Chương 30:Một câu chuyện mới, những nhân vật mới.

Ngày Tận Thế

Chương 30:Một câu chuyện mới, những nhân vật mới.

Ps: Xin thông báo, đây là một mạch truyện khác gồm những nhân vật mới.

---------
Tại Việt Nam ở thành phố Hồ Chí Minh.

Đây đã là ngày thứ 3 kể từ khi tai ương "Tận Thế" bắt đầu.

Nếu như Nguyễn Tiến ở đây, hắn chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc bởi mọi cảnh vật xung quanh đều đã thay đổi.

Trái Đất sau 1 ngày khi Tận Thế đến, nó đã biến lớn thể tích ra gây nên chấn động lục địa toàn cầu tuy nhiên vậy mà không ai ảnh hưởng không đợt chấn động đó nhờ có sự bảo hộ kì lạ không rõ nguồn gốc. Thường thì sau mỗi sự kiện hiện tượng thế này thì các nhà khoa học sẽ đặt tên để đưa vào dữ liệu sổ sách nhưng rất tiếc là ai cũng đang rất bận rộn với cái mạng già của mình nên ko có tâm để đặt tên:v. Thế nên hiện tại theo thằng tác giả, tự nhận mình là nhà bác học toàn năng trong thế giới này, hắn tạm thời đặt cho hiện tượng này tên:" Con kẹk biến lớn…"

Thực vật phát triển nhanh chóng, nhiều loại thực vật không rõ "nguồn gốc xuất xứ", bỗng dưng đâm lên mặt đất và bám lấy nhiều công trình kiến trúc để phát triển.

Các tòa nhà hay công trình kiến trúc đáng ra phải sụp đổ sau hiện tượng "Con kẹk biến lớn" nhưng nhờ những thực vật không rõ nguồn gốc đó bám chắc công trình nên đã giúp nhiều phần công trình kiến trúc giữ vững, tất nhiên tỉ lệ sụp đổ vẫn rất cao, không phải công trình nào cũng được giữ vững và hơn nữa, mặt đường đường bộ đều bể ra thành từng mảng lớn, vừa vì địa chấn vừa vì thực vật không rõ nguồn rõ đâm lên.

Mọi nơi hiện tại trên Trái Đất thật sự không còn nguyên vẹn như ban đầu, cả thế giới bước vào một kỷ nguyên mới.

Nói chung thì hiện tại vị trí địa lí coi như không ổn cho lắm, địa hình biến dạng, đường bộ bể nát,…nhà thằng nào ở đó thì sợ nó không nhận thức nổi nhà mình đó nữa rồi, khoảng cách giữa các nhà cũng đã dài ra cũng vì sự "nở" to của Trái Đất.

Tả cảnh thế là đủ(tác giả tệ nhất khoản tả cảnh tả người tả vật nên không thích tả nhiều), hiện tại quay về với những nhân vật mới xuất hiện trong truyện.

Nằm bên trong khách sạn 3sao Mê Kong ở ngõ đường nào đó có 2 thanh niên đang chật vật với đám Zombie.

"Chết tiệt! Người đàn bà kia, cô ta hại cả cả nhóm người chúng ta! Đáng chết! Đáng lẽ lúc đầu ta nên kiểm tra mới phải."

"Khụ! Lỗi tại ta quá nhẹ dạ cả tin, xin lỗi!"

"Không sao đâu anh Khánh! Dù sao anh cũng đã hết sức bảo vệ họ rồi, cũng chỉ tại người đàn bà kia, bị dính vết thương còn cố giấu hại hết 15 người chúng ta vất vả cứu được! Đừng tự trách mình nữa!"

"Ừ! Chú cứ đi trước đi Đạt! Việc trước do anh mắc lỗi, lần này để anh cản chúng coi như là điều sửa sai."(Khánh)

"Anh nói như thật ấy! Sao em có thể bỏ lại anh đây được! Mạng em cũng chính là do anh cứu, bỏ anh, em còn có lương tâm sao?"(Đạt)

"Hahaha…!! Được rồi! Cố gắng a! Anh cận chiến, chú ở sau yểm trợ cho anh!"(Khánh)

"Ok! Đại ca!!!"(Đạt)

Vị trí hiện tại của họ là căn tin(khu vực buffet) của khách sạn, nhóm họ cứu trú trong này chưa được bao lâu thì người đàn bà dính thương tích kia hóa thành Zombie cắn người trong nhóm họ và thế là lây lan ra hết toàn bộ mọi người trong nhóm trừ 2 người họ Nguyễn Khánh và Tấn Đạt, 2 người họ là 2 người duy nhất đối đầu với Zombie và là Tiến Hóa Giả, những người trong nhóm là do họ cứu đem về căn tin, những người đó khá nhút nhát nên không dám đối đầu với Zombie để trở thành Tiến Hóa Giả.

Sự việc đã lỡ, tiếng kêu gào của những người hóa thành Zombie trong căn tin đã thu hút khá đông Zombie lân cận bao vây đường sống của Khánh và Đạt.


---------
Bùng bùng….không gian tỏa ra sức nóng mạnh mẽ.

"Tiến chiêu của ta: Hỏa Kiếm!!" Bùng lên ngọn lửa trên thanh kiếm dạng như katana Khánh đang dùng, anh ta lên tục ra đòn gây sát thương trên diện rộng cản bước con Zombie.

Liên tục thế này đã 3 phút, Khánh sắp không chịu nổi.

"Anh Khánh!" Đạt hét lớn một tiếng, Khánh nghe lập tức phản ứng tránh sang một bên.

"Băng Tiễn khóa kín!"

Một mũi tên mang theo hơi lạnh âm độ bay ra khỏi cung Đạt cầm với tốc độ gần bằng nửa viên đạn. Xuyên phá vào đám Zombie đang chạy tới.

Zombie sau 3 ngày đã tiến hóa tới mức độ phản xạ không khác gì con người, chúng hiển nhiên cảm nhận được và né khỏi mũi tên dù không nhìn thấy nhưng….mũi tên sau đó liền dừng lại ở điểm chúng tụ tập đông nhất rồi…..Bùm…

Tiếng nổ không mạnh mẽ như tiếng bom thường biết, âm thanh mũi tên nổ ra như môt tiếng gào thét của băng hàn làm lạnh dọc sóng lưng, lập tức đưa khu vực quanh mũi tên rơi vào nhiệt độ -30 độ C.

"Ngay lúc này! Đi"

Khánh chạy tới cõng lên Đạt đã kiệt quệ sau phát bắn vừa rồi, tức tốc mà chạy.

Zombie thì đang trong trạng thái đông cứng chưa thể phục hồi, mấy con nằm ngoài thì không ảnh hưởng bao nhiêu nhưng tốc độ đôi chút ảnh hưởng không thể theo kịp tốc độ của Khánh.

Thế là Khánh và Đạt tạm thời trốn thoát….