Chương 46: Uy Hiếp

Mộng Giới Thần Chủ

Chương 46: Uy Hiếp

Hơi lan man chút, trở lại với câu chuyện. Trần Văn Trúc nói xong không khỏi nhìn Zero, phát hiện đối phương vẫn một bộ lạnh nhạt, giống như không có vẻ gì là đồng ý hay từ chối. Hắn trong lòng khẽ trầm xuống. Xem ra, đối phương không phải dễ dụ ah


Suy tư một chút, hắn nói tiếp


" Zero. Chỉ cần ngươi đi theo cho ta. Bất kì thứ gì trong chỗ trú ẩn, ngươi muốn đều sẽ đạt được.


Quyền lực, ngươi chỉ đứng dưới một người, trên vạn người


Nữ nhân, trong hơn 2000 người sống sót. Có rất nhiều nữ nhân xinh đẹp, đủ mọi lứa tuổi. Ngươi thích ai, ta đều sẽ đưa cho ngươi.


Không những vậy, những người ở đây cũng sẽ có một nơi để sinh hoạt. Ngươi không muốn mọi người đều phải ở đầu đường xó chợ chứ"


Thế nào, rất hấp dẫn phải không?. Chỉ cần ngươi đi theo ta, tất cả mọi thứ, ngươi chỉ cần một câu, ngươi đều có được"


Âm thanh tràn ngập dụ hoặc. Một lời mời cực kì hấp dẫn mà bất kì một người nào đều ưa thích. Không thấy tên thuộc hạ của Trần Văn Trúc đang dùng ánh mắt đố kị nhìn Zero sao


" Tên này, không kém Đỗ Trọng bao nhiêu ah"


Trong phòng bếp, Saya đẩy gọng kính, cười lạnh nói


Nghe thế, chúng nữ đều gật đầu, không phủ nhận. Về khả năng mua chuộc lòng người, Trần Văn Trúc cùng Đỗ Trọng quả thật giống như vô cùng. Đều thuộc dạng chém gió thành thần rồi, rất có tính lung lay người khác


" Chị Tiên. Chị nghĩ Zero đồng ý không?" Rei một bộ lo lắng nhìn Zero, hướng về phía Ly Tiên


Trực giác nữ nhân cho cô biết, Trần Văn Trúc không phải thật sự muốn lôi kéo Zero mà còn có ý đồ khác. Cô thật sự không muốn Zero đồng ý chút nào


" Yên tâm. Hắn mà đồng ý, ta cho hắn ngủ ngoài đường" Ly Tiên cười lạnh, cực kì khí phách nói một câu, ánh mắt uy hiếp nhìn Zero. Nói xong, trực tiếp rút ra điện thoại, nhắn tin cho Zero


Điện thoại rung lên khiến Zero giật mình, mở ra điện thoại. Hắn phát hiện một tin nhắn được gửi tới từ Trần Ly Tiên. Nội dung chỉ vẹn vẻn hai từ: Từ chối


Ngay lập tức, hắn ngẩng đầu nhìn Ly Tiên. Rất nhanh, mồ hôi chảy dòng, thân hình run rẩy không ngừng


Chỉ thấy Ly Tiên đang cười lạnh, ánh mắt tràn đầy ý người nhìn mình, cả người thì bao trùm trong hắc khí. Giờ phút này Ly Tiên trực tiếp khiến Zero sởn tóc gáy, giống như là nhìn thấy một con quỷ đứng phía sau cô, đang dùng ánh mắt hung tợn nhìn mình vậy


Zero rất rõ ràng, một khi mà mình không thực hiện mệnh lệnh của Ly Tiên, hậu quả cực kì khủng bố


" Khụ"


Vội vàng ổn định tâm tình, Zero khẽ ho một tiếng, cố gắng tạo ra một bộ lạnh nhạt, hướng về phía Trần Văn Trúc, không chút do dự nói


" Ta từ chối"


Vợ cả đã ra tối hậu thư, không thực hiện có mà xác cmn định. Mới cả Zero ý định cũng từ chối. Thế nên nói ra cũng chắc có chút nào là không thoải mái


Zero vừa nói xong, Ly Tiên một bộ đắc ý nhìn Rei hớn hở nói


" Thấy chưa?"


Chúng nữ đồng loạt dơ lên ngón tay cái, hoàn toàn bội phục sát đất. Đến đây, chúng nữ coi như hiểu hoàng hậu đại nhân bá đạo cỡ nào. Chỉ một tin nhắn trực tiếp dọa cho Zero sợ sun cả vòi, trực tiếp đưa ra câu trả lời. Bọn họ tự nhận không làm được ah


" Zero từ chối. Thế nhưng có vẻ mọi chuyện vẫn chưa xong ah" Đúng lúc này, Saya cười nhạt nói ra một câu khiến mọi người kinh nghi bất định


Zero vừa nói xong, Trần Văn Trúc chưa lên tiếng thì tên thuộc hạ kia đã há mồm chửi bới


" Ngươi thật sự là không biết điều. Thiếu gia nhà ta đã có thành ý mời ngươi là phúc ba đời nhà ngươi. Vậy mà ngươi lại từ chối, ngươi…"


Tên này chưa kịp nói xong, thì lập tức hai mắt trợn ngược, nước miếng phun cả ra ngoài, ngã sõng soài trên mắt đất, trực tiếp hôn mê bất tỉnh. Mà trước mặt hắn, thì chính là Nguyễn Huy, lúc này đang lấy một tấm khăn lau tay, âm thanh nhàn nhạt vang lên


" Ngươi, nói quá nhiều rồi đấy"


Nói xong, hắn xoay lẳng lặng đứng phía sau Zero, không nói gì. Rất rõ ràng, mặc dù Nguyễn Huy là bạn thân của Zero, nhưng trong trường hợp này, quyết định thế nào tất cả do Zero làm chủ


Tên thuộc hạ bị đánh, Trần Văn Trúc không chút nào để ý. Hắn ngồi đối diện với Zero, hai tay để lên cằm, một bộ đoán trước được Zero sẽ từ chối, cười nói


" Quả nhiên không ngoài dự đoán của ta, ngươi sẽ từ chối. Thế nhưng, ta có niềm tin sẽ khiến người đồng ý" Âm thanh tràn đầy tự tin, mang theo một chút xảo tra khiến Zero cùng Nguyễn Huy không khỏi nhíu mày nhìn nhau


Tên này, chẳng lẽ có âm mưu gì sao?. Hai người nghĩ


" Vậy sao! Ta rất muốn biết ngươi định làm thế nào để ta thay đổi quyết định"


Zero cười lạnh. Trên thế giới này, có thể ràng buộc được hắn chỉ có nữ nhân của mình cùng bạn bè. Còn lại, Zero không chút nào để ý


Hắn muốn nhìn, Trần Văn Trúc có cái gì có thể khiến hắn thay đổi quyết định

" Các vị. Biết đây là thứ gì chứ?"


Về phía Trần Văn Trúc, hắn nở một nụ cười bí hiểm. Sau đó, từ trong ngực mình lấy ra một chiếc dây chuyền. Chiếc dây chuyền làm bằng bạc, ở giữa có một chiếc nhẫn có khắc chữ Quân


Giờ phút này, Nguyễn Huy hoàn toàn không còn bộ dạng bình tĩnh như lúc nãy, khuôn mặt hắn trở nên trắng bệch, sau đó chuyển sang dữ tợn. Một đôi mắt đỏ ngầu nhìn Trần Văn Tuấn, âm thanh tràn đầy phẫn nộ


" Trần Văn Tuấn. Ngươi… đã làm gì Thiên Quân"


Phạm Thiên Quân, chính là chủ nhân của chiếc vòng này. Là một học sinh trong lớp mà Nguyễn Huy chủ nhiệm. Chỉ trong một ngày, cả hai đã trở nên thân thiết còn hơn anh em ruột. Thậm chí là sau này Phạm Thiên Quân còn trở thành anh em kết nghĩa với Nguyễn Huy


Tình cảm giữa hai người cực kì tốt, cảm giác giống như Phạm Thiên Quân thật sự là em ruột của Nguyễn Huy vậy


Chiếc vòng này là Nguyễn Huy mua tặng cho Phạm Thiên Quân. Thế nên vừa nhìn qua, Nguyễn Huy liền nhận ra lai lịch dây chuyền


Nghe vậy, Zero không khỏi nhíu mày. Hắn dơ tay lên, lập tức từ trong nhà bếp, dao với kéo tất cả đều bay ra ngoài, hướng mũi nhọn về phía Trần Văn Trúc


Trên người bộc phát ra sát khí kinh thiên, âm thanh băng lãnh như gió mùa đông khiến người nghe phải rùng mình


" Trần Văn Trúc. Ngươi đây là có ý gì?"


Zero biết Phạm Thiên Quân, dù không quen thân nhưng cũng tính là biết. Việc Trần Văn Trúc cầm trong tay dây chuyền của cậu bé chứng tỏ Phạm Thiên Quân là một trong 2000 người sống sót


Có điều, hắn cảm thấy rất khó hiểu. Theo hắn biết, Phạm Thiên Quân sinh sống ở bên kia cầu Tân Lam. Hôm nay khối lớp 10 không có lớp, theo lý mà nói, Phạm Thiên Quân phải ở thành phố Bắc Giang, chứ không thể ở thành phố Tân Lam chứ


Càng khó hiểu hơn tại sao Trần Văn Trúc lại biết mối quan hệ giữa Nguyễn Huy và PHạm Thiên Quân để lấy cậu bé ra uy hiếp hai người chứ


Đối mặt với vô số dao kéo đang hướng về phía mình, chỉ cần mình trả lời sai một câu lập tức sẽ biến thành người thiên cổ. Trần Văn Trúc không khỏi nuốt nước bọt, mồ hôi chảy ra như suối


Nói cho cùng, Trần Văn Trúc vẫn chỉ là một tên playboy mà thôi. Đối mắt với tử vong uy hiếp, hắn không còn giữ được hình tượng của mình nữa


Cố gắng để cho mình tỉnh táo, Trần Văn Trúc âm thanh vang lên, chỉ là lần này, âm thanh mang theo một sự run rẩy


" Yên tâm! Cậu bé vẫn an toàn. Thế nào Zero, như vậy có đủ để ngươi thay đổi quyết định không?". Nói xong, hắn cũng có thêm can đảm hơn. Ánh mắt cao ngạo nhìn Zero. Một ánh mắt giống như tất cả mọi việc đều nằm trong tay hắn vậy


Zero thật sự vô cùng khó chịu. Hắn phóng đãng không trói buộc, thích làm gì thì làm, ghét nhất chính là những kẻ có ý đồ chưởng khống mình


Khuôn mặt lạnh lẽo, âm thanh tràn đầy sát cơ, Zero gằn từng tiếng một


" Ngươi đây là uy hiếp ta?"


Cảm nhận Zero đã động sát tâm, muốn giết mình. Trần Văn Trúc một bộ không để trong lòng, nở nụ cười nham hiểm, hắn nói


" Ngươi muốn giết ta. Nếu vậy, ta cũng không đảm bảo Thiên Quân an toàn đâu?"


" Ngươi…" Zero hiện lên một tia phẫn nộ.


Hắn có thể không màng tới sự sống chết của Phạm Thiên Quân, thế nhưng Nguyễn Huy sẽ không. Nếu Trần Văn Trúc chết mà Phạm Thiên Quân xảy ra chuyện, Nguyễn Huy chắc chắn sẽ bằng mọi giá ngăn cản hắn


**************


Trong phòng bếp, biến cố xảy ra khiến chúng nữ không khỏi lo lắng một hồi


" Thật đê tiện! Trần Văn Trúc lại dám lấy Thiên Quân ra để uy hiếp anh Huy. Cứ như vậy, khả năng rất cao là anh Huy sẽ rời đội để đi tìm Phạm Thiên Quân" Nguyễn Thanh Lan bộ dạng phẫn nộ vô cùng, ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn Trần Văn Trúc.


Nếu không phải chúng nữ ngắn lại, cô nàng đã xông tới, cho Trần Văn Trúc mấy chục phát " pháo không khí" rồi


Trong chúng nữ, chỉ có Saya là vẫn một bộ không lo lắng chút nào. Ánh mắt chăm chú nhìn về phía Trần Văn Trúc. Nếu để ý, có thể nhìn thấy trong mắt cô hiện lên một loạt các chữ số 0,1


Mấy giây sau, Saya trở lại bình thường, cô nở nụ cười vô cùng tự tin nói với chúng nữ


" Mọi người không cần lo lắng, việc còn lại để em lo cho"


Nói xong, trong ánh mắt khó hiểu của mọi người, Saya đứng dậy đi ra ngoài


Ở ngoài phòng, sự căng thẳng giữa ba người dù bất kì ai cũng có thể cảm nhận rõ ràng. Saya vừa đi ra, không một ai để ý tới, mãi tới lúc Saya lên tiếng, mọi người mới chú ý tới cô