Chương 135: Đại Chiến Bất Ngờ
Tại Ngũ Hành Tháp bên trong, từ tầng thứ sáu không ngừng truyền ra từng đạo va chạm thanh âm, hơn nữa cường độ càng lúc càng dày đặc, uy lực lại chỉ tăng không giảm.
- Không thể tiếp tục ở lại nơi này!
Vương Hạo Thần lại không do dự, lập tức quay người rời đi, nếu còn nán lại nơi này, e rằng chỉ là dư ba cũng có thể khiến hắn không chết cũng trọng thương.
Ngay vào lúc Vương Hạo Thần sắp rời khỏi Ngũ Hành Tháp, tại tầng thứ sáu tựa hồ có thứ gì đó bị xé rách, từ đó phát ra một đạo tiếng nổ kinh thiên động địa.
Tiếng nổ này, thậm chí kinh động tất cả Đồng gia võ giả ở bên ngoài.
Vô số Đồng gia võ giả tập hợp ở Ngũ Hành Tháp bên ngoài, phần lớn đều không rõ chuyện gì đang xảy ra, chỉ có Đồng Tứ là một mặt trầm trọng.
Đồng Tứ là người thân cận nhất bên cạnh Đồng Thiên Tân, hắn cũng là một trong những người hiếm hoi đoán được chuyện gì đang xảy ra.
Tầng thứ sáu, kỳ thực đã bị biến thành một cái ngục tù! Mà lúc này, cấm chế ở nơi đó đã bị phá vỡ, vậy những kẻ bị giam giữ bên trong tự nhiên cũng sẽ thoát khốn mà ra.
Những kẻ này, tuyệt đối không phải là Đồng Tứ hắn có thể đối phó, thậm chí cho dù là Đồng gia 24 hộ vệ tất cả tập hợp đều không đối phó nổi, chỉ có gia chủ và đại trưởng lão, mới có thể trấn được cái này tràng diện.
Cũng may, Đồng Tứ lo lắng không kéo dài quá lâu, bởi vì Đồng Thiên Tân rất nhanh đã chạy tới nơi này, không chỉ có hắn, mà ngay cả đại trưởng lão Đồng Khải Mặc cũng xuất hiện.
- Thật không nghĩ tới, ba người bọn hắn lại có thể phá vỡ cấm chế của ta tạo ra!
Đồng Khải Mặc ánh mắt sắc bén, không nhịn được thở dài một hơi.
- Năm đó ngươi ta giam bọn hắn ở tầng thứ sáu, chính là muốn mượn phong lôi khảo nghiệm ở đó tra tấn, ép hỏi bọn hắn công pháp tu luyện! Không ngờ lại giúp bọn hắn tăng lên thực lực, nếu không phải như vậy, chỉ bằng năng lực của bọn hắn năm đó, sao có thể phá vỡ cấm chế do ngươi tạo ra!
Đồng Thiên Tân trầm giọng nói, trong tham âm lộ ra một tia hối hận.
Hắn sớm đã biết ba kẻ kia không phải là hạng tầm thường, bất quá lại bởi vì công pháp trên người bọn hắn nên mới không hạ tử thủ, chỉ bắt giam tra tấn ba người mà thôi, lúc này nghĩ lại quyết định lúc đó quả nhiên là sai lầm, kết cục dưỡng hổ gây hoạ.
- Đồng Thiên Tân, Đồng Khải Mặc, các ngươi hai cái tặc tử, còn không mau đến đây nhận lấy cái chết!
Cùng lúc đó, một đạo thanh âm bá đạo mang theo hận ý vô biên vang lên như sấm động, chỉ thấy từ trong Ngũ Hành Tháp có ba đạo thân ảnh đi ra, chậm rãi xuất hiện trước mặt mọi người.
Ba người này, dung mạo đều có chỗ tương tự, tuổi tác cũng không lớn, chỉ tầm 23, 24 tả hữu, quần áo rách rưới, nửa thân trên cơ hồ hoàn toàn để trần, thân hình cao lớn như thiết tháp, trên thân hình tràn đầy cơ bắp chồng chất những vết sẹo, nhìn qua mà rợn cả người.
Ba nam tử này ánh mắt khi nhìn về phía Đồng Thiên Tân và Đồng Khải Mặc, đều đồng loạt hiện ra những luồng sát khí kinh thiên, tựa hồ hận không thể đem đối phương ăn thịt lột da đồng dạng.
Đồng gia võ giả lúc nhìn thấy ba người này, phần lớn đều lộ ra vẻ nghi hoặc, thế nhưng cũng có một bộ phận võ giả nhận ra thân phận của ba người này, trên mặt kinh hãi thần sắc lại càng đậm, bởi vì ba người này, chính là Đồng gia 24 hộ vệ mạnh nhất ba vị, là tam đại hộ vệ đứng đầu của gia tộc.
Ba người này, thực lực vượt xa tất cả hộ vệ còn lại, thậm chí nếu ba người liên thủ còn có thể đấu với gia chủ một trận, chỉ là ba người này đã không xuất hiện rất lâu rồi, Đồng gia võ giả vẫn cho là bọn họ đang bế quan tu luyện, không ngờ lại nhìn thấy bọn họ trong tình huống thế này.
- Đồng Nhất, Đồng Nhị, Đồng Tam, bổn gia chủ thật không ngờ, ba người các ngươi lại phúc lớn mạng lớn như vậy, bị nhốt ở Ngũ Hành Tháp tầng thứ sáu không chỉ không chết, tu vi lại càng đột phá đến Cửu Tinh Vũ Sư! Năm đó, đáng lẽ ta không nên nhân từ, phải đem các ngươi chém tận giết tuyệt mới đúng!
Đồng Thiên Tân nhìn ba người than thở nói.
- Nhân từ? Các ngươi cũng có tư cách nói ra hai chữ này? Năm đó các ngươi vì thèm muốn công pháp của ba huynh đệ chúng ta, nhẫn tâm đem chúng ta gia tộc giết không trừ một ai, lại còn đem chúng ta ném vào địa phương như luyện ngục kia! Đây cũng là " nhân từ " trong miệng các ngươi?
Đồng Tam nghiến răng nói, hai mắt tựa hồ muốn phu ra lửa, có thể thấy được hắn đối với Đồng Thiên Tân sớm đã là hận đến tận xương tuỷ.
- Hừ! Đồng gia chúng ta có công bồi dưỡng các ngươi, ba người các ngươi vốn là chúng ta nô bộc! Gia tộc yêu cầu các ngươi chia sẻ công pháp, đáng lý các ngươi phải biết tự hiểu lấy, đàng hoàng nộp lên công pháp! Thế nhưng ngược lại ba tên nộ bộc các ngươi lại dám từ chối, đây không phải là muốn tạo phản hay sao? Tội làm phản, không chỉ có các ngươi, mà cả gia tộc của các ngươi cũng phải gánh chịu!
Đồng Khải Mặc lạnh lùng nói, thanh âm không chứa một tia tình cảm.
- Ha ha! Tốt cho một cái làm phản tội danh, chỉ vì vài bộ công pháp, các ngươi liền không niệm tình chúng ta vì gia tộc lập qua vô số công lao, lại đem người nhà của chúng ta giết chó gà không tha! Loại gia tộc máu lạnh như vậy, ba huynh đệ ta còn cần làm gì! Hôm nay chúng ta chính là muốn tạo phản, vì Hình gia của chúng ta báo thù!
Đồng Nhất tuổi tác lớn nhất ngửa mắt lên trời cuồng tiếu, chỉ là trong tiếng cười lại tràn ngập bi thương cùng hận ý, trên thân khí tức bắt đầu cuồng bạo, mà Đồng Nhị, Đồng Tam khí thế cũng khởi động, tựa như ba đầu hung thú nhìn chằm chằm Đồng Thiên Tân cùng Đồng Khải Mặc.
Bọn hắn ba người, tên thật là Hình Thiên, Hình Địa và Hình Nhân, là Đồng gia một cái phụ thuộc gia tộc Hình gia chi nhân, bất quá gia tộc của bọn hắn đã bị Đồng gia diệt tuyệt.
- Hừ, năm đó chỉ bằng một mình đại trưởng lão đã có thể đánh bại ba người các ngươi, nay lại thêm bổn gia chủ, các người lại còn dám khiêu chiến, thật không biết các ngươi là từ đâu tìm tới dũng khí! Nhưng vậy cũng tốt, hôm nay bổn gia chủ liền vì Đồng gia mà thanh lý môn hộ!
Đồng Thiên Tân hừ lạnh một tiếng, Thiên Thạch Thần Công bắt đầu vận chuyển, một cỗ khí thế hùng hậu thuộc về Vũ Linh cảnh cường giả từ trên người hắn bạo phát đi ra, tuy rằng không có giống như Hình gia ba huynh đệ cuồng bạo như vậy, thế nhưng uy thế lại so với ba người càng mạnh hơn một phần.
Đây chính là Vũ Sư và Vũ Linh ở giữa chênh lệch.
- Đồng Thiên Tân! Thù của Hình gia, hôm nay để ta tới báo, nợ máu phải trả bằng máu!
Hình Thiên bước ra phía trước một bước, trong ba huynh đệ, hắn tuổi tác lớn nhất, thực lực cũng mạnh nhất, tuy tu vi chỉ là Cửu Tinh Vũ Sư đỉnh phong, thế nhưng lại không hề ngại tu vi Vũ Linh Đồng Thiên Tân chút nào.
Hừng hực!
Một đoàn hoả diễm từ sau lưng Hình Thiên bay ra, sau đó tại dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, hoá thành một đạo phượng hoàng hư ảnh đỏ rực như lửa.
- Sát!
Hình Thiên hai mắt đầy sát khí, trong tay xuất hiện thanh cự kiếm được ngưng tụ ra từ nguyên khí thật lớn, mang theo hoả diễm thiêu đốt đánh về phía Đồng Thiên Tân.
- Chỉ có một thân man lực không có chỗ dùng, công pháp tuyệt thế như vậy ở trong tay ngươi đúng là phung phí của trời!
Đồng Thiên Tân khẽ liếm môi, một bên ung dung ứng phó thế công của Hình Thiên, trong mắt lại hiện vẻ tham lam cực độ.
Hình Thiên căn bản không có vũ kỹ cao cấp, chỉ đơn thuần là dựa vào nhục thân và man lực đã mạnh mẽ như vậy, chứng tỏ công pháp hắn tu vi đẳng cấp cực cao, chắc chắn vượt xa Thiên Thạch Thần Công của Đồng gia bọn hắn.
Đây chính là lý do Đồng Thiên Tân năm đó không tiếc giết sạch Hình gia để bức Hình Thiên, Hình Địa, Hình Nhân giao ra công pháp tu luyện, bởi vì chỉ cần có được mấy bộ công pháp này, Đồng gia bọn hắn chắc chắn sẽ có khả năng quật khởi, trở thành một cái siêu cấp thế lực.
Trong lúc Hình Thiên đại chiến Đồng Thiên Tân, Hình Địa và Hình Nhân cũng không chịu ngồi yên, sau lưng bọn hắn cũng đồng thời hiện ra hai đạo man thú hư ảnh, lần lượt là một đạo kim sắc cự ngưu và một đầu bạch hổ, cả hai người đồng loạt công về phía Đồng Khải Mặc.
- Hừ!
Đồng Khải Mặc thân là Vũ Linh, sao có thể e ngại hai cái Cửu Tinh Vũ Sư, năm xưa hắn có thể trấn áp hai người, thì lúc này hắn cũng có thể, cho dù thực lực của Hình Địa cùng Hình Nhân đã khác xưa.
Rất nhanh, một trận đại chiến không có chút báo trước nào liền nổ ra ở Ngũ Hành Tháp bên ngoài.