Chương 1: Có phải ta đã sai

New The World

Chương 1: Có phải ta đã sai

Chương 1: Có phải ta đã sai
Ở giữa chiến trường........... Có 1 người thanh niên đang ngồi ở trên những sát chết khác và ngữa mặt lên trời, cậu có thể cảm nhận được sinh mệnh của mình đang từ từ dặp tắt.... bao quanh cậu 10km là những cái sát chết, tay, đầu và máu nhuộm đỏ cả bầu trời (nhìn trẻ vậy thôi chứ 1000 tuổi đấy)
......... mất đi cánh tay phải..... trên người cậu bây giờ đầy rẫy các vết thương, vết đâm, chém hay thậm chí cả vết bỏng và cả con mắt trái cũng đã bị đào ra. và cách đó 10km vang lên những tiếng bước chân vang lên và dường như 1 có cả 1 đoàn người như ngọn sóng thần đang tiếng tới nơi này

Ta đang ở đâu...............mệt mỏi quá............. ta muốn được nghĩ ngơi
Nàng có nghĩ thế không hả song nhi............. Nàng đang ở đâu..... Ta nhớ nàng...... liệu rằng ta có thể gặp nàng nơi hoàn tiền không?
Trước mặt hắn bây giờ không gian thật mờ mịt chỉ có 1 thứ hắn thấy rất rõ, đó là 1 cô gái đang vẫn cười với hắn, đang đàn hát cho hắn nghe, những kí ức đấy cứ lần lượt ùa về
Rồi nàng quay lưng lại đi về phía hắn và nhẹ nhàng nâng mặt hắn lên và lau nước mắt của mắt cho hắn, dù hắn chỉ còn 1 con mắt của hắn
nàng mỉm cười nhẹ nhàng đáp: chàng sao thế, chàng bị thương à?
Hắn chỉ lắc đầu rồi cười nhẹ, không có ta rất tốt.........Nhưng ta mệt mỏi lám rồi........ ta chỉ muốn được ở bên nàng hắn miễm cười trong khi khóc đáp
nàng lại mỉm cười ôm hắn vào lòng ngực, hãy mạnh mẽ lên vì chàng là một vị vua mà
câu nói nhẹ nhàng ấy khiến trái tim hắn đau đớn đến dường nào
vị vua sao? ngữa mặt lên trời và khóc, vị vua sao? làm sao ta có thể trở thành vua trong khi không bảo vệ được nàng
trong lúc hắn đang trìm vào thế giới của hắn, thì 1 giọng nói rống lớn với hắn
HẮC VƯƠNG Mau Dao ra vũ khí của các vị thần ta sẽ cho ngươi 1 cái chết nhẹ nhàng
nhưng dường như hắn bây giờ đã không còn nghe thấy gì nữa cả, điều duy nhất hắn muốn nghe, muốn thấy chỉ còn là song nhi của hắn
Hừ đã thế thì đừng trách chúng ta, tên cầm đầu cầm chặt lấy thanh đao và lao tới chém hắn
Cây đao tới gần làm hắn nhớ lại hình ảnh của song nhi khi lấy thân mình ra đỡ cho hắn....... trái tim hắn đang thắt lại.......... song nhi......song nhi..... song nhi
Hắn rống lên vì giận giữ, thét lên, TẠI SAO TẠI SAO TẠI SAO LẠI CƯỚP ĐI SONG NHI CỦA TA
Đứng lên cầm chặt lấy cây trường thương màu đen hắn thét lên trong cơn giận giữ
NẾU CÁC NGƯƠI ĐÃ MUỐN THÌ NHÀO VÀO KIẾM ĂN
Cấm thuật: ĐỊA NGỤC MÔN hắn rống lên
Cơ thể hắn từ từ bị cây thương màu đen bao phủ trên đầu hắn mọc ra 2 cái sừng như 1 con quỷ cơ thể to lên cầm lấy trường thương 1 thương múa cữu thiên hắn quát đây là 1 trong những chiêu thức cơ bản của cây trường thương này, như 1 cơn gió hắn lướt qua chiến trường với cây thương màu đen trong tay từng kẻ từng kẻ đều ngã xuống tới khi chỉ còn 1 mình hắn đứng đó..... hà hà hà
hắn đưa đầu nhìn cây thương của mình, nó đang từ từ nức ra, hắn biết khi sử dụng chiêu này thì hắn và cả cây luân hồi đều sẽ đồng quy vũ tận, hắn đã là đèn cạn dầu nên cũng không còn điều gì phải luyến tiếc nữa, cấm cây thương xuống đất hắn ngã xuống..... cuối cùng........ cuối cùng.......... ta đã có thể gặp lại nàng rồi song nhi, hắn nhắm chặt mắt và mỉm cười mãn nguyện........... 1 cơn mưa đã rơi xuống........ để tiễn đưa hắn