Chương 207: Dị thần chân thật mục đích cùng….

Nhật Kí Thần Linh

Chương 207: Dị thần chân thật mục đích cùng….

Đã từng Tiên thư sách ước trong mắt Lăng là một thứ bảo vật rất giỏi, rất mạnh mẽ, rất vô giá!

Sự thật sau đó chứng minh… Tiên thư sách ước vân vân, quả thật rất giỏi, rất mạnh mẽ, rất vô giá thật.

Lăng không biết cái bảo vật được mệnh danh Tiên thư sách ước này một khi sức mạnh chân chính được biểu hiện ra sẽ như thế nào. Thế nhưng chính bởi vì nắm giữ nó, hay hoặc đúng hơn là Sơn tinh mượn tay anh để làm gì đó đối với nó (sau đó chắc đã lật xe), khiến cho nó biến thành giống như hiện tại bây giờ một cái chân thật mà lại hư ảo truyền thuyết thế giới về sự tích của Sáng thế thần rồng Lạc long quân. Mà Lăng thì hoá thân thành ở trong thế giới này chân chân chính chính Sáng thế thần rồng, cũng bởi vậy mà có thể tiếp thu ở trong thế giới này con người cùng sinh vật cúng bái cầu nguyện.

Nói chung, anh ấy đã thực sự trở thành chân chân chính chính thần linh, có được thần linh thân thể (rồng vàng thân thể khổng lồ đang dùng), cũng có được không ngừng nguyện lực tín ngưỡng từ thế giới này con người cùng sinh vật cung cấp, điều này cũng khiến cho trước kia các loại quyền năng cướp được từ những vị dị thần khác, mới có thể bị anh thông qua không ngừng lặp lại ở bên trong truyền thuyết thế giới này sử dụng ra cùng nghiên cứu kĩ, cuối cùng mới có hiện tại cách phân chia hay sáng tạo thành công cái mới về liên quan quyền năng.

Tóm lại mà nói, thế giới mà Tiên thư sách ước tạo thành ra đối với anh hiện tại cực kì cực kì quan trọng, mọi người hẳn có thể hiểu được!

Nó không chỉ là nơi cũng cấp cho Lăng cội nguồn sức mạnh để có thể không ngừng sử dụng ra các loại quyền năng, nơi cất chứa của anh mạnh mẽ thần linh thân thể (rồng thần thân thể, bên ngoài thực tế thân thể như cũ không có chứa sức mạnh mà chỉ giống như người bình thường), nơi có thể để anh không ngừng nghiên cứu các loại quyền năng có được,… nơi mà anh có thể thí nghiệm cách làm cho mình trở nên càng thêm mạnh mẽ.

Rất nhiều rất nhiều nguyên do khiến cho cái này thế giới tuy vừa mới xuất hiện trong tay Lăng thôi, thế nhưng nó tầm quan trọng cùng sức ảnh hưởng lại khiến cho anh cực kì coi trọng, thậm chí không tiếc vì vậy mà ném một vị nào đó vu nữ tiến vào (bị anh gọi là thần giới) thế giới truyền thuyết này, để tiến hành các loại thí nghiệm vân vân (anh ấy mới sẽ không nói là bởi vì thấy cô nàng khó chịu thế nên muốn cho cô gái nếm thử một chút làm chuột bạch thí nghiệm đau khổ cảm giác là như thế nào. Đương nhiên vị nào đó vu nữ sống vui đời đẹp đạo cực dễ hoà đồng thoả mãn trong cực kì hoang sơ thế giới cũng là điều mà anh chưa từng ngờ tới- người hiện đại giờ mà bị ném đến một thế giới tiền sử không có internet sinh sống lại không có hệ thống hay bàn tay vàng để phấn đấu cái gì chắc dễ điên lắm).

Nói chung, ngay khi mà Lăng đột nhiên bị vị nào đó vu nữ dùng nghi lễ tế thần cầu nguyện liên lạc tới, bởi vậy theo bản năng phân tâm chú ý tới đối với mình cực kì quan trọng thế giới truyền thuyết này,… tình cảnh đang diễn ra bên trong quả thực khiến nội tâm Lăng sụp đổ.

Anh chàng bấy giờ mới chợt phát hiện! Có lẽ là bởi vì đến tay được quá dễ dàng, anh đối với thế giới truyền thuyết này hiểu biết cùng nắm giữ vẫn còn quá đơn sơ. Đơn sơ tới thậm chí bởi vì vậy mà khi có cái khác thần linh đã âm thầm tiến vào trong thế giới và âm mưu chiếm đoạt nó hồi lâu, anh vậy mà cũng không hề hay biết gì luôn.

Nếu như không phải cái nào đó vu nữ bị anh thuận tay ném vào vậy mà còn có phép cầu nguyện tiếp nối với thần linh, hậu quả kia….. Anh ấy đã không dám tiếp tục tưởng tượng nữa!

Cũng chính bởi vì quá kinh hãi vì sự việc đang diễn biến, thế cho nên Lăng đối với việc vu nữ Nhật bản là thế quái nào liên lạc được với mình, địa vị của cô ở trong truyền thuyết thế giới kia có vẻ như còn rất cao, cuộc sống rất thoải mái vân vân, anh ấy đã không kịp để ý tới. Chung quy vốn dĩ là thế giới riêng của anh giờ nhưng bỗng chốc lại bị cái khác dị thần tiến vào, lo sợ không yên anh nào còn có thời gian quan tâm những chuyện nhỏ nhặt kia.

Cũng không còn hứng thú tiếp tục ở trong thực tế cùng đối phương đánh nhau sống chết, Lăng thân hình rồng khổng lồ bất chợt một cái lắc mình, lập tức rời bỏ thế giới thực tế liền tiến vào trong truyền thế giới, giờ bị anh gọi là Thần giới. Mục tiêu đương nhiên không khác. Rõ ràng chính là cái kia vĩnh viễn chiếu rọi mặt trời. Cũng chỉ sau khoảnh khắc ở ngay tại nơi đó, anh chàng tức thì bắt gặp đã biến thành trẻ trung thanh niên hai lăm, hai sáu tuổi dị thần đối thủ, đối phương chính đang đứng trên cỗ xe ngựa kéo mặt trời mười sáu con tuấn mã quen thuộc, cười cười nhìn về phía anh. Lăng còn chưa lên tiếng, hắn ta đã cười và bắt chuyện trước.

- Thế giới này thật tuyệt. Có thể nghĩ ra biện pháp sáng tạo ra thế giới này thần linh, trí tuệ cũng thực tình khiến cho ta kính nể. Đáng tiếc! Bất kể là trí tuệ có cao nhiêu cao đi chăng nữa, không có được sức mạnh bảo hộ đồ vật vĩnh viễn sẽ không phải là đồ vật của mình. Ta nói như vậy cậu thấy có đúng không hả chàng trai.

Một lời nói giống như một lời uy hiếp? Lăng ánh mắt không khỏi tức giận híp lại. Khuôn mặt lạnh băng tiếp tục nghe xem đối phương còn có thể nói gì.

- Mặc dù đối với việc cậu có thể sở hữu một thế giới như vậy còn có nhiều điều nghi vấn. Thế nhưng không quan trọng! Ta còn có nhiều thời gian có thể sau đó dần dần tìm hiểu chúng sau này trong khi nhàn rỗi.

- Hiện tại! Ta tuyên bố thế giới này chính thức thuộc về ta. Còn cậu, chàng trai trẻ, hay nói đúng hơn là trẻ tuổi thần linh, cậu có thể lựa chọn phản kháng hoặc thần phục ta. Tuỳ vào sự lựa chọn của mình, cậu có thể nhận được khác biệt đãi ngộ, bởi vậy hãy suy nghĩ cho thật kĩ.

- Hiện giờ có thể nói cho ta biết, của cậu lựa chọn là gì sao, trẻ tuổi thần linh?

Hắn ta cười với nụ cười thật tươi, một bên bàn tay vuốt ve thành xe ngựa và dùng mỉm cười ánh mắt nhìn về phía đối diện Nguyễn Trọng Lăng.

Nếu như có thể, Lăng rất muốn trực tiếp tát một cái vào mặt đối phương, đồng thời nói với hắn một câu, ta lựa chọn ngươi cái mbzz! Cái đồ mất dạy quân kẻ cướp!

Đương nhiên! Bởi vì còn có nhiều nghi vấn trong thâm tâm, cậu không thể không cố nén lập tức oanh thẳng một cái móng vuốt rồng vào mặt đối phương, mà là lựa chọn trước tiên nhẫn nại đặt câu hỏi. Thật giống như khi xưa lần đầu tiên cậu gặp được Rùa thần như vậy, cẩn thận từng li từng tí, tất cả chỉ vì có thể bí ẩn điều tra tin tức. Một loại cảm giác "thế gian này tốt tuần hoàn, ai người thoát khỏi tuần hoàn thế gian" bỗng nhiên ở trong lòng hiện ra. Chỉ là hiện tại cái vòng tuần hoàn kia giờ lớn hơn, ngày xưa cậu là phàm nhân, đối thủ là dị thần, ngày nay cậu cũng đã thành thần. Đclmb! Đối diện là cựu thần lâu năm. Cái này bi thúc giục khiến người ta rơi lệ thế giới, thật là không có tý hữu hảo nào với ai bao giờ.

Lời tào lao nói xa, chỉ thấy đối diện với vẻ mặt cười của dị thần không biết tên trước mặt, Lăng nét mặt tỉnh táo, cũng không có trực tiếp trả lời lựa chọn của đối phương mà là trực tiếp hỏi ngược lại.

- Trước khi trả lời câu hỏi của ông, tôi ngược lại ngạc nhiên hơn tại sao ông có thể tiến vào thế giới này của tôi? Hơn nữa ông là ai à?

- Muốn người khác thần phục cho mình cũng không thể ngay cả tên cũng không thể lộ ra ngoài cho người ta biết chứ. Một vị thần linh ngay cả tên cũng không thể để lộ ra ngoài, tôi sẽ thật lo lắng cho rằng đối phương có phải hay không chỉ là làm ra vẻ ngoài mạnh trong yếu mà thôi. Ông cảm thấy có phải không?

Đối phương nghe xong lời nói của Lăng tức thì không khỏi trầm tư, Lăng cũng bởi vậy đi theo im lặng trong giây lát. Không khí giữa hai người bọn họ bỗng chốc quỷ dị trầm mặc lại.

Ước chừng thời gian cứ như vậy trôi qua khoảng ba đến năm phút sau, đối diện không rõ tên dị thần mới mỉm cười thật nhẹ nhàng trả lời.

- Tuy rằng ta biết cậu không cam tâm giao ra thế giới này quyền bính sở hữu. Thế nhưng ta hiện tại liền có thể nói cho cậu, kéo dài thời gian và vân vân kế hoạch đều chỉ là làm chuyện vô ích. Còn có…

- Để cho cậu thua tâm phục khẩu phục, ta liền lòng từ bi để cho cậu biết tên của ta đi!

- Ta tên Aten! Là vị thần tối cao của thần giới Ai Cập, là thần mặt trời, đồng thời trước kia cũng là chúng thần chi vương!

- Thế giới này tuy được tạo ra từ cội nguồn truyền thuyết của một vị thần sáng thế, có thể coi là một chân thực thần giới nơi trần gian. Thế nhưng cấu tạo của nó hiện giờ còn quá yếu ớt đơn sơ, chỉ có biển cả và một chút đất liền. Như vậy nhỏ yếu thần giới là không thể ngăn cản bất tử mặt trời ánh sáng chiếu rọi đấy. Và ta, chúng thần chi vương, Bất tử bất diệt thần mặt trời, và cũng là tối cao thần Aten, cũng sẽ là chủ nhân mới của cái này thần giới.

- Hiện tại! Lập tức nói cho ta biết sự lựa chọn của cậu. Sự kiên nhẫn của ta là có hạn. Thần phục hay là phản kháng!

- Thần phục! Cậu sẽ trở thành của ta sau này phía dưới địa vị cao nhất biển cả thần vương.

- Phản kháng! Hãy tin tưởng ta đi, làm một vị bất tử sống mãi thần linh, không sợ nhất chính là cái chết, thế nhưng nếu như bị phong ấn mà nói, đó là một kết cục càng thêm đáng buồn cho một vị thần.

- Như vậy hiện tại câu trả lời của cậu là gì, trẻ tuổi biển cả thần linh?

Ánh mắt sắc bén như chim ưng săn mồi, vị thần Aten- tạm gọi là như thế đi, đối phương giờ phút này nhìn về phía Lăng với một vẻ mặt không cho bất kì hoà hoãn đường sống. Nó giống như là mặt trời buổi trưa chói chang của ngày nắng cháy. Huy hoàng, cường đại, đồng thời cũng khiến cho người dễ dàng nghẹt thở vì uy hiếp vậy!

Cho tới như vậy đáp án cuối cùng của Lăng lại sẽ là như thế nào?

Chương sau còn tiếp....

……..

Kết thúc chương 207.