Chương 844: Ta vốn không có quy tắc
"Vũ Thiên Quân sao? Ngươi nghĩ một ít ước định quy tắc kia có thể giúp được ngươi? Dĩ hạ phạm thượng, ngươi đã là tự đào hố chôn mình rồi!". Tổ vũ trụ một cái Lục cực Hỗn độn cảnh tỏa ra thao thiên uy thế thẳng ép về phía Thiên Quân, dĩ nhiên là muốn đem nhuệ khí của hắn bẻ gãy, sau đó mới là nhất kích tất sát. Ban nãy một chút hành động nhỏ làm tan rã sóng âm công kích của vị Ngũ cực Hỗn độn cảnh kia còn không đủ để dọa bọn hắn, nhiều nhất cũng chỉ là kiêng kị một chút mà thôi, chọc giận bọn hắn thì Thiên Quân chắc chắn phải trả giá đắt.
"Ha ha, Vũ Thiên Quân ta trước nay vốn đều là không có quy tắc, ngươi đem nó ra nói với Bản thiếu gia làm gì đây?". Thiên Quân nghe vậy thì phá lên cười. "Tránh cho giết người nhầm lẫn, những kẻ không có ý đồ với Huyền Âm Nữ Hoàng truyền thừa mà muội muội ta đoạt được thì xin mời rời khỏi, những kẻ ở lại chính là kẻ địch của Vũ Thiên Quân ta, hậu quả tự chịu!". Hắn âm thanh lan tỏa thì cũng như từng đợt sóng âm vang ra đem vị Lục cực Hỗn độn cảnh kia uy thế lập tức đánh tan, chính hắn cũng không nghĩ đến nhanh như vậy đã phải đại khai sát giới trong Tinh không vô tận rồi.
"Ngông cuồng!". Tên Lục cực Hỗn độn cảnh kia nghe vậy thì giận tím mặt, dĩ nhiên là đã trực tiếp lao lên đạp không một bước đạp về phía Thiên Quân cùng Vũ Thiên Liên, một cước này nếu Thiên Quân không cản được thì không những hắn chết mà Vũ Thiên Liên cũng sẽ bị liên lụy, mà cho dù cản được thì dư uy sinh ra cũng có thể đem Vũ Thiên Liên giết chết, nàng dù sao cũng chỉ là một cái Thánh tổ bước thứ chín trung kỳ mà thôi, trước loại tràng cảnh chém giết này thì cũng chỉ là một cái sâu kiến mà thôi.
"...". Tên kia xuất thủ thì những kẻ còn lại ở đây cũng đều không hề có phản ứng gì, không biết đã xem Thiên Quân lời nói thành gió thổi ngang tại hay đang ở lại đứng xem náo nhiệt nhưng phản ứng này của bọn hắn không thể nghi ngờ chính là đã quyết định nhận án tử hình rồi!
"Muội có sợ không?". Thiên Quân khẽ cười nhe ra hàm răng trắng, cũng không có làm ra phản ứng ngay lập tức mà hướng sáng Vũ Thiên Liên hỏi, hư không xung quanh đang dần ta vỡ ép về phía hắn nhưng lại không chút nào gây nên được hắn cảm hứng, xem thường đến cực hạn.
"Không sợ!". Vũ Thiên Liên nhìn thấy tràng cảnh này thì đương nhiên là vô cùng kinh hãi, ánh mắt lóe lên kinh hãi, nàng từng từ chỗ xa nhìn thấy Hỗn độn cảnh đại năng đại chiến sinh ra dư uy đáng sợ không thể tả, hiện tại đứng tại trong đó thì mới biết được lúc trước nhìn thấy cũng còn xa xa không kịp hiện tại một phần mười, nàng có cảm giác bản thân liền chỉ như sâu kiến, nháy mắt liền có khả năng bị gạt bỏ. Thế nhưng nhìn thấy trong mắt Thiên Quân một chút sợ hãi cũng không có, trong đó đều là quang minh sáng lạn thì không biết từ đâu ra dũng khí để nàng đứng vững thân hình cắn răng nói ra hai chữ.
"Ha ha, đúng thế, một cái Lục cực Hỗn độn cảnh nhỏ nhoi, như thế nào lại có thể dọa được Vũ gia chi nhân chúng ta?". Thiên Quân nghe vậy thì khẽ mỉm cười, sau đó liền phá lên cười, tay phải vươn ra hóa chưởng vồ về phía lên Lục cực Hỗn độn cảnh đang đánh đến kia.
"Chết đi!". Tên kia trên mặt đều là khinh thường chi sắc, nhìn thấy Thiên Quân như thế muốn cản lại một chiêu đáng sợ của mình thì biểu tình lại càng thêm một phần lạnh lẽo lạnh quát, thế nhưng song phương lực lượng va chạm một chút thì ánh mắt của hắn lập tức biến đổi từ lạnh lùng, khinh thường sang kinh hãi, khiếp sợ.
"Ông...". "Chát...". "Rắc...". "Ah...". Một chưởng một cước sinh ra khí kình giữa hư không va chạm liền đem hư không tách mở, tiếp đó là nhục thân va chạm, từ đằng xa có thể thấy được rõ ràng theo một tiếng nứt vỡ vang lên thì chân của vị Lục cực Hỗn độn cảnh kia lập tức đã bị chấn vỡ, tên kia cũng lập tức hét thảm một tiếng bay ngược về phía sau, suy đoán dư uy lực lượng có thể liên lụy đến Vũ Thiên Liên cũng không có xảy ra, Thiên Quân một chưởng đã hoàn toàn áp đảo vị Lục cực Hỗn độn cảnh kia, hư không tan vỡ một chút cũng không thể lan truyền về phía sau hắn cùng Vũ Thiên Liên.
"Hừ! Phế vật!". Thiên Quân đánh ra một chưởng thì cũng không có lập tức truy kích mà lại là hừ lạnh một tiếng nói. Tên Lục cực Hỗn độn cảnh này thực lực tại cùng cấp cũng không tính mạnh, đại khái cũng chỉ thường thường mà thôi, cơ bản là không thể sánh bằng mấy cái Long tộc Lục cực Hỗn độn cảnh bị Tà Thần khống chế, càng không thể cùng Trầm Hồng hay Vũ Thiên Dương, Hoàng Tuyền lão tổ mấy người so sánh, loại này cường giả cho dù cùng là Lục cực Hỗn độn cảnh thì Thiên Quân cũng có thể nội trong ba chiêu đoạt mạng!
"Hít...". Xung quanh đang quan sát đám cường giả đều là hít vào một ngụm khí lạnh, bọn hắn cho dù lại đề cao Thiên Quân hơn nữa cũng không dám nghĩ đến Thiên Quân lại có thể cường hoành đáng sợ như thế, đây cơ hồ chính là nhất kích đánh bại một vị Lục cực Hỗn độn cảnh, thực lực này so với kẻ được tặng cho danh hiệu Tinh không vô tận vô địch cường giả cũng chỉ hơn chứ không chút nào kém. Tiếp đó bọn hắn như nhớ ra cái gì, thân hình đều không nhịn được run lên, ánh mắt khẽ lóe lên thì một chút tôn nghiêm cũng không có, lập tức liền quay đầu chạy trốn.
"Các ngươi hiện tại mới muốn đi thì đã muộn rồi!". Thiên Quân ánh mắt khẽ lóe lên ánh sáng lạnh băng lãnh nói, trong khi nói thì trước ngực cũng đã sáng lên, tám đạo Tạo hóa chi quang phân biệt tám chỗ đánh đến, chỗ này tổng cả có ba vị Lục cực Hỗn độn cảnh cùng mười bốn cái Ngũ cực Hỗn độn cảnh, một cái Lục cực Hỗn độn cảnh đã bị hắn đánh trọng thương không nói, ta đạo Tạo hóa chi quang này đã đuổi đánh hai vị Lục cực Hỗn độn cảnh còn lại cùng trong đó sáu vị Ngũ cực Hỗn độn cảnh, cùng với đó hắn hai tay hóa thành kiếm chỉ điểm vào hư không, nhất thời vô số kiếm quang đánh ra hai bên, dưới sự khống chế của Thiên Quân thì chính như hai chỗ kiếm dực quét ngang hư không, kiếm quang đi qua thì Ngũ cực Hỗn độn cảnh nếu không chạy thoát thì cũng sẽ bị thương không nhẹ, còn lại những kẻ tu vi thấp hơn, cho dù chính là Tứ cực Hỗn độn cảnh cũng không chịu nổi, thân thể huyết nhục bị xoắn giết thành mấy chục mảnh.
"Chết tiệt Vũ Thiên Quân! Ngươi chắc chắn sẽ phải hối hận!". Kiếm quang đi qua thì liền đem tính mạng của những kẻ xấu số lau đi, những kẻ chưa bị kiếm quang quét đến thì đều điên cuồng công kích nhằm cản lại kiếm quang, vận dụng hết tất cả lực lượng chỉ để cản lại một chiêu này, lại có kẻ là mở miệng chửi rủa.
"Không! Lão tổ! Cứu mạng...". Hỗn độn cảnh là như thế, Thánh tổ cảnh đương nhiên càng không chịu nổi, kiếm quang đi qua mang theo Hư không thiết cắt cơ hồ là không chút nào kiêng nể đem những kẻ xấu số trong phạm vi đó hoàn toàn chém giết, từng tiếng kinh hãi kêu lên, thảm thiết vô cùng.
"Ah! Ta không muốn chết...". Một sát na đó thôi, lấy Thiên Quân làm trung tâm thì phạm vi mấy chục dặm đã bị huyết thủy vẩy đầy đất, nơi đây nháy mắt đã trở thành tu la huyết tràng, nhân loại hay là cái gì Thiên Quân cũng không chút nào quan tâm, tất cả cũng chỉ như chó gà bị Thiên Quân đánh ra kiếm quang vô tình giết chết, chỉ có một ít kẻ may mắn ở bên ngoài phạm vi này hoặc đã kịp thời chạy đi thì mới tránh thoát một kiếp, sau đó bọn hắn một cái cũng không dám quay đầu liền đã phá không chạy trối chết, đối diện với một cái kinh khủng đến cực hạn, đồ diệt sinh linh như bóp chết sâu kiến Vũ Thiên Quân thì bọn hắn đã không dậy nổi chút nào niềm tin phản kháng.
"Oành...". "Uỳnh...". Hư không tan vỡ, tám đạo Tạo hóa chi quang không chút nào huyền niệm liền đã đánh lên tám vị cường giả kia, bọn hắn cơ bản là không có biện pháp trốn tránh, nếu lại không quay đầu cản lại thì bọn hắn thật không có niềm tin sống sót sau khi bị quang mang này đánh trúng, đơn giản là vì bọn hắn cảm nhận được quang mang này mạnh mẽ hơn so với một chưởng của kia của Thiên Quân nhiều. Cho dù là cản được thì sáu cái Ngũ cực Hỗn độn cảnh đều không ngoại lệ liền đã bị đánh bay ngược về phía sau điên cuồng thổ huyết, nhất kích trọng thương mất đi chiến lực, hai cái Lục cực Hỗn độn cảnh tuy rằng khá hơn một chút nhưng cũng là như diều đứt dây bay ngược về phía sau, trên không trung đều ho ra ngụm máu lớn.
"Ah! Vũ Thiên Quân! Ngươi lại dám không nhìn quy tắc, Tinh không vô tận cường giả sẽ không bảo vệ ngươi...". Trong đó có cái Lục cực Hỗn độn cảnh tránh thoát khỏi mất mạng nhưng đã bị thương nặng không nhịn được gầm lên, âm thanh chấn động. Hắn nội tâm bây giờ đang điên cuồng hối hận như thế nào lúc nãy không lập tức chạy đi, Thiên Quân thể hiện ra thực lực nhưng quá mức đáng sợ rồi, Tổ vũ trụ thiên kiêu cũng không mấy người có thể cùng hắn so sánh đâu.
"Ha ha, Ta đã nói ta vốn không có quy tắc gì, có ý đồ với Tộc nhân của ta thì cái gì quy tắc cũng không cứu được các ngươi, vậy nên các ngươi đều chết đi cho ta!". Thiên Quân nghe đến như vậy thì càng là cười lạnh nói, đơn giản hai chiêu công kích hắn đã đem ở đây đám cường giả đánh loạn thất bát tao, đám Thánh tổ cảnh thiên kiêu cơ hồ là đã chết bảy thành, đây là vì bọn hắn đã may mắn thoát khỏi phạm vi công kích của Thiên Quân mà thôi, trong đó không một cái may mắn sống sót, chính là Hỗn độn cảnh cường giả cũng có gần nửa ngã xuống, còn lại một thì đều là cường giả, hai thì là những kẻ may mắn, bất quá bọn hắn trước mặt Thiên Quân hắn thì cũng chỉ là một đám ô hợp mà thôi. Hắn trong khi nói thì đã xuất đại chiêu tiếp theo, phía sau đầu hắn hơn trăm cái liệt nhật nháy mắt xuất hiện, ý niệm khẽ động thì tất cả liền đã đánh về bốn phương tám hướng, uy năng khủng bố bộc phát.
"Cái gì...". Ở đây đám tu giả đều mới có cảm giác sống sót sau tại nạn, lại nhìn thấy tràng cảnh kinh khủng như vậy thì đều không dám tin tưởng vào mắt mình, Thiên Quân sau hai chiêu kia phảng phất như một chút tiêu hao cũng không có, lại đã phóng xuất đại chiêu khủng bố?
"Chạy mau!". Không biết có cái nào cường giả gầm lên, hiện tại bọn hắn có cái nào tôn nghiêm đáng nói đây? Nếu Thiên Quân thực lực nhỉnh hơn Lục cực Hỗn độn cảnh một chút thì bọn hắn còn có khả năng lưu lại liên thủ huyết chiến, hiện tại nhưng đã cho thấy đây chỉ là hành động tìm chết mà thôi, thực lực của hắn chắc chắn đã viễn siêu Lục cực Hỗn độn cảnh tầng thứ rồi.
"Bạo!". "Uỳnh...". "Oành...". Thiên Quân khẽ cười lạnh một tiếng quát lớn, hơn trăm cái liệt nhật nháy mắt bạo phát ra uy năng khủng bố, hư không khắp nơi tan vỡ thì Thể nội của Thiên Quân cũng theo đó chấn động, vô số Thiên Quân chen nhau mà ra, hắn đứng giữa thiên không như là một cái được bao phủ trong vạn hoa thần chủ, uy thế bất phàm.
"...". Vũ Thiên Liên đứng ở ngay bên dưới Thiên Quân cơ bản là không chút nào bị ảnh hưởng bởi lực lượng dư uy của cuộc thảm sát này, có một màn sáng mỏng đã đem tất cả những dư uy lực lượng này đem nàng bảo hộ ở bên trong, đây không thể nghi ngờ đã cho nàng mục kích một tràng thảm sát vô cùng đẫm máu cùng đáng sợ, những cường giả đại năng trong mắt nàng chính là cao cao tại thượng, uy thế thao thiên như trước Ca ca của nàng lại chỉ như sâu kiến, bị hắn điên cuồng đồ sát, đơn giản vô cùng. Nhìn đến cảnh tượng này nàng ban đầu chính là sợ hãi, kinh dị nhưng rất nhanh liền bị hưng phấn cùng vui vẻ, kinh hỉ thay thế, hắn kia chính là Ca ca của nàng, một cái ca ca mạnh mẽ đến cực điểm, nàng vậy có cái gì phải sợ hãi? Hắn chắc chắn sẽ không hại nàng, thay vào đó hắn sẽ cho nàng vô tận bảo hộ, tương lai nàng cũng sẽ có khả năng đứng ở độ cao mà hắn đứng hôm nay, chém giết những này Hỗn độn cảnh như là chó lợn, phất tay tiêu diệt.
"Hừ! Các ngươi chạy đằng trời!". Thiên Quân kích bạo hơn trăm cái liệt nhật về sau thì chợt híp mắt lại hừ lạnh nói, sau đó lại như nói với hư không. "Đem tất cả nhẫn trữ vật của bọn hắn thu lại cho ta, bảo hộ tốt cho nàng!". Nói đoạn sau đó thì thân hình cũng theo đó biến mất, dĩ nhiên là đi truy kích những kẻ điên cuồng đào tẩu kia. Một bộ phải đuổi cùng diệt tuyệt!
"Ah!...". Vũ Thiên Liên nghe nói như vậy thì hơi chút kinh ngạc, Ca ca nói là ai đâu? Nàng như thế nào một chút cũng không cảm nhận được ở đây còn có kẻ khác? Bất quá cũng ngay sau đó một cái sát na thì nàng đồng tử cũng lập tức co rụt lại, trước mặt nàng không biết như thế nào đột nhiên nhiều ra một cái Hắc long to lớn, hắn thân thể lập tức cuộn lại đem nàng bảo hộ ở bên trong thay cho màn sáng lúc nãy. Đến lúc này thì nàng mới biết Ca ca mới rồi vì sao một chút cũng không có động thân di chuyển, hắn không những công kích chém giết địch nhân mà còn là bảo hộ nàng, bị hạn chế rất nhiều.
"Vâng! Vũ đại nhân!". Hắc long sau khi đem Vũ Thiên Liên bao bọc lại bởi thân thể to lớn của mình thì cũng ầm ầm nói, nói đoạn sau đó thì linh hồn lực cũng điên cuồng truyền ra bên ngoài như đang dò xét cái gì, sau đó không lâu thì từng đạo lực lượng được hắn thả ra như là xúc tu, từng cái nhẫn trữ vật cứ như vậy bị kéo về phía hắn. Mặc cho những lực lượng dư âm kia đánh lên thân mình thì hắn vẫn là như thế, một cái nhíu mày cũng không có, một bên bảo hộ Vũ Thiên Liên, một bên thu lấy những chiến lợi phẩm kia.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: readslove.com