Chương 161:"Sư tử" đời đầu chung cực tử địch
- "Xin chào quý khán giả, lại là tôi đây, phóng viên Furuji Nasaki nhân viên đài Toky trực thuộc tại Amarica quốc".
- "Hiện tại tình hình chiến sự đã căng thẳng tới cực độ, Amarica quốc quân đội tấp nập di chuyển tiến vào không ngớt nhưng quân đội lại từ chối cho biết thêm càng nhiều thông tin về thứ họ đang đối đầu."
- "Và giờ đây chúng tôi sẽ thử phỏng vấn một... kia là thứ gì thế này?"
Trong màn hình điện thoại phóng viên đột nhiên ánh mắt trở nên kinh hãi, xung quanh lập tức truyền đến vô số tiếng hét hoảng sợ, mà cameraman cũng rất kịp hướng khống chế màn ảnh hướng về một phương hướng.
Chỉ là nơi đấy, một cái cảnh tượng vượt qua mọi người suy nghĩ, một cái quái vật có ba bốn mét thân thể từ trong lòng đất xông phá mà ra bắt đầu điền cuồng giết chóc trong tầm mắt nó nhân loại.
- AAAA CHẠY, CHẠY MAU QUÁI VẬT AAA!!
- Sao có thể, sao có thể, sao có thể có thứ này ở đây cơ chứ!!
- AAAAA
- Rẹt rẹt rẹt!!
Đột nhiên màn hình bỗng nhiên nhiễu sóng. nhà đài biết được bọn hắn vừa quay phải thứ không nên xuất hiện trên camera liền lập tức ngắt trực tiếp.
Chỉ là mặc dù chỉ xuất hiện vài giây nhưng cái kia quái vật rõ ràng hình tượng cũng lập tức khiến phần bình luận nháy mắt bùng nổ.
- Duck-ca: Vler resident devil quái vật xâm chiếm thế giới thực rồi?
- Yandere cuồng: Đù cái này nhan sắc cũng quá tuyệt vời đi...
- Yosuba: Người anh em phía trên ngươi đây là nói đùa đi, phải không.
- Ghiền ếch xào lăng: Un pờ lí pơ pồ, cái này kỹ xảo điện ảnh, cái này chân thật đồ họa cũng quá đắt giá đi, Bolywood đây là sắp ra siêu phẩm mới.
- Vịt anti: Mẹ nó đang hay đột nhiên liền cắt cảnh, chó nhà đài ngươi đây là đúng chuẩn fan cứng Noruta rồi???
- ThinhNguyen: Mẹ nó đoạn trực tiếp chó nhà đài mau tiếp tục xem nào, ngươi đây là sợ cái mẹ gì a.
- Hungdo: Thân làm fan trung thành nhà đài hai mươi năm hi vọng nhà đài có thể lắng nghe và tiếp tục trực tiếp....
Đột nhiên màn hình điện thoại liền tối sầm lại, một bàn tay trắng noãn nhỏ nhắn đem điện thoại đặt lại trên bàn, ánh mắt hơi trầm tư nhìn về phía xa xăm bầu trời qua khung cửa sổ đơn điệu.
- Vì sao thế giới này lại khác lạ như thế chứ?
Akari thì thầm tự hỏi, mặc dù chỉ mới khống chế được năng lực gần đây thôi nhưng chỉ trong thời gian ngắn ấy nàng đã chứng kiến qua mấy chục cái khác thế giới trong gương, nhưng tất cả đều không một cái những sự kiện đang diễn ra trong hiện tại mà đa phần đều giống nhau bình bình đạm đạm, mặc dù cha mẹ vẫn sớm liền mất đi nhưng nàng ít nhất cũng luôn có cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn bên bà.
Nhưng nhìn trước mắt tình huống mà xem, tại bên kia quốc gia, một cái to lớn "siêu phàm" thảm họa đang diễn ra khuấy động cả một cái nước lớn quân đội không ngừng trấn áp nhưng dường như hiệu quả còn không cao lắm, thậm chí còn có quái vật xổng ra được tiến vào người bình thường phạm vi tiến hành quấy phá.
Akari ánh mắt tĩnh lặng như nước lẳng lặng ngắm nhìn bầu trời đêm, nàng tự hỏi ý nghĩa của mình là gì mà vì sao phải gánh vác một cuộc đời như lúc này đây mà không phải như cái khác Akari bình bình lặng lặng mà an nhàn còn sống.
- Ta thật sự có chút ao ước như thế cuộc sống a....
- Hidou Hidou, dậy dậy có biến căng, rất là ban căng luôn a.
Trong phòng nhỏ, một con mèo xám hai mắt nổi lên nhàn nhạt ánh sát xanh mở miệng thúc giục hay chân trước mạnh mẽ lắc lư một cái thiếu niên đầu lâu.
Nếu có người ở đây nghe được một con mèo thế mà mở miệng nói chuyện tuyệt đối sẽ há hốc mồm kinh hãi tới cực điểm.
Nhưng sớm đã hoàn toàn quen thuộc lẫn nhau, Hidou giờ đây lại không còn như trước một điểm không khỏe hay chưa quen, ngược lại thuận tay hay việc nắm mèo nhỏ đầu kéo vào trong chăn.
- Khuya rồi... ngủ đi Rina... mai chúng ta cùng chơi... zzzz!!
A!!
Cảm nhận được mê người trẻ trung nam sinh hơi ấm cùng Hidou nhàn nhạt chậm rãi nhịp tim khiến Rina lông mao không tự giác dựng rũ xuống, cả người yểu xìu tựa như muốn trầm luân tại Hidou trong ngực cùng say giấc nồng.
- Ách, mà không được, ít nhất là lúc này không được.
- HIDOU-KUN DẬY A!!
Rina cắng răng nhịn lại đau lòng đem Hidou đạp xuống giường ngã cái chổng vó.
- Đau a Rina, em lại bị sao thế?
Hidou mặc dù bị ngã có chút choáng nhưng trong lòng lại không có chút bực tức bởi bị quấy rầy giấc ngủ, có thể là do cậu tính cách vốn ôn hòa, cũng có thể sớm đem Rina làm một người thân của mình, nên mặc cho còn muốn tiếp tục ngủ tiếp Hidou vẫn là kiên nhẫn mơ màng gặng hỏi.
- Hừ, Hidou ngươi tự đi mà xem đi.
Rina khống chế lam hỏa đem một cái điện thoại đưa tới trước mắt Hidou, mặt mèo treo đầy vẽ nghiêm trọng.
- Đây là... hả?
Hidou ánh mắt ngạc hiện nhìn trên màn hình điện thoại video vài giây liền cũng chợt quên cả buồn ngủ, mi mắt cũng hơi nhăn lại.
- Cái kia màn sáng là gì thế này Rina, còn có ở phía cuối video quái vật nữa, bọn chúng là thật sao, có chuyện gì xảy ra thế này?
Mà đáp lại Hidou chính là một cái gật đầu.
Rina trước miệng râu mèo hơi run rẩy một chút nhưng cuối cùng vẫn là nghiêm trọng nói ra.
- Ừm tất cả đều là thật.
- Cái kia màn sáng đỏ chính là nhà của "hắn", R'lyeh.
- Cái kia quái vật cũng có thể là đối phương dưới trướng tín đồ.
Nhà? Tín đồ?
Hidou nháy mắt liền lâm vào mờ mịt, chỉ là nhìn bình thường nhí nhảnh hoạt bát Rina thế mà hiếm thấy trở nên như thế nghiêm trọng khiến Hidou cũng không tự giác được mà bị ảnh hưởng theo, trầm tư hai giây Hidou cuối cùng vẫn là hỏi tiếp.
- Vậy rốt cuộc "Hắn" là gì?
Nói tới đây Hidou chợt giật mình bởi Rina ánh mắt chợt tràn đầy nghiêm trọng nhìn thẳng vào mắt cậu, miệng nhỏ nói ra một cái vô cùng kinh khủng to lớn tin tức.
- Vĩ đại, Cái chết, Sợ Hãi, tà thần Cthuluh.
- "Sư tử" đời đầu chung cực tử địch......
Tại một chổ đình viện cổ kính mà quý phái, một cái xinh đẹp dáng người nở nang săn chắc vô cùng thiếu nữ giờ đây vẫn nổ lực không ngừng nghỉ huy động trên tay kiếm gỗ.
Mỗi đường kiếm lướt qua đều có thể mang theo vô số ngọn giá theo hầu phát ra từng tiếng rít nhẹ tựa như một bản âm ca của gió.
Chỉ là mặc cho thiếu nữ vung kiếm có cỡ nào hoa lệ cùng hoàn mỹ nhưng sắc mặt thủy chung vẫn luôn uy sầu thất vọng.
Bởi nàng kiếm đạo-sensei vẫn chưa từng vừa ý.
Quả nhiên hoàn thành một lần nữa cả bộ kiếm chiêu, trong đầu thiếu nữ một cái âm thanh nghiêm khắc lại lần nữa mang theo nhanh nhạt phê bình vang lên,
- Ài Shiraki-chan, Nee-chan đã nói bao nhiêu lần em mỗi lần huy kiếm đều phải bao quát được "kiếm đạo ngũ cảnh: Tâm, Hình, Ý, Hồn, Thần" bất kỳ cái nào "kiếm cảnh" một trong vào lưỡi kiếm, khi ấy lưỡi kiếm của em mới có thể siêu phàm thoát tục, lại không tầm thường nữa.
- Chẳng lẽ sau này mỗi lần gặp nguy hiểm em đều gọi Nee-chan ra giải quyết hay sao a.
Nghe lấy trong đầu mình thanh âm trách móc, Shiraki sắc mặt chợt hơi yểu xìu, chỉ là nàng cũng nhịn không được mà nhỏ giọng ấp úng hỏi.
- Bộ... không được sao...
-... Ài... được, Nee-chan sẽ không để em rơi vào nguy hiểm tính mạng đâu.
Trong đầu giọng nói đắn đo một lúc, cuối cùng vẫn là không thể nhẫn tâm làm phật lòng em gái mình, mà Shiraki nghe thấy mình tiện nghi chị gái nói thế liền cũng chợt đắc ý cười hì hì, quả thật khiến cho Mako có chút bất đắc dĩ.
Chỉ là nàng vừa muốn lại răn dạy chút gì đó thì đột nhiên tinh thần đột ngột rung động một cái, ánh mắt sâu xa nhìn về một cái phương hướng nhịn không được mà nói thầm.
Là lần thứ hai trong tháng, xem ra lại có người quen cũ trở lại rồi sao.
- Shiraki mau trở về thôi, Nee-chan có việc cần tìm gặp cha một chút.
Vừa muốn trộm lười Shiraki thân thể đột nhiên cứng đờ, sắc mặt lần nữa có chút thất vọng, chỉ là nàng cũng nghe ra Mako-neechan trong lời nói dường như có việc quan trọng liền cũng không lại đùa giỡn nữa mà bắt đầu thu dọn chuẩn bị xuống núi.
Nàng trường học năm học mới hình như cũng đã bắt đầu rồi, cũng là thời điểm cần trở về đến trường thôi.