Chương 6: Biến dị hắc miêu

Ngày Tận Thế

Chương 6: Biến dị hắc miêu

Mọi thứ điều diễn ra suôn sẻ, chỉ có mỗi Zombie trên con đường hắn đi! Tất nhiên mục tiêu hắn tới là cửa hàng tạp hóa gần nhà nhưng.....đã quá muộn. Thanh tra chuột đã kiểm tra hết hàng hóa trong cửa hàng và phán đây toàn đồ China nên cần thanh lí hết........cái kết.....

"Không!!!...."

Hắn đã biết trước kết quả nhưng vẫn cố níu kéo một tia hi vọng, và rồi hi vọng đã bị đạp nát một cách trắng trợn.

"Kem merino loại hạt dẻ ốc quế 14k/cây, loại sô cô la vani ốc quế 14/cây, loại sô cô la rắc thêm đậu phộng 9k/cây, kem Kitkat loại sô cô la 20k/cây,.....và những hộp kem được nhập khẩu từ Úc với hộp nhỏ 120k, hộp lớn 200k, tất cả đã đi hết rồi! Kem ơi! Huhuhu! Lũ chuột thật quá đáng! Huhuhu......"(Còn kem Hàn Quốc nữa)

Hắn vịn 2 tay vào tủ kem, máu rỉ trong tim, cứ ngỡ khi đến mình sẽ được ăn tất cả các loại kem đắt tiền mà trước đây không dám bỏ tiền ra, giờ đã xong rồi, biết trước nhưng cũng bất lực, hắn nghiến răng, mắt ghi sâu thù hận, đám chuột biến dị đó! Không thể tha thứ! Tuyệt đối không! Một người yêu kem như hắn thề sẽ giết sạch đám chuột đó vào một ngày "không xa".

Không chỉ mỗi kem bị khới hết, mà hầu như toàn bộ hàng hóa trong đây đều dính chung một kết cục.....Nát......!!!

Khi đi trong cửa hàng, hắn thấy xác của ai đó, nát te be tét bét, não ruột văng ra khắp nơi, mùi máu cùng mùi chuột bốc lên thối kinh dị, nhìn vào mảnh áo quần hắn đoán chắc đây là bà chủ cửa hàng này, mặc dù luôn giao dịch với nhau(mua kem) 2 bên cũng không có cái gì là thân thiện nhưng hắn cũng chắp 2 tay trước ngực như các sư trong chùa, cầu nguyện cho bả:

"Amen!!"

Khổ thân ghê! Hắn nghĩ chắc là bà cô này đã thoát được một kiếp Zombie nhưng vẫn chạy không nổi kiếp Chuột(bị rape hết mọi góc ở cơ thể). Đáng thương! Đáng thương! Nhưng rất tiếc là hắn vẫn có lời phê bình cho bà ta là.....Ngu! Vận may kém quá đấy! Haha.......

Lấy trong nhẫn trữ vật ra cái bịt mặt, hắn đeo lên rồi tiếp tục tìm kiếm, xem thử còn hàng nào dùng được không, tiếc là mò mãi cũng không có, một số bịch bánh thực phẩm còn đầy nhưng đã bị lũ chuột động chạm đến rồi, nó cắn phần bao bì bên ngoài một chút nhưng hắn chẳng muốn lấy, ăn vào lỡ bị dịch hạch hay dính virus thì mệt. Chán nản! Hắn rời khỏi cửa hàng này!

"Không sao! Nơi đây có thừa cửa hàng tạp hóa cùng siêu thị mini mà! Đi tới chỗ đó xem!"

Gần đây có thêm một siêu thị Mini, hắn muốn thử tới đó xem còn đồ nào không. Hiện tại hắn khá là đói, trưa nay chưa kịp ăn cơm thì tai ương ập đến rồi! Tuy giết Zombie giúp hắn hồi chút thể lực nhưng nó chẳng là bao để có thể ngăn tiếng gọi bụng hắn. Đường đi tới siêu thị Mini cũng là đường tới trường của hắn và em hắn, nhắc tới trường mình hắn tò mò không biết nơi đó sao rồi nhỉ? Nhưng không quan trọng, hắn không thích trường học, hắn chỉ quan tâm đến vài đứa bạn trong lớp còn lại thì kệ cmn đi! Có câu nói:"Ngôi trường là mái ấm thứ hai của em!" Thế nhưng hắn không cho là thế:"Ngôi trường là nhà tù tinh thần của em" nói vậy nghe hay hơn đấy, nếu là như thế.......vậy theo hắn! Đâu mới là mái ấm thứ hai???......Dạ là quán net bình dân ạ! Mái ấm mà học sinh luôn chủ động đi tới chứ không phải thể loại bắt buộc lên trường, bị động hoàn toàn bởi sức ép từ bố mẹ, chính phủ và xã hội......Đó là ý kiến của hắn thôi! Tận thế đến, có một cái lợi là.....được nghỉ học rồi!!! Say oh yeah! Baby!!......và cái hại là.....khỏi cày rank!!....Đồ điện tử hư hết, internet coi như vĩnh biệt........Có câu:"Tôi không cần tình yêu trọn vẹn, tôi chỉ cần internet luôn được kết nối!" Quá đúng rồi! Con người xã hội hiện tại và hiện đại thiếu internet là thiếu cả cuộc sống, nhiều người thiếu internet chắc không sống nổi trong 3 ngày đâu! Tất nhiên là chỉ tính trong trường hợp nhất định thôi! Với lại đó là theo ý kiến hắn mà!

Từ 1 suy 2, từ 2 suy 3,...chém gió hơi nhiều rồi! Quay về thực tại.....hắn vẫn đang lên đường tới siêu thị Mini nhưng khi bắt đầu tới ngã ba, hắn thấy một con biến dị thằn lằn chạy ngang qua tầm mắt của hắn, xem ra lũ biến dị chuột chưa đi qua đây rồi! Vậy có thể siêu thị Mini đó vẫn an toàn nhưng nó đồng nghĩa với việc, mức độ nguy hiểm sẽ tăng cao hơn, biến dị thú chắc chắn sẽ rất nhiều trong đường đi hắn tới!

Giờ buộc phải nghiêm túc rồi! Tổng cộng trước khi đến ngã ba này, hắn đã giết được 23 con Zombie thường, Tử vong dao lên cấp 3, hắn cũng nhận thấy thể chất mình tăng lên một bậc nhưng vẫn không nhận được thông báo lên cấp như trong truyện! Cụ thể là trước đây hắn chỉ có thể nâng đồ nặng 75 kg nhưng giờ thì nâng được 85 kg, tốc độ chạy cũng nhanh hơn trước đây khá nhiều, cụ thể là bao nhiêu hắn không rõ, thể lực thì vẫn chưa biết vì đang đói, chưa dám thực hiện xem mình dẻo dai thế nào(thực hiện mấy bài tập thể dục như hít đất được mấy cái, chạy bền được bao nhiêu,.....) nếu giờ mà thử thì sức đâu đánh Zombie và biến dị thú, thức ăn đâu bù vào thể lực đã mất??

Cẩn thận vừa đi vừa nhìn xung quanh, hắn luôn để mình trong trạng thái cảnh giác cao độ, đề phòng có biến dị thú đánh lén, riêng Zombie thì khỏi, sợ cái quần què, tụi nó giờ chỉ như chút mắm muối bỏ vào nồi canh vậy, không đáng để quan ngại trừ khi gặp đám Zombie nguyên thủy, khi đó mới thật sự đáng lo. Còn cách siêu thị Mini 50 m, hắn cũng không vội mà chạy tới, trực giác bản thân cho biết, hắn đang ở trong tầm ngắm của sinh vật biến dị nào đó, khả năng cao là mèo(đúng năm sinh của hắn) nếu vội vàng chạy tới, hắn sẽ để lộ sơ hơ cho sinh vật biến dị tấn công, như vậy là xác định lên bảng đếm số....nên cứ từ từ, chắc cú mới tiếp tục, hắn là loại người không thích thể loại may rủi, vì thường thường rủi luôn tới với hắn, may chỉ đứng ngoài nhìn(chơi bài toàn để thua, cạn tiền)

"Lộp cộp!..!"

Hắn quay đầu lại, ngước lên mái nhà phát ra âm thanh,.....không thấy gì cả!! Nhưng rõ ràng khi nãy đó là tiếng đá rơi lộp cộp trên mái tôn gạch nhà người ta....chỉ khi có gì đó đụng vào viên đá nó mới lăn xuống, hắn đoán là vậy! Bản thân đang cố khẳng định có một sinh vật biến dị nhắm tới, hắn cảm thấy rất kích thích, nhếch miệng lên man rợ, hắn cười khàn. Thật thú vị! Để xem, ai sẽ là người ló đầu ra trước!

Hắn nảy ra kế hoạch, tức tốc chui vào nhà người ta(đa số hiện giờ nhà nào cũng đang mở toang cánh cửa, hắn chẳng cần chìa khóa hay sức lực gì cho mệt) nhà hắn chui vào cửa chỉ mở 1 cánh, nếu thật sự có con biến dị thú nào đang nhắm tới hắn chắc sẽ không bỏ qua vì như đã nói, biến dị xong bụng đói cồn cào, con người là thức ăn ngon nhất chúng hướng tới(suy đoán thôi), hắn nấp bên cánh cửa còn lại, chờ thời cơ hành động(đánh lén), nhất kích tất sát luôn cho khỏe, không thì cũng gây sát thương lên nó, nhờ nội tại Tử vong dao giảm sức chiến đấu, vậy là hắn thắng, kế hoạch chỉ có thế.

........................

Đờ mờ anh đây chờ 30s rồi sao vẫn chưa ló mặt ra! Hắn nghĩ lại, chẳng lẽ là mình đoán bừa thật, nếu thế thì lần sau không nên tin tưởng trực giác của mình nữa, tốn thời gian vờ lờ, quên nói, hắn cũng là loại người rất dễ mất kiên nhẫn, trong truyện thường nói đợi vài tiếng là chuyện hiển nhiên, đối với hắn thì khác, đợi 1 phút là có vấn đề rồi đấy! Người thường xuyên táy máy tay chân chịu sao nổi việc ngồi yên(trừ việc học, học rồi ngủ luôn)

"Haizz! Đếch đợi nữa! Lười quá đi rồi!"

Hắn đứng dậy xoay người định bước ra khỏi cánh cửa, đúng lúc đụng phải cái gì đó ở chân.....Giật mình kinh khủng.....hắn lui về sau tao khoảng cách.

"Méoeooo.....!!"

Thứ hắn đụng phải cất lên tiếng như con mèo, mà nó đúng là mèo rồi chứ đâu. Hắn nhìn kĩ lại, con mèo này to phải gấp 4 con mèo thường, lông đen phủ toàn thân nó, móng vuốt cực bén ở 4 chi cùng với đôi mắt đỏ khát máu như biến dị hắc cẩu trước đây hắn gặp, vậy thì không sai nữa rồi......con này là biến dị hắc miêu....

Nó có vẻ cũng như hắn, giật mình lui về sau. Nhìn nó, giây phút này hắn thật sự muốn tát cho mình một cái và nói với bản thân là....Mày ngu quá đi ta ơi! Bỏ qua cơ hội ám sát mọe rồi! Mày ăn kem mà chết đi!......Thôi không giỡn được nữa rồi! Con mèo này đang phóng tới hắn với tốc độ không tưởng, hai chân trước của nó xòe móng ra ý muốn cào chết hắn.

"Tốc độ thật nhanh!" Đồng tử co rút lại, theo phản xạ hắn bật tốc lui về sau tránh khỏi đòn đánh của biến dị hắc miêu. Đòn đánh thất bại, biến dị hắc miêu cũng không có tỏ ra bất ngờ, ngược lại nó tỏ vẻ thích thú trước con mồi này, cũng chính là hắn. Biến.dị hắc miêu nhận ra rằng con mồi trước mắt mình khá yếu, tốc độ quá thiểu, hơn nữa con mồi đang sợ nó thì phải, nó cho rằng từ từ chơi giỡn rồi mần thịt sau cũng không muộn........Nếu hắn mà biết biến dị hắc miêu nghĩ gì chắc sẽ gật đầu phán: "Mày nói chuẩn quá! Và nhớ giữ suy nghĩ đó tới khi thăm diêm vương nhé!"...

Hiện tại thế chủ động thuộc về biến dị hắc miêu, nó tốc độ vượt xa hắn, chỉ sợ chính mình phản xạ chưa kịp thì bị nó giết rồi! Hắn cần cẩn thận nếu muốn một dao đâm trúng nó và kích hoạt được nội tại, còn kĩ năng......rất tiếc là hắn chưa nạp đủ năng lượng tổi thiểu để đâm ra một phát dao khí, (năng lượng sẽ được giải thích sau), người còn yếu năng lượng không nhiều, nên nhớ "năng lượng" có liên quan mật thiết với tinh thần lẫn thể lực, nạp năng lượng phải từ từ không là gặp những trường hợp như con biến dị hắc miêu thế này thì chỉ có chết trở lên.

2 bên trừng mắt nhìn nhau, chờ sơ hở của đối phương mà hành động, có lẽ biến dị hắc miêu cũng nhận ra sự nguy hiểm của Tử vong dao(trực giác loài mèo rất kinh đấy nhá!) Hắn rất muốn nói với nó là dừng trừng mắt nhau được không, muốn đánh thì nhào zô luôn đi, mỏi mắt ta quá. Giờ mà cụp mắt xuống tí cũng không được, biến dị hắc miêu sẽ nhân cơ hội mà đánh hắn mất. Cần lắm kế hoạch dự phòng để giết cái con mèo này.

"Ê! Mèo!"

Hắn mở miệng nói, biến dị hắc miêu xù lông cảnh giác.

"Mày có biết là mèo đen có giá trị lắm không?"

Hắn hỏi và nó có hiểu cái mệ gì đâu mà trả lời, hắn lại nói tiếp:

"Tao tin các thương buôn sẽ trả giá rất cao nếu tao bán mày! Nên mày nằm im chịu chết không là tao chạy đi đó! Mày sẽ mất con mồi thơm này đấy!"

Biến dị hắc miêu:.........