Chương 50: Khi con quỷ thức giấc

Máu Lai

Chương 50: Khi con quỷ thức giấc

Sau khi từ Amazon trở lại phía Nam Florida thì Silver đã nhũn ra như cọng bún khi cậu ta hết say máy bay tới say xe, gần như cả chặng đường dài Silver đều dùng để nôn.

Chiếc taxi thả ba người Loen lại bên đường rồi rời đi với vẻ vội vả, tài xế bị Silver dọa sợ, nếu không phải Loen nhanh tay thì có lẽ khắp xe lúc này đều có dấu vết do Silver nôn ra.

"Thật mất mặt" Zira nhìn Silver với vẻ xem thường, mỉa mai.

"Xin lỗi, tôi không nghĩ đi máy bay lại khủng khiếp như vậy" Silver tỏ vẻ bối rối giải thích.

"Được rồi, có lẽ chúng ta nên tìm chỗ nghỉ lại chờ ngày mai, nếu lúc này lại đón tàu thì anh cho rằng Silver sẽ chẳng còn chút sức nào để thi"

Leon lắc đầu nhìn bộ dạng của Silver đưa ra quyết định.

Ba người lần tìm trong đêm tìm thuê một căn phòng tập thể có nhiều giường đơn trong khách sạn rồi nghỉ lại, lúc này Silver chỉ muốn ngủ một giấc để cơn nôn nao biến mất.

Cứ tưởng sẽ được nghỉ ngơi nhưng đến khi Silver ngã lăn ra giường và bắt đầu ngáy thì Leon lại hối hận khi đã thuê chung phòng với tên to xác đó, tiếng ngáy của Silver vang vọng khắp phòng, làm rung cả kính cửa sổ, đêm đó Zira và Leon xem như thức trắng.

Tối hôm sau, Leon mang Silver và Zira tới chỗ bờ đá để chờ tàu tới đón.

Silver có vẻ hứng thú với lũ cá mập bơi lội phía dưới, cậu ta nhặt đá để ném chúng rồi phá lên cười thích thú rồi quay ra sau hào hứng nói.

"Leon, Zira, chúng ta thi ném đá không? Ai ném trúng nhiều nhất sẽ thắng"

Zira khẽ nhếch mép cười bí hiểm rồi tiến lại nhìn xuống biển ra vẻ hứng thú nói

"Nếu thi đấu thì phải cược đúng không? Chúng ta sẽ ném ba lần, ai thua thì trả cho người thắng một trăm đô, thế nào?"

Silver nghe tới phải bỏ tiền cược hơi lưỡng lự nhưng nhìn vẻ gầy yếu của Zira cùng với nghĩ kinh nghiệm ném đá nhiều năm luyện được khi đi săn thú mà cậu ta có, liền thoải mái gật đầu đồng ý.

Zira quay sang phía Leon nháy mắt nói

"Anh Leon sẽ làm trọng tài"

Leon biết Zira định chơi khăm Silver đành hướng về Silver đang tỏ vẻ hăng hái, nói

"Silver, hay là thôi đi, đặt cược không hay lắm đâu, cậu cũng đâu có bao nhiêu tiền"

"Không sao, cậu cứ làm trọng tài là được"

Silver vỗ ngực tự tin hối thúc.

"Thôi được, hi vọng cậu sẽ không khóc lóc khi sạch túi" Leon nhún vai nhìn Silver tội nghiệp nói rồi cho trận đấu bắt đầu.

Silver nhặt lấy ba hòn đá bằng nắm tay rồi đi tới rìa vách đá nhìn xuống ước lượng rồi ném hòn đá trên tay về phía một con cá mập vừa nổi lên, hòn đá rít gió bay tới rất nhanh nhưng con cá mập cũng vừa chuyển người đi và hòn đá rơi vào biển cách con cá một khoảng nhỏ.

"Ha, một lần" Zira đứng cạnh quan sát tình hình cười vui vẻ hơn, đếm.

Silver bắt đầu căng thẳng, mắt khóa chặt lấy một con cá mập vừa bơi tới rồi dùng sức ném hòn đá đi, lần này hòn đá đánh trúng lên người con cá mập làm nó đau đớn quẫy nước rồi lặn xuống biển.

"Trúng, ha ha, trúng, một lần nữa, sắp có tiền, sắp có tiền" Silver nhảy cẫng lên hoan hô rồi tìm một mục tiêu khác.

Hòn đá thứ ba vừa được ném ra với lực rất mạnh nhưng dường như phía dưới có gió đẩy nó lệch đi một chút trước khi chạm vào con cá mập bên dưới.

"Ba lần ném, trúng một lần" Leon báo kết quả của Silver rồi quay sang Zira ra hiệu bắt đầu.

Zira nắm lấy ba hòn đá cùng ném ra với lực không quá mạnh nhưng cả ba hòn đá đều bay về phía một con cá mập rất nhanh và chính xác tới kinh ngạc.

"Một lần ném, ba hòn đá đều trúng, Zira thắng"
Leon miễn cưỡng tuyên bố kết quả.

"Thế nào? Tiếp tục không?"

Zira nháy mắt với Silver khi nhận một tờ một trăm đô mà Silver đưa tới.

Silver có chút chần chừ như không phục lắm trận thua khi nãy, lúc này muốn lấy lại tiền liền nói

"Tiếp tục, tôi không tin cô lại may mắn lần nữa"

"Tốt, vậy lần này chúng ta cược hai trăm thế nào?"

Zira vẫy vẫy tờ một trăm của Silver thách thức.

"Chơi thì chơi, ai sợ, Leon, cậu tiếp tục làm trọng tài, tôi bắt đầu trước đây"

Tới khi chiếc tàu ma xuất hiện trên biển thì Silver gần như thua sạch tiền trong túi, lúc này cậu bắt đầu hối hận nhưng sẽ không có chuyện Zira trả lại tiền đành buồn phiền ủ rũ đứng cạnh Leon tìm an ủi.

Leon thấy vẻ tội nghiệp của Silver cười quay sang Zira lấy lại công bằng cho Silver.

"Zira, đùa đủ rồi, trả lại tiền cho Silver đi, em đã chơi xấu"

"Chơi xấu?" Silver đang buồn bả vì thua một cách thê thảm thì ngạc nhiên hỏi.

"Sau này cậu sẽ biết"

Leon cũng không giải thích gì nhiều, nó bắt đầu chú ý tới con tàu đang cập vào bờ đá.

Lần này con tàu không giống con tàu ma Leon thấy lần trước nhưng nó vẫn mang theo hình dạng của một con tàu ma với những lá buồm rách nát và rong rêu phủ đầy trên boong cùng với hai bên thân tàu.

Bên cạnh nhóm của Leon cũng có vài người khác, có phù thủy và cũng có ma cà rồng, lúc này chỉ có hai người châu á là ma cà rồng đang đứng tách biệt ở một góc, họ đều là người trưởng thành và Leon ngửi thấy mùi máu rất nồng cùng sát khí do giết người quá nhiều lưu lại từ trên người họ.

Silver thấy Leon và Zira lên tàu cũng vội vã chạy theo sau nhưng khi thấy tấm ván mỏng manh bắc giữa tàu và vách đá lại e ngại.

"Cứ đi qua, đừng nhìn xuống, đừng suy nghĩ, chỉ cần bước qua là được"

Với một tên to xác vụng về như Silver thì Leon đành phải cẩn thận hướng dẫn để cậu ta có thể bước lên tàu mà không tự nhảy xuống nước chơi cùng lũ cá mập.

Silver hít một hơi làm theo lời Leon, cuối cùng thì cũng đặt chân lên tàu, cậu vẫn đang tò mò vì sao Leon lại lên một con tàu rách nát thì lúc này há hốc khi thấy bộ dạng thật sự của con tàu.

Cả con tàu giống như được đục ra từ một gốc cây siêu lớn mang theo màu đen tuyền huyền bí cùng những lá buồm màu đen căng phồng.

Bọn họ đi xuống khoang tàu và chọn cho mình một chỗ, con tàu này cũng giống như con tàu lần trước Leon đi, vẫn có bốn giường trong một phòng.

Ngoài ba người nhóm Leon thì có thêm một ma cà rồng khác cũng đi vào phòng sau họ một lúc, đó là một người đàn ông châu Á cao gầy có đôi mắt lờ đờ.

Leon và Zira cùng một dãy giường tầng, Silver và gã ma cà rồng kia phải phân chia với nhau.

Silver hơi ngượng ngùng định chào hỏi thì gã ma cà rồng đẩy Silver văng ra sau đập vào chiếc bàn ở giữa phòng rồi lạnh lẽo nói.

"Chỗ này của tao, tốt nhất bọn mày đừng có làm tao khó chịu, nếu không tao vặn cổ từng đứa rồi ném xuống biển, mùi của mày làm tao khó chịu, biến đi chỗ khác, mày cứ cầu phúc là đừng có gặp phải tao trong bài thi"

Gã ma rà rồng mắng Silver xong thì chú ý lên Zira, mắt gã dò quét lên bộ ngực đầy đặn phát triển sớm của Zira với vẻ hèn mọn rồi liếm mép nham nhở nói

"Chà con bé kia không tệ, qua đây hầu hạ cho tao nào, hầu hạ tao thoải mái thì mày sẽ được an toàn trong đợt thi này"

Đôi mắt Leon híp lại, nụ cười nhạt xuất hiện trên môi nó một cách hờ hững, đôi mắt nó chuyển thành máu tím rồi trong thoáng chốc gã ma cà rồng ôm đầu gào lên đau đớn lăn lộn trên sàn, Leon cũng biến mất và xuất hiện ngay trước mặt gã, bàn tay nó đã tóm chặt cổ họng đang gào thét của gã làm âm thanh trong phòng im bặt.

Gã ma cà rồng định kháng cự thì chợt trợn trừng mắt nhìn Leon với sự sợ hãi cùng co giật như chịu phải sự đau đớn khủng khiếp nào đó, gã vô lực giẫy dụa trong tay Leon giống như một con vịt bị nắm cổ đang giẫy đạp.

Ánh mắt của gã nhìn Leon van xin nhưng lại ẩn dấu sự thù hận, Leon lại nhếch mép nhấc lấy cổ gã ma cà rồng nâng lên giữa không trung rồi tăng mạnh ý niệm đánh cho linh hồn gã xơ xác, một ma cà rồng hệ tin thần là ác mộng với những ma cà rồng hệ khác.

Dưới chân của gã ma cà rồng bắt đầu có nước đang nhỏ giọt bốc mùi khai lan ra cả phòng, gã đã mất kiểm soát với phản ứng của cơ thể mình.

Thấy gã tinh thần của gã ma cà rồng đã chạm tới biên giới sụp đổ, Leon ngừng công kích linh hồn gã rồi kéo gã tới gần thì thầm vào tai gã:

"Nghe đây, ta không muốn tay mình dính máu của đồng loại nhưng không có nghĩa là ta sẽ nhân từ, nếu mi còn muốn sống để bước ra khỏi đảo, tốt nhất là giữ cho miệng mình sạch một chút, còn nữa, ở trên đảo mà mi hay đồng bạn của mi dám động tới hai người họ thì cứ tin ta đi, cho dù mi chạy tới tận cùng thế giới, mi cũng sẽ chết, chết rất thảm, khi nãy chỉ là món khai vị, ta chắc là mi không muốn thử món ăn chính đâu"

Khi Leon vừa thả gã ma cà rồng ra thì cửa phòng đột ngột mở tung, trước cửa là một người đàn ông trung niên có mái tóc màu hung đỏ, vóc người cao lớn để hở cúc áo trước ngực lộ ra những vết sẹo dài ghê rợn, ông ta cũng là người bán vé trên tàu và cũng là người duy nhất vận hành con tàu này.

Người đàn ông cao lớn nghi hoặc đảo mắt một vòng trong phòng hỏi

"Có chuyện gì?"

"Không có gì, chúng tôi chỉ đang thảo luận chút vấn đề về cách vận dụng sức mạnh"

"Vậy sao? Hẳn là các người cũng nên biết, luật trên tàu là cấm phát sinh chiến đấu, kẻ nào cố ý vi phạm sẽ bị giam vào trong hầm tối của con tàu hai mươi năm, dưới kia vẫn còn một tên đang cô độc chờ thêm bạn"

Người đàn ông nói xong rồi quay đi, cánh cửa khép lại như ban đầu, trong phòng trở nên ngột ngạt và nồng mùi nước tiểu.

Leon chán ghét vẫy tay dùng ý niệm thu dọn sạch sẽ căn phòng rồi đi ra khỏi phòng, Zira cũng đi theo phía sau Leon, còn Silver thì hơi sợ gã ma cà rồng sẽ trả thù cũng đuổi theo Leon.

Leon vẫn chọn ngồi trên cột buồm, nó chú ý quan sát những hành khách đang lên tàu, nó vốn định sẽ cảnh báo cho những ma cà rồng khác cái bẫy phía sau cuộc thi nhưng thái độ của gã ma cà rồng khi nãy làm nó phải nghĩ lại.

Zira cũng ngồi sát bên cạnh Leon tò mò nhìn theo hướng mà Leon đang nhìn nhưng không phát hiện gì.

Silver cũng đã lên boong tàu, cậu ta đang tựa vào ban công để nôn xuống biển, sóng biển làm con tàu lắc lư và Silver lại tái mét vì say sóng.

"Một tên vô dụng" Zira quét mắt về phía Silver mắng.

"Hết cách, có lẽ do thể chất bẩm sinh nhưng có thể nó lại là một chiến binh giỏi, nó rất khỏe" Leon cũng nhận xét và có phần tán thưởng.

"Không nhìn ra nhưng một tên không kiểm soát được phản ứng của cơ thể thì không mạnh bao nhiêu" Zira không đồng ý với Leon phản bác.

"Nó là người sói chứ có phải ma cà rồng đâu, chúng ta thuộc hệ tinh thần nên khống chế với cơ thể tốt hơn người khác nhưng người khác thì phải trải qua rèn luyện để khắc phục điểm yếu từ từ, ngay từ điểm khởi đầu thì chúng ta đã đứng cao hơn họ."

Leon vừa nói xong chợt nhìn chằm chằm về phía hai người đang đi trên cầu tàu, nó hơi nhíu mài như đang cố nhớ điều gì rồi lại mang theo vẻ phức tạp thở dài.

Zira vẫn chú ý Leon lúc này tò mò hỏi

"Ai vậy?"

"Một người quen, không nghĩ tới lại gặp nhau ở nơi này, thế giới này quá nhỏ mà"