ chối mà tựa hồ cam chịu. Lý Lịch Vũ nhìn cũng biết mình đoán đúng, hắn từ lâu đã để ý cô bé này rồi, biết rằng cô nàng nay cực kỳ yêu hắn a, chỉ cần hắn muốn cái gì nàng cũng làm được.

Thấy phần dưới của Niki cũng đã ướt hắn rút ra cái nhục bổng to lớn của mình cạ vào rồi nhẹ nhàng nhét vào.

"To quá có vào được không..." Nhìn cái nhục bổng to hơn cả cánh tay nàng nàng hơi sợ hãi, nắm chặt vai hắn.

"Không có gì, tất cả để ta lo..." Hắn an ủi để nàng thả lỏng, rồi nhét thật chậm vào, đến khi chạm vào một tấm màng mỏng hắn dùng hết sức đâm thật mạnh vào.

"A.." Niki đau đớn la lên, Lý Lịch Vũ cũng không còn pháp lực hay gì đành mua một bình hồ phục trong hệ thống cho nàng uốn. Cảm nhận nàng hết đau hắn mới tiếp tục ra vào. Đến khi cảm giác Niki đạt tới giới hạn hắn bắn một luồn tinh nguyên vào bụng nàng.

Ichijou bên cạnh che miệng, hai dòng nước mắt tuôn ra. Nàng thật ra không phải ghét Lý Lịch Vũ, mà cực kỳ thích hắn nhưng mà hắn luôn ít quan tâm nàng nên nàng ghen ghét khi Niki được hắn thân mật.

Bỗng nhìn thấy hắn quay lại đi tới nàng, nàng đờ đẫn nhìn hắn.

Lý Lịch Vũ chưa thỏa mãng bắt lại cánh tay của Ichijou xé hết quần áo trên người, hắn thô bạo nhét mạnh nhục bổng vào cái lỗ nhỏ của nàng, nàng đau đớn la lên, hắn không dừng lại ép nàng lên tường đưa cả cái nhục bổng từ dưới lên.

Sau một hồi đau đớn rồi vui vẻ Ichijou mệt mỏi ngất đi, từ đầu đến cuối Lý Lịch Vũ chưa hề an ủi nàng một tý nào, trong lòng hắn chỉ coi nàng là một món đồ chơi.

(Cầu Commet, np...văng văng...)