Chương 98: Lại chia ra
Thế nhưng để cho bọn hắn thất vọng là đột nhiên nhảy ra một cái ca ca của nàng là Vũ Thiên Nguyên, vừa xuất hiện đã lập tức đuổi bọn người đang ở Diễn võ trường đi, rất bá đạo. Nếu là bình thường cho dù là Vũ gia tộc nhân bọn hắn cũng không đến mức lập tức rời đi, dù sao ở đây có không ít là thành viên quan trọng của tộc nào đó, không thì cũng chính là Thánh tử, thiên tài của các Thánh địa, cho dù là Vũ gia cũng không thể làm cho tất cả bọn hắn lui bước, chỉ là tên này lại không chút bình thường, như hai tên bên trong Ma hải kia, hắn cũng có năng lực đối kháng Thánh tổ cảnh đỉnh phong! Tuy rằng không biết chiến lực chính xác thế nhưng như vậy là đủ rồi, loại kia quỷ dị uy hiếp Thánh tổ đại năng không ai không thấy, tên này ca ca của Thiên Phượng thể là một cái cấm kỵ khác của Vũ gia!
Đến đây như một vết ấn như thế, Vũ gia chi nhân in vào trong tâm trí mọi người đó chính là quái vật! Một cái quái vật thì thôi, ít nhất đã có bốn cái quái vật được biết đến, Vũ Thiên Quân, Vũ Thế Thần, Bạch y Thánh quân cùng Vũ Thiên Nguyên, đây là còn chưa kể đến Thiên hồn điện Thánh tử cùng Thiên Dương tử đã cho thấy thiên phú đáng sợ của mình! Vẫn còn một cái Thiên Phượng thể nữa ah!
"Làm sao lại thêm một kẻ nữa...". Có người lẩm bẩm nói.
"Vũ gia làm sao có thể là một cái vô danh gia tộc được ah! Bọn hắn lại ra một lần nhiều cường giả đại năng như vậy...".
"Kỳ thực bọn hắn tu vi cũng không phải cao nhất, chỉ là bọn hắn có thể vận dụng được mấy cái kia huyền ảo lực lượng mà thôi...". Một cái thiên tài giải thích.
"Vậy thì đã sao chứ? Như hai người kia bên trong Ma hải chính là tồn tại vô địch ah! Bọn hắn tu vi không kịp Thánh tổ thế nhưng vung tay là chém Thánh tổ như chặt dưa thái rau, còn công kích của Thánh tổ đại năng cũng đâu có công phá được phòng ngự của bọn hắn...". Một người khác cũng nói.
"Mấu chốt chính là loại kia lực lượng mát bọn hắn sử dụng... Ta nghe nhà ta lão tổ nói, bọn hắn sử dụng là Vực chi lực lượng...".
"Ồ... Có thể giải thích chút sao?".
"Có thể đại đến Ý cảnh đã không nhiều người, có thể lĩnh ngộ ý cảnh cực hạn diễn sinh đến chính là thế, thế lại đến cực hạn mới là Vực!". Một người giải thích, kỳ thực hắn cũng không biết, qua sự việc ở Ma hải hắn mới đọc điển tịch thêm mới biết ah.
"Huh! Ta nghe nói Vực chi lực tương ứng với đại năng đã vượt qua Thánh cảnh rồi...".
"Không phải Vũ gia có mấy cái đã vượt qua Thánh cảnh cấp cường giả?". Có người kinh dị nói.
"Cũng không phải! Bên trong Ma hải đã cho thấy, bọn người Vũ gia còn chưa đạt đến cảnh giới vượt qua Thánh cảnh, tuy rằng không biết làm sao có thể vận dụng Vực chi lực thế nhưng chắc chắn có rất nhiều hạn chế, không thể sử dụng cấp độ đó lực lượng qua nhiều lần!". Lập tức lại có Thiên tài giải thích.
"...". Bọn người lập tức nhao nhao lên.
"Thế không phải nói chỉ cần đợi bọn hắn không thể vận dụng lực lượng cấp độ kia thì Thánh tổ đại năng có thể giết bọn hắn sao?". Một người khó hiểu nói, như vậy chỉ cần ở xa công kích, vừa công kích vừa giữ khoảng cách, xem ra cũng không lo hải không có cơ hội chém giết ah.
"Ha! Thật là cô văn quả lậu người! Trong Ma hải cường như Tuyệt Thánh cũng không thể công phá phòng ngự của người kia, bọn hắn lực phòng ngự giống như không lúc nào suy giảm cả, hay nói cách khác Thánh tổ đỉnh phong cũng không thể tấn công phá được bọn hắn phòng ngự, đó là còn chưa nói, ngươi biết bọn hắn khi nào thì không lại công kích được nữa? Ngươi biết bọn hắn nếu rời đi bao lâu sẽ quay lại trả thù... Ai cản được bọn hắn?!?". Một người khinh thường nói, đây cũng là từ nhiều đại năng tổng kết lại, có lẽ Dị tộc sẽ không để yên mãi như vậy thế nhưng bọn hắn muốn chém mấy tên kia chắc chắn tổn thương thảm trọng, đó còn chưa chắc đã như bọn hắn ý nguyện!
"...". Đám người còn tiếp tục bàn luận, ở đây cũng có nhiều người mặt mũi âm trầm đáng sợ cùng sợ hãi.
Đầu tiên phải kể đến mười năm trước gia tộc có dính líu đến việc đánh tới Vũ gia Thanh Vân tinh, bọn hắn lúc này có lẽ chỉ có một còn đường đó là chạy trốn! Chạy trốn để tránh khỏi Vũ gia trả thù, cho dù là tán tu cũng có không ít kẻ cũng đã như biến mất ẩn đi, dù sao tinh không rộng lớn, Vũ gia nếu muốn tìm được bọn hắn cũng không dễ.
Thứ hai phải nói đến là Hoả Nham tộc Thánh tổ đại năng cùng tộc nhân, hắn hận không thể bóp chết hai tên kia đang ở Diễn võ trường tộc nhân, hắn hi vọng Vũ Thiên Nguyên chém giết hai tên kia xong cũng không giận lây sang bọn hắn chủng tộc ah, tuy rằng rất tiếc nuối hai tên thiên tài thế nhưng hắn không thể làm gì khác, bọn hắn tộc đàn còn không cường đại như siêu cấp thế lực hay chủng tộc khác, kẻ mạnh nhất trong tộc cũng mới Thánh tổ bước thứ tám mà thôi, tưởng chừng như cường đại nhưng gặp một cái siêu cấp thế lực chính là hủy diệt! Những siêu cấp thế lực đó còn kiêng kị mấy tên kia của Vũ gia không thôi ah...
Bên trong Diễn võ trường bốn người làm cái tiểu gặp mặt niềm vui đã đi qua, Vũ Thiên Nguyên nhìn cũng không nhìn hai tên kia Hoả Nham tộc, Ngũ hành hoàn thần thông loé lên một cái đã nện thẳng về phía hai bọn hắn, Vạn tượng chi lực tràn ngập lập tức lau đi sự hiện diện của hai người bọn hắn mà không kịp làm ra cái gì phản ứng.
"...". Ba người còn lại nhìn thấy thế thì đều loé lên ánh mắt kinh hãi, loại kia lực lượng nhìn như không chút uy hiếp vậy mà lau đi sự hiện diện của hai cái sinh linh không chút khó khăn, kỳ lạ là làm cho người ta cảm giác nó vốn nên là như thế, không chút nào chúc trắc! Cường đại mà quái dị!
"Huh! Được rồi! Không cần nhìn ta như vậy, sau này các ngươi cũng làm được như vậy, dĩ nhiên tu bi phải đến mới được!". Vực Thiên Nguyên cười cười. "Bên trong Ma hải chúng ta tộc nhân người kia cũng có thể vận dụng loại nay lực lượng, chỉ là hắn sử dụng là Luân hồi chi lực còn ta là Vạn tượng chi lực!".
"...". Mấy tên kia không hiểu nhìn hắn.
"Là bát được chung cực lực lượng! Sau đó lại nói với các ngươi!". Vũ Thiên Nguyên nhếch mép. "Lúc này ta nghĩ nên tìm cách liên lạc với Tam thúc, ta cần xác định có phải Lão tứ hay không?".
"Liên lạc với Tam thúc ta nghĩ cũng không khó! Nếu thế nhân đã biết chúng ta là Vũ gia tộc nhân vậy cũng không cần dấu nữa, lấy danh nghĩa ta Thiên Hồn điện thông cáo, tin rằng Tam thúc sẽ biết đến chúng ta mà tìm đến, khi đó sẽ dễ hơn nhiều...". Vũ Thiên Nhật nói.
"Huh! Ta cũng nghĩ như thế chỉ là có chút khó nghĩ, dù sao ta Vũ gia lúc này tuy rằng không người nguyện ý đắc tội thế nhưng sẽ có không ít kẻ trong tối làm tay chân gì đó, việc này đối với Thiên Hồn điện cũng chưa hẳn không có hại!". Vũ Thiên Nguyên nói, hắn phảng phất như nhớ lại mấy năm trước bọn hắn bốn người bàn bạc, chỉ là lúc này không có Vũ Thiên Quân mà thôi, về phần Vũ Thiên Phượng vẫn là im lặng nghe bọn hắn nói ah.
"Không sao đâu! Mỗi một siêu cấp thế lực đều có nội tình vô cùng đáng sợ, một chút đả kích đó không là gì ah! Nếu có kẻ nào dám có hành động xấu lại cho bọn hắn biết ta Thiên Hồn điện vì sao lại là Siêu cấp thế lực của Nhân tộc!". Vũ Thiên Nhật lạnh lùng nói, hắn được Thiên Hồn điện một cái Thái thượng trưởng lão chân truyền, sau đó hầu hết đại năng trong điện đều công nhận nên mới có thể được lập là Đệ nhất thánh tử, chỉ một việc này tin rằng không có ai phản đối, thậm chí có thể cùng Vũ gia chi nhân liên hệ, Thiên Hồn điện cao tầng sẽ nguyện ý vô cùng.
"Huh...". Vũ Thiên Nguyên có chút trầm ngâm. "Nếu đã như vậy thì làm vậy đi! Nếu thật là lão tứ...". Hắn thật mong đó là Vũ Thiên Quân, hắn cha mẹ khả năng còn sống không cao, hắn cũng không dám hi vọng xa vời, lần này có thể là Vũ Thiên Quân còn sống hắn sẽ nắm chắc điều tra.
"Được! Ta sẽ lập tức thông tri cho thập nhị trưởng lão để hắn thông tri chi cho bên trong điện, chúng ta đến Thiên Hồn điện đợi ah!". Vũ Thiên Nhật nói.
"Không cần! Ta sẽ không đến Thiên Hồn điện, nếu có Tam thúc tin tức thì liên hệ ta! Ta còn rất nhiều chuyện cần làm!". Vũ Thiên Nguyên cự tuyệt nói.
"Hả?". Vũ Thiên Nhật không hiểu.
"Ta bên trong Yêu Nguyên sơn mạch tu hành, việc này vội cũng không được! Nếu có tin tức liên lạc ta là được, chúng ta ở bên trong Thiên Hồn điện có chút không phù hợp, qua một thời gian nữa ta sẽ về Liệt Thần tinh vực, đó mới là nhà của chúng ta!". Vũ Thiên Nguyên nói. "Các ngươi cứ ở đây tu hành như trước đây, thế nhân biết các ngươi là Vũ gia người có lẽ sẽ có các loại phản ứng khác nhau, việc này cũng không quá quan trọng, ta trước khi về Yêu Nguyên sơn mạch sẽ cho bon nhắn một cái cảnh cáo khác...".
"Huh! Ngươi đã nói vậy ta cũng không nói nữa...". Vũ Thiên Nhật nói. "Chỉ là minh người bên trong Yêu Nguyên sơn mạch có thể hay không gặp nguy hiểm...".
"Ha ha! Còn chưa có Hư vô cảnh đại năng xuất hiện, lại đến mấy cái Thánh tổ đỉnh phong cũng không làm gì được ta, sau đó lại chịu ta Vũ gia trả thù bọn hắn sẽ không ngu như vậy! Thái Thương gia vết xe đổ tin rằng không mấy kẻ dám thử". Vũ Thiên Nguyên chắc chắn nói.
"Ah! Lão ngũ! Nên gọi thế ah!". Hắn nhìn Vũ Thiên Dương cười. "Có muốn hay không cùng ta vào Yêu Nguyên sơn mạch tu hành...".
"Vào Yêu Nguyên sơn mạch?". Vũ Thiên Dương lẩm bẩm một cái mắt lập tức sáng lên. "Được! Ta theo ngươi vào Yêu Nguyên sơn mạch...".
"Ha ha! Tốt!". Vũ Thiên Nguyên cười lớn.
"Lão đại! Hắn còn...". Vũ Thiên Nhật đang nói thì dừng lại.
"Hắn nên đi rồi! Ngươi những năm này bao bọc hắn quá kỹ, nhìn xem, lúc nào cũng muốn hỏi ta kiến ngươi...". Vũ Thiên Nguyên cắt lời nói. "Đến lúc để hắn đi ra thế giới bên ngoài rồi...".
"Huh! Đã vây hai ngươi đi vậy!". Vũ Thiên Nhật thở dài, hắn không thể mãi bao bọc Vũ Thiên Dương ah, mặt khác để đệ đệ đi với Vũ Thiên Nguyên có lẽ cũng không có cái gì uy hiếp được hắn tính mạng.
"Là sáu người! Ta thu bốn cái Thiên Vương, các ngươi còn chưa gặp ah!". Vũ Thiên Nguyên lại cười nói.
"Tiểu Phượng! Tiểu tử này để bên cạnh ngươi nha....". Hắn quay sang Vũ Thiên Phượng nói. Hắn nói là cái kia tiểu hổ ah.
"Không được!". Gần như đồng thời tiểu hổ cùng Vũ Thiên Phượng kháng nghị.
"Nó là giống đực ah! Kiếm một con giống cái đến lại nói!". Vũ Thiên Phượng nói. "Tuy rằng nhìn đáng yêu nhưng vẫn nén đổi một con!". Nàng có chút làm nũng ca ca rồi.
"Ách! Lại còn như thế...". Vũ Thiên Nguyên mặt hắc tuyến nổi lên, đây là để bảo vệ mà thôi ah! Nghĩ lại một chút hắn thấy Vũ Thiên Phượng nói cũng không sai... Có chút không hợp.
"Huh! Đã vậy để nó đi theo ta! Sau này thấy một con giống cái lại cho ngươi...". Vũ Thiên Nguyên lau mồ hôi một cái nói.
"Uhm! Không sai biệt lắm! Sau này kiếm cho ta một con nhìn đáng yêu vậy nha!". Nàng nhép nhéo tiểu hổ nói.
"Được!". Vũ Thiên Nguyên chắc chắn nói. "Chúng ta cũng nên rời khỏi đây rồi!".
"Năm đó những tên kia tấn công Vũ gia ta...". Vũ Thiên Nhật giật lại nói.
"Ha ha! Dĩ nhiên giết! Ta phải để bọn hắn sống trong sợ hai cho đến lúc ta tìm đến, từng cái từng cái một...". Nhắc đến thúc hận, Vũ Thiên Nguyên lập tức đổi giọng lạnh lùng nói.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com