Chương 67: Vô đề.
'' Giãy giụa vô ích! '' Võ Thiên nhìn Số 6 lao vào, lắc đầu, một quyền đem hắn đánh bay, Võ Thiên đương nhiên biết Số 6 ý nghĩ, nhưng Số 8 lúc này hẳn là đang cùng Hắc Ám Phân Thân chiến đấu, Hắc Ám Phân Thân tuy chỉ có Võ Thiên 10% lực lượng, nhưng muốn dây dưa lấy Số 8 cũng được rồi.
Số 6 đương nhiên không biết điều này, hắn lúc này liều mạng kéo dài thời gian, cả người co rút lại, sau đó như lò so như vậy bắn ra, Số 6 tốc độ nhanh hơn mấy phần, hai tay hắn uốn lượn, như hai con rắn công kích về phía Võ Thiên.
Đây là Xà Quyền, hắn từng một lần vô tình học được, môn này quyền pháp kết hợp với hắn Xà Nhân trạng thái, khiến cho uy lực tăng lên rất nhiều.
Võ Thiên nhìn Số 6 hai cánh tay tại trước mặt mình quơ múa, trong lòng có chút im lặng, tên này đang múa cái gì đây, hắn lúc này có chút không kiên nhẫn, hắn quyết định ra tay toàn lực, Võ Thiên thân hình trong nháy mắt lóe lên, đi đến Số 6 bên người, một tay trong nháy mắt bắt lấy Số 6 cỗ, trong nháy mắt đem hắn xách lên.
Ầm Ầm!.
'' Ngươi đang định lãng phí thời gian của ta sao? '' Nói một câu, Võ Thiên sử dụng toàn lực, đem Số 6 đập xuống trên mặt đất, lực lượng cường đại khiến cho Số 6 thân hình cắm vào trong mặt đất, đồng thời phun ra một ngụm máu tươi, toàn thân xương cốt nát bét, Số 6 lúc này đã mất đi sức chiến đấu.
Xử lý xong Số 6, Võ Thiên thân hình lúc này biến mất, cùng với Hắc Ám Phân Thân hoán đổi vị trí, xuất hiện tại Số 8 bên người, Số 8 lúc này đang cùng với Hắc Ám Phân Thân chiến đấu, nhìn thấy Võ Thiên thân hình đột nhiên xuất hiện, biết đại sự không ổn, Số 6 có thể lành ít dữ nhiều.
Nhìn thấy Võ Thiên, Số 8 không lựa chọn chạy trốn, cũng không lao lên tấn công, mà trong nháy mắt tự bạo, đây là cơ hội duy nhất có thể giết chết Võ Thiên.
Oanh!.
Một tiếng nổ mạnh vang lên, phía xa bốc lên một đám mây hình nấm, Số 6 nằm trong hố to, ngước đầu lên, nhìn Số 8 tự bạo phương hướng, trong lòng có chút phức tạp.
Lúc này, một thanh âm tại Số 6 bên tai vang lên, khiến cho hắt giật nãy mình: '' Uy lực mạnh đó? ''.
Số 6 hoảng sợ quay đầu lại, Võ Thiên không biết lúc nào đã xuất hiện sau lưng hắn, không thể tin vào mắt mình, hắn không nhịn được bật thốt lên: '' Ngươi tại sao còn chưa chết? ''.
'' Có gì đáng ngạc nhiên sao? '' Võ Thiên ung dung nói, nhưng trong lòng vẫn còn một chút hồi hộp, nếu không phải vừa rồi, Võ Thiên kịp làm cùng Hắc Ám Phân Thân đổi vị trí, bây giờ có thể đã bị nổ thành cặn rồi.
Bình tĩnh qua đi, Võ Thiên bắt đầu truy hỏi Số 6.
'' Được rồi, ngươi trả lời ta vấn đề! '' Võ Thiên từ bên hông rút ra một thanh dao găm, tại Số 6 trước mặt quơ múa, ánh mắt hắn lóe lên, hỏi Số 6 một chút: '' Các ngươi là ai, tại sao nhắm vào chúng ta? ''.
'' Ha ha...! '' Số 6 nhìn thấy Võ Thiên hành động, một chút phá lên cười, thanh âm có chút mỉa mai: '' Muốn lấy được thông tin từ ta, nằm mơ đi! ''.
'' Hừ! Xem ngươi cố chấp? '' Võ Thiên hừ lạnh một tiếng, dao găm cắm vào Số 6 trên đùi, khiến cho máu tươi một chút bắn ra.
Bị Võ Thiên đâm một đao, Số 6 ngay cả lông mày cũng không nháy một cái, thanh âm có chút giễu cợt: '' Ngươi cái này đang tra tấn ta sao? Đúng là trò trẻ con mà! Ngươi không biết ta trải qua những gì, chịu đựng những gì, nhiêu đây đau đớn không bằng một phân ngàn những thứ ta đã phải chịu đựng nữa là! ''.
'' Trong đầu của ta có rất nhiều cách tra tấn, có cần ta dạy cho ngươi một lần không, đảm bảo kẻ bị tra tấn sẽ bị đau đớn tột cùng, nhưng sẽ không chết đi, ngươi thấy như thế nào! '' Số 6 ho ra một ngụm máu tươi, bên trong xen lẫn với nội tạng, nhưng hắn mặt không biến sắc, thậm chí khóe miệng hơi vển lên, nói với Võ Thiên.
Võ Thiên sắc mặt trong nháy mắt âm trầm lại, không nghĩ tới gặp môt kẻ cứng đầu, điều này làm cho hắn đau đầu, từ Số 6 biểu hiện xem ra, tên này không nói dối, xem ra không thể lấy được tin tức gì từ tên này.
Thôi, cho hắn giải thoát vậy!.
Võ Thiên một đao xẹt qua, cho Số 6 một cái chết thống khoái, hắn đứng dậy, lụm chiếc va li mà Số 6 mang theo, Võ Thiên định quay trở về.
Lúc này đã là 3 giờ sáng, Võ Thiên thân hình một chút ẩn núp, quay trở lại thôn.
Vòng qua hai tên đang canh gác, Võ Thiên từ từ đi về phía trụ sở của mình, đột nhiên, Võ Thiên lỗ tai khẽ nhúc nhích, hắn nghe được một âm thanh kỳ quái.
Thanh âm rất nhỏ, người bình thường có lẽ không nghe được, nhưng lấy hắn thính giác, có thể nghe rõ ràng trong tai, đây là một nữ nhân tiếng kêu đau đớn, mà thanh âm phương hướng, thì là Thiết Hoa Hồng căn phòng: '' Có biến cố? ''.
Võ Thiên biến sắc, trong nháy mắt nghĩ đến đám người kia đột kích, hắn hít sâu một hơi, từ từ đi đến gần phòng của Thiết Hoa Hồng, ánh mắt xuyên qua khe cửa sổ, nhìn bên trong cảm tượng.
'' Cái này...! '' Võ Thiên trong nháy mắt nghẹn họng, trong mắt hắn chính là Thiết Hoa Hồng cùng với Tư Ảnh hai cái trần trui thân thể quấn quýt lấy nhau cảnh tượng.
Võ Thiên trong thở dài, trong nháy mắt quay đầu liền đi.