Chương 193: Thời kì rèn luyện(2)

Nam Việt Đế Vương

Chương 193: Thời kì rèn luyện(2)

Một tháng sau.

Lúc này Trần Phong đang dùng Cương khí hóa thành Giao Long, chiến đấu cực kì căng thẳng với Hỏa Giao do Tần Thiên tạo ra. Tần Thiên cũng không vận dụng quá nhiều, Linh lực có độ mạnh mẽ ngang với Cương khí của Trần Phong, còn Hỏa Giao cũng không tính là tinh thâm gì. Nhưng vậy không đồng nghĩa là nó không mạnh, trái lại cực kì nguy hiểm!

Còn với Trần Phong, mấy tuần qua hắn điên cuồng tu luyện, thậm chí một tia Tiên Long lực đã dung nhập vào Cương khí, khiến Giao Long hóa ra cực độ khủng bố, Long uy không kém Giao Thanh Đồ đầu Giao Long ngang với Khai Huyệt cảnh này là bao!

Hơn nữa hắn thiên phú tuyệt đỉnh, tuy không có được Khí thuật công kích nhưng vẫn dựa vào tài trí của mình mà sáng tạo đi ra. Khí thuật, rất khác so với Võ kỹ. Võ kỹ tuy cũng sử dụng Chân khí, nhưng nền tảng vẫn là thân thể. Cơ thể vận chuyển, Cương khí gia trì, uy lực tăng vọt. Còn Khí thuật thì chủ yếu tập trung vào cách vận dụng Chân khí, ví như đám người Sơn Hà phái sử dụng Cương khí ngưng tụ thành đỉnh để công kích, hay là Phạm Việt đánh ra kiếm khí.

Với cao thủ từ Ngoại Cương trở lên đa phần sử dụng Khí thuật, bởi lên đến cảnh giới này Cương khí cực kì hùng hậu, chiến đấu hai mươi ba mươi phút mới có thể cạn kiệt. Hơn nữa chiêu thức đa dạng biến hóa khôn lường, không nhưng võ kỹ chỉ có thể vận dụng khi cận thân chiến đấu. Mà Trần Phong Cương khí càng hùng hậu gấp ba bốn lần, có thể nói là tùy ý mà đốt,

Bành!

Trong miệng Giao Long của Trần Phong ngưng tụ ra một ngụm Đại đỉnh, một chiêu đánh thẳng lên đỉng đầu Hỏa Giao của Tần Thiên. Lập tức lớp vảy bên ngoài vỡ ra, để lộ hỏa diễm cuồn cuộn bên trong.

Tần Thiên nhíu mày, gia tăng Linh lực, lập tức Hỏa Giao được chữa trị, miệng đồng thời ngưng tụ một Hỏa cầu, bắn ngược về phía Giao Long.

Ầm

Hỏa diễm cuồn cuộn mà ra, lập tức Cương khí Trần Phong như muốn tan rã, chút nữa là tan vỡ. Nhưng hắn rất nhanh kịp phản ứng, gia tăng Cương khí để chữa trị, rồi sử dụng Khí thuật công kích.

Long trảo thủ!

Hắn đem toàn bộ Âu Lạc Thần huyết dồn vào hai mắt, lập tức lòng đen hắn chậm rãi biến mất, thay vào đó là một đôi Long nhãn mờ ảo.

Thấy rồi!

Một trảo chụp xuống vào vị trí bảy tấc, lập tức Hỏa Giao của Tần Thiên nổ tung, hóa thành một đám lửa rồi tiêu tán.

Thắng!

Trần Phong thở ra một hơi, ngồi phịch xuống. Trận đấu này tuy ngắn nhưng quá tiêu hao Cương khí, hơn nữa hắn còn cần phải vận dụng đến cả lực lượng huyết mạch, thêm vào là Tinh thần lực. Ba bút cùng vẽ khiến hắn gần như chịu không nổi!

"Tốt, xem ra ngươi đã đạt đến mức độ Đại thành của tầng một. Bây giờ ta sẽ giúp ngươi hoàn thiện, để ở Khai Huyệt cảnh, ngươi là vô địch!"

Tần Thiên cực kì vui vẻ, dù sao có một đệ tử tài năng như vậy đều khiến người ta cảm thấy hạnh phúc. Môn Giao Long hình này hắn đã không tu luyện từ lâu, tuy nhiên lúc đó hắn phải phí hơn nửa năm mới đạt đến trình độ này. Còn Trần Phong? Một tháng! Thiên phú, ngộ tính đều trác tuyệt!

"Ta biết ngươi có cây thương kia là một món Linh thuật bảo, có thể từ đó ngộ ra một môn Linh thuật. Nhưng ngươi biết bước đầu tiên cần làm là gì không?"

"Mong sư phụ dạy cho."

Trần Phong nghiêm túc đáp.

"Khí hay Linh lực của Đông Phương Linh đạo đại lục thật ra không hề có nguyên tố, lúc kiểm tra thể chất hiện ra chỉ đơn giản cho thấy ngươi có ưu thế lớn về hệ đó thôi! Thực tế thì Chân khí hoàn toàn không thể biến thành một nguyên tố nào, mà chỉ có dung hợp với nguyên tố khác mới có thể tạo ra."

Nói đến đây hắn ngừng lại, lòng bàn tay mở ra, nhất thời một luồng hỏa diễm bùng lên:

"Hỏa này là do ta dung hợp với một loại Thần Hỏa mà thành. Chỉ có Ma pháp lực của Ma pháp sư mới có thể thể biến hóa ra các nguyên tố! Ví như ngươi tu tập Hỏa cầu, Ma pháp lực biến thành Hỏa nguyên tố, cùng Hỏa nguyên tố trong thiên địa câu thống, lúc này mới tạo ra Hỏa cầu!"

Trần Phong nghe đến đây thì bừng tỉnh, hỏi:

"Vậy thưa sư phụ, tức là con có thể có Chân khí mang bất cứ nguyên tố nào?"

"Không sai, ta sẽ đưa ra ví dụ. Ngươi thấy Giao Long hình kia không? Thực tế muốn tu luyện thành cần có một điều kiện, đó là phải hấp thu Long khí. Tuy nhiên ngươi trong mình đã mang Long huyết, vì vậy mới dễ dàng tu thành. Hay là bạn của ngươi, cái tên Thành ấy, hắn muốn tu luyện được Long Tượng Hổ bá thể thì cần phải hấp thu Yêu khí mới có thể tu thành."

Nói rồi hắn khẽ ngoắc tay, lập tức cây Kim Long thương từ trong Nhẫn không gian của Trần Phong bay ra.

"Nếu ngươi muốn tu thành cái này, đầu tiên cần chính là hấp thu Kim khí, Kim nguyên tố. Phẩm chất càng cao thì càng mạnh."

Trần Phong nghe vậy liền sáng mắt, dồn dập hỏi:

"Vậy người định cho con cái gì? Kim Linh khí Tông Linh cấp? Kim Lôi thạch?"

"Im lặng!"

Tần Thiên xoa xoa đầu, thở dài một tiếng rồi nói:

"Ta dẫn ngươi đi thu hoạch."

Nói rồi hắn xách Trần Phong lên, một tay phá vỡ không gian rồi bước vào.

"Nơi đây là....Không gian lộ?"

Trần Phong ngơ ngác nhìn xung quanh. Nơi đây tối om một mảnh, chỉ thi thoảng thấy được một số hình ảnh cây cối núi đồi xẹt qua mà thôi.

Tần Thiên đem hắn thả xuống, nhàn nhạt đáp:

"Không sai, là Không gian lộ. Tôn Giả Tôn Linh cảnh, nắm giữ sức mạnh phá vỡ không gian, có thể đi ngàn vạn dặm chỉ trong chớp mắt."

Một lúc khá lâu sau bọn họ đi ra khỏi Không Gian Lộ, chỉ thấy nơi đây núi đá trập trùng, có thể thấy được từng khối Kim nguyên tố hóa thành, tản ra màu vàng Kim.

"Với Cương khí của ngươi, có lẽ sẽ dung hợp được Kim khí Huyễn Linh cấp. Giờ thì, đi thôi!"

Hắn ném Trần Phong vào vùng núi này rồi thản nhiên rời đi. Trần Phong phủi bụi kim loại trên cơ thể, nhìn xung quanh một lượt. Nơi đây thật sự chỉ có kim loại, không có gì khác.

Xẹt....

Đột nhiên từ đâu vang lên tiếng kim loại chà xát vào nhau, nghe vô cùng chói tai. Mà theo đó mà một quái nhân xuất hiện. Nó cao tầm hai mét, toàn thân đen kịt một cục, chỉ có một con mắt đỏ rực.

"Đó là Kim nhân, chiến lực nằm trong khoảng Nội cương đến Chuyển Linh. Bọn chúng trong cơ thể ẩn chứa Kim khí, ngươi cần đánh chết chúng để cướp đoạt Kim khí."

"Hơn nữa ở những nơi gần Kim nhân Khai Huyệt cấp sẽ có thức ăn nước uống cùng đồ chữa thương. Nói như vậy có lẽ ngươi hiểu nên làm gì đúng không?"

Giọng nói Tần Thiên vang lên, phổ biến cho hắn kiến thức căn bản nhất về vùng này.

"Trước tiên thử xem thực lực con Kim nhân này!"

Trần Phong ngưng tụ Cương khí thành Giao long, ầm ầm tấn công tới. Bàn tay của Kim nhân va chạm với Giao Long không ngờ chỉ xuất hiện từng vết ngân màu trắng.

"Mạnh vậy?"

Trần Phong thầm kêu một tiếng, lập tức lui lại, Cương khí ngưng tụ nơi tay.

Tôi thiết quyền!

Hai tay hắn như mưa nện xuống, liên tục đánh lên cơ thể Kim nhân. Tiếng vang chát chúa vọng ra bốn phương, mà theo đó là bàn tay Trần Phong xuyên phá phòng thủ của nó, lấy từ cơ thể nó ra một viên Kim đan.

Hắn nhẹ bóp một cái, lập tức Kim đan vỡ ra, hóa thành đám khí màu vàng kim bị hắn hấp thu vào cơ thể. Cảm giác đau nhói chạy khắp kinh mạch nhưng hắn vẫn nén chịu, dựa theo Kim thân thập biến quyết mà vận chuyển, đem Kim khí dung nhập vào từng bộ phận một. Kim thân thập biến quyết hắn đã tu đến tầng thứ chín, và còn cần rất nhiều Kim hệ nguyên tố để đạt đến tầng thứ mười.

Ở nơi xa xa, trong một tòa cung điện hùng vĩ.

"Tôn Giả, cậu ta là đệ tử mà ngài nói đến sao."

Phía sau Tần Thiên là bảy tám người có cả nam lẫn nữ, tuổi tầm trung niên. Mỗi người trong đó đều cực kì cường đại, trong lúc mơ hồ tản ra một chút khí tức cũng đủ để khiến cho không gian bị trùng xuống.

"Không sai, là đệ tử ta mới thu nhận." Tần Thiên thản nhiên đáp.

Một người đàn ông trung niên từ phía sau bước lên, nhìn Trần Phong nơi xa mà cau mày, đáp:

"Không biết thiên phú thế nào, nhưng thực lực thế này thì thật tầm thường. Không có công pháp thống nhất, võ kỹ cùng Khí thuật loạn một đám, cái nào cũng chỉ luyện được một nửa."

Nói rồi gã lắc đầu, nói tiếp:

"Ở trong tông chúng ta cũng chỉ xếp ở hàng trung thượng mà thôi, không hiểu có gì đặc biệtcả. Tại sao hắn khiến Tôn Giả xem trọng như vậy?"

"Ngươi chờ rồi biết."

Tần Thiên cười nhẹ, sau đó lấy ra Long Phượng Đỉnh, Linh lực cuồn cuộn tuôn vào, theo đó trần của tòa cung điện sáng rực lên, cảnh tượng vũ trụ đầy sao xuất hiện.

"Ta mới bắt thêm một tên Tôn cấp, Sáu tên Tông cấp, hơn hai mươi tên Dung Linh. Đem chúng luyện hóa, trấn áp hết thảy."

"Rõ!"

Bảy tám người kia đồng thời gầm lên, Linh lực tràn vào những viên tinh cầu kia, lại thấy từ trong cơ thể bọn hắn có vô số Linh cấp vật liệu bay ra nhập vào chúng.

Từng viên Tinh cầu sáng loáng, mà theo đó là tiếng kêu thảm thiết vang lên.

"Đừng bắt nhốt ta, làm ơn."

"Mẹ nó,ngươi câm mồm cho lão tử. A a a."

"Tần Tôn Giả, không phải là ta muốn chống lại ngài, mà là do hắn..."

....

Những tên kia bị hành hạ Linh hồn, đau nhức khó có thể dùng ngôn ngữ để hình dung. Nhưng những tên kia mắt điếc tai ngơ, hiển nhiên đã quen với điều này.

Tần Thiên bước ra khỏi đại điện, phóng tần mắt ra xa. Trên trời cao là một tòa kết giới vô cùng khổng lồ, trên đó khắc chi chít phù văn Linh văn, phức tạp vô cùng, so với tòa trận pháp ở thành Minh Dương phải gấp cả trăm lần.

Tòa đại điện này nằm trên đỉnh một ngọn núi, ngọn núi vô cùng khổng lồ, cao tới bốn năm ngàn mét. Thân núi có hàng ngàn nhà cửa, mấy chục tòa thành trì, trong đó có cả nhân loại, yêu thú, yêu ma, Thủy yêu, Ma tộc,....sinh sống phồn hoa. Mà không ngờ trong mỗi căn nhà nơi đây đều có bức tượng của Tần Thiên, ngày ngày những con dân nơi đây đều vì hắn mà cầu nguyện, cúng bái không thôi.

Trong lúc đó, những người bạn của Trần Phong cũng đã về thế lực của riêng mình. Thành cùng Thanh Hoa gia nhập Thượng Ngàn Thánh Địa, Ánh Nguyệt, Hà My, Linh Nhi đã đến Thanh Long Giang Tông. Riêng Triệu Hảo phải đi đày nơi biên ải.

Cuộc sống mới, bắt đầu.

Hết chương 193