Chương 162: Đảo Ngược Cục Diện
Vương Hạo Thần khó có được thời gian tranh thủ điều tức, vẫn không quên đối với Hình Thiên nói.
Hình Nhân một mình độc chiến Đồng Bỉ Kiện và mấy vị Vũ Sư cao giai vây công, lúc này đã đánh đến máu me khắp người, cũng không biết là của hắn hay là kẻ địch.
- Hắn không có yếu như vậy, không cần lo lắng!
Hình Thiên lạnh nhật nói, hắn đối với tam đệ của mình rất có lòng tin.
- Lại nói, bây giờ ta cũng cần chút thời gian xử lý đám ruồi nhặng này!
Hình Thiên ánh mắt lạnh lẽo chuyển sang nhìn Đồng Vu Lâm, Đồng Thập Tứ, Đồng Thập Lục ba người.
Lấy thực lực của hắn, xem ba người là mấy con ruồi cũng không quá đáng.
- Chạy mau!
Đồng Vu Lâm biết không ổn, ở chỗ này có thể đánh được với Hình Thiên một trận cao thủ chỉ có mấy người, thế nhưng tất cả đều đang bận đối phó kẻ địch, không thể phân tâm đối phó đối phương, mà lão cũng hiểu rõ con người Hình Thiên, người này hận Đồng gia đến thấu xương, buông lời đe doạ chỉ vô ích, vì thế lúc này ngoài chạy ra đã không còn cách nào khác.
Lời vừa dứt, Đồng Vu Lâm chính là kẻ đầu tiên bỏ chạy, theo sau đó là Đồng Thập Tứ và Đồng Thập Lục, lúc này, cho dù kẻ được xưng là " Chiến Cuồng " như Đồng Thập Tứ cũng không dậy nổi chiến ý, bởi vì thực lực chênh lực quá lớn, chỉ có đồ thiểu năng mới ở lại cùng Hình Thiên liều mạng.
Ba người mỗi người một hướng chia ra mà chạy, từng cái đều chỉ hận mình lúc này không thể nhiều thêm hai cái chân.
- Các ngươi chạy được sao?
Hình Thiên hừ lạnh một tiếng, thân hình lập tức hoá thành từng đạo tàn ảnh nhanh như chớp đuổi theo ba người.
Hình Thiên thực lực vượt xa ba người, trong chớp mắt đã đuổi kịp Đồng Thập Lục là kẻ yếu và chậm nhất, chỉ thấy hắn đấm ra một quyền, trực tiếp đánh thủng Đồng Thập Lục lồng ngực, chết đến không thể chết lại.
Giết Đồng Thập Lục không tốn chút sức, Hình Thiên liền hướng Đồng Thập Tứ lao tới, đồng dạng đấm ra một quyền.
Đồng Thập Tứ cảm nhận được khí tức tử vong đang đến gần, bất quá hắn thuỷ chung so với Đồng Thập Lục cứng rắn hơn một bậc, lập tức cắn răng một cái, xoay người dùng hết toàn bộ sức bình sinh đánh trả, bởi vì hắn biết bản thân không tránh được.
- Bành!
Chỉ là, chút thực lực của Đồng Thập Tứ ở trước mặt Hình Thiên căn bản không có ý nghĩa, hai người đối quyền về sau, Đồng Thập Tứ thân thể liền trực tiếp nổ tung, cả người bị đánh cho hoá thành bùn máu.
Quá mạnh, tu vi càng ca chênh lệch ở mỗi một tiểu cảnh giới càng lớn, Hình Thiên càng là Cửu Tinh Vũ Sư bên trong cường giả, Võ Sư một sao ở trong mắt hắn không khác gì kiến hôi.
Hình Thiên vẫn không có chút nào dừng lại, chuyển mục tiêu sang Đồng Vu Lâm vẫn đang chạy trối chết, một quyền như thường lệ đánh về phía đối phương.
- Khinh người quá đáng!
Ép hổ nhảy tường, Đồng Vu Lâm quyết định thí mạng, đằng nào cũng là chết, không bằng liều mạng đánh một trận, may ra còn có thể tìm được đồng sống trong cõi chết.
- Thạch Nguyên Ấn!
Đồng Vu Lâm đánh ra Thạch Nguyên Ấn, lần này là do hắn dốc tận công lực đánh ra, một kích này so với khi đối phó Vương Hạo Thần mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, cùng Hình Thiên liều mạng một kích.
Đồng Vu Lâm dù sao cũng là Tam Tinh Vũ Sư, hơn nữa còn là dưới tình trạng liều mạng cầu sinh, chiến lực còn mạnh hơn thời đỉnh phong mấy phần, thế nhưng đỡ một quyền của Hình Thiên vẫn cực kỳ gian nan, Thạch Nguyên Ấn bị đánh nát, bản thân Đồng Vu Lâm cũng bị quyền kình đả thương nặng, máu tươi từ trong miệng lập tức trào ra.
Đỡ một quyền của Hình Thiên đã gian nan như vậy, tiếp theo còn đánh thế nào?
- Tiễn ngươi lên đường!
Hình Thiên liên tiếp đánh ra năm quyền, quyền sau mạnh hơn quyền trước, khoá kín mọi đường lui của Đồng Vu Lâm, ép đối phương vào góc chết.
Quyền đầu tiên của Hình Thiên bị Đồng Vu Lâm dùng chưởng cản lại, thế nhưng kình lực của một quyền này vẫn đủ chấn gãy một tay của đối phương.
Quyền thứ hai đánh vào ngực Đồng Vu Lâm, khiến cho xương ngực vỡ vụn.
Quyền thứ ba đánh nát xương cánh tay còn của Đồng Vu Lâm, để hắn không còn năng lực phản kháng.
Quyền thứ tư đánh tan đan điền, phá huỷ toàn bộ hộ thân nguyên khí cũng như tu vi của Đồng Vu Lâm.
Quyền thứ năm đánh thẳng vào thiên linh cái của Đồng Vu Lâm, đem đầu của hắn đánh nổ, khí tuyệt thân vong.
Chỉ trong khoảnh khắc, Hình Thiên đã giết ba cái Đồng gia Vũ Sư cường giả, thế nhưng việc này đối với hắn tựa hồ là không có chút nào tốn sức.
Xử lý xong ba người này, Hình Thiên cũng không cần điều tức, mà nhanh chóng gia nhập vòng chiến, liên thủ với Hình Nhân đối kháng một đám Đồng gia võ giả.
Hình Nhân vốn đang rơi xuống hạ phong, nay thấy đại ca của mình đã khôi phục thì cực kỳ hưng phấn, hai người liên thủ lập tức đảo ngược tình thế, đem Đồng gia võ giả áp đảo toàn diện.
Vương Hạo Thần ở một bên điều tức trị thương, đánh với Đồng Vu Lâm một trận tuy rằng ngắn ngủi nhưng lại cực kỳ hung hiểm, bản thân hắn cũng bị thương không nhẹ, tiếp đó chiến đấu hắn không nhúng tay vào được, có thể làm hắn đều đã làm, lúc này chỉ còn biết dựa vào Tiểu Long và Hình gia ba huynh đệ mà thôi.
Hình Thiên và Hình Nhân liên thủ chiến thắng chỉ là vấn đề thời gian, nhưng Tiểu Long bên kia thì có chút nguy hiểm, nó một mình ngăn cản Đồng Vô Lệ và Hoàng Uyên là có chút miễn cưỡng, trên long thân đã xuất hiện không ít vết thương, may mắn nó nhục thần rất cường hoành vì thế sức chiến đấu vẫn chưa suy giảm.
Bỗng nhiên, lại có một đạo thân ảnh từ bên ngoài nhảy vào vòng chiến, khí tức trên người cũng là Cửu Tinh Vũ Sư.
- Là Hình Địa!
Vương Hạo Thần nhìn thấy người này về sau, trong lòng lập tức đại hỉ.
Hình Địa trước đó bị Hoàng Uyên trọng thương đến tàn phế, nếu không phải có Khô Mộc Đan của Vương Hạo Thần trợ giúp, hắn có thể đứng lên hay không đã là cả cái vấn đề.
Thương thể của Hình Địa về cơ bản còn nặng hơn Hình Thiên rất nhiều, việc hắn tốn nhiều thời gian để trị thương hơn người sau là chuyện có thể hiểu được.
Đồng gia võ giả đối phó Hình Thiên và Hình Nhân đã có chút lực bất tòng tâm, mà Hình Địa chiến lực không kém gì hai huynh đệ của mình, có hắn gia nhập vòng chiến, đối phương lập tức không chống cự nổi, nhanh chóng toàn diện tan tác.
Hình Nhân cùng Đồng Bỉ Kiện đánh bất phân thắng bại, trong khi đó Hình Thiên và Hình Địa tựa như hổ lạc vào bầy dê, chém giết kẻ địch như thái dưa cắt rau, cũng không mất bao nhiêu thời gian, Đồng gia võ giả hầu như đều đã bị họ giết sạch, máu tươi nhuộm đỏ đất, chỉ có rất ít người may mắn chạy trốn được.
Đồng Bỉ Kiện thấy chiến cục không ổn liền muốn chạy trốn, thế nhưng hắn lại bị Hình Nhân gắt gao cuốn lấy, căn bản không có cách thoát thân.
Hình Thiên và Hình Địa diệt xong đối thủ của mình, liền quay sang liên thủ với Hình Nhân đối địch.
Ba người liên thủ, cho dù là Đồng Bỉ Kiện tu vi cường đại hơn cũng không chịu nổi, rất nhanh cũng bị ba người đánh chết.
Trên chiến trường, rốt cuộc của có Vũ Linh cường giả vẫn lạc.
Đồng Bỉ Kiện chết cũng rất thảm, toàn thân xương cốt hầu như bị đánh nát toàn bộ, sau cùng hẳn là không chịu nổi đau đớn mà khí tuyệt.
Đồng Vô Lệ ở một bên nhìn mà muốn nứt cả tròng mắt, những cường giả đó đều là căn cơ của Đồng gia, lúc này hầu như bị chém tận giết tuyệt, hắn sao có thể không đau lòng?
Nhất là Đồng Bỉ Kiện, toàn bộ Đồng gia cũng chỉ có ba vị Vũ Linh cường giả, ba người chính là gia tộc định hải thần châm, một người trong đó chết đi, đối với gia tộc thực sự là đả kích chí mạng.
Đồng Vô Lệ không phải không muốn tiếp viện, thế nhưng bản thân cũng không thoát được Tiểu Long đeo bám, rốt cuộc chỉ có thể trơ mắt nhìn Đồng Bỉ Kiện đám người bị tàn sát.
Mà Tiểu Long tuy rằng bị đánh cho chỉ có thể co mình phòng thủ là chính, thế nhưng nó cũng không để cho hai đối thủ của mình được tự do, xem như hoàn thành nhiệm vụ của bản thân.
Vương Hạo Thần ở một bên nhìn lấy một màn này, cũng không có hoàn toàn yên tâm, bởi vì chỉ cần Đồng Vô Lệ và Hoàng Uyên chưa gục ngã, đối phương như cũ còn chưa có bại.
Hai người này một cái là Tứ Tinh Vũ Linh, một cái là Thất Tinh Vũ Linh, thực lực cường đại vô cùng, Tiểu Long đối chiến với hai người bọn họ cũng rơi xuống hạ phong, cho dù là Đồng Vô Lệ thực lực yếu hơn, Hình Thiên đơn đả độc đấu đều không thể ở trong tay y cầm cự được bao lâu.