Chương 26: Mâu thuẫn
Thấy Zero nhìn sang, bọn họ lập tức ngậm miệng, không ai nói với ai một câu.
Thấy thế, Zero nhíu mày. Đám người này xem ra đang có âm mưu gì đó ah
Từ một ghế ngồi trên xe khách, Đỗ Trọng đi ra, hướng về phía học sinh cùng sinh viên thực tập hô lớn:
" Mọi người! Vừa rồi thầy Sơn có nói cho thầy một chuyện"
Thấy mọi người vẫn chăm chú nghe, Đỗ Trọng nở nụ cười hài lòng nói tiếp
" Theo thầy Sơn nói: chỉ cần các em cận chiến giết chết thây ma liền trở thành Tiến Hóa Giả, sở hữu những sức mạnh phi thường mà chỉ tồn tại trong phim ảnh.
Trước đây, các em chỉ là người thường nhưng hiện tại các em có cơ hội trở nên phi thường. Chẳng lẽ các em không muốn sao?.
Một khi các em trở thành Tiến Hóa Giả. Không chỉ có năng lực ở tận thế sống sót mà còn được mọi người kính trọng, tôn kính. Các em muốn gì có thứ đó, không ai cản các em vì các em có năng lực sở hữu tất cả những thứ đó. Các em không muốn sao?
Thây ma xuất hiện khiến cuộc sống của các em bị đảo lộn. Các em phải sống trong sự sợ hãi, hoang mang tột cùng.
Hiện tại, các em không chỉ có thể báo thù mà còn từ việc chém giết thây ma thu được lực lượng. Chẳng lẽ các em không muốn vậy sao?"
Càng nói, Đỗ Trọng âm thanh càng lớn. Âm thanh giống như một hồi chuông đánh vào tâm linh hèn nhát của những người ở đây.
Bọn họ từ sợ hãi, khó tin sau đó chuyển sang hưng phấn cùng kích động. Cuối cùng là trở nên điên cuồng, chiến ý sục sôi
Xem ra, " bài thuyết giảng" của Đỗ Trọng đã khiến bọn họ động tâm ah
Mà cũng phải. Ai chả muốn mình hơn người, ai chả muốn mình được vạn người kính ngưỡng. Những gì Đỗ Trọng nói đã đánh trúng vào dục vọng sâu nhất trong lòng bọn họ. Kích thích dã tâm của bọn họ
Như là muốn cho những người ở đây thêm một liều thuốc an thần. Đỗ Trọng nói tiếp
" Nếu các em muốn trở thành Tiến Hóa Giả, thầy và thầy Sơn sẽ tận lực trợ giúp các em
Thầy Sơn sẽ đánh gần chết thây ma. Các em chỉ đơn giản là bắn vào đầu bọn chúng, giết chết bọn chúng. Chỉ cần như vậy, các em có thể trở thành Tiến Hóa Giả, trở thành " nhân trung chi long", vạn người kính ngưỡng"
" Đúng thế. Với trách nhiệm của người thầy, đồng thời cũng là một vị đoàn trưởng. Thầy xin dùng tính mạng của mình ra để bảo vệ các em" Đinh Tùng Sơn đứng lên, âm thanh mang theo một sự chắc như đinh đóng cột.
Đinh Tùng Sơn vừa nói ra lập tức nhận được vô số ánh mắt sùng kính nhìn vào. Hiện tại, trong mắt học sinh cùng sinh viên có mặt trên xe. Đinh Tùng Sơn hình tượng trở nên to lớn vô cùng
Mà đồng thời, lời khẳng định của Đinh Tùng Sơn tạo thành một liều thuốc an thần cho những người ở đây
Trên cái xe này chỉ có học sinh cùng sinh viên thực tập, chưa bao giờ trải qua việc chém giết thây ma. Bọn họ muốn thực lực, nhưng lại sợ hãi trước đám thây ma. Nên nhớ, chỉ cần bị thây ma cắn phải liền sẽ chết
Nhưng giờ, có sự hỗ trợ của Đinh Tùng Sơn. Bọn họ không còn sợ hãi gì cả. Tất cả đều ánh mắt nóng rực cùng chờ mong. Chờ mong một tương lai sung sướng như Đỗ Trọng đã nói
Thấy mọi người đều hai mắt sáng ngời. Một bộ bị lời nói của Đỗ Trọng thuyết phục. Đinh Tùng Sơn cùng Đỗ Trọng nhìn nhau gật đầu. Đây chính là lúc để Đỗ Trọng tạo dựng danh tiếng của mình
Chỉ thấy Đỗ Trọng hướng mắt về một tên học sinh. Tên này gật đầu, sau đó đứng lên cao giọng:
" Thầy Trọng. Tại sao thầy lại nói với bọn em bí mật này?"
Chỉ chờ có vậy. Đỗ Trọng một bộ chính nghĩa lẫm nhiên, giống như là một vị cứu thế chủ lên tiếng:
" Tại sao ư? Bởi vì thầy là một người thầy ah. Nhìn các em sợ hãi, đối với tương lai mù mịt, thầy cảm thấy cực kì đau lòng. Thầy muốn các em thu được lực lượng cường đại, ở thế giới này có được năng lực sinh tồn, không buồn không lo"
Đỗ Trọng vừa nói xong, không ít học sinh hai mắt tràn ngập sùng bái nhìn Đỗ Trọng. Một người thầy có thể vì học sinh của mình hết lòng như vậy. Bọn họ còn muốn gì hơn
Ở trong đây, cũng chỉ có mấy người Saeko là một bộ lạnh nhạt, không tỏ thái độ. Đặc biệt là Rei cùng Saya, trong mắt thậm chí còn hiện lên một tia chán ghét
" Hừ. Tên này thật sự là có tài ăn nói ah. Chỉ dăm ba câu liền lừa dối một đám học sinh ah. Mà đám học sinh này cũng thật ngu ngốc, lại không nhìn ra được Đỗ Trọng đang lừa dối bọn họ"
Saya cười lạnh, ánh mắt khinh thường nhìn một đám học sinh. Saya rất thông minh, cộng thêm việc cô có ác cảm với Đỗ Trọng khiến Saya hoàn toàn nhìn ra Đỗ Trọng đang lừa dối
" Không chỉ học sinh. Ngay cả thành viên đoàn thực tập cũng vậy ah" Nguyễn Huy cười nhạt, ánh mắt nhìn về phía đám thầy cô giáo đã từng là bạn mình mang theo một vẻ thương hại.
" Ha...ha, không thể trách bọn họ. Bọn họ đều vừa từ cái chết chạy ra, tâm lý bất ổn lại thêm Đỗ Trọng tài ăn nói. Bọn họ bị hắn lừa dối cũng không phải là chuyện khó hiểu" Saeko nhàn nhạt giải thích.
Ở đây mấy người Saeko nói chuyện với nhau thì Đinh Tùng Sơn đứng lên, dùng ánh mắt cảm kích nhìn Đỗ Trọng, nói lớn
" Tấm lòng của thầy Trọng quả thực là lớn như biển cả, là tấm gương sáng mà chúng em, những người đang bước trên con đường người thầy cao cả noi theo. Chúng em đề nghị thầy hãy trở thành chỉ huy của chúng em"
Thầy Trọng, mong thầy dẫn dắt bọn em đi theo một tương lai mới. Em tin tưởng, dưới sự chỉ đạo của thầy, một tương lai tươi sáng đang chờ đón chúng em"
Hắn vừa nói xong, xung quanh học sinh cùng sinh viên thực tập cũng không ngừng phụ họa. Ánh mắt nóng bỏng, tràn đầy chờ mong nhìn Đỗ Trọng.
Thấy kế hoạch đã thành công, Đỗ Trọng nở nụ cười vui vẻ vô cùng
" Nếu mọi người đã ưu ái thầy như vậy. Thầy xin nhận làm người cầm đầu ah! Ở đây, thầy xin hứa với các em, sẽ đưa các em tới một thế giới mới, một thiên đường đúng nghĩa"
- Bộp... Bộp
Lập tức, tiếng vỗ tay vang vọng khắp xe khách. Ngoại trừ mấy người Zero, tất cả mọi người đều dùng ánh mắt kính bái, giống như Đỗ Trọng là thần linh trong lòng họ vậy
" Xong. Vậy là đám người này đã hết thuốc chữa rồi. Bị Đỗ Trọng tẩy não hết rồi ah" Rei thở dài ngao ngán nói một câu, đặc biệt là khi thấy Komuro cũng là một thành viên trong đám người này, Rei không khỏi một hồi chán nản.
Là một nạn nhân của Đỗ Trọng, Rei hiểu rõ nhân phẩm tên này như thế nào. Đối với những người đi theo Đỗ Trọng đều cảm thấy thương hại không thôi.
"Một lũ ngu ngốc, chẳng lẽ tin rằng sẽ có người bảo vệ bọn họ mà không cần bất kì trả giá sao?. Thật sự là ấu trĩ" Saya lầm bầm một tiếng.
Ở cái tận thế mà nhân loại dẫm đạp lên nhau mà sống, nơi mà chỉ có sự lừa dối thì há lại có kẻ vì mọi người mà hi sinh hết mình? Nằm mơ giữa ban ngày đi
"Cơ mà xem ra, sau này chúng ta cũng không sống dễ chịu ah" Ánh mắt nhìn về phía Đỗ Trọng tràn đầy sự chán ghét, Saya khẽ nói một câu. Ở với một tên như thế này, Saya cảm thấy tương lai của mình không có chút nào vui vẻ ah
" Ừm! Mà theo thầy thấy, mọi chuyện vẫn chưa dừng lại đâu"
Zero âm thanh vang lên, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn Đỗ Trọng. Đặc biệt là khi nhìn thấy vẻ đắc ý của Đinh Tùng Sơn, Zero biết, mọi chuyện còn chưa kết thúc đâu
Gần nửa tiếng sau, Đỗ Trọng đã hoàn toàn tẩy não đám học sinh cùng sinh viên theo mình. Hiện tại, những người ở đây đều tôn sùng Đỗ Trọng thành thần linh, dù cho hắn sai bọn họ tự sát thì bọn họ cũng không chút dơ dự cắt cổ mình
Đến đây, dù là Đinh Tùng Sơn cũng không khỏi cảm thán tài chém gió của Đỗ Trọng. Quả thật là không khác gì siêu năng lực ah
Tẩy não thành công, Đỗ Trọng bắt đầu thực hiện bước tiếp theo của kế hoạch
Chỉ thấy hắn quay đầu về phía Zero, nở nụ cười âm tàn, hô lớn
" Các em. Thầy cảm thấy rất đáng tiếc khi trong đoàn chúng ta có một người thầy lại chỉ vì lợi ích bản thân mà không nói cho thầy biết việc này
Hắn sẵn sàng vì bản thân mình mà bỏ mặc các em sống chết"
Dù Đỗ Trọng không nói hết thì những người ở đây đều biết người đó là ai. Tất cả đều hướng ánh mắt về phía Zero. Lần này, ánh mắt không còn vẻ sợ hãi như trước mà tràn đầy oán hận cùng phẫn nộ
" Zero hoàn toàn không có lương tâm người thầy ah! Chỉ biết nghĩ cho bản thân mình"
" Đúng đó! Loại người như hắn nên chết đi cho rồi"
" Phải ha! Trong đội chúng ta không cần những thành phần cặn bã như hắn"
....
Âm thanh càng ngày càng lớn, càng ngày càng trở nên quá khích. Đến cuối cùng, có người thậm chí còn mở miệng chửi Zero là súc sinh
Nếu như trước đây, bọn họ còn sợ thực lực của Zero. Nhưng hiện tại, khi đã bị Đỗ Trọng tẩy não cùng biết được cách thu được thực lực. Bon họ lại không còn sợ Zero, bọn họ thấy Zero cũng chỉ là thu được lực lượng sớm hơn bọn họ mà thôi.
Chỉ cần có sự dẫn dắt của Đỗ Trọng, vượt qua Zero là điều cực kì đơn giản
Uất nghẹn cùng phẫn nộ đan xen khiến đám người này hoàn toàn dùng ánh mắt giết người nhìn Zero. Nếu không phải Đỗ Trọng chưa hạ lệnh, tin tưởng đã có không ít người lao tới cùng Zero đánh một trận
" Zero. Xem ra mày bị tất cả mọi người chán ghét ah" Nguyễn Huy cười trên nỗi đau của người khác nói
Nghe vậy, Zero một bộ không mấy để ý nói
" Kệ nó đi! Chỉ là một lũ ngu xuẩn mà thôi"
Nói xong, hắn ngẩng đầu, trên người bộc phát ra sát khí kinh thiên
" Các ngươi, nói xong chưa?"
Âm thanh bình thản nhưng lại cực độ uy nghiêm khiến một đám người kêu gào bỗng chốc im bặt, không ai nói với ai một lời
Mãi lúc sau, Đỗ Trọng mới mở miệng
" Zero. Chỉ cần ngươi rời khỏi đoàn xe. Chúng ta sẽ không làm gì ngươi cả. Nếu không, dù biết không đánh lại, chúng ta cũng liều mạng"
Đỗ Trọng rất rõ ràng, muốn giết Zero rất khó, hiện tại là thời điểm này. Vì thế, cách tốt nhất là để Zero biến mất khỏi đoàn xe. Còn sống chết thế nào? Đỗ Trọng không mấy quan tâm
Mới cả hắn còn mong Zero từ chối. Bởi vì đến khi đó, hắn sẽ danh chính ngôn thuận mà trừng trị Zero. Đỗ Trọng tin tưởng, Zero dù có siêu năng lực nhưng cũng không thể chống lại cả một đoàn người được
Thế nhưng, tình không như mơ, đời không không như thơ. Cứ tưởng, Zero sẽ phẫn nộ thì không, hắn chỉ nhàn nhạt nhìn Đỗ Trọng
Lập tức, một cảm giác áp bách, đè nén khiến Đỗ Trọng hít thở không thông. Trên người hắn, mồ hôi chảy ra không ngừng
Ngay tại lúc Đỗ Trọng không chịu nổi thì âm thanh của Zero vang lên
" Muốn ta rời khỏi? Cũng được ah. Dừng xe!"
Sau tiếng nói của hắn, người tài xế cũng là một thầy thực tập lập tức dừng xe lại, sau đó không chút do dự mở cửa xe ra
Đối với quyết định của Zero, ai nấy ở đây đều bất ngờ vô cùng. Bọn họ thật không hiểu tại sao Zero lại không bão nổi mà lại lựa chọn lui bước.
Thậm chí, trước quyết định này của Zero, Đỗ Trọng cùng Đinh Tùng Sơn không khỏi nhìn nhau. Trong mắt đều hiện lên một sự khó hiểu
Zero cũng mặc kệ ánh mắt của mọi người. Hắn xoay người hướng về phía mấy người Saeko cười nhạt, âm thanh dù bình tĩnh nhưng cũng uy nghiêm vô cùng
" Ta sẽ rời khỏi đây? Nếu mọi người không muốn đi theo thì có thể ở lại ah"