Chương 881: Chúng ta đã từng gặp
"Bồng...". "Bồng...". "Ah...".Thế nhưng tràng cảnh hai cái thanh, thiếu niên kia bị đánh thổ huyết trọng thương cũng không có xảy ra, chỉ thấy tên bạch y thanh niên kia tay phải khẽ vẫy mấy cái thì như có kinh khủng lực lượng vượt quá tưởng tượng tách ra, hư không xuất hiện chấn động thì Mũi ưng nam tử Hỗn độn cảnh cùng bốn cái thanh niên Hư vô cảnh đánh đến kia đều có biểu hiện vô cùng sợ hãi hét thảm một tiếng rồi bật ngược về phía sau, cả năm người trên ngực phải đều gần như tại một chỗ xuất hiện một cái lỗ máu có thể nhìn xuyên thấu đi qua, có thể thấy kẻ xuất thủ phải mạnh mẽ cùng chuẩn xác như thế nào.
"Chuyện gì...?". Biến cố bất ngờ xảy ra không thể nghi ngờ liền khiến cho Băng Nguyên thành một góc này hỗn loạn một trận không nhỏ, vô số linh thức quét về phía này nhưng cũng không phát hiện được dị thường, từng đạo ánh mắt kinh nghi bất định nhìn về phía Thiên Quân, bốn cái Hư vô cảnh thanh niên kia thì thôi, Mũi ưng nam tử nhưng là một cái Hỗn độn cảnh tu thành ba loại Chung cực lực lượng ah, thực lực cũng không phải tầm thường nhưng trong tay Thiên Quân dĩ nhiên là lại không chịu nổi như thế? Mà nghĩ lại thì nhiều người ở đây cũng chỉ có thể sợ hãi mà thôi, bọn hắn cơ bản là không biết Thiên Quân làm sao xuất thủ, thực lực chắc chắn mạnh mẽ hơn hắn đang biểu hiện ra tu vi nhiều.
"Ah! Ngươi... Đại nhân tha mạng!". Mũi ưng nam tử là cái đầu tiên phản ứng trong năm người, hắn không biết Thiên Quân là làm sao xuất thủ nhưng hắn có thể cảm nhận được uy lực của công kích kia, Thiên Quân muốn giết hắn cùng bốn cái thanh niên Ma Thần tộc kia cơ bản là không có chút nào khó khăn, Thiên Quân đánh lên ngực bọn hắn thì cũng chỉ là chưa muốn giết bọn hắn mà thôi. Lấy hắn bao nhiêu năm lịch duyệt lăn lộn thì ngay lập tức đã biết bản thân nhưng đã đụng phải một cái thiết bản, không cẩn thận thì cái mạng nhỏ cũng liền không giữ được.
"Ngươi... Ngươi dám hướng chúng ta xuất thủ? Ngươi muốn cùng Ma Thần tộc chúng ta đối địch phải không?". Mũi ưng nam tử biết nhìn nhận sự tình đương nhiên không dám làm căng, bốn cái thanh niên Thần tộc lại khác, bọn hắn một là có chỗ dựa, hai là không hiểu được bản thân mình đã chọc vào dạng gì tồn tại, cả bốn đều vô cùng căm hận nhìn về phía Thiên Quân, trong đó một cái lạnh quát.
"Ha ha, cái gì chó mà Ma Thần tộc, đem ra dọa Bản tọa có ích gì!". Thiên Quân nghe nói như vậy thì đột nhiên phá lên cười lạnh nói, hắn trong lúc nói thì đã động thủ, chỉ thấy hắn tay phải khẽ phất lên đánh ra một đạo lực lượng, bốn cái Thần tộc thanh niên đều đang vô cùng thống hận nhìn về phía hắn thì có ba cái tròng mắt đột nhiên trắng dã, thân hình vô lực ngã xuống, nháy mắt bỏ mình, dĩ nhiên là chỉ còn lại một cái thanh niên mới vừa nói với Thiên Quân. "Hiện tại Bản tọa đã đem Ma Thần tộc tộc nhân của các ngươi giết rồi đó, Ma Thần tộc các ngươi lại có thể làm gì được ta sao?". Sau đó Thiên Quân khẽ cười nhạt một tiếng nhìn tên kia nói.
"Ngươi... Ngươi chắc chắn sẽ phải hối hận vì hành vi hôm nay!". Tên Ma Thần tộc thanh niên kia nhìn thấy như vậy thì thân hình không nhịn được run lên một chút cắn răng nói, ba cái đồng bạn tại trước mắt Thiên Quân cơ bản là không đáng nhắc đến, hắn lúc này mới kinh sợ nhận ra bạch y thanh niên trước mặt hắn này cơ bản là không chút nào sợ hãi Ma Thần tộc uy danh, giết người như ngóe.
"Ta để ngươi còn sống chính là muốn để ngươi đi về thông báo cho Ma Thần tộc một tiếng, thiếu niên này được Bản tọa thu nhận, Ma Thần tộc các ngươi nếu không cam lòng thì có thể đến đòi người, bất quá ta cũng có thể nói trước một điều!". Thiên Quân hơi chút dừng lại rồi như cười không phải cười nhìn thanh niên kia lạnh nhạt nói. "Lần tới ta gặp một cái Ma Thần tộc tộc nhân đi đến tìm thiếu niên này gây phiền phức thì ta sẽ tự mình đi qua Ma Thần tộc, đến lúc đó ta sẽ không như hiện tại dễ nói chuyện nữa đâu, hiện tại ngươi có ba hơi thở để cút khỏi tầm mắt của ta!". Hắn trong lúc nói thì đã âm thầm đem tinh hoa lực lượng của ba cái thanh niên kia thu lấy, Thiên Quân nhìn như thế nào thì cũng thấy bọn hắn là Thần tộc thành viên, như thế nào lại tự nhận là Ma Thần tộc đây? Không lẽ chỉ đơn giản là Thần tộc cùng Ma Tộc bắt tay với nhau, hình thành nên một chủng tộc mới?
"...". Thanh niên kia nghe vậy thì kinh ngạc nhìn Thiên Quân, người sau lại tha cho hắn một mạng? Cái này nhưng đúng thực là không được chân thực lắm chứ? Đây không những là hắn, những người còn lại ở quanh chỗ này cũng đều cảm thấy có chút hoang đường, Thiên Quân dĩ nhiên là lại như thế thả cho thanh niên kia về thông báo cho Ma Thần tộc, đây nhưng phải có phách lực như thế nào? Nên biết hôm nay Ma Thần tộc chính là một trong số ít chủng tộc trong Tinh không vô tận có cường giả Lục cực Hỗn độn cảnh tọa trấn, có tư cách cùng Vực ngoại cường giả cùng một ít đại năng đạt được kỳ ngộ ganh đua ah, Thiên Quân lại cứ như thế không sợ hãi chút nào?
"Ah...". Tên thanh niên Thần tộc một chút ngay ngẩn thì liền lập tức tỉnh táo lại, hắn hiện tại chính là thoát chết trong gang tấc, cơ bản là không dám bỏ phí cơ hội, thân thể lực lượng khẽ động liền ngay lập tức chạy trối chết, chật vật không thể tả nhưng không ai dám cười hắn, từng đạo ánh mắt hướng về phía Thiên Quân, muốn biết hắn làm sao xử lý cái kia Mũi ưng nam tử.
"Ta nhớ được ngươi mới vừa uy hiếp ta đúng không?". Thiên Quân nhìn cũng không nhìn Thần tộc thanh niên kia rời đi mà hướng đến Mũi ưng nam tử nói. Bất quá cũng chỉ là bề ngoài mà thôi, hắn đúng thực là có chút chờ mong Ma Thần tộc cường giả đến cống hiến tinh hoa cho hắn, loại này vật chất hắn chưa bao giờ chê nhiều, càng nhiều càng tốt ah!
"Không! Tiểu nhân không dám!". Mũi ưng nam tử kia nghe nói như vậy thì lập tức kinh hãi cúi đầu xuống hô lên. Hắn hiện tại chính là đang vô cùng cố gắng chữa lành vết thương ở ngực phải, thế nhưng mọi nỗ lực của hắn đều là vô ích, chỗ miệng vết thương kia như có lực lượng vô cùng vô tận hủy diệt đi sinh cơ của hắn, đây dĩ nhiên là đã khiến cho vết thương kia không thể lành lại, không ngừng chảy máu, hiện tại hắn một chút cũng không có chút nào hoài nghi, Thiên Quân chắc chắn là một cái siêu cấp đại năng, đứng trước mặt Thiên Quân thì hắn cái gì cũng không phải, chỉ có thể cầu xin tha mạng mà thôi.
"Đạo... Đại nhân! Hắn là có mắt không tròng mới đi mạo phạm Ngài, hi vọng Ngài có thể bỏ qua cho hắn một lần này, Hắc Hùng đội chúng ta nguyện ý bồi thường, thậm chí cũng có thể tùy tùng bối Ngài đi vào Thời không băng địa!". Đại hán đeo phủ kia cũng là lập tức đi lên rồi cúi đầu đối với Thiên Quân nói.
"Hắc, ta nếu thực chỉ là một cái tiểu bối Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba thì không phải là đã bỏ mạng rồi sao? Giết người không thành lại đi cầu xin tha mạng, các ngươi tính toán thơm bơ vậy sao?". Thiên Quân hai mắt chợt híp lại quái khiếu một tiếng rồi cười lạnh hỏi. "Hắn, ta giết định! Thiên vương lão tử cũng không cứu được!".
"Đại nhân! Chúng ta là thành viên của Hắc Hùng đội, Ngài nếu giết hắn thì Đội trưởng của chúng ta chắc chắn sẽ không để yên, chuyện này không bằng...". Đại hán kia nghe vậy thì ánh mắt khẽ biến nhưng cuối cùng vẫn là cắn răng nói, bất quá hắn nói cũng không có phải là ai cũng nguyện ý nghe, Thiên Quân nhưng chính là một người trong đó.
"Hừm!". Đại hán còn không nói hết thì Thiên Quân đã mang theo Lão Ma chuyển thế thân đi qua người hắn, một chút cũng không huyền niệm liền đã đi qua bên cạnh Mũi ưng nam tử, Thôn hồn hư luyện quyết khẽ động một cái vận chuyển thì Mũi ưng nam tử linh hồn nháy mắt đã bị thôn phệ, thân hình lập tức xụi lơ xuống, khí tuyệt bỏ mình, một thân tinh hoa cũng bị Thiên Quân tại chỗ âm thầm cướp đoạt, chết đến không thể chết lại.
"Hít...". Một cái chết quỷ dị như thế không thể nghi ngờ liền đã khiến xung quanh đám tu giả kinh dị không thôi hít vào khí lạnh khiếp sợ nhìn Thiên Quân, cả đám cơ bản đều là không dám hé răng một lời, Thiên Quân bày ra thủ đoạn giết người là gì thì cơ bản là không người biết được, Thiên Quân lộ ra cường đại đến cực điểm thì cũng thần bí khó dò vô cùng!
"Hắc Hùng đội đúng không? Ta sẽ còn ở lại Băng Nguyên thành này một chút thời gian, nếu các ngươi Hắc Hùng đội muốn trả thù cho hắn thì có thể đến tìm ta, Bản tọa tùy thời phụng bồi!". Đại hán kia trợn mắt đang định nói cái gì thì Thiên Quân đã quay đầu nhìn lại lạnh nhạt nói, cuối cùng càng là nhìn đại hán kia vô cùng chăm chú không có chút nào cảm tình lạnh lẽo nói. "Tất nhiên, Bản tọa sẽ để cho Hắc Hùng đội các ngươi từ nay tại trong Băng Nguyên thành biến mất!". Nói đoạn thì cũng liền đi về phía một cái khách điếm, Thiên Quân nhưng đã có dự định đi đến đó từ lúc nãy rồi.
"...". Thiên Quân cứ như vậy không xem ai ra gì bỏ đi nhưng cũng không ai dám nói hắn cái gì, thế giới này chính là như thế tàn nhẫn, Thiên Quân có thực lực cường đại nên không ai dám nghi ngờ hành vi của hắn, đại hán kia nhìn thấy Thiên Quân như vậy rời đi thì cũng không dám nói cản lại, hắn thừa biết bản thân không phải là đối thủ của Thiên Quân, đi lên nói thì cũng chỉ là nạp mạng mà thôi, chuyện này đã vượt ra khỏi phạm vi khả năng của hắn rồi, chỉ có để cho Hắc Hùng đội Đội trưởng đi ra mới được. Sau đó từng đạo ánh mắt đều là hướng theo Thiên Quân, cho đến khi hắn đã đi vào bên trong khách điếm mới thôi.
"Tiểu nhị! Cho một bàn ăn hai người!". Thiên Quân đi vào trong khách điếm thì ngay lập tức đã trở thành trung tâm của mọi ánh mắt, những kẻ kia sau khi nhìn hắn một chút thì cũng không dám nhìn lâu, một chút liền đã thu lại ánh mắt, sợ sẽ chọc Thiên Quân phản cảm. Những này tiểu tiết hắn cũng không để tâm, liếc nhìn sang chỗ quầy phục vụ hô lên.
"Đại nhân! Mời ngài lên lầu ah, ở đó có phòng riêng, chỗ này hơi chút đông người!". Một cái Thần cảnh ngũ trọng thanh niên đi ra đối với Thiên Quân cung kính cúi đầu nhỏ giọng nói, dĩ nhiên là càng có chút đang run run, có lẽ đang có chút sợ Thiên Quân rồi.
"Ừm! Dẫn đường đi!". Thiên Quân nghe vậy thì cũng không có ý kiến gì, không chút suy nghĩ liền đã gật đầu đồng ý, đây nhưng lại càng tiện làm việc, hắn cũng không muốn bị người nhìn chằm chằm đâu. Tiếp đó thì chính là đi theo tiểu nhị lên tầng hai, chỗ này dĩ nhiên đều là phòng đơn, tùy tiện chọn lấy một chỗ không có người ở lại thì Thiên Quân cũng liền dặn dò một chút tiểu nhị mang lên đồ ăn rồi cũng ôm theo Lão Ma chuyển thế thân đi vào trong phòng, theo như Tiểu nhị nói thì trong này hiện đã chuẩn bị trà nóng, có thể ngồi đợi một chút.
"Được rồi! Không cần giả vờ nữa, ta nếu muốn giết ngươi thì đã không cần vận dụng Sinh mệnh lực lượng đến giúp ngươi chữa thương!". Đi vào trong phòng thì Thiên Quân cũng liền lạnh nhạt nói, trong lúc nói cũng đã đem Lão Ma chuyển thế thân đẩy ra, bản thân thì đã đi đến chỗ bàn trong phòng ngồi xuống.
"Cảm tạ Đại nhân ơn cứu mạng, Ma Huyền cả đời này chắc chắn sẽ không bao giờ quên ân công hôm nay cứu mạng, sau này nếu như Ân công có chuyện gì thì Ma Huyền cho dù tan xương nát thịt cũng sẽ đền đáp hôm nay ân cứu mạng!". Lão Ma chuyển thế thân bị Thiên Quân ném ra thì thân thể cũng hơi chuyển một cái đã đứng thẳng lên, đây liền cho thấy thương thế đã giảm đi rất nhiều rồi, hắn hơi chút nhìn Thiên Quân rồi cũng chắp tay lại cúi đầu cung kính nói.
"Trước ngồi xuống nói chuyện, ngươi định đi đứng đó mái sao?". Thiên Quân rót ra hai chén trà, để ở trước người mình một chén rồi lại đẩy ra phía trước một chén, lúc này mới nhìn đến Ma Huyền, nhìn thấy người sau dĩ nhiên vẫn là như vậy cúi đầu cung kính thì mới lạnh nhạt cười cười nói.
"Ah!". Ma Huyền nghe vậy thì hơi chút kinh ngạc nhìn sang Thiên Quân, nhìn thấy Thiên Quân đúng là không có đùa, trên mặt nụ cười lại giống như có chút hòa ái, cùng với thái độ mới vừa giết mấy người bên ngoài kia hoàn toàn trái ngược, Ma Huyền dĩ nhiên là lại có cảm giác thân cận. Hơi chút suy nghĩ dừng lại thì hắn cũng là đi đến trước mặt Thiên Quân rồi ngồi xuống, có chút câu nệ, rụt rè.
"Uống trà!". Thiên Quân nhìn thấy như vậy thì lại cười cười lắc đầu chỉ vào chén trà nói, trong lúc đó thì nội tâm nhưng đúng là đang nghĩ đến tạo hóa trớ trêu. Mấy chục năm trước tại Ma Thần sơn kia nếu không có Lão Ma bỏ ra tất cả lực lượng giúp hắn cùng Vũ Thiên Nguyên có được Thần tôn thực lực thì Vũ gia hắn có lẽ đã không có người còn sống, không nói ai khác, chính hắn cùng Vũ Thiên Nguyên có lẽ đều đã ngã xuống. Thời gian chuyển rời thì hắn lại cứu được Lão Ma chuyển thế thân thân, cái này tạo hóa vận mệnh đúng thực là khó nói.
"...". Ma Huyền ánh mắt hơi chút lóe lên một cái thì cũng đem chén trà nâng lên uống, Thiên Quân cơ bản là không cần dùng chút thủ đoạn này để hại hắn, bảo uống trà có lẽ cũng không phải là chuyện gì đáng sợ.
"Chúng ta đã từng gặp!". Thiên Quân khẽ cười cười nói. "Nếu nói cảm ơn thì vẫn là ta phải cảm ơn Lão Ma ngươi mấy chục năm trước cứu Vũ Thiên Quân ta một mạng, nếu như không có ngươi thì đã không có Vũ Thiên Quân ta hôm nay rồi!".
"Khặc...". Ma Huyền đang uống trà, nghe Thiên Quân nói câu trước thì có chút kinh ngạc, hắn trước nay đều ở trong tộc như nào lại có thể gặp Thiên Quân cái này tuyệt đại cường giả? Thế nhưng nghe đến câu sau thì đồng tử đã lập tức co lại, kinh hãi đến mức chén trà đang uống vào cũng bị sặc đi ra tóe lên trên bàn, hai mắt sau đó liền là trợn trừng nhìn Thiên Quân.
"Ngài... Ngài là Vũ Thiên Quân???". Sau một chút thời gian thời gian thì Ma Huyền mới là nói như hét lên, kích động đến cực hạn nhìn Thiên Quân chằm chằm hỏi.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com