Chương:Mở đầu

Mạt Nhật Vô Hạn

Chương:Mở đầu

Con hổ mở rộng cái miệng như chậu máu với hàm răng sắc nhọn lao vào người chàng trai. "Aaaaaaa…."

Trần Dương giật mình tỉnh dậy, mồ hôi nhễ nhại, lầm bầm: "Lại xuất hiện nữa rồi, mình chắc bị ám ảnh bởi mấy truyện tận thế nặng rồi "
Đây là lần thứ bao nhiêu thì hắn không nhớ được, chắc cũng 2 tháng từ giấc mở đầu tiên. Mỗi lần ngủ thì luôn gặp những giấc mở như thế. Một vùng trời hắc ám, đường xá toàn là những chiếc xe đang bóc cháy, cây cối mọc đầy rẫy khắp nơi, nhà cửa hoang tàn, xác người khắp nơi cứ như là tận thế trong phim vậy. Hắn vẫn có suy nghĩ là việc này không đơn giản chỉ là mơ vì làm gì có việc mơ 2 tháng liền những giấc mơ nối tiếp nhau cơ chứ.

Suy nghĩ một chập vẫn chả có tiến triển gì, hắn quyết định từ bỏ. Xuống giường châm điếu thuốc nhìn đồng hồ đã chỉ 6h. Cũng sắp đến giờ đi làm rồi.Bỗng có một giọng nói vang lên khiến hắn giật mình:v

"Ê làm gì mà ngớ người ra thế, không đi làm ah, hay lại nghĩ về mấy cái truyện ảo tưởng trên mạng nữa "
Người nói là một thanh niên cao 1m8 thân hình lực lưỡng với khuôn mặt chữ điền nếu chỉ nhìn như thế thì phải nói thật là soái. Nhưng trời chả cho ai vẹn toàn cái quái gì cả (trừ khi hắn là nhân vật chính như thằng kia) mái tóc của hắn thì phải nói là kì hoa. Không biết hắn có họ hàng gì với Củ Tỏi không mà lại để quả đầu bát úp như thế. Hắn là Vương Đông bạn từ nhỏ của Trần Dương hai người đều là cô nhi và cùng làm khuân vác tại chợ Đà Lạt.



Lời con tác: Chương này chỉ để tả chút về bạn main với cho cái lí do để main có khả năng pk tốt thôi chương sau trở đi thì mạch truyện mới bắt đầu tks mọi người.